- Vậy cũng được, dù sao cậu sinh ra đã có đôi mắt gian tà rồi.
Lam Lan nói, đột nhiên nhận ra cái gì:
- Ồ, không đúng, đi lâu như vậy, tại sao chúng ta còn chưa tới đường lớn?
- Đi sai đường rồi.
Tùy Qua nói, sau đó lại bổ sung một câu rất vô sỉ...:
- Tôi cố ý .
Cho nên, tiếp theo Tùy Qua liền lãnh giáo công phu "nhéo người" của hiệp nữ, mặc dù đối với Tùy Qua quả thực không có cảm giác gì, nhưng hắn vẫn phối hợp kêu đau mấy tiếng.
Hậu quả "lạc đường" là Tùy Qua cõng Lam Lan đi trong đêm mưa ít nhất hơn một canh giờ.
Vốn cảm giác này rất thoải mái, lãng mạn .
Nhưng Tùy Qua lại quên mất một điểm, dù sao Lam Lan cũng là con gái, hơn nữa còn là một cô gái yếu ớt, không có công phu.
Cho nên, khi Tùy Qua đưa Lam Lan về đến nội thành, nàng đã bị cảm.
Dĩ nhiên, Lam Lan bị cảm, Tùy Qua ngược lại lại chiếm được chỗ tốt, thuận lý chạy vào khu dân cư của Lam Lan.
- Tôi đưa cô lên nhà.
Tùy Qua tự nhận rất lịch sự nói:
- Sau đó tôi sẽ mua thuốc cảm mạo cho cô.
Tùy Qua chỉ hận không thể dùng chân khí chữa bệnh cho Lam Lan, nhưng nói như vậy, chỉ sợ lộ ra vẻ hắn quá háo sắc. Huống chi, có kinh nghiệm "vượt qua khoái cảm" với Dương Lỵ Lỵ lần trước, Tùy Qua cũng không muốn xuất hiện tình cảnh xấu hổ trước mặt Lam Lan giống như lần trước. Vấn đề này, cũng là một trong những vấn đề khó khăn Tùy Qua cần giải quyết.
- Trong nhà tôi có thuốc cảm.
Lam Lan nói. Lời vừa ra khỏi miệng, nàng lập tức thấy hối hận, thầm mắng mình thật là cảm mạo hồ đồ. Tùy Qua nói muốn đưa nàng lên lầu, hiển nhiên là muốn nhân cơ hội này thay đổi quan hệ của hai người, nàng lại không lĩnh hội.
May là, da mặt của Tùy Qua còn rất dày, lại nói:
- Tôi vẫn phải đưa cô lên lầu. Đợi cô uống thuốc xong tôi mới về.
Lam Lan ngược lại thở phào nhẹ nhõm, gật đầu, cùng Tùy Qua đi vào thang máy.
Nhìn trong thang máy không ngừng tiến lên, đầu óc Tùy Qua xoay chuyển thật nhanh.
Đêm nay hiển nhiên là một cơ hội rất tốt.
Đây dĩ nhiên không phải là nhân cơ hội "túm lấy" Lam Lan, mà là phục hồi quan hệ của hai người.
Ít nhất, trước tiên giữ vững vị trí "thân mật". Đến lúc đó sau khi làm ra Nhân Mộc mật ong, nhanh chóng chế biến ra linh dược, sẽ thuyết phục Lam Lan sử dụng, có lẽ sẽ từ vị trí "thân mật" biến thành "người yêu".
Khi thang máy lên tới tầng mười chín, đến trước cửa nhà Lam Lan, Tùy Qua đã nghĩ ra rất nhiều lời kịch, đối thoại, cảm thấy nắm chắc phần thắng.
Đinh!
Cửa thang máy mở ra, Tùy Qua đỡ Lam Lan đến cửa.
Lúc này, Lam Lan lộ ra vẻ càng thêm "suy yếu", thậm chí còn phối hợp tựa đầu lên vai Tùy Qua.
Tùy Qua cảm thấy tình huống tiến triển tương đối khá, xem ra Lam Lan đã bắt đầu công nhận vị trí "thân mật" của hắn rồi.
Loay hoay một hồi, rốt cục Lam Lan cũng mở được cửa.
Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Tùy Qua đã tính toán việc phải làm tiếp theo.
Cửa mở ra.
Tách !
Đèn bật sáng.
Cũng may, Lam Lan chỉ bật bóng đèn mờ, chứ không bật đèn sáng ở phòng khách.
Nàng cố ý sao?
Tùy Qua cũng không biết, nhưng cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt.
Có lẽ, Tùy Qua cảm thấy cho dù không cần linh dược, nói không chừng cũng có cơ hội "cứu vớt" lại Lam Lan.
Dĩ nhiên, đây chỉ là cảm giác thuần túy mà thôi. Tùy Qua cũng không muốn chọc giận Lam Lan giống như chọc giận An Vũ Đồng.
Tùy Qua đỡ Lam Lan ngồi xuống ghế sa *** ở phòng khách, nhất thời, hai người mặc nhiên im lặng.
Tách!
Đúng lúc này, đèn sáng được bật lên.
Người nào mở đèn?
Tùy Qua không khỏi giận tím mặt, chợt ý thức được trong phòng đang có người.
Nghiêng tai lắng nghe, quả nhiên trong phòng đúng là có người.
Lúng túng, không nghĩ đường đường một cao thủ giống như hắn cũng có lúc không nhận ra tình huống như vậy.
Trong phòng đúng là có người, vóc người nàng cao gầy, đôi chân đi đất, mặc đồ ngủ. Khi nhìn thấy Tùy Qua, lập tức lấy tay che ngực, sau đó nói với Lam Lan:
- Không phải chị nói sẽ không mang nam nhân về nhà sao!
- Đây có phải là ghen tuông không?
Tùy Qua thầm nghĩ, nữ nhân bật đèn chính là An Vũ Đồng.
- Tôi bị cảm, để hắn đưa về nhà không được sao.
Lam Lan nói:
- Không phải em nói sẽ ngủ lại trường sao.
- Nếu em ngủ lại trường, làm sao nhìn thấy cảnh tượng này của hai người.
Trong lời nói của An Vũ Đồng tựa hồ có gì đó, nàng thật ra không phải nhằm vào Lam Lan, mà là nhằm vào Tùy Qua, ai bảo Tùy Qua đã "thương tổn" sâu sắc đến tâm hồn nàng.
Mặc dù Tùy Qua không rõ An Vũ Đồng có phải đang ghen hay không, nhưng lại cảm giác được nàng đang phóng thích ra địch ý nồng đậm.
Không có cách nào, ai bảo Tùy Qua đồng học bây giờ là "Người thứ ba" chứ.
- Chớ nói nhảm.
Lam Lan nói:
- Đầu chị hơi váng vất, lấy cho chị viên thuốc cảm.
An Vũ Đồng đáp một tiếng, chỉ chốc lát sau, đã cầm thuốc cảm mạo và nước sôi đến trước mặt Lam Lan.
Hơn nữa, lúc này An Vũ Đồng đã mặc một chiếc áo ngoài, phòng ngừa cảnh xuân tiết ra ngoài.
Nhưng, đôi chân lúc ẩn lúc hiện vẫn rất có mỹ cảm.
Sau khi Lam Lan dùng thuốc cảm mạo, An Vũ Đồng lại nói:
- Ai da, quần áo của chị hình như ướt rồi, chắc là dính mưa, mau đi tắm đi!
- Đầu chị đang đau, làm sao tắm được.
Lam Lan nói.
- Em đỡ chị đi.
An Vũ Đồng nói:
- Đừng lèo nhèo nữa, tắm nước nóng rất nhanh là khỏe, dù sao em cũng thường xuyên đấm bóp lưng cho chị mà.
- Đấm bóp lưng?
Trong đầu Tùy Qua nhất thời hiện ra cảnh đẹp khiến người ta phun huyết, nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
Nếu loại chuyện này để hắn làm, đương nhiên là vô cùng thoải mái, nhưng nếu đổi lại là "tình địch" An Vũ Đồng, chuyện đó sẽ trở nên rất không ổn. Nhất là nghĩ đến cảnh An Vũ Đồng cùng Lam Lan từng ở trong phòng tắm chơi trò loan giả phượng, Tùy Qua càng cảm thấy căm tức.
Nhưng Lam Lan lúc này đang thấy đầu óc cháng váng, cũng không chú ý tới cuộc chiến thầm lặng giữa Tùy Qua và An Vũ Đồng.
Hơn nữa, Tùy Qua đồng học rõ ràng đang ở thế hạ phong.
Bởi vì loại chuyện tắm chung, đấm bóp lưng này, bất luận như thế nào, cũng không tới phiên hắn và An Vũ Đồng tranh giành.
- Tiểu Tam, quả nhiên cần ẩn nhẫn.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm đã vang lên tiếng nước chảy ào ào.
Không cần nghĩ cũng biết, lúc này bên trong nhất định là cả phòng đều xuân. Đáng tiếc, Tùy Qua đồng học lại không có duyên quan sát.
Sau đó, lại vang lên tiếng cười của An Vũ Đồng và Lam Lan. Nhất là tiếng cười của An Vũ Đồng rất lớn tiếng, rất "đắc ý".
Có lẽ nàng cố ý , nàng có chủ tâm .
Nhưng lúc này trong lòng Tùy Qua đồng học đúng là khó chịu giống như mèo cào.
Bởi vì lúc này, nữ nhân hắn thích đang bị người khác "khinh bạc", mặc dù người hạ thủ chính là nữ nhân, cũng làm cho Tùy Qua cảm thấy rất khó chịu.
Kế hoạch của Tùy Qua không cần nói đã hoàn toàn ngâm nước nóng rồi.
Hiện giờ hắn ngồi trên ghế sa ***, quả thực giống như ngồi trên bàn chông.
Mỗi một lần tiếng cười vang lên trong phòng tắm, đối với hắn mà nói, đó là một loại hành hạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT