Đường Vũ Khê đáp:

- Vậy anh tu luyện đi, bằng không cảm giác như là em hại anh vậy.

- Vũ Khê, em thật tốt.

Tùy Qua nói:

- Sau nửa giờ nếu ý thức của anh chưa về, em gọi tỉnh anh.

- Được, nhưng nếu nửa giờ mà anh vẫn không nhúc nhích, thật là…bỏ đi, anh luyện công đi.

Tùy Qua nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện Thiên Tinh Tâm Công.

Đường Vũ Khê có chút mất hứng nằm ngửa trên giường, cảm thấy có chút nhàm chán.

Bỗng nhiên bên dưới truyền lên một cỗ lực hấp dẫn khác thường, một loại kích thích khó thể hình dung dâng lên, nhanh chóng lan khắp toàn thân.

Đường Vũ Khê không tự chủ được hô to một tiếng.

Điều này làm cho nàng thẹn đỏ mặt, lại có chút vui mừng.

Rõ ràng Tùy Qua không nhúc nhích, nhưng bên dưới lại có cỗ khoái cảm kỳ lạ mang theo lực lượng như lốc xoáy, loại cảm giác này thật khó thể hình dung, thật khó thể tự chủ.

Lúc này Lý Nghệ Cơ ở dưới lầu lau sàn nhà nghe được tiếng hô, thấp giọng nói:

- Hừ! Nhìn không ra tiểu tử kia thật lợi hại đâu, nhanh như vậy đã đẩy ngã Đường Vũ Khê, chẳng lẽ là thiên phú dị bẩm…phi phi, rốt cục mình đang nghĩ gì đấy.

Đường Vũ Khê tựa hồ muốn cực lực khống chế, nhưng không cách nào làm được.

Thông qua nơi “ràng buộc” giữa hai người, một tia tinh thần lực xuyên vào thân thể nàng.

Ngay từ đầu, nàng còn khống chế thần trí của mình, nhưng sau một lát từng đợt sóng kích thích đưa nàng lên đỉnh, tinh thần lực mất đi khống chế thông qua nơi “ràng buộc” tiến vào thân thể Tùy Qua, sau đó tiến nhập tinh thần thế giới của hắn.

Hạo hãn tinh không, tinh thần khôn cùng.

Một mảnh tinh đồ xinh đẹp hiện ra trước mắt nàng, mà Tùy Qua đang ngồi ngay ngắn trong trung ương, tựa hồ dung thành một thể, khoảng cách như thật xa xôi, lại như thật gần vô hạn.

Bởi vì tinh thần lực của nàng đã cùng Tùy Qua tan thành một thể.

Mỗi một lần tuần hoàn nàng có thể thông qua Tùy Qua tinh tường cảm giác được, sau đó thân thể mang đến khoái cảm cũng truyền cho Tùy Qua, giữa hai người hình thành vòng tuần hoàn kỳ dị.

Loại cảm giác này thật quá mỹ diệu! Quá thần kỳ!

Đường Vũ Khê nằm mơ cũng không nghĩ tới loại chuyện xấu hổ này lại có thể thăng hoa thành cảnh giới tuyệt vời xinh đẹp như thế.

Tuần hoàn ba mươi sáu chu thiên, Tùy Qua dừng vận công, tinh thần lực của hai người tự nhiên quay về thân thể.

Vẻ mặt Đường Vũ Khê mê say nhìn Tùy Qua:

- Sau này mỗi đêm em luyện công cùng anh đi…không cho phép nghỉ ngơi!

Không có lời khen ngợi nào tốt hơn lời này nói, Tùy Qua cúi người hôn lên môi nàng.

Sự yên lặng sau bão táp thật là đặc sắc.

Lúc này Tùy Qua cảm giác có người lặng lẽ đi vào biệt thự.

Bởi vì tinh thần lực tăng lên, Tùy Qua mẫn tuệ cảm giác được người kia là Lý Nghệ Cơ.

Xem ra vừa rồi nàng lẻn chạy ra ngoài, không biết đi đâu.

Sau một lát trong phòng Lý Nghệ Cơ vang lên thanh âm, còn có tiếng rên rỉ.

Tùy Qua nhất thời hiểu được nàng đang làm gì, không khỏi cảm thấy đáng thương.

Đang định bỏ qua nàng, lại nghe Lý Nghệ Cơ kêu lên:

- Tùy Qua chết tiệt, đây đều là lỗi của anh, làm hại lão nương nửa đêm còn…

Hai ngày trôi qua.

Tinh thần lực của Tùy Qua lại đi vào không gian Hồng Mông Thạch.

- Lão đại, tên này đã bị ta thu thập hoàn toàn phục tùng.

Tiểu ngân trùng vội vàng nói, sau đó kinh hô:

- Lão đại, tinh thần lực của ngươi thật mạnh! Thật có áp bách, thật có khí phách ah!

- Đương nhiên.

Tùy Qua cười cười, nhìn ma đầu bị tiểu ngân trùng tàn phá thoi thóp:

- Kỳ thật phải cảm tạ nó, nếu không có nó cống hiến ra công pháp tu luyện, ta làm sao có thể trong thời gian ngắn ngủi hai ngày đã đề thăng tinh thần lực lên gấp đôi đâu.

Ma đầu vốn đã bị giày vò không còn tinh thần, nghe xong lời này không khỏi cả kinh, đem lực chú ý đặt lên người Tùy Qua, hoảng sợ nói:

- Làm sao có thể! Điều này không có khả năng! Tinh thần lực của ngươi làm sao tăng lên nhiều như vậy!

- Ta nói rồi, đây đều là công lao của ngươi. Nhắc tới ta phải cảm tạ ngươi mới đúng.

Tùy Qua cười chắp tay:

- Ngươi thật sự là ma đầu có ái tâm nhất trên thế giới này. Đem công pháp tốt như vậy tặng cho ta, còn giúp ta đại ân, cho ta hưởng thụ diễm phúc khôn cùng. Ân nhân, hai ngày này thật sự là ủy khuất ngươi. Tiểu ngân trùng, nếu nó đã như vậy cũng không cần tiếp tục tra tấn nó.

- Ngươi…ngươi làm sao có thể?

Ma đầu vẫn không tin được chỉ trong hai ngày ngắn ngủi mà Tùy Qua có tiến bộ nhanh như vậy.

- Không có gì là không khả năng.

Tùy Qua cười nói:

- Ngươi có biết cái gì gọi là thiên tài đi, ngươi nghe nói qua cái gì là vận khí đi? Một người nếu đã là thiên tài, còn có vận khí, liền vô địch. Ở trước mặt người như vậy, vô luận ngươi bao nhiêu giảo hoạt, bao nhiêu gian trá, đều chẳng thấm vào đâu, chỉ có thể trở thành đá đặt chân của hắn. Mà ta chính là thiên tài có vận khí. Mà ngươi chính là khối đá đặt chân.

- Lão đại, so sánh thật sinh động ah.

Tiểu ngân trùng ở một bên vỗ mông ngựa.

- Mẹ nó, ta thật sự là thiên tài.

Nhớ tới vẻ mặt lưu luyến lúc sáng của Đường Vũ Khê, Tùy Qua cảm giác mình thật sự tài giỏi. Có thể đem “ma công” như Thiên Tinh Tâm Công biến thành một loại công pháp song tu tuyệt diệu, đây không phải thiên tài thì là gì.

- Ngươi rốt cục làm sao làm được?

Ma đầu không cam lòng hỏi.

Giờ khắc này ma đầu như muốn qua đời. Bởi vì dù nó là Tâm Ma, tu luyện loại công pháp này cũng không thể tiến bộ cấp tốc như Tùy Qua.

- Chờ sau khi ngươi quy thuận ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Tùy Qua ha ha cười nói:

- Tiểu ngân trùng, ngươi có thể đi ra ngoài.

Tiểu ngân trùng hoan hô, vội vàng theo Tùy Qua rời đi.

Chỉ lưu lại ma đầu vẫn khổ sở suy nghĩ Tùy Qua làm sao làm được như thế.

Tinh thần lực Tùy Qua quay về thân thể, đi tới trong nhà ấm.

Tiểu ngân trùng cười nói:

- Lão đại, ngươi thật sự lợi hại, tinh thần lực cường đại như thế, muốn bước vào cảnh giới tỏa hồn sẽ thật dễ dàng.

Tùy Qua lắc đầu nói:

- Bây giờ đối với ta mà nói cảnh giới tỏa hồn đã không còn ý nghĩa, bởi vì cảnh giới tinh thần lực của ta đã vượt qua. Pháp môn tu luyện tinh thần lực của Tâm Ma quả nhiên có chỗ độc đáo. Nhưng ta sẽ càng thêm độc đáo, bởi vì ta thay đổi công pháp kia…hắc.

- Như vậy lão đại muốn trực tiếp đột phá trúc cơ kỳ sao?

Tiểu ngân trùng hoảng sợ hỏi.

Tùy Qua gật đầu đáp:

- Phải. Nhưng ta sẽ đợi tới khi nào tinh thần lực của ta tích súc càng mạnh, sau đó đi vào trúc cơ kỳ. Tới trúc cơ chỉ cần đánh bền chắc trụ cột, mới có thể đi xa hơn trên con đường tu hành. Cho nên ta không dễ dàng bước ra một bước này, nhưng một khi bước ra, nhất định phải thành đệ nhất nhân!

- Chí hướng lão đại rộng lớn, thật đáng mừng.

Tiểu ngân trùng thuận miệng liền vỗ mông ngựa:

- Hai ngày nay ta thu thập Tâm Ma kia, thật sự mệt đến ngất ngư, lão đại có thể cho ta chút đan dược…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play