- Ta vốn dĩ xác thực muốn làm thịt Trần Quang Hoa, thế nhưng nếu các ngươi muốn dựa theo quy củ làm việc, ta cũng không muốn phá hỏng quy củ của Long Đằng các ngươi. Bất quá, ngươi vẫn đang có thể lập tức trả lại một nhân tình của ta.

- Ngươi muốn ta làm như thế nào?

Lệ Hoa hỏi, hiển nhiên hắn xác thực không muốn thiếu nợ nhân tình của Tùy Qua.

- Các ngươi đang làm bảo tiêu của Trần Quang Hoa đồng thời cũng kiêm chức làm cảnh sát một hồi, thu thập chứng cứ phạm tội của hắn.

Tùy Qua nói rằng:

- Đừng nói với ta, ngươi ngay cả sự tình như vậy đều không làm được. Loại chuyện này, hẳn là không có tổn hại uy nghiêm cùng thanh danh của Long Đằng các ngươi đấy chứ?

Lệ Hoa gật đầu, trầm giọng nói:

- Được! Bất quá, đến lúc đó chứng cứ phạm tội cho ngươi hay là do chúng ta chuyển giao cho cơ quan kiểm tra kỷ luật để hắn tiếp thu chế tài pháp luật?

- Các ngươi tự mình tới đối phó đi, ta chỉ muốn hắn gặp xui xẻo là được.

Tùy Qua rất thẳng thắn nói rằng.

- Được!

Lệ Hoa đáp ứng một tiếng, liền dự định rời khỏi.

- Đúng rồi, làm sao ở đây nửa ngày cũng không có người đi ngang qua nhỉ?

Tùy Qua lại nhịn không được hỏi một câu.

- Lúc trước chúng ta đã cho ngươi phong bế đường đi.

Âu Dương Hiên nói rằng, lại nhịn không được quan sát Tùy Qua một chút:

- Sự tình vừa rồi, ta rất xin lỗi. Kỳ thực, ta đã từng cũng có cách nghĩ như ngươi vậy. Nhìn rất nhiều người đều không vừa mắt. Thế nhưng, người muốn đánh phá quy củ, nói dễ vậy sao!

Tùy Qua không nghĩ tới Âu Dương Hiên dĩ nhiên còn có phen cảm khái này, nhất thời ấn tượng đối với hắn đổi mới không ít, khẽ cười nói:

- Nguyên lai ngươi là bị Long Đằng chiêu an đi vào đây.

Âu Dương Hiên cười khổ một trận, nói rằng:

- Chiêu an? Cứ xem là vậy đi! Đã từng ta cũng không kiêng nể gì cả làm thịt một vài người khiến ta nhìn không vừa mắt. Thế nhưng lão đại nói đúng, bạo lực xác thực có thể giải quyết rất nhiều người và rất nhiều vấn đề, nhưng duy trì thế giới này vận hành bình thường tuyệt đối không phải bạo lực, mà là quy củ và trật tự. Đánh vỡ quy củ rất dễ, thế nhưng muốn chế định thế nhân đều tuân thủ quy củ lại không dễ dàng. Bỏ đi, nói hơi nhiều rồi. Còn chưa thỉnh giáo, tên của ngươi là gì đấy?

- Tùy Qua.

- Tùy huynh đệ, sau này có cơ hội mà nói, ta vẫn là muốn cùng ngươi làm bằng hữu, chứ không phải địch nhân.

Âu Dương Hiên than một tiếng.

- Nếu như Âu Dương huynh ngươi có thể để Trần Quang Hoa nhận được nghiêm phạt thích đáng mà nói, ta tin tưởng chúng ta có cơ hội làm bằng hữu.

Tùy Qua chân thành nói rằng.

- Tuy rằng lão đại không thích chúng ta lo chuyện bao đồng, thế nhưng lúc này đây, vì giúp Lệ đại ca hoàn trả nhân tình của ngươi, ta nghĩ lão đại cũng sẽ không chú ý chúng ta thỉnh thoảng sắm vai cảnh sát một chút đi sao!

Âu Dương Hiên tự giễu cười cười, sau đó xoay người cùng với Lệ Hoa rời khỏi.

- Tùy tiên sinh, chúng ta hiện tại đi làm gì đây?

Tống Văn Hiên hỏi.

- Đi, trở về thôi!

Tùy Qua nói rằng.

- Bọn họ tin được sao?

Tống Văn Hiên nghi hoặc nói.

- Ta tin tưởng danh dự và chữ tín của "Long Đằng".

Tùy Qua khẳng định nói rằng, rồi chui vào trong xe.

- Tùy tiên sinh, ngươi nhận thức rất nhiều người của Long Đằng sao?

Tống Văn Hiên khởi động xe rồi nói.

Tùy Qua lắc đầu.

- Vậy ngươi vì sao tin tưởng bọn hắn đây?

Tống Văn Hiên tựa hồ cảm thấy suy nghĩ của Tùy Qua có chút khó có thể lý giải.

- Long Đằng, là ý tứ long chi đồ đằng, có thể lấy danh hào Hoa Hạ Thần Long đến làm tên, thì sao có thể là một vài tiểu nhân nói không giữ lời được.

Tùy Qua nói rằng:

- Bọn họ nếu đáp ứng, thì nhất định sẽ làm được.

Tống Văn Hiên thấy Tùy Qua khẳng định như vậy, cũng sẽ không nói cái gì nữa.

Trên đường trở về thành phố Đông Giang, Tống Văn Hiên dựa theo Tùy Qua chỉ điểm, trực tiếp đem biển số xe tháo xuống.

Khỉ tiến nhập con đường vào cao tốc, người ở trạm phí cư nhiên để bọn họ xem như là Thái Tử gia tỉnh thành, trực tiếp thả bọn họ thông hành.

Vừa mới trở lại căn cứ bồi dưỡng thực vật, Tùy Qua liền nhận được điện thoại của lão địa chủ.

Lão địa chủ hỏi Tùy Qua vì sao nghỉ lâu như vậy còn chưa về nhà, Tùy Qua có chút áy náy, giải thích sự tình gần đây thực sự bận quá các loại. Sau đó, lão địa chủ liền hướng phía Tùy Qua hỏi sự tình của Trầm Quân Lăng, hỏi Tùy Qua thời gian tết âm lịch, có phải là muốn đem cả Trầm Quân Lăng cũng mang về thôn Dũng Tuyền không?

Tùy Qua không nghĩ tới, lão địa chủ này quả nhiên đã "bán" đứng hắn ở sau lưng, cùng với gia gia Trầm Thái Sùng của Trầm Quân Lăng đạt thành khấu phối hôn ước. Bất quá, quan hệ giữa Tùy Qua biết hắn và Trầm Quân Lăng tựa hồ còn chưa phát triển đến mức mang về nhà trong lễ mừng năm mới. Huống chi, nếu như trực tiếp dẫn theo Trầm Quân Lăng trở lại lễ mừng năm mới, lại đem Đường Vũ Khê đặt ở nơi nào?

Nghe Tùy Qua nói sẽ không dẫn theo Trầm Quân Lăng về nhà, lão địa chủ nói rằng:

- Như vậy cũng tốt, dù sao tại thôn Dũng Tuyền, tất cả mọi người cho rằng tiểu Hoa là vợ của ngươi. Nếu như đột nhiên lại dẫn đến một người, sẽ làm mặt mũi của tiểu Hoa không nhịn được. Ừm, vậy thì chờ sau này lại nói đi. Hơn nữa, lễ mừng năm mới này, tiểu Hoa còn chờ ngươi cùng nàng cả hai trở lại Bạch Lưu Câu một chuyến đấy!

- Nàng có thể tự mình về trước được mà.

Tùy Qua nói rằng.

- Tiểu tử ngươi có đôi khi khôn khéo, có những lúc lại giống như kẻ ngốc vậy.

Lão địa chủ đề điểm Tùy Qua nói rằng:

- Tiểu Hoa lúc này đây đó là lần đầu tiên về nhà mẹ đẻ, nàng lần này nếu như một mình trở lại, những người ở bên Bạch Lưu Câu làm thế nào gặp nàng đây?

Tùy Qua sửng sốt, lúc này mới hiểu được vì sao tiểu Hoa nhất định phải để hắn cùng nàng đồng thời trở lại Bạch Lưu Câu.

- Ta biết.

Tùy Qua nói:

- Chờ xử lý xong sự tình bên này, ta sẽ tận lực nhanh chóng trở về.

Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua ngẫm lại, quyết định gọi một cú điện thoại cho Trầm Quân Lăng.

- Suy suy, lâu như vậy cũng không điện thoại cho ta, có phải là gần đây khoái hoạt đến quên hết tất cả?

Điện thoại vừa thông, thanh âm kiều mị của Trầm Quân Lăng kia đã vang lên bên tai Tùy Qua:

- Ta đang suy nghĩ, có nên đem ngươi từ trong danh sách bạn bè của ta xóa bỏ hay không đây? Không nghĩ tới ngươi cư nhiên còn biết có người như ta tồn tại đấy.

- Tiểu Quân Quân, nói chuyện còn mang theo mấy lời ấy để làm gì?

Tùy Qua cười nói:

- Có tin tức tốt muốn thông tri cho ngươi.

- Nếu như ngươi là nói cho ta biết chuyện công ty của các ngươi lấy được đơn đặt hàng của quân đội, vậy thì không cần đâu, ta sớm đã biết rồi.

Trầm Quân Lăng nói rằng:

- Hơn nữa, ngươi thật đúng là vô lương tâm đấy! Có sự tình tốt như thế, ngươi thật sự không cùng Thẩm gia theo chúng ta liên thủ, hay là ngươi thực sự rất sợ Đường tỷ tỷ của ngươi tức giận, do đó quên một bên này đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play