Một khi hắn toàn lực trùng kích Kết Đan Kỳ, trong kiếp vân sẽ có thiên kiếp thần lôi đánh xuống, khi đó một là chết hoặc Kết Đan thành công, không có con đường thứ ba để đi.

Kiếp vân hình thành, đại biểu lời cảnh báo cuối cùng cho tu sĩ.

Cho dù là tu sĩ nào cũng không bị cảnh báo này dọa lùi. Con đường tu tiên, bản chính là nghịch thiên mà đi, làm chuyện nghịch thiên là bình thường, nếu như thiên kiếp còn chưa hàng lâm cũng đã bị sợ hãi không dám trùng kích tiếp, con đường tu tiên này cũng không cần làm.

Nhìn qua kiếp vân dày dặc, Tùy Qua nói:

- Đến đây đi!

Sau đó Tùy Qua toàn lực thúc dục mảnh vỡ pháp tắc trong người, trùng kích Kim Đan đại đạo!

Ô ô! Ô ô! ~

Cuồng phong gào thét.

Ở giữa thiên địa chỉ còn âm thanh cuồng phong gào thét, giống như có yêu ma quỷ quái đang gào khóc.

Gió mạnh lay cỏ cây.

Trong cuồng phong này, cỏ cây trên Mính Kiếm Sơn tuy chập chờn theo gió, nhưng mà quỷ dị không hiểu là, những cỏ cây này đặc biệt ương ngạnh, đặc biệt cứng cỏi, trong cuồng phong mãnh liệt này thậm chí ngay cả một lá cây cũng không có rơi xuống.

Tùy Qua đứng trên đỉnh núi, hắn như biến thành một gốc đại thụ vĩnh viễn không lay chuyển trên Mính Kiếm Sơn, đứng sững giữa thiên địa, mặc có sấm gió to lớn cũng không di động mảy may.

Ầm ầm!

Thiên địa không thể bị uy hiếp, thấy Tùy Qua không có ý lùi lại, trong kiếp vân có tiếng sấm ầm ầm, vô số điện quang màu vàng lập lòe, thiên kiếp thần lôi đang chuẩn bị đánh xuống.

Choảng!

Áo của Tùy Qua nổ vụn, thân thể cường tráng hiện ra.

Thiên kiếp thần lôi đang súc thế, Tùy Qua cũng đang súc thế.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Càng có nhiều tiếng sấm vang vọng.

Nhưng mà thiên kiếp thần lôi lại không đánh xuống, ngược lại có mưa to như trút nước rơi xuống.

Lúc này đám người Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn đã rời khỏi phạm vi kiếp vân bao phủ, nhìn qua kiếp vân đông nghịt trên Mính Kiếm Sơn, cảm nhận được uy áp khủng bố của kiếp lôi, những người này thần sắc vô cùng ngưng trọng.

Đám người Ngưu Duyên Tranh cảm thấy dường như một đạo thiên kiếp thần lôi trong kiếp vân đánh xuống cũng có thể khiến bọn họ tan thành mây khói, mà Tùy Qua đang ở trong kiếp vân lại hứng không biết bao nhiêu kiếp lôi.

Mọi người đều cảm thấy hoảng sợ thay Tùy Qua.

Răng rắc!

Thời điểm này trong kiếp vân có một tia lôi điện màu vàng to như chén ăn cơm đánh thẳng vào ót của Tùy Qua.

Tia chớp màu vàng tốc độ cực nhanh, vô cùng ác độc, cực kỳ tinh chuẩn, đánh thẳng vào ót Tùy Qua, dường như tia chớp này chẳng khác gì vật sống.

Thiên kiếp thần lôi rốt cục hàng lâm!

Tùy Qua tinh khí thần đã sớm tăng lên cực hạn, đạo thiên kiếp thứ nhất thần lôi hàng lâm thì hắn cảm ứng được, vân gỗ màu xanh tỏa ra ánh sáng lập lòe, đón lấy một đạo thiên kiếp thần lôi này, Tùy Qua giơ tay đánh ra một quyền.

Ầm ầm!

Kiếm cương màu xanh và tia chớp màu vàng va chạm vào nhau sinh ra tiếng nổ mạnh kinh thiên, lực nổ tung mạnh mẽ trùng kích ầm ầm trong mưa gió, nước mưa văng tứ tung.

Một màn này quá rung động.

Nhưng Tùy Qua biết rõ, đây chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.

Thiên kiếp thần lôi chính thức còn chưa xuất hiện đâu.

Quả nhiên lúc Tùy Qua tiếp được một kích lôi điện này, đột nhiên kiếp vân quay cuồn mạnh mẽ, giống như kiếp vân "Tức giận", trong kiếp vân lúc này dường như nhưng tụ thiên địa và ý chí Tiên Giới mờ ảo, nó dường như không hài lòng, rất không hài lòng uy nghiêm của nó bị khiêu khích, bởi vậy nó tức giận, lúc này kiếp vân bốc lên, gào thét, thiên kiếp thần lôi chính thức rốt cục hàng lâm!

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Khác với lôi điện bình thường, thiên kiếp thần lôi hàng lâm luôn có tiếng sấm trước, hơn nữa là đinh tai nhức óc, như tiếng núi sông gầm gừ.

Dường như kiếp vân này quả nhiên có "Linh trí", nó biết rõ đạo lý "Lớn tiếng doạ người", trước dùng tiếng sấm chấn nhiếp tâm lý của địch nhân, sau đó lại đánh xuống thiên kiếp thần lôi, triệt để hủy diệt địch nhân.

Nhưng mà Tùy Qua lù lù bất động.

Thiên kiếp chi uy, thần lôi chi lực dường như không giống như thiên ý.

Hơn nữa thời điểm này Tùy Qua phúc chí tâm linh, thời điểm thiên kiếp thần lôi hàng lâm lên đỉnh đầu, tinh khí thần toàn thân đậm đặc nhất, hắn giống như cảm ngộ cái gì đó rất huyền diệu.

Tùy Qua nhắm mắt lại, lúc này lại vô cùng chậm rãi.

Hắn lại muốn "Hào không chống cự" nghênh đón thiên kiếp thần lôi!

Điên!

Nếu như đám người Ngưu Duyên Tranh nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ nói như vậy, nhất định sẽ cho rằng Tùy Qua là điên!

Không có người nào có thể xem rẻ thiên kiếp thần lôi, giống như không mang thiên địa chi uy này ra cái gì.

Càng không có người có can đảm xem nhẹ thiên kiếp thần lôi.

Đáng tiếc là đám người Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn không rõ tràng cảnh này, lúc này bọn họ phân tán quanh kiếp vân. Tuy nói là hộ pháp cho Tùy Qua, nhưng mà trước mặt thiên kiếp thần lôi, bọn họ hoàn toàn không là cái gì cả.

Đương nhiên, thời điểm này đám người Ngưu Duyên Tranh cũng không cần lo lắng Tùy Qua bị đánh lén.

Bởi vì dưới thiên kiếp thần lôi bao phủ, thần lôi có thể không không cần biết ngươi là kẻ nào, cho dù ngươi nghĩ cách cứu viện hay là đi ám sát người độ kiếp, đến lúc đó đều đánh ngươi phân thân toái cốt trước tiên.

Nhưng mà đám người Ngưu Duyên Tranh cùng Hàn Côn cũng không biết, ngay ở nơi cách bọn họ trăm dặm có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào hướng Mính Kiếm Sơn Tùy Qua, người nọ tự nhủ nói ra:

- Tùy Qua ah Tùy Qua, ngươi thật sự cho rằng Kết Đan là chuyện dễ dàng như vậy sao? Hắc, cho dù ngươi Kết Đan, thời điểm đan thành chính là lúc ngươi mất mạng...

Đối với tình huống bên ngoài của Mính Kiếm Sơn, Tùy Qua hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì thiên kiếp thần lôi đã hàng lâm toàn diện.

Thời điểm kiếp vân phóng thích thiên kiếp thần lôi hoàn toàn, lúc này xuất hiện hơn trăm đạo thần lôi, mà mỗi một đạo thiên kiếp thần lôi đều có phẩm chất rất mạnh, những thiên kiếp thần lôi này giáng ảnh hưởng xuống đều lấy Tùy Qua làm trung tâm, tất cả đều hướng vào đỉnh đầu của Tùy Qua mà đánh, dường như căn bản không có ý định cho Tùy Qua cơ hội thở dốc.

Nhưng mà Tùy Qua vẫn không động, cũng không chuẩn bị né tránh, con mắt không mở ra.

Tiếp tục đứng chắp tay, nghênh đón thiên kiếp thần lôi tẩy lễ.

Oanh!

Thiên kiếp thần lôi cũng không bởi vì Tùy Qua "Không chống cự" mà giảm uy lực mảy may, một đạo thiên kiếp thần lôi đánh thẳng vào đỉnh đầu của Tùy Qua.

Vô số điện quang đánh vào đầu Tùy Qua.

Tùy Qua lại lù lù bất động, chỉ thấy vân gỗ của Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp sáng lên.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Thời gian trôi qua trong nháy mắt, càng nhiều có thiên kiếp thần lôi đánh thẳng vào đỉnh đầu của hắn, giống như muốn tiêu diệt kẻ xem nhẹ thiên kiếp thần lôi thành mây khói.

Đáng tiếc là những thiên kiếp này không được như nguyện, ngược lại được thiên kiếp thần lôi rèn luyện, vân gỗ trên người Tùy Qua càng ngày càng rõ ràng, vân gỗ phóng thích quang mang càng sáng hơn nữa, hơn nữa những vân gỗ này bắt đầu hình thành phù văn, từ khi những phù văn này xuất hiện, Tùy Qua cảm giác được Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp và thân thể của mình càng ngày càng kết hợp, hơn nữa uy lực cũng không ngừng tăng cường mạnh hơn nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play