Vấn đề này kêu Dương Chấn Thanh trả lời như thế nào đây?
Nếu như trả lời là có, vậy không phải để người khác cảm thấy Dương Chấn Thanh cũng từng “bất lực” sao?
Nhưng nếu trả lời là không, Dương Chấn Thanh lại lo lắng đắc tội với Tùy Qua.
Khi đang khó xử, Ninh Bội bỗng nhiên giải vây cho trượng phu nói:
- Quách thị trưởng, y thuật của Tùy Qua, dõi mắt cả thành phố Đông Giang, tỉnh Minh Hải, thậm chí cả Hoa Hạ Thần Châu, tôi thấy cũng không có mấy người có thể vượt qua. Tùy Qua chính là khiêm nhường, các vị đại khái còn không biết, công ty dược Watson của hắn đã hợp tác với quân đội, trở thành một trong những thương nhân bán thuốc cho quân đội.
Lời này vừa nói ra, mọi người trên bàn cơm đều kinh ngạc.
Không sai, hiện giờ mọi người đều biết quan trường Hoa Hạ hủ bại, nhưng ở phương diện quân đội, các loại trạm kiểm soát vẫn rất nghiêm ngặt.
Có thể buôn bán với quân đội, có bối cảnh tất nhiên là điều kiện tiên quyết, nhưng trọng yếu nhất vẫn là thực lực.
Công ty thuốc của Tùy Qua có thể trở thành bên bán hàng cho quân đội, chuyện này cũng đủ nói rõ tất cả vấn đề.
Dương Chấn Thanh cũng không biết chuyện này. Còn Ninh Bội bởi vì vẫn gửi hi vọng hợp tác làm ăn với Tùy Qua, vì vậy đặc biệt lưu ý đến công ty của Tùy Qua, cho nên mới biết tin tức kia.
Quách Minh Phong nghe xong lời này của Ninh Bội, rốt cục bắt đầu trịnh trọng đánh giá lại Tùy Qua.
Lúc này, trong mắt Quách Minh Phong, Tùy Qua không phải là một người làm ăn bình thường nữa rồi.
Thương nhân buôn bán với quân đội, ý nghĩa có hai thứ: bối cảnh và tài lực.
Trong chốc lát, hình tượng của Tùy Qua bỗng trở nên cao lớn, ít nhất Quách Minh Phong cũng không dám có bất kỳ khinh thường nào với Tùy Qua nữa.
Chợt, Quách Minh Phong lại nghĩ tới tình trạng thân thể của mình, nói với Tùy Qua:
- Vậy. . . Tùy tiên sinh, tình trạng thân thể của tôi?
- Tình trạng thân thể của ngài, tựa như tôi mới vừa nói, đã là hồi quang phản chiếu. Nếu như ngài tiếp tục như vậy, hơn hai tháng nữa, ngài có thể vào nằm trong bệnh viện, sau đó nửa đời sau, ngài sẽ trở thành người ủng hộ kiên định của “Uy ca”, cho đến khi thân thể hoàn toàn thiếu hụt mà chết.
Nghe lời này, không chỉ có Ninh Bội nở nụ cười, ngay cả Ninh Nghiên cũng cười lớn.
Nhưng, sau đó bọn họ ý thức được không ổn.
Ninh Nghiên vội vàng xin lỗi:
- Quách thị trưởng, xin lỗi, tôi không nên cười .
Quách Minh Phong vốn có hảo cảm với Ninh Nghiên, làm sao tức giận, khoát tay áo nói:
- Không sao, Tùy tiên sinh thật đúng là hài hước.
Trong miệng nói là hài hước, nhưng trong lòng Quách Minh Phong vẫn cảm thấy bất ổn, không nhịn được lại hỏi:
- Vậy Tùy tiên sinh, thân thể của tôi rút cuộc làm thế nào mới có thể chữa khỏi?
Tùy Qua nói:
- Có hai cách. Một loại chính là trị, một loại chính là dưỡng. Nếu là trị, đối với tôi cũng đơn giản, nhưng đề nghị ngài không nên tìm tôi, bởi vì chi phí khám bệnh của tôi rất cao, cho nên, đề nghị ngài dưỡng là được rồi. Dưỡng là thế nào, đầu tiên nhất định phải từ bỏ những kích thích về đêm, sau đó luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ, bơi lội. Ngoài ra, chính là âm dương phối hợp, trong âm có dương. Muốn tiết chế, theo quy luật nên từ bỏ cuộc sống phóng túng về đêm, nhưng cuộc sống về đêm, ngược lại có trợ giúp dưỡng sinh. Vấn đề này, ngài có thể thương thảo với thê tử của mình.
Ninh Nghiên nhất thời không nhận thấy ý tứ trong ánh mắt Quách Minh Phong, nhưng Ninh Bội là nhân vật rất nhanh nhẹn, thoáng cái đã hiểu Quách Minh Phong có ý tứ gì, liền nói:
- Quách thị trưởng, cái gọi là người cũ không đi, làm sao người mới mới đến, ngài nhìn tôi đấy, mặc dù từng lấy một tên khốn kiếp, nhưng hiện tại cuối cùng cũng tìm được một người chồng tốt, có phải không. Còn tỷ tỷ tôi cũng mới ly hôn, chính là để tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn, không phải sao?
Lời nói này của Ninh Bội thật sự có sức thuyết phục.
Quách Minh Phong nhìn Ninh Bội, sư muội sư mẫu này thật sự sắc mặt hồng nhuận, da dẻ mịn màng, càng ngày càng quyến rũ. Như vậy xem ra, lão sư Dương Chấn Thanh đúng là càng già càng dẻo dai, già nhưng vẫn cường mãnh. Hơn nữa, từ trong lời nói lúc trước của Tùy Qua, Dương Chấn Thanh sở dĩ cương mãnh như vậy, hơn phân nửa đều là công lao của tiểu tử Tùy Qua này.
Sau khi hiểu điều này, Quách Minh Phong ý thức được, hạnh phúc của mình, thật sự đang nằm trong tay Tùy Qua.
Huống chi, Ninh Nghiên lại ly hôn rồi, Quách Minh Phong cảm giác đây chính là một điềm tốt.
Mặc dù Ninh Nghiên còn mang theo một đứa bé, nhưng chuyện này cũng không sao, hắn muốn cùng Ninh Nghiên tổ hợp thành một gia đình, xem ra cũng không phải không có khả năng.
Hiện tại, vấn đề duy nhất khiến Quách đại thị trưởng cảm thấy lo lắng chính là căn bệnh trên người. Y thuật của tiểu tử này lợi hại như thế, chắc chắn sẽ không không nhìn lầm, nhưng may nhờ phát hiện sớm, tựa hồ cũng có phương pháp chữa trị.
Chẳng qua, tiểu tử này thật sự quá cao ngạo, lại còn nói hắn không trả nổi tiền khám bệnh, đây không phải là cười nhạo hắn sao.
- Tùy tiên sinh, cậu có y thuật cao siêu như vậy, vậy xin trị cho tôi?
Quách Minh Phong nói “xin”, xem như đã nể mặt Tùy Qua lắm rồi.
Ai ngờ, Tùy Qua vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, thản nhiên nói:
- Thật xin lỗi, con người tôi vốn tính tình không tốt, trừ người thân, bằng hữu trị liệu miễn phí, những người khác muốn chữa bệnh, tôi rất ít khi miễn phí.
- Không sao, tôi sẽ trả tiền khám bệnh.
Quách Minh Phong nói.
Nghe lời này, Ninh Bội và Dương Chấn Thanh thầm kêu không tốt. Hai người bọn họ biết rất rõ Tùy Qua thu phí như thế nào, đó quả thực không phải là phí chẩn đoán, mà là thu mạng.
Quả nhiên, Tùy Qua nghe lời này, chỉ cười nhạt, nói:
- Vậy sao? Nếu Quách thị trưởng rộng rãi như vậy, vậy hãy lấy ra một nửa tư sản làm tiền khám bệnh.
- Cái gì!
Nghe lời này, Quách Minh Phong trợn mắt đứng lên, theo bản năng đưa tay vỗ bàn.
Nhưng, Quách Minh Phong cuối cùng vẫn nhịn được.
Bởi vì nơi này không phải phòng làm việc của hắn, cũng không phải phòng họp, mà là nhà ân sư của hắn.
Quách Minh Phong ý thức được mình thất thố, ngồi xuống ghế, nói:
- Thật xin lỗi, tôi có chút ngạc nhiên. Nhưng, Tùy tiên sinh nói đùa hơi quá rồi.
- Ngài cảm thấy tôi đang nói đùa sao?
Nhìn thấy cục diện sắp căng thẳng, Ninh Bội vội vàng cười nói:
- Quách thị trưởng, ngài cũng thật là, xem bệnh uống thuốc đương nhiên phải tốn tiền. Lão Dương nhà tôi ban đầu thân thể không tốt, nhờ Tùy Qua thánh thủ hồi xuân, cũng dựa theo quy củ của hắn mà làm. Quách thị trưởng, mặc dù ngài là thị trưởng, nhưng cũng không thể ngoại lệ.
Ninh Bội nói lời này rất uyển chuyển, nhưng lại tiết lộ cho Quách Minh Phong một tin tức: chính là Dương Chấn Thanh cũng tốn rất nhiều tiền khám bệnh. Tùy Qua vốn không quen hắn, nếu Quách đại thị trưởng muốn thật sự khỏi bệnh, thì phải dựa theo quy củ của người ta, những thứ khác đều dễ nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT