Trong lúc nhất thời vị tán tiên đan tu không dám tiếp tục động thủ với Tùy Qua, chỉ có thể dùng thần niệm cầu viện.

Mà giờ khắc này Tùy Qua cũng thành công dùng trận pháp vây khốn Quân Thương Sinh. Thảo Mộc Binh Trận thật giống như thiên la địa võng, làm cho Quân Thương Sinh không thể chạy trốn. Cho dù Lục Đạo Luân Hồi Kiếm có thể phá vỡ thời không pháp tắc, có thể chặt đứt rễ cây Hồng Mông Thụ, nhưng lập tức có rễ cây mới dài ra, cản trở hành động của hắn, mà thiên binh thần tướng sẽ thừa cơ tấn công, huống chi Tùy Qua sẽ không cho hắn cơ hội bỏ chạy.

Ngoài ra Tùy Qua còn đem Quân Sát Sinh thả ra khỏi Hồng Mông Thạch.

Khi Quân Thương Sinh nhìn thấy Quân Sát Sinh, trong hai mắt bắn ra cừu hận, nhưng rất nhanh ánh mắt kia lại bị nghi hoặc thay thế, hắn nhìn Quân Sát Sinh, lại nhìn Tùy Qua:

- Ngươi lại dám nô dịch hắn! Tùy Qua, ngươi phạm vào tội lớn tày trời, chư thiên vạn giới không ai có thể cứu được ngươi!

- Không sao cả.

Tùy Qua thản nhiên đáp:

- Quân Thương Sinh, ngươi cũng biết ta chưa bao giờ sợ uy hiếp. Nhưng hiện tại ngươi nên lo lắng tình cảnh của chính mình một chút, bởi vì hắn có thể sẽ giết ngươi!

- Đây là vận mệnh của chúng ta! Nhưng mà Tùy Qua, ngươi rất nhanh sẽ trả giá thật nhiều vì hành vi ngu xuẩn của ngươi!

Quân Thương Sinh nổi giận gầm lên một tiếng, thúc giục Lục Đạo Luân Hồi Kiếm triền đấu cùng Quân Sát Sinh. Tu vi cảnh giới của Quân Sát Sinh chỉ tới độ kiếp trung kỳ, theo lý còn không sánh bằng Quân Thương Sinh hiện tại, nhưng Quân Sát Sinh đã là thống lĩnh của thiên binh thần tướng, cho nên hắn biết nên làm sao lợi dụng lực lượng trăm vạn thiên binh thần tướng đối kháng với Quân Thương Sinh, chẳng những không rơi vào hạ phong, hơn nữa theo trận pháp diễn biến Quân Sát Sinh đã từng bước đẩy Quân Thương Sinh vào tuyệt cảnh, mà Tùy Qua vẫn chưa can dự cuộc chiến đấu giữa hai người.

Tùy Qua bất động, vị tán tiên đan tu cũng không dám vọng động.

Quân Thương Sinh liên tục tháo chạy, nhưng tính dai của tiểu tử rất mạnh, tuy mình đầy thương tích nhưng vẫn chưa mất đi ý chí chiến đấu, Tùy Qua biết không thể lưu cơ hội cho Quân Thương Sinh, vì vậy đánh ra một chiêu Thảo Mộc Chi Uy, đem hư ảnh giáp trụ bao phủ trên người hắn, hoàn toàn chặt đứt liên hệ giữa hắn cùng ma giới, để cho hắn không thể hấp thu chí tôn ma khí, đồng thời thân pháp của hắn cũng bị ảnh hưởng, Quân Sát Sinh không bỏ lỡ cơ hội, trực tiếp thúc giục Lục Đạo Luân Hồi Kiếm đâm vào miệng Quân Thương Sinh, xỏ xuyên qua đầu của hắn, cuối cùng thúc giục thanh kiếm hoàn toàn đánh dập nát thân thể Quân Thương Sinh.

Quân Thương Sinh lại một lần bị diệt sát!

Mà Lục Đạo Luân Hồi Kiếm trong tay Quân Thương Sinh đã biến mất, nhưng Tùy Qua rõ ràng cảm giác được lực lượng thanh kiếm trong tay Quân Sát Sinh đang dần tăng cường, theo sau tu vi của Quân Thương Sinh nhanh chóng gia tăng!

Giống như Quân Thương Sinh đã chết nên đem toàn bộ tu vi “đưa tặng” cho Quân Sát Sinh đã giết chết hắn!

Tu vi cảnh giới Quân Sát Sinh nhanh chóng gia tăng, nhưng ánh mắt có chút mờ mịt, tựa hồ không đoán được sẽ phát sinh chuyện như vậy.

Trong khoảnh khắc tu vi Quân Sát Sinh đột phá tới độ kiếp hậu kỳ, tình huống chẳng khác gì hấp thu mảnh nhỏ pháp tắc, thoải mái ổn định đột phá cảnh giới, thật sự có chút khó tin.

Hơn nữa sau khi hắn đột phá, hắn lại nhìn Tùy Qua nói:

- Chủ nhân, hình như ta nhớ được một sự tình.

- Sự tình gì?

- Chuyện về Quân Thương Sinh.

- Đợi lát nữa nói sau.

Tùy Qua ngắt lời hắn, bởi vì đã có người đến, hơn nữa là người mà Tùy Qua không thể xem thường.

Đan Thanh Sinh!

Đan Thanh Sinh lại xuất hiện!

Nhưng lúc này Đan Thanh Sinh đã khác hẳn, bây giờ hắn đã là chân tiên!

Nhưng vẫn còn kém một điểm gì đó!

Mặc dù là vậy, Tùy Qua cũng cảm nhận được uy áp vô cùng, một loại uy áp cấp bậc siêu việt!

- Tùy tông chủ, dừng tay đi.

Đan Thanh Sinh nói, yêu cầu Tùy Qua dừng hấp thu lực lượng của Đan giới.

Tùy Qua xem như đánh một trận với Đan Thanh Sinh mới thành bằng hữu, hơn nữa hắn biết liều mạng cùng người này là một chuyện phi thường vất vả, cho nên vì nể mặt của người kia, Tùy Qua tạm thời thu hồi Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh Thụ.

- Tu vi của Đan đạo hữu gia tăng, thật đáng mừng ah.

Tùy Qua cười nói.

- Như nhau thôi.

Đan Thanh Sinh nói:

- Nhưng Tùy tông chủ không mời mà tự đến, là có chút không ổn đi.

- Cái gì không ổn?

Tùy Qua cười nói:

- Lần trước Đan đạo hữu không phải cũng không mời mà tự đến đó sao?

Đan Thanh Sinh nhất thời xấu hổ, Tùy Qua nói rất đúng, lần trước hắn không mời mà tự đến, còn mang theo liên quan chư thiên giới, lần này Tùy Qua chỉ đến một mình mà thôi, tựa hồ còn không tồi tệ bằng hành động lần trước của hắn đâu.

- Tùy tông chủ, lần này ngươi đến Đan giới là vì trả thù?

Đan Thanh Sinh hỏi.

- Vậy thì phải xem thái độ của Đan giới.

Tùy Qua nói:

- Kỳ thật ấn tượng của ta đối với Đan giới không tệ lắm, nhưng lần trước Đan đạo hữu làm việc không quá thân mật, bởi vậy làm ta sản sinh ấn tượng xấu với các ngươi. Mà lần này ta đến Đan giới, chỉ là thu một chút lợi tức cho sự tình lần trước, nói vậy Đan đạo hữu sẽ không để tâm đi.

Đan Thanh Sinh thầm nhủ không để tâm mới là lạ, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Tùy tông chủ hấp thu lực lượng của Đan giới, chuyện này xem như ta trả lại nhân tình lần trước ngươi để yên cho ta rời đi vậy.

- Không nghĩ tới Đan đạo hữu ân oán rõ ràng.

Tùy Qua nói:

- Nhưng nếu ta đã đến Đan giới, cũng không dự tính nhanh như vậy rời khỏi.

Đan Thanh Sinh vừa nghe, sắc mặt liền trầm xuống:

- Tùy tông chủ cũng không nên lòng tham không đáy, tuy rằng tu vi cảnh giới của ngươi tăng lên, nhưng ngươi cũng nên biết cảnh giới của ta bây giờ, ngươi chưa chắc là đối thủ của ta! Hơn nữa trong Đan giới còn có người càng mạnh hơn ta tồn tại!

- Đan đạo hữu hiểu lầm ý tứ của ta, ta nói không dự định rời đi nhanh như vậy, là bởi vì ta cảm thấy được có thể lo lắng chuyện hợp tác một chút.

Tùy Qua cười nói.

- Hợp tác?

Đan Thanh Sinh nghi hoặc nhìn Tùy Qua, không nghĩ tới vì sao hắn lại thay đổi chủ ý.

- Đúng vậy, hợp tác.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Sau khi ta đến nơi này, nhất là gặp được Đan đạo hữu, liền thay đổi chủ ý. Hoặc là hợp tác cùng Đan giới cũng chưa chắc là một chuyện xấu.

- Thật sao?

Đan Thanh Sinh vui sướng vô cùng, lần này mới ý thức được Tùy Qua không phải đang nói đùa.

- Thật là như thế!

Tùy Qua khẳng định gật đầu:

- Điều kiện hợp tác, chúng ta có thể bàn lại.

- Tốt!

Đan Thanh Sinh cười ha hả, nếu Tùy Qua nguyện ý hợp tác với Đan giới, điều này là một chuyện tốt với Đan giới.

Nhưng Tùy Qua cũng biết Đan Thanh Sinh không phải chủ nhân Đan giới, cho nên đi theo hắn đến địa phương có quyền lực nhất Đan giới, cũng là nơi ở của Đan Hoàng.

Đan Hải Chu quốc!

Đan Hải Chu quốc, kỳ thật có danh xưng như vậy là vì ở trung ương Đan giới có một sa mạc do đan dược hình thành, lẽ ra phải gọi là “đan mạc”, tóm lại sa mạc đều là đan dược, mà trên đan mạc có một cự thuyền đang trôi đi, cự thuyền chính là cung điện của Đan Hoàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play