Ngưu Duyên Tranh vẫn không hiểu ra sao, vừa có chút mê man vừa có chút cảm động nói:
- Tùy tiên sinh, ngươi nói cũng có đạo lý. Nhưng, ta làm sao biết lúc nào liều mạng là đáng giá, lúc nào không đáng giá. Nhưng, nếu ngươi kêu ta đi liều mạng, ta khẳng định sẽ liều mạng!
- Nói chuyện với ngươi đúng là chỉ tốn nước miếng.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, chuyến đi này thật sự không phí công, không những kiếm được linh thảo, trái lại còn kiếm được chút đan dược thấp kém. Sau khi trở về, chia cho mấy người các ngươi.
- Đa tạ Tùy tiên sinh.
Ngưu Duyên Tranh mừng rỡ.
-----------------------------------
Thiên Nam sơn, cơ sở của Nam Cung thế gia.
Núi cao vạn dặm, cao không thấy đỉnh, bốn phía có trận pháp che dấu, người phàm đương nhiên không đến được nơi này.
Lúc này, đám người Nam Cung Danh Vọng vừa lúc đi tới chân núi.
Nam Cung Vinh bực mình nói:
- Lần này thật là mất thể diện quay về, bốn người chúng ta đều là cường giả Trúc Cơ kỳ, lại bị một tên trẻ ranh hù dọa, hơn nữa còn phải bồi thường một ngàn viên đan dược! Nếu chuyện này truyền đi, sau này ra đường chúng ta làm sao có thể ngẩng đầu!
- Chuyện này chỉ sợ sẽ truyền đi rất nhanh.
Nam Cung Danh Vọng mặt đen nói.
- Cái gì!
Nam Cung Vinh nói:
- Đều là ngươi. Lẽ ra không nên đáp ứng bồi thường! Ta không tin hắn thật sự dám đối nghịch với bốn người chúng ta!
- Nếu ngươi đã có nắm chắc như vậy, tại sao vừa rồi không xuất thủ với hắn?
Nam Cung Danh Vọng hừ lạnh nói.
Nam Cung Vinh nhất thời á khẩu không trả lời được.
Nam Cung Diệu lên tiếng khuyên bảo:
- Chúng ta vất vả lắm mới tới được Trúc Cơ kỳ, nói ít cũng còn hơn hai trăm năm tuổi thọ, đương nhiên không thể dễ dàng liều mạng với người khác. Nam Cung Danh Vọng làm không sai, một ngàn viên Tinh Nguyên đan mặc dù đau lòng, nhưng còn hơn là liều mạng với người khác. Huống chi, Nam Cung Danh Vọng làm như vậy, hẳn là còn ý khác?
- Không sai.
Nam Cung Danh Vọng nói:
- Tiểu tử kia là đại địch của “hành hội”, hiện giờ là chuyện mọi người đều biết. Quân tử báo thù mười năm không muộn, người tu hành chúng ta báo thù, trăm năm cũng không muộn, huống chi - hành hội- tựa hồ đã không kềm nén nổi, ta nghe nói một người bên cạnh Ngu Kế cũng đã bị Tùy Qua giết chết, cho nên - hành hội- ra tay với hắn là chuyện sớm hay muộn. Nếu như vậy, chúng ta cần gì liều mạng, ngồi làm ngư ông thủ lợi không phải tốt hơn sao?
Nam Cung Danh Vọng vừa nói như thế, ba người khác cũng cảm thấy có chút đạo lý, Nam Cung Thượng vẫn trầm mặc đột nhiên nói:
- Ngu Kế cũng là nhân tài cường đại nhất trong hàng ngũ trẻ tuổi của - hành hội- , lại có thể thua trong tay Tùy Qua? Nếu quả thật như vậy, hôm nay chúng ta bồi thường một ngàn viên Tinh Nguyên đan cũng không coi vào đâu.
- Không sai.
Nam Cung Danh Vọng nói:
- Chuyện này vô cùng chắc chắn. Nữ nhân bị Tùy Qua giết chết tên là Kinh Nguyên Phượng, tu vi xấp xỉ với ta, lại dễ dàng bị Tùy Qua giết chết, hơn nữa nghe nói ngay cả thi thể cũng bị Tùy Qua lấy đi. Cho nên, đối với Ngu Kế mà nói, chuyện này vô cùng nhục nhã, có lẽ hiện tại hắn đã có kế hoạch trừ khử Tùy Qua rồi.
- Nếu như vậy, chuyện hôm nay, chúng ta cứ nhận thiệt thòi đi.
Nam Cung Vinh oán hận nói:
- Nhưng, một khi để ta có cơ hội, ta nhất định sẽ phanh thây xé xác tiểu tử thúi kia, sau đó lột da rút hồn, để tiểu tử thúi kia trọn đời không siêu thoát!
- Ài, nói ra tiểu tử kia mặc dù đáng hận, nhưng còn nhỏ tuổi đã giành được tu vi Trúc Cơ kỳ, thật sự làm cho người ta kiêng kỵ. Nam Cung thế gia chúng ta, nhân tài trẻ tuổi thưa thớt, vốn đứa nhỏ Nam Cung Ngạo Thượng có thiên phú không tồi, có hi vọng Trúc Cơ thành công, không ngờ vì tranh giành tình nhân, bị người ta ép quỳ xuống, hiện giờ lòng tin đối với tu đạo cũng bị phá hủy, xem ra không có hy vọng gì rồi.
Nam Cung Diệu thở dài một tiếng:
- Hiện giờ, Vấn Thiên thúc phụ đang cho người truy tìm tung tích của tên béo tên là Chu Thông kia, hi vọng có thể giết chết hắn cho hả giận.
- Người trẻ tuổi, chịu chút làm nhục chưa chắc không phải chuyện tốt.
Nam Cung Danh Vọng biểu hiện vẻ mặt hòa hoãn, cất bước đi về phía sơn môn:
- Con đường tu hành, tất nhiên là nhấp nhô không bằng phẳng, ngay cả chúng ta, đôi khi cũng không tránh được chút ít khuất nhục, mấu chốt là, xem ai có thể cười đến cuối cùng.
- Danh Vọng nói rất đúng, khó trách tu vi tinh tiến hơn ba người chúng ta. Hôm nay khuất nhục, chờ sau này cảnh giới của chúng ta tăng lên, sẽ trả lại cho hắn gấp bội.
Ba người Nam Cung Diệu tựa hồ cũng tìm được an ủi, cất bước đi theo Nam Cung Danh Vọng lên núi, tựa như đã hoàn toàn quên mất khuất nhục lúc trước.
Sau khi Tùy Qua cùng Ngưu Duyên Tranh trở về thành phố Đông Giang, liền trở lại trụ sở đào tạo thực vật.
Mặc dù mấy nhà kính này đã biến thành dược điền bình thường, nhưng Tùy Qua vẫn thích sống ở đây, bởi vì nơi này tương đối yên tĩnh. Ở chỗ này, Tùy Qua cũng có thể phóng thích Tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong, cho bọn chúng thông khí.
Lúc này, tinh thần lực của Tùy Qua đã vào trong Hồng Mông thạch, sau đó lấy linh thảo Ngưu Duyên Tranh mua được trồng vào trong linh điền.
Linh thảo này dùng ba trăm viên Tinh Nguyên đan mua được, đối với Tùy Qua mà nói, quả thực là kiếm lợi lớn.
Dĩ nhiên, không phải vì gốc linh thảo giống như hoa sen này có thể luyện chế ra đan dược và linh dược gì lợi hại, mà bởi vì công hiệu của nó rất kỳ lạ, đây cũng là nguyên nhân vì sao người của Nam Cung gia muốn cướp đoạt gốc linh thảo này với cùng Ngưu Duyên Tranh.
Sau khi Tùy Qua trồng xong gốc linh thảo này, liền lập tức dùng ngọc tủy vạn năm đề cao, hơn nữa lại dùng Cửu diệp huyền châm tùng kích thích, đề cao linh tính.
Gốc linh thảo này, kỳ danh là “Mặc Yểm Liên”, sống trong thổ nhưỡng cực kỳ âm hàn, là linh thảo thượng phẩm. Linh thảo thượng phẩm, cũng có công dụng rất lớn, mặc dù Mặc yểm liên không thể dùng để luyện chế ra đan dược bá đạo, nhưng lại có một loại công hiệu rất đặc thù: có thể tinh lọc tinh thần lực của người tu hành, phòng ngừa người tu hành bị tâm ma xâm lấn.
Nói cách khác, có Mặc yểm liên, sẽ không cần lo lắng khi trùng kích bình cảnh sẽ bị tâm ma áp chế. Chỉ riêng công hiệu này, cũng đủ khiến giá trị của nó không rẻ rồi, đây cũng là nguyên nhân một bụi cây giống cũng đáng giá mấy trăm viên Tinh Nguyên đan, còn người của Nam Cung gia cũng muốn chiếm được vào tay. Xem ra, Nam Cung thế gia quả nhiên có chút môn đạo, trong gia tộc chắc chắn có linh điền, nếu không bọn họ bắt được cây non linh thảo cũng vô dụng.
Nhưng, Tùy Qua hiện tại có thể không để ý đến linh điền của Nam Cung thế gia, mà chỉ nghĩ làm thế nào để đề cao gốc cây Mặc yểm liên này.
Bất kỳ linh thảo nào, đến tay Tùy Qua, dựa vào Thần Nông tiên thảo bí quyết, hắn có thể phát huy công hiệu đến hạn độ lớn nhất.
Mặc yểm liên cũng không ngoại lệ, đến trong tay Tùy Qua, liền có thể diễn dịch ra nhiều loại cách dùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT