- Liễu Tiểu Đồng nói lời này tuy chói tai, nhưng xem như nói ra điểm quan trọng rồi.

Tùy Qua nói:

- Đây là vấn đề, hai người các ngươi bởi vì không có gì chí hướng lớn, cho nên mới bị Cát Hiểu Mẫn ngăn ở ngoài cửa, chuyện chỉ đơn giản như thế, chỉ là các ngươi không phát hiện ra thôi.

- Bừng tỉnh đại ngộ ah.

Cao Phong cảm thán nói:

- Xem ra, về sau ta cũng phải có mục tiêu theo đuổi.

- Ta cũng vậy.

Giang Đào nói:

- Không đúng ah, những thứ nàng theo đuổi là không có khả năng thực hiện được, cho dù chúng ta truy cầu nàng, cũng không được gì.

- Không có khả năng thực hiện...

Tùy Qua lắc đầu nói:

- Thế giới này, không có chuyện gì tuyệt đối cả.

- Ngươi có ý gì, chẳng lẽ có thể phục sinh người chết sao?

Giang Đào truy vấn.

- Ta chỉ nói là có khả năng.

Tùy Qua nói:

- Chuyện quá khứ còn có khả năng nghịch chuyển, người chết đương nhiên cũng có thể sống lại, người tu hành vốn chính là nghịch chuyển thiên địa pháp tắc, biến không có khả năng thành có khả năgn, các ngươi phải nhớ kỹ, thân là người tu hành, nên khiêu chiến chuyện không có khả năng mới có thể thành tựu tiên đạo chính thức, đem chuyện không có khả năng hóa thành có khả năng, chưa bao giờ không gì làm không được.

- Cha mẹ nó, lời này của ngươi thật sự là cao thâm.

Cao Phong thở dài, nói:

- Nhưng mà hình như rất có đạo lý nha, như vậy, ta có thể học theo Cát Hiểu Mẫn, đi theo nàng, giúp đỡ nàng thực hiện truy cầu.

- Đó là lựa chọn của các ngươi.

Tùy Qua nói:

- Cảnh giới truy cầu nữ nhân cao nhất chính là ánh mắt không nên cực hạn ở trên người nữ nhân, nếu như ngươi chỉ truy cầu mà truy cầu, có thể lạc mất chính mình, mất đi mị lực của ngươi, nam nhân không có mị lực thì làm gì được nữ nhân ưu ái?

- Căn cứ theo thành tích của ngươi hiện tại, ta quyết định tin tưởng ngươi.

Giang Đào nghiêm túc nói:

- Nhưng mà Tùy Qua, ngươi dầu gì cũng là tông chủ Thần Thảo Tông, nghe nói hiện tại đã là người mạnh nhất Thất La Giới, như vậy ngươi có thể giúp ta một chuyện không?

- Chuyện gì?

Tùy Qua hỏi.

- Giúp tu vị chúng ta tăng lên.

Giang Đào nói:

- Đây là tâm nguyện của ba chúng ta.

- A...... Giang Đào, ngươi cái tên này, đã nghĩ ngợi đi đường tắt, không làm mà hưởng.

Tùy Qua nghiêm mặt nói:

- Đương nhiên, dùng tu vị hiện tại của ta tăng cảnh giới các ngươi lên không phải chuyện khó, nhưng mà có một vấn đề. Ta không thể cứ giúp các ngươi tăng tu vị lên như thế, không thể giống như quán thâu tri thức được, chúng ta cũng không thể có tri thức nhất quán với lão sư a, trọng yếu nhất phải học có suy nghĩ của mình, chính mình đi tu hành, cái gọi là sư phụ lĩnh vào cửa, tu hành do bản thân, ta thuần túy chỉ tốt cho các ngươi thôi.

- Tùy Qua, ta cũng biết ngươi là tốt cho chúng ta, nhưng mà con đường tu hành thật sự là rất khó khăn, nếu ngươi không trợ giúp chúng ta, ta đoán chừng con đường tu ành của chúng ta cũng không ra gì.

Giang Đào vẻ mặt khổ sở.

- Nếu ta không giúp các ngươi, ngươi đến bây giờ chỉ sợ còn không bước vào Tiên Thiên kỳ đấy.

Tùy Qua mỉm cười, nói:

- Giang Đào, ta vốn nghĩ nên ma luyện tâm tính của các ngươi rồi, biết rõ hàm nghĩa bốn chữ: tu hành không dễ, nhưng nhìn ra ta sai rồi, các ngươi còn cần ma luyện thêm mới được.

- Huynh đệ, đừng có lại ma luyện.

Giang Đào vội vàng nói:

- Ba người chúng ta đã ma luyện đủ rồi, nói cho đúng là bị nha đầu Cát Hiểu Mẫn ma luyện đủ rồi, nếu chúng ta lại bị ma luyện, chỉ sợ sẽ ma luyện không thành hình người.

Tùy Qua thở dài một hơi, quả nhiên là giang sơn dễ đổi bản tính cũng khó dời, Giang Đào cùng Cao Phong thứ này xem ra rất khó lĩnh ngộ cái gì là tu hành không dễ dàng, đương nhiên cũng không thể hoàn toàn trách bọn họ, dù sao chuyện này Tùy Qua cũng có chút trách nhiệm, trách nhiệm của Tùy Qua chính là cho ba gia hỏa này đãi ngộ quá tốt, có sư phụ chuyên môn, còn có "Bồi luyện" chuyên môn, mặt khác còn nghĩ cách tăng tu vi của bọn họ lên, hơn nữa còn nghĩ cách giúp bọn họ hiểu tu hành không dễ, kết quả thì sao, kết quả là ba gia hỏa không hiểu dụng tâm của Tùy Qua, vẫn nghĩ tăng lên như diều gặp gió, cái gì cũng không cần làm mà tiến vào tiên giới.

- Đi, ta cũng lười ma luyện các ngươi.

Tùy Qua suy nghĩ và nói:

- Nhưng mà, có lẽ không bao lâu, chúng ta sẽ phản công trở về, ba người các ngươi có ý định gì không?

- Ý định?

Giang Đào ngẫm lại, nói:

- Không có ý định gì, Thất La Giới nơi này, không đáng lưu luyến, bởi vì tất cả là nữ nhân chân ngắn, thật không có hứng thú...

Cao Phong nói:

- Tùy Qua, ta nghĩ rõ ràng, nếu như chúng ta muốn phản công trở về, ta cũng muốn tham gia phản công, đây là chuyện nam nhân phải làm.

- Đúng vậy, Cao Phong nói không sai, chúng ta không thể cứ tu luyện ở đây được.

Thần sắc Liễu Tiểu Đồng kiên quyết đồng ý quan điểm của Cao Phong.

- Cha mẹ nó, hai người các ngươi đều nói như thế, ta còn có thể nói cái gì chứ?

Cao Phong nói:

- Đã như vầy, cũng không phải dễ nói sau, ra trận không rời thân huynh đệ nha, chuyện này cứ quyết định như vậy...

- Tốt.

Tùy Qua nói:

- Đối với nam nhân mà nói, chiến trường chính là nơi tu hành tốt nhất, ba vị huynh đệ, các ngươi cũng chuẩn bị đi.

- Huynh đệ, ngươi đến lúc đó nhất định phải hảo hảo bao bọc chúng ta đấy.

Giang Đào nhịn không được nói một câu.

- Cầu người không bằng cầu mình đi.

Tùy Qua nói lời thấm thía.

- Nhưng mà Giang Đào, tới lúc đó Cát Hiểu Mẫn cũng đi, mà nhiệm vụ của nàng là bảo vệ an toàn cho ba tên nam nhân các ngươi, xem các ngươi phải chăng có xấu hổ hay không.

Tùy Qua nghĩ mưu kế này đúng là có chút ít "Ác độc", thử hỏi Giang Đào, Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng ba người cho dù có nhát gan, cũng không thể để Cát Hiểu Mẫn đi bảo hộ ba nam nhân bọn họ a, nhưng mà bởi như vậy, ngược lại càng xúc động ba người tu hành, tăng tu vị và lực lượng lên, tự bảo hộ bọn họ, có lẽ phải nói là giám hộ nữ nhân mình theo đuổi.

- Đúng rồi, mặt khác đừng nghĩ tới chuyện ăn đan dược tăng tu vị cảnh giới, các ngươi cho rằng tu hành là chơi trò chơi sao, không có đơn giản như vậy đâu, không nói nữa, ba người các ngươi tu hành đi, ta rời đi.

- Ngươi đi bây giờ, không uống vài chén với chúng ta sao?

Giang Đào nói ra.

- Thực không có suy nghĩ.

- Không có biện pháp, ta không giống như các ngươi, đều là lưu manh đâu.

Tùy Qua cười ha hả rời đi.

- Trọng sắc khinh hữu.

Cao Phong nói thầm một tiếng, sau đó nhìn chằm chằm vào Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng một hồi, thấy Giang Đào có chút sợ hãi, nhịn không được nói:

- Cao Phong, ngươi có thể thu hồi ánh mắt đó hay không, ngươi nhìn tới nhìn lui như vậy, người nhìn làm ta nổi da gà rồi.

- Đúng vậy, Cao Phong nhìn cái gì?

Liễu Tiểu Đồng nói ra.

- Ta không phải nhìn ngươi, ta đang nhìn đối lập, vẫn còn đang suy tư, ngươi nói chênh lệch với người đó lớn như vậy, tiểu tử Tùy Qua này cái gì cũng có, nữ nhân có, còn không chỉ một; thanh danh cũng có, tu vị cảnh giới nghe mà gợn cả người, quả thật là...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play