- Nữ nhân kia không phải người lương thiện, em không cần lo lắng cho ả ta đâu.
- Em lo lắng cho anh đấy.
Đường Vũ Khê nói.
- Anh cũng không nên làm chuyện gì đó với cô ta, dù sao cô ta cũng không phải thứ tốt gì.
- Em cho rằng anh sẽ đói bụng ăn quàng sao?
Tùy Qua hừ một tiếng, thời điểm này cảm giác có tinh thần lực cường đại quét qua, không cảm nhận được đối phương có ác ý.
Tiếp xúc xong, Tùy Qua đã biết rõ người kia là ai, trong miệng thầm nói:
- Đại hòa thượng này, tìm tới cửa nhanh quá.
- Ai tìm tới cửa à?
Đường Vũ Khê kinh ngạc nói.
- Hắn chính là cái tên phạt chúng ta ngự kiếm phi hành lần trước đấy.
Tùy Qua nói:
- Hắn đã đến cửa ra vào.
Quả nhiên bảo an lập tức báo cáo lại, nói có một hòa thượng cường tráng tìm Tùy Qua.
Cổ Phong đúng là tuân thủ quy củ thế tục, tuy tu vị rất cao thâm, nhưng mà không có mạnh mẽ xông vào, mà là bảo bão an thông báo sau đó mới vào phòng khách của Tiên Linh Thảo Đường.
Phòng khách chỉ có Tùy Qua, Đường Vũ Khê cùng hòa thượng Cổ Phong ba người.
- Tôi biết rõ thời gian của anh quý giá, cho nên cũng không pha trà cho anh.
Tùy Qua nhìn Cổ Phong nói ra.
- Anh tới tìm tôi phạt tiền sao? Nhưng mà tình huống vừa rồi tôi tự vệ, không thể làm khác được.
- Tôi biết rõ, không phải anh chủ động ra tay.
Cổ Phong nói ra.
- Như vậy, tôi không cần nộp tiền.
Tùy Qua nói.
- Ai nói tôi tới thu tiền phạt?
Cổ Phong nói.
- Vậy anh tới uống trà?
Tùy Qua cười nói.
- Xử lý như vậy cũng tốt, tôi cũng có thể mời trà.
- Không, tôi tới yêu cầu tiền công.
Cổ Phong nghiêm trang nói ra.
- Tiền công?
Tùy Qua thu hồi dáng tươi cười, nói:
- Chỉ bằng chuyện anh ngăn bàn tay vừa rồi sao? Đúng vậy, đúng là giúp tôi một chuyện. Nhưng mà hình như đây là chức trách của Long Đằng nha? Các người chính là ‘ nhân viên công vụ ’, là làm việc công cho quốc gia, giữ gìn an toàn quốc gia, không có lý do gì bảo tôi giao tiền công cho anh cả.
- Anh nói không sai. Nhưng mà nếu như là chức trách của chúng tôi, như vậy mời anh giao thân thể nữ tu vừa lấy được ra đây.
Cổ Phong nói:
- Đây là vật chứng, không thể nằm trong tay của anh được.
- Vậy ý của anh là có thể thương lượng?
Tùy Qua vốn tưởng rằng hòa thượng Cổ Phong này là người bảo thủ, không nghĩ tới hắn lại khôn khéo như thế. Hơn nữa, lời hắn nói không phải không có đạo lý.
- Có thể thương lượng, cho nên tôi tới cầm tiền công.
Cổ Phong nói:
- Hoặc là tôi mang cỗ thân thể kia đi, hoặc là anh trả tiền công cho tôi, chỉ đơn giản như thế thôi.
- Được rồi! Xem mặt mũi anh giúp tôi ngăn cản bàn tay kia, tiền công này tôi giao.
Tùy Qua nói:
- Vậy anh cảm thấy thân thể nữ tu này đáng giá bao nhiêu tiền?
- Một trăm hạt Tinh Nguyên Đan.
Cổ Phong nói,
- Một trăm hạt Tinh Nguyên Đan tỉ lệ tốt trong tay của anh.
Rất hiển nhiên Cổ Phong đã nhìn thấy Tinh Nguyên Đan mà Tùy Qua luyện ra.
- Anh đúng là biết dùng công phu sư tử ngoạm đấy.
Tùy Qua hừ một tiếng, nói:
- Xem ra tiền của Long Đằng các người không dễ kiếm. Nhưng mà, sớm muộn tôi cũng sẽ khiến các người xuất ra chân kim bạch ngân giao dịch với tôi.
Tùy Qua không có cò kè mặc cả với Cổ Phong, về sau còn phải nhìn thấy tên này, Tùy Qua cũng không có ý định trở mặt với Long Đằng. Mặt khác còn một điều, Tùy Qua xem ra, thể xác của Kinh Nguyên Phượng không chỉ có giá trị một trăm hạt Tinh Nguyên Đan. Phải biết rằng, làm tình với "Tiên tử" trong giới tu hành một lần cần một hạt Tinh Nguyên Đan đấy.
Cổ Phong cầm Tinh Nguyên Đan của Tùy Qua, trên mặt cũng mang theo thần sắc vui mừng, nói ra:
- Tốt. Có đan dược này, lại có thể tạo nên một đám cao thủ, để cho tổ chức của tôi thực lực tăng nhiều, hắc. Tùy tiên sinh, cáo từ.
- Hy vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác.
Tùy Qua cười nói.
Sau khi Cổ Phong rời khỏi, Đường Vũ Khê nhìn Tùy Qua nói ra:
- Đây có tính là vơ vét tài sản không?
Tùy Qua cười cười, nói ra:
- Nghiêm khắc mà nói là không đúng, chỉ có thể xem như giao dịch. Đừng nghĩ nhiều, kỳ thật đám người Long Đằng này cũng không tệ, bọn họ bảo vệ chúng ta bình an, trả tiền cho bọn họ cũng không sao. Cho nên dù ngẫu nhiên bị bọn họ phạt tiền, thậm chí xảo trá một chút cũng không sao.
- Không nghĩ tới anh rất đại nghĩa nha?
Đường Vũ Khê kinh ngạc nói.
- Đại nghĩa là một chuyện, nhưng mà việc buôn bán lại là chuyện khác.
Tùy Qua nói ra:
- Mấu chốt là thân thể vừa rồi cũng có giá trị này. Mặt khác sau khi làm giao dịch với người Long Đằng xong, chuyện này bọn họ sẽ chùi đít cho chúng ta.
- Chùi đít cái gì?
- Đám phóng viên kia trông thấy có người nhảy lầu, chắc chắn sẽ điều tra.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà có người Long Đằng nhúng tay vào, những vấn đề này cũng không cần chúng ta cân nhắc.
- Thực?
- Nếu người Long Đằng ngay cả chút chuyện này cũng không làm được, vậy cũng không có cái tên Long Đằng uy phong như thế.
Tùy Qua nói.
Tùy Qua nói không sai, vấn đề Kinh Nguyên Phượng "Nhảy lầu" đã bị người Long Đằng xử lý sạch sẽ.
Vốn phái một đội cảnh sát giả vờ giả vịt tới gần Tiên Linh Thảo Đường điều tra một phen, sau đó dùng xe "Vận chuyện" người trong cuộc đi. Sau đó cảnh sát nhanh chong tuyên bố tin tức, nói là cô gái nhảy lầu là bệnh nhân bệnh viện tâm thần thành phố Đông Giang chạy ra ngoài, trước mắt đã được đưa về nhà chữa trị, viện trưởng cũng ra mặt làm rõ chuyện này.
Vì vậy việc này trên cơ bản không có liên quan gì tới Tiên Linh Thảo Đường và Tùy Qua cả.
Nhưng mà Tùy Qua cũng biết thân thể của Kinh Nguyên Phượng chính là củ khoai lang bỏng tay.
Người Long Đằng có thể dễ dàng "Tiêu hóa" mất thứ này, nhưng mà cầm trong tay của Tùy Qua lại nguy hiểm. Lúc trước bàn tay lớn xuất hiện giữa không trung cũng không phải Tùy Qua có thể tiếp được.
Từ điểm này mà nói, Tùy Qua cũng biết người này và Cổ Phong tu vị cao hơn hắn, xem ra lão đại tổ bốn của Long Đằng thực lực cũng không kém, rõ ràng có thể ngăn cản một kích của đối phương. Nhưng mà Tùy Qua xem ra, tu vị Cổ Phong vẫn không bằng chủ nhân bàn tay lớn kia, bởi vì đối phương tiến hành công kích từ rất xa. Nhưng mà Tùy Qua trước mắt không quan tâm nhiều như vậy, dù sao thân thể đã tới tay, hắn cũng không định giao ra.
Phóng viên bao vây tập đoàn cũng nhanh chóng tản ra.
Những người này vốn cũng không tới tuyên truyền miễn phí cho Tùy Qua, mà là đến bới móc, hôm nay bới móc thất bại, đương nhiên dòm chuẩn cơ hội nên lui đi, chẳng lẽ còn muốn lưu lại làm quảng cáo miễn phí cho Tùy Qua hay sao? Dù sao bọn họ thu được tiền lì xì của người ta, dù thế nào cũng phải có đạo đức chức nghiệp, không thể trong một ngày lật lộng trái phải.
Sau khi đám phóng viên rời đi, Tùy Qua cũng rời khỏi tập đoàn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT