Bởi vì đối với người bình thường, phần lớn đều là mắc chứng bệnh bình thường, cho nên nhiều lúc cũng chỉ cần dược vật bình thường. Dĩ nhiên, một số linh dược cũng có thể chữa khỏi chứng bệnh bình thường, nhưng dùng linh dược đi trị liệu cảm mạo nóng sốt, đây không phải là dùng pháo cao xạ đánh con muỗi hay sao?
Còn nữa, thật ra bản thân dân chúng Hoa Hạ cũng không có ác cảm với thuốc tây, chẳng qua những năm gần đây, giá thuốc tây không ngừng dâng cao, đã đạt đến trình độ người người oán trách, thậm chí khám cảm mạo cũng tốn vài trăm đồng. Chính bởi vì như vậy, hiện tại ngày càng có nhiều dân chúng hi vọng thuốc bắc, trung y có thể phục hưng, thứ nhất thuốc bắc là quốc tuý của Hoa Hạ, có một loại tự hào dân tộc; thứ hai, có thể đánh vỡ lũng đoạn của thuốc tây, khiến cho giá tiền có thể hạ thấp xuống. Cho nên, nếu như trị liệu chứng bệnh bình thường, giá tiền thuốc bắc lại cao hơn thuốc tây thì còn ý nghĩa gì nữa?
Cho nên, bệnh bình thường thì phải dùng dược thảo bình thường chữa trị; bệnh nan y, bệnh bất trị, mới dùng linh dược tiến hành trị liệu.
Về phần “Hành hội” có phản ứng gì, chọn lựa hành động như thế nào, Tùy Qua đã không còn suy nghĩ nhiều như vậy.
Cũng không phải chuyện gì cũng phải chuẩn bị đầy đủ mới động thủ. Có đôi khi, cho dù không chuẩn bị, cũng phải động thủ!
Hiện tại, Tùy Qua đã động thủ.
- 30 phút thấy hiệu quả! Thì ra thuốc bắc cũng có thể thấy hiệu quả thần tốc!
- Mất mười đồng có thể chữa khỏi bệnh của tôi.
- Thuốc bắc của Tiên Linh Thảo đường mới thật sự là thuốc bắc!
- Cảm tạ Hoa Đà, Tôn Tư Mạc, rốt cục để cho tôi thấy được hi vọng thuốc bắc phục hưng rồi!
- Được rồi, thành thật mà nói chất kháng sinh chết tiệt đã khiến tôi hoàn toàn chán ghét! Tôi mong đợi thời đại thuốc bắc hoàn toàn mới xuất hiện! Để cho đám tây phương cuồng vọng phải khiếp sợ!
- . . .
Trong một đêm, báo cáo về thuốc bắc của tiệm thuốc Tiên Linh Thảo đường ùn ùn kéo đến, hơn nữa phần lớn đều là báo cáo chính diện.
Bất luận là người bệnh, hay là một số lão trung y có lương tri đều đánh giá rất cao thuốc bắc của tiệm Tiên Linh Thảo Đường, cho là dược hiệu thuốc bắc của Tiên Linh Thảo Đường là số một. Hơn nữa, loại dược hiệu này cũng không phải thổi phồng, mà cần bệnh nhân tự mình trải qua thực tế, lấy được kết quả.
Trong một đêm, trên các diễn đàn đều thấy xuất hiện chủ đề về “Thuốc bắc phục hưng”, “ Tiên Linh Thảo Đường”, một cuộc vận động phục hưng thuốc bắc nhanh chóng ra đời. Có một số người cho rằng, dân tộc Hoa Hạ không có cảm giác tự hào dân tộc và tình đoàn kết dân tộc, điều này hiển nhiên là sai lầm, sở dĩ không có cảm giác tự hào dân tộc, đó là vì hiện tại không có bao nhiêu thứ có thể làm cho dân chúng chân chính tự hào; không có tình đoàn kết, cũng bởi vì chưa có thứ đáng để bọn họ đoàn kết xuất hiện.
Nếu như hiện tại đảo quốc Nhật Bản dám đến xâm lược Hoa Hạ, tin tưởng không có mấy người sẽ đi làm con rùa rụt đầu khốn kiếp!
Cho nên, lực đoàn kết của dân tộc Hoa Hạ cũng không phải chân chính mất đi, chỉ là bọn họ cần nhiều thứ đáng giá cho bọn họ đoàn kết mà thôi.
Ban đầu, có một số người kêu gào xóa bỏ trung y, có rất nhiều dân chúng đã đứng ra công khai lên án, trách cứ, thậm chí nhổ nước miếng, mặc dù có một số cách làm hơi quá đáng, nhưng hành động này không phải là một loại thể hiện của tình đoàn kết dân tộc hay sao?
Vì vậy, khi dân chúng nhìn thấy thuốc bắc, trung y chân chính có hi vọng phục hưng, đương nhiên rất vui mừng, đồng thời cũng tự nhiên tuyên truyền miễn phí. Thuốc bắc, bất kể nói thế nào, cũng là đồ nhà mình, còn thuốc tây là đồ nhà khác, nếu như đồ nhà mình tốt hơn nhà khác, lại càng tiện nghi, ai lại bỏ gần lấy xa, phí tiền vô ích?
Từ rất lâu, người trong nước không ủng hộ hàng nội, cũng không phải vì người trong nước không có tinh thần dân tộc, mà bởi vì rất nhiều hàng nội thật sự quá kém, thậm chí còn mang đến bệnh tật, những thứ này có thể được dân chúng ủng hộ sao?
Tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo đường xuất hiện, chắc chắn khiến cho mọi người nhìn thấy được hi vọng và tương lai của thuốc bắc, rất nhiều người kỳ vọng quốc tuý của đất nước có thể được phục hưng, sánh ngang với địa vị của thuốc tây, trở thành niềm kiêu ngạo của dân tộc Hoa Hạ, khiến toàn thế giới phải chú ý.
Dĩ nhiên, trong rất nhiều tin tức báo cáo, cũng có một số dùng lời đồn giả dối bôi nhọ Tiên Linh Thảo đường, nhưng căn bản không khơi gậy được sóng lớn.
Có lẽ người của “Hành hội” cũng không nghĩ tới Tùy Qua bỗng nhiên làm ra cử động như vậy, hoặc là không ngờ Tùy Qua có thể làm ra cử động có quy mô lớn như vậy, bộc lộ mưu đồ dao động căn cơ của “Hành hội” ở thế tục. Cho nên hành động tiếp theo của “Hành hội”, không khỏi lộ ra vẻ vội vàng xao động bất an.
Rất nhiều cửa hàng thuốc bắc lâu đời, lập tức bắt đầu xuống giá, tổ chức rút thưởng, miễn phí chữa bệnh… tựa hồ muốn cố ý phân tán lực chú ý của dân chúng, đánh tan thanh thế của tập đoàn Tiên Linh Thảo đường. Nhưng dân chúng cũng không phải kẻ ngu, nhất là dược liệu, nếu như hiệu quả không tốt, giá tiền có thấp thì có tác dụng gì.
Đối mặt với cục diện như thế, Tùy Qua một mặt tiếp tục liều mạng khai khẩn dược điền, trồng dược thảo, một mặt, tính toán tiếp tục mở rộng phạm vi trồng hiện tại. Chỉ có điều, mặc dù hiện giờ Quách Minh Phong cũng không dám làm khó Tùy Qua, nhưng ở phương diện cung cấp thổ địa, Quách Minh Phong vẫn không dám cho Tùy Qua quá nhiều ủng hộ, bởi vì phạm vi thổ địa xử trí, đã vượt qua quyền hạn phạm vi của Quách Minh Phong Mà Tùy Qua cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trong chuyện này, cho nên ủy thác Ninh Bội đi chu toàn, tranh thủ, có thể xây dựng thêm mấy nhà kính càng tốt. Mặc dù nhà kính trồng dược liệu thuốc bắc tạm thời chưa thể sử dụng, nhưng sau này bước vào quỹ đạo, có thể phân ưu cho Tùy Qua.
Dù sao, sau khi tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo đường khai trương, lượng tiêu hao dược liệu gia tăng mãnh liệt mỗi ngày, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của Tùy Qua.
Nhưng việc đã đến nước này, Tùy Qua cũng chỉ có thể kiên trì làm tiếp.
Buổi tối ngày khai trương thứ sáu của tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo Đường, Tùy Qua bất ngờ nhận được điện thoại của Lữ Chính Dương.
- Tùy huynh đệ, lần trước phải đi chấp hành một nhiệm vụ khẩn cấp, cho nên không thể nhận điện thoại của cậu.
Lữ Chính Dương nói:
- Không biết Tùy huynh đệ tìm tôi có chuyện gì? Nhưng đúng lúc tôi cũng có chuyện tìm cậu, bằng không chúng ta gặp mặt đi?
- Cũng được, ở nơi nào?
Tùy Qua suy nghĩ một lát, hỏi.
- Tôi mới vừa trở về Đế Kinh.
Lữ Chính Dương nói:
- Vậy tôi lập tức ngồi quân cơ tới đó gặp cậu? Chúng ta cần nói chuyện giao dịch.
- Được rồi, đừng lãng phí thời gian.
Tùy Qua nói:
- Tôi ngự kiếm tới đó, chỉ cần người của Long Đằng không ngăn cản, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
- Cũng được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT