Cho dù là hiệp hội, cũng chỉ bắt bọn họ nộp một thành lợi nhuận mà thôi.

Cho nên, Tống Thiên Húc nói:

- Tùy tiên sinh, ngài như vậy có chút làm người khác khó chịu. Ngài nên biết, hiệp hội cũng chỉ lấy đi một thành lợi nhuận của chúng tôi mà thôi.

- Tôi biết.

Tùy Qua nói:

- Hiệp hội chỉ lấy đi một thành lợi nhuận của các người, nhưng là lấy không. Còn tôi, nếu các người đầu phục tôi, tôi sẽ không trắng trợn cướp không đồ của Tống gia. Thật ra, các người gia nhập hiệp hội, thứ nhất là sợ lực lượng của hiệp hội, ngoài ra chính là muốn kiếm được một số linh thảo, linh dược mà thôi, đúng không?

Tống Thiên Húc vừa nghe, lập tức mừng rỡ nói:

- Chẳng lẽ Tùy tiên sinh chịu cho chúng tôi một phần linh dược hay sao?

- Phàm là việc gì cũng có giá của nó.

Tùy Qua nói:

- Linh dược tôi có thể suy nghĩ cho các vị, nhưng các vị cũng biết linh thảo, linh dược của ít không ít. Nhưng muốn tôi thật cao hứng đem linh thảo, linh dược cho các vị, các vị đương nhiên phải nghe lời tôi. Sản nghiệp còn lại của Tống gia các vị tôi không quan tâm, nhưng hãng dược Tống thị phải để tôi làm chủ!

- Chuyện này... rất trọng đại, cho tôi thêm thời gian suy nghĩ.

Tống Thiên Húc nói.

Tùy Qua lại nói:

- Tôi cũng biết, Tống gia các vị dựa vào dược liệu hành nghề khởi gia, nhưng đối với tôi mà nói, đây cũng là giá trị lợi dụng duy nhất của Tống gia, bởi vì tôi có thể thông qua con đường ở thế tục của Tống gia để phát triển làm ăn. Dĩ nhiên, tôi có thể thông qua Tống gia, đương nhiên cũng có thể thông qua gia tộc khác, tỷ như Thẩm gia, các vị nên biết, tôi và Thẩm gia có quan hệ không tệ. Hơn nữa, linh thảo, linh dược là thứ quý trọng vô cùng, rất nhiều người để ý, nếu như tôi đem một phần linh thảo, linh dược cho mấy người đó, kêu bọn họ tới đối phó Tống gia các vị, ngài cảm thấy bọn họ có lựa chọn như thế nào?

Nghe câu nói sau cùng của Tùy Qua, Tống Thiên Húc và Tống Lập Hào rốt cục hoàn toàn “giác ngộ”.

Bi ai!

Lúc này Tống Thiên Húc mới cảm nhận được, thì ra của để dành ngàn năm của Tống gia, trong mắt người ta căn bản không là cái gì.

Bất luận là hiệp hội hay là Tùy Qua, đều có thể dễ dàng đưa bọn họ vào chỗ chết.

Nhưng suy nghĩ lại, nếu như lấy công việc làm ăn của Tống gia đổi lấy linh thảo, linh dược, tựa hồ Tống gia cũng không có thiệt thòi gì.

Dù sao, có linh thảo và linh dược, Tống gia hoàn toàn có thể chế tạo ra nhiều cao thủ tu hành, đợi đến khi thế lực gia tộc cường đại, địa vị trong giới tu hành đương nhiên cũng sẽ đề cao. Nhất là, nếu như tu vi của hắn có thể tiến thêm một bước, đạt tới Trúc Cơ kỳ, vậy thì càng thêm lý tưởng, chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng thọ nguyên đã tăng lên tới năm trăm tuổi.

- Thế nào?

Tùy Qua lại hỏi.

- Nếu như ngài thật sự có thể cung cấp linh thảo và linh dược cho chúng tôi, toàn bộ hãng dược Tống thị có thể giao cho ngài!

Tống Thiên Húc rốt cục hạ quyết tâm.

- Tốt!

Tùy Qua cười nói:

- Nhưng cũng không cần toàn bộ, tôi chỉ cần năm mươi mốt phần trăm cổ phần là được.

Nghe Tùy Qua nói như vậy, quả nhiên sắc mặt của Tống Thiên Húc và Tống Lập Hào cũng khá hơn một chút.

- Tùy tiên sinh, xin yên tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng xử lý công việc theo yêu cầu của ngài.

Tống Thiên Húc bảo đảm nói.

- Vậy thì nhanh lên.

Tùy Qua nói:

- Ngoài ra, tôi tính toán đi xem đỉnh núi của Tống gia các vị một chút. Tôi có chút hứng thú với loại trà này. Tốt lắm, tôi đi trước.

Nói xong, Tùy Qua lợi dụng hạt giống Niếp Không thảo, giống như như lông vũ bay lên khỏi mặt đất, rất tự nhiên, rất tiêu sái, rất trang bức bay ra khỏi sơn trang, chân không dính đất, khiến Tống Lập Hào nhìn thấy mà kinh hãi không dứt.

Nhìn thân ảnh của Tùy Qua biến mất bên ngoài sơn trang, Tống Thiên Húc thở dài một hơi, nói với Tống Lập Hào:

- Lập Hào, quyết định vừa rồi của ta, rút cuộc là sai lầm, hay là đúng đắn?

- Tiểu tử này, quả nhiên sâu không lường được.

Tống Lập Hào hiển nhiên đang suy tư Tùy Qua làm thế nào chân không dính đất phiêu nhiên bay đi, thân pháp vừa rồi của Tùy Qua, đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của Tống Lập Hào.

- Có lẽ hắn chỉ cố ý giấu diếm thực lực của mình.

Tống Thiên Húc bình thản nói:

- Được rồi, nếu lựa chọn làm cỏ đầu tường, vậy thì an tâm làm cỏ đầu tường một lần đi, dù sao chúng ta cũng không thể quay đầu lại nữa.

- Phụ thân, con cũng không biết làm cỏ đầu tường là đúng hay sai. Nhưng….

Tống Lập Hào suy nghĩ một lát, trong ánh mắt lộ ra thần sắc phức tạp :

- Ít nhất, làm cỏ đầu tường, hắn không bắt chúng ta quỳ xuống, đúng không?

Đối với người tu hành mà nói, cảnh giới chính là vương đạo, lực lượng chính là tất cả!

Hiện tại Tùy Qua cuối cùng đã thấu hiểu rất rõ câu nói này.

Nếu đổi lại là trước kia, với thân phận của phụ tử Tống Thiên Húc, Tống Lập Hào, căn bản sẽ không đặt Tùy Qua vào trong mắt. Nhưng tình huống hiện giờ hoàn toàn bất đồng, phụ tử Tống Thiên Húc, Tống Lập Hào lại chủ động muốn dựa vào Tùy Qua, trở thành thiên lôi cho Tùy Qua sai đâu đánh đó.

Đây là một chuyện tốt, nhưng cũng là một chuyện xấu.

Phương diện tốt, Tùy Qua hoàn toàn có thể thông qua hãng dược Tống thị tiến hành mở rộng sản xuất. Đối với hợp tác, Tùy Qua lại hoàn toàn nắm trong tay quyền quyết định.

Có năm mươi mốt phần trăm cổ phần của hãng dược Tống thị, Tùy Qua dĩ nhiên có thể phát hiệu lệnh đối với hãng dược Tống thị rồi.

Nhưng phương diện xấu, Tống gia dựa vào hắn, lại đặt danh tiếng của Tùy Qua lên đỉnh sóng.

Không nói những thứ khác, làm như vậy chẳng khác nào công khai đối địch với hiệp hội.

Đối với vấn đề này, Tùy Qua cũng từng suy nghĩ. Thực lực của hiệp hội cố nhiên không phải thứ Tùy Qua hiện tại có thể dây vào, hắn có thể thông qua một số thủ đoạn cổ quái lừa gạt phụ tử Tống thị, nhưng một khi gặp phải tuyệt đỉnh cao thủ của hiệp hội, nhất định sẽ hiện ra nguyên hình. Thứ duy nhất Tùy Qua có thể chống lại hiệp hội, chính là có “Núi dựa lớn”, một lấy bùa hộ mệnh.

Vị nữ ma đầu thần bí tiêu diệt Bùi gia, đã uy hiếp rất nhiều người, trong đó cũng bao gồm người của hiệp hội.

Chính bởi vì như thế, mặc dù hiệp hội bất mãn với Tùy Qua cũng không dám công khai ra mặt đối phó Tùy Qua, mà phái Tống gia tiến hành thử dò xét, muốn biết rõ ràng lai lịch chân chính của Tùy Qua. Ai ngờ, phụ tử Tống thị đã nhận ra nguy hiểm, lại nhận thức “thủ đoạn quỷ dị” của Tùy Qua, rốt cục đưa ra một quyết định khó khăn: dựa vào Tùy Qua.

Sau khi phụ tử Tống thị lựa chọn làm cỏ đầu tường, rất nhanh có giác ngộ, dựa theo đề nghị của Tùy Qua, nhanh chóng chuẩn bị chuyển giao quyền bính của hãng dược Tống thị cho Tùy Qua.

Hơn nữa, theo Tống Lập Hào và Tống Thiên Húc thấy, lấy một nửa tư sản của Tống thị đổi lấy ủng hộ của Tùy Qua, coi như là một việc đáng giá. Đầu tiên, tạm thời giải trừ vận mệnh làm lính hầu; tiếp theo, Tùy Qua còn đáp ứng cung cấp cho bọn hắn một phần linh dược, linh thảo, đây quả thực là chuyện tốt cha con Tống Thiên Húc, Tống Lập Hào tha thiết ước mơ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play