Nói như vậy người thu mua kỳ hoa dị thảo bên ngoài rất ít khi xin chỉ thị của Tùy Qua, bởi vì Tùy Qua cũng sớm đã mở miệng, thời điểm thu mua kỳ hoa dị thảo không tiếc vốn gốc.
Nhưng mà người thua mua xin chỉ thị của Tùy Qua cũng rất có đạo lý, bởi vì người bán thứ này ra giá không thấp.
Tới một trăm vạn ~!
Mà vật kia không phải là kỳ hoa dị thảo, mà là một cây đông trùng hạ thảo.
Tuy đông trùng hạ thảo giá cả xa xỉ, nhưng một cây đông trùng hạ thảo bán một trăm vạn, nghe thế nào cũng không tin.
Nhưng nếu như là một cây đông trùng hạ thảo khổng lồ dài chín mươi cm thì sao?
Không có bất kỳ lo lắng, Tùy Qua bảo người thu mua mua lại đông trùng hạ thảo khổng lồ kia.
Đông trùng hạ thảo bình thường, chiều dài chỉ chừng bốn tới mười một cm mà thôi, đại bộ phận đều là sáu bảy cm, đông trùng hạ thảo hơn chín mươi cm là chuyện chưa từng có.
Người bán đông trùng hạ thảo là một chàng trai trẻ tuổi, làm nghề đào đông trùng hạ thảo năm sáu năm, lúc này không biết hắn đụng vận khí cứt chó gì, hắn ở trước một cửa sơn động tìm được đông trùng hạ thảo khổng lồ, nhưng mà mặc dù là hắn có nhiều năm kinh nghiệm, hắn cầm được đông trùng hạ thảo lớn tới khó tin này, nhưng mà trực giác chức nghiệp cho hắn biết được thứ này rất có giá trị, cho nên khai ra cái giá một trăm vạn.
Nhưng mà sau đó Tùy Qua mới biết được, kỳ thật chàng trai kia chỉ ra giá hai mươi vạn, mà tiền thua mua hắn cố ý chia chác với người kia, sau đó lừa bịp tiền công ty.
Nhưng mà trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, chuyện này sau đó Sơn Hùng biết được, tên kia phải nôn tiền ra không nói, còn bị Sơn Hùng đánh một trận. Đương nhiên đây là nói sau, không đề cập tới.
Thu mua được đông trùng hạ thảo khổng lồ này, Tùy Qua lập tức cho người hỏa tốc mang về trong tay của hắn.
Sau khi cầm được đông trùng hạ thảo này, Tùy Qua không có mang nó đi làm thuốc, hắn trồng nó vào trong linh điền, sau đó mang một giọt ngọc tủy vạn năm nhổ vào trên thân đông trùng hạ thảo khổng lồ này.
Ngày kế tiếp, gốc đông trùng hạ thảo này biến thành màu xanh lá, nhìn qua nó chẳng khác gì cây lao trong dược điền, nhưng mà trên đỉnh của nó mọc ra hai lá, chính là lá non của nó.
- Lão đại, thứ quỷ này cuối cùng là cái gì?
Tiểu Ngân Trùng nhảy ra khỏi linh điền, rơi vào trong bàn tay Tùy Qua.
- Thứ này khẳng định không phải đông trùng hạ thảo, tuy nhìn qua rất giống côn trùng, côn trùng cũng không lớn như vậy, trừ phi là côn trùng thời đại hồng hoang... Nhưng mà hiện tại cũng không phải là thời đại hồng hoang...
- Lải nhải không ngừng.
Tùy Qua nói.
- Đây là Động Minh Thảo, nhưng mà linh tính không đủ tinh khiết. Đương nhiên ta dùng ngọc tủy vạn năm cùng linh vũ tẩy rửa, hơn nữa Ất Mộc Thần Châm hoàn toàn có thể khôi phục linh tính của nó.
- Động Minh Thảo?
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Cái tên nghe lạ tai quá, nó có tác dụng gì? Không biết ăn thì như thế nào?
- Chỉ có biết ăn thôi.
Tùy Qua nói:
- Động Minh Thảo không có bản lĩnh gì khác, nhưng mà vào đêm thì cành của nó sáng lên, sau khi hái xuống có thể dùng như ngọn lửa.
- Linh thảo thật nhàm chán!
Tiểu Ngân Trùng dường như hoàn toàn không có hứng thú.
- Còn chưa có nói xong đâu.
Tùy Qua nói:
- Mặt khác, Động Minh Thảo phát ra sáng có thể khiến quỷ vật hiện hình.
- Dùng chiếu yêu?
Tiểu Ngân Trùng hơi kinh ngạc, chợt lại nói:
- Vẫn không có nhiều tác dụng a!
- Trời sinh ta tất hữu dụng.
Tùy Qua nói, ánh mắt hữu ý vô ý địa nhìn qua chung quanh.
- Thời điểm và thời cơ không phù hợp, những thứ này nhìn thì không có tác dụng, có đôi khi nó rất hữu dụng đấy.
- Như thế nào, lão đại, ngươi dùng cho nữ quỷ kia sao?
Tiểu Ngân Trùng hỏi.
- Ân.
Tùy Qua nói:
- Chờ thời điểm ta thúc dục thân cây đan mộc thành thục, có nơi cư trú lại thả nàng ra. Mặt khác hiện tại thả ra không phải lúc, Động Minh Thảo còn chưa khôi phục linh tính, mặt khác nữ quỷ kia lời lẽ quá tối nghĩa khó hiểu.
- Lão đại, ngươi vì cái gì lại hứng thú với nữ quỷ kia thế?
Tiểu Ngân Trùng nói.
- Lão đại, ngươi cũng không thể sinh ra cảm tình với quỷ nha...
- Nói bậy!
Tùy Qua chen ngang lời tiểu Ngân Trùng.
- Lão tử chỉ muốn làm cho rõ ràng lai lịch của nữ quỷ, có thể dùng một đoạn đan mộc làm quan tài, cũng không phải là người bình thường, hiểu chưa?
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua tức giận, nhưng cũng không dám lỗ mãng, vì vậy nói sang chuyện khác.
- Lão đại, hôm nay linh điền có nhiều thứ rồi, không gian trong nơi này đã không thể thỏa mãn, ngươi tính toán như thế nào?
- Những vật này có thể hoàn toàn bỏ vào trong Hồng Mông thạch.
Tùy Qua nói ra.
- Ta đã sớm cân nhắc qua rồi. Vấn đề duy nhất của ta chính là tất cả linh điền, linh thảo chuyển vào trong Hồng Mông thạch, ta chỉ có thể thông qua tinh thần tiến vào Hồng Mông thạch, thân thể không cách nào đưa vào trong đó. Nhưng mà tinh thần lực thì không cách nào làm lao động tay chân bên trong được, trừ phi tinh thần lực của ta có thể hóa thành nguyên anh, hoàn toàn có được thật thể.
- Nhưng mà lão đại, tinh thần lực của ngươi đã rất mạnh rồi, chẳng lẽ cũng không thể, ta nghĩ đến --
Tiểu Ngân Trùng đột nhiên cao hứng bừng bừng nói.
- Lão đại, ta đã nghĩ ra biện pháp giúp ngươi rồi.
- Úc, nói nghe một chút!
- Nếu như biện pháp của ta hữu dụng...
- Ban thưởng đan dược cho ngươi! Tranh thủ thời gian nói đi!
Tùy Qua tự nhiên biết rõ tiểu Ngân Trùng có suy nghĩ gì.
- Tinh thần lực hóa thành thực chất, đúng là phải đạt tới Nguyên Anh kỳ mới được. Nhưng mà lão đại ngươi đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ, hơn nữa tinh thần lực mạnh mẽ hung hãn, có thể thúc dục pháp bảo làm việc tay chân...
- Diệu! Ý kiến hay! Ha ha ~!
Tiểu Ngân Trùng còn chưa có nói xong, Tùy Qua cũng đã mở miệng tán thưởng, bởi vì chủ ý của tiểu Ngân Trùng xác thực không tệ. Tuy dùng tinh thần lực điều khiển pháp bảo làm việc tay chân độ khó còn hơn tiến hành công kích, nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, đây chính là rèn luyện mà thôi.
Nhưng mà chủ ý này nếu thực hiện được, Tùy Qua đã giải quyết được một vấn đề khó.
Làm việc tay chân thì cần cuốc, mà Tùy Qua có chấn linh cuốc không phải pháp bảo, tự nhiên không có khả năng dùng tinh thần lực điều khiển, mà muốn chế tạo pháp bảo cho mình, tu vị Trúc Cơ Kỳ nhiều lắm chỉ chế tạo ra pháp khí, còn pháp bảo chân chính cần Kết Đan kỳ mới có thể luyện chế. Trước mắt Tùy Qua có pháp bảo trừ Hồng Mông thạch ra, cũng chỉ có Tam Thánh Phong, phi kiếm thu được trong tay Tây Môn Long, còn có Khổng Bạch Huyên cho hắn trang phục và Thất Sát Hồ Lô vạn năm ngọc tủy.
Có mấy thứ này hiển nhiên còn không thích hợp thay chấn linh cuốc.
Nhưng mà bởi vì cái gọi là xe tới ất có đường, Tùy Qua đang tìm tòi chuyện này, Trầm Quân Lăng lại gọi điện thoại cho Tùy Qua, nói cho hắn biết sắp tới có mở phường thị mới, nếu như Tùy Qua có hứng thú đi "Đào bảo" thì nên suy nghĩ nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT