- Lão địa chủ?

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Anh xưng hô ông nội của anh như vậy sao?

- Phải đó.

Tùy Qua nói:

- Nói ra cô đừng chê cười, ông nội của tôi chính là một người như vậy. Lúc còn trẻ thật nghèo, cho nên thật hâm mộ ngày lành của những địa chủ lão gia. Bởi vậy nguyện vọng từ nhỏ là có một ngày có được sinh hoạt như địa chủ lão gia, ăn thịt uống rượu, ngủ trong nhà lớn…ách, chính là như vậy.

- Ông nội của anh là một người thực tế.

Trầm Quân Lăng nói:

- Không giống ông nội của tôi, mặc dù ông yêu thương tôi nhưng trong lòng vẫn là một người tu hành, sự tình gì cũng thích dùng ánh mắt người tu hành đánh giá cùng cân nhắc giá trị. Đúng như lời anh nói, người tu hành thật sự không chút thú vị nào. Nhắc tới tôi có chút hâm mộ anh cùng Đường Vũ Khê, có lý tưởng, có mục tiêu, hơn nữa còn cùng nhau cố gắng.

- Đừng nói được dễ nghe như vậy, kỳ thật nói ngắn gọn, tôi làm như vậy chẳng qua vì tôi cao hứng mà thôi!

Tùy Qua nói:

- Mặt khác, cô không phải cũng làm rất nhiều chuyện sao? Mở thật nhiều cửa hàng, làm thật nhiều sinh ý, không phải cũng rất phong phú sao?

- Phong phú cái rắm!

Trầm Quân Lăng hừ một tiếng:

- Tôi làm như vậy chỉ vì nhàm chán mà thôi! Việc này đều dùng tiêu hết thời gian. Trầm gia vốn đã có thật nhiều sản nghiệp cùng buôn bán, nhưng đại bộ phận liên quan tới dược liệu, nhưng tôi không có hứng thú với dược liệu quá lớn, cho nên không để ý kinh doanh của gia tộc.

- Như vậy cô có hứng thú với cái gì?

Tùy Qua hỏi:

- Dù sao cô cũng là một cô gái trẻ có ý chí, chẳng lẽ không có chút lý tưởng nào hay sao?

- Nói ra anh đừng chê cười.

Trầm Quân Lăng nói:

- Kỳ thật tôi luôn nghiên cứu cách làm đẹp về Đông y, hi vọng có thể nghiên cứu chế tạo ra thủ đoạn làm đẹp kiểu Đông y, hoặc là nghiên cứu chế tạo một loạt sản phẩm Đông y làm đẹp, sau đó mở rộng cả Hoa Hạ thậm chí toàn thế giới. Bởi vì tôi từ trong một ít phương thuốc của Trầm gia, đọc được thật nhiều cách làm đẹp Đông y, hiệu quả phi thường thần diệu, cho nên tôi muốn đem những phương thức kia tái hiện ra. Nếu như ý nghĩ này có thể thực hiện, thậm chí còn có thể phân cao thấp với nhãn hiệu nổi tiếng của phương Tây.

- Ý nghĩ này của cô thật lớn nha.

Tùy Qua nói.

- Nhưng cũng không quá thực tế đi.

Trầm Quân Lăng nói tiếp:

- Tôi thu thập thật nhiều phối phương làm đẹp Đông y, cũng nghiên cứu châm cứu làm đẹp, nhưng hiệu quả thật nhỏ, không bằng đồ trang điểm của nước ngoài.

- Đây là đương nhiên, dù sao người ngoại quốc cũng không phải ngu ngốc, họ làm nhiều năm như vậy tự nhiên phải có chỗ độc đáo của mình.

Tùy Qua nói:

- Nhưng Đông y uyên thâm, cơ hồ là một trong những y thuật xưa nhất của thế giới, mà lý niệm làm đẹp Đông y cũng đã ngược dòng ở mấy ngàn năm trước. Thậm chí trong người tu hành cũng có thật nhiều người đặc biệt luyện chế đan dược làm đẹp cho phụ nữ, chẳng hạn như Định Nhan Đan gì đó, không phải sao?

- Đừng nhắc tới đan dược, càng không thấy thực tế.

Trầm Quân Lăng nói:

- Dù thật sự có Định Nhan Đan, tôi phải thỏa mãn bản thân mình trước, tuyệt đối sẽ không mang ra đi bán. Cho nên vẫn nhắc tới phương thuốc làm đẹp đi, vì sao tôi mân mê những phương thuốc kia không ra được hiệu quả tốt đâu.

- Hiệu quả không tốt, hay là hoàn toàn không hiệu quả?

Tùy Qua hỏi.

- Hiệu quả không tốt, dù sao không biện pháp tạo thành sản phẩm mở rộng.

Trầm Quân Lăng đáp.

- Như vậy có lẽ không phải vấn đề bởi phương thuốc.

Tùy Qua nghĩ nghĩ nói.

- Không phải vấn đề bởi phương thuốc, vậy thì vì cái gì?

Trầm Quân Lăng hiếu kỳ hỏi.

- Có lẽ vấn đề bởi dược thảo.

Tùy Qua đáp:

- Chữ rượu trước chữ thủy, chữ dược trước chữ thảo. Thuốc Đông y khác với những thuốc khác, căn bản không phải vì phương thuốc, mà là ở dược thảo.

- Ngô…cách nói này của anh hình như thật có đạo lý, nhưng trước kia tôi chưa từng nghe qua.

- Bởi vì đây là sáng tạo độc đáo của riêng tôi!

Tùy Qua ngạo nghễ nói.

- Ai, anh đó, mỗi khi cấp cho anh chút ánh nắng anh liền sáng lạn.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhưng cách nói này của anh thật có ý tứ. Hoặc là tôi nên dùng dược thảo của ông nội tôi đến thử xem hiệu quả.

- Hắc, ngàn vạn lần đừng nói do tôi giật dây.

Tùy Qua cười nói, sau đó chợt nghĩ tới điều gì:

- Nhưng cô vừa nói như thế, cũng làm tôi mở rộng ý nghĩ. Hoặc là tôi có thể thử xem phương diện làm đẹp Đông y, giúp cô một tay.

- Thật sự?

Trầm Quân Lăng hỏi:

- Nếu anh có thể giúp tôi đạt được lý tưởng này, kề vai với nhãn hiệu đồ trang điểm nổi tiếng thế giới, tôi sẽ phóng thấp tiêu chuẩn với anh, dù tu vi của anh không thể đột phá tiên thiên kỳ, tôi cũng có thể làm tình nhân cho anh!

- Thật sự?

Tùy Qua cười ha ha:

- Đây không phải Xuân Thu Đại Mộng của tôi đi?

Trong rạp chiếu phim.

Tùy Qua bị một trận ánh sáng chói mắt làm thức tỉnh.

Khi hắn mở mắt, trong rạp chiếu phim chỉ còn lại hắn cùng Trầm Quân Lăng.

Mà thằng nhãi Tùy Qua đang nằm trên đùi nàng ngủ ngon lành.

Trên màn ảnh đang chiếu Xuân Thu Đại Mộng, mà hắn đang nằm trên ghế mơ một hồi xuân thu mỹ mộng.

- Ngủ đủ rồi sao?

Trầm Quân Lăng hỏi.

Tùy Qua đồng học cười gian xảo, sau đó lặng yên dùng đầu cọ mạnh lên bộ ngực vun cao của Trầm Quân Lăng, lúc này mới thỏa nguyện ngồi thẳng dậy.

- Anh càng lúc càng lớn mật, lại dám lợi dụng tôi đây.

Trầm Quân Lăng nói.

- Hắc, xem cô nói đi, đây gọi là lợi dụng tài nguyên hợp lý.

Tùy Qua cười nói:

- Dù sao sớm hay muộn cô cũng là vợ của tôi, sớm thích ứng một chút không phải rất tốt sao.

- Ai, nếu anh có thể có da mặt dày như vậy trước mặt Đường tỷ của anh, tôi nghĩ anh cũng không cần giữ mãi quầng sáng sơ nam.

Trầm Quân Lăng khẽ thở dài:

- Nhưng anh phải nhớ kỹ, tiện nghi của Trầm Quân Lăng này cũng không dễ chiếm như thế. Nhất là trước khi tôi còn chưa chấp nhận anh làm nam nhân của tôi!

Nói tới cuối cùng, vẻ mặt nàng có chút nghiêm túc.

Tùy Qua thấy thế cũng không dám tiếp tục làm càn.

Sau đó Trầm Quân Lăng phụng phịu đi ra khỏi rạp chiếu phim.

Tùy Qua bất đắc dĩ im lặng đi theo.

Hì hì!

Đi ra khỏi rạp chiếu phim, Trầm Quân Lăng đột nhiên phá lên cười:

- Tiểu sơ nam đúng là tiểu sơ nam, quả nhiên không hiểu gì về phụ nữ! Đúng rồi, tôi còn vài tấm vé xem phim, anh cầm về tặng cho các huynh đệ chung phòng ngủ đi.

- Vậy tôi không khách khí.

Tùy Qua tiếp lấy.

Người khác không nói, tiểu tử Giang Đào nhất định sẽ rất thích ý nhận vé.

Cầm vé xem phim, Tùy Qua lại đi theo sau Trầm Quân Lăng.

Trầm Quân Lăng kinh ngạc hỏi:

- Anh đi theo tôi làm gì?

- Cùng cô quay về hiệu khu thôi.

Tùy Qua đáp.

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Ai nói tôi muốn quay về hiệu khu đây? Tự anh nghĩ biện pháp về đi.

- Không phải đâu?

Tùy Qua kêu lên:

- Cũng bởi vì tôi lau chùi chút mỡ của cô, cô liền đối với tôi như vậy? Trời lạnh như thế, cô trơ mắt nhìn tôi một mình trở về?

- Đừng giả vờ đáng thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play