Nói xong, Tùy Qua lấy ra một viên Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan, khi tiên đan này xuất hiện, cả Trúc Vấn
Quân và Ngải Lệ Tiệp đều sợ ngây người,
Tiên đan, rút cuộc có hình dáng như thế nào.
Tựa hồ, rất nhiều người đều cho là tiên đan chính là một viên đan dược.
Nhưng tiên đan thật sự, lại không phải như thế.
Tiên đan chân chính, đã vượt qua phạm vi “đan”, biến thành khác một loại hình thức khác.
Khác nhau giữa tiên đan và đan dược giống như khác biệt giữa tiên và người .
Đây là khác biệt bản chất, là một loại khác nhau về hình thái tính mạng.
Cho nên, tiên đan và đan dược có khác biệt về bản chất, tỷ như một viên
Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan, trên danh nghĩa là một viên thuốc, trên thực tế
là một thể sinh mạng đầy đủ.
Viên Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan này, ước chừng lớn bằng trứng gà, xung quanh bị một đoàn tiên linh khí bao quanh, đan thể bán trong suốt, bên trong
mơ hồ có thể thấy một “vật nhỏ” co rúc bên trong, vật nhỏ này có chút
giống như tiểu Tinh Linh Tùy Qua nhìn thấy trước kia, nhưng bất đồng là, “vật nhỏ” này vẫn mặc y phục, giống như một tiểu tu sĩ.
Bởi vậy có thể thấy được, Dược Linh của những tiên đan này đã vượt qua
tiểu Tinh Linh, không chỉ có thần trí, hơn nữa đã có căn cơ tu đạo, chỉ
cần cho bọn chúng cơ hội trưởng thành, bọn chúng sẽ biến thành đại tu sĩ chân chính.
Đầu tiên viên tiên đan nhìn thấy Trúc Vấn Quân và Ngải Lệ Tiệp, sau đó
nó chú ý tới tồn tại của Ngãi Phúc Nhĩ, tựa hồ biết vận mệnh của nó
không thể lạc quan, bản năng muốn chạy trốn, nhưng lại bị Tùy Qua đưa
tay bắt được.
- Chủ nhân, van xin van ngươi, ta vất vả lắm mới biến thành tiên đan, có Đan Linh, tiền đồ vô lượng, thời gian càng dài, nguyên khí của tiên
giới ta phun ra nuốt vào càng nhiều. . . Ta sẽ cho ngươi nhiều chỗ tốt,
đừng để ta đi cứu một phàm nhân. . .
Đan Linh đau khổ cầu khẩn.
- Tùy tiên sinh, chẳng lẽ muốn cứu Ngãi Phúc Nhĩ, nhất định phải hy sinh nó sao.
Ngải Lệ Tiệp có chút không đành lòng hỏi.
- Chính là như thế, ngươi lựa chọn thế nào.
Tùy Qua bình tĩnh hỏi.
- Ta. . . Ta. . . Ta không biết lựa chọn như thế nào, ta không biết.
Ngải Lệ Tiệp buồn rầu nói, chuyện này đối với nàng mà nói, đích xác là
một lựa chọn khó khăn, bởi vì nàng bổn tính thiện lương, nếu không phải
người thiện lương, cũng không thể hy sinh sinh mệnh lực của mình bảo
toàn cho đệ đệ.
- Sư phụ, thật sự chỉ có thể như thế sao.
Trúc Vấn Quân cũng có chút khó lựa chọn.
- Không nhất định.
Tùy Qua khẽ mỉm cười:
- Khi luyện chế tiên đan, ta có thể không cần hy sinh những tiên thảo,
hiển nhiên tiên đan đã luyện thành, nếu đã tạo thành Dược Linh, ta cũng
không thể dễ dàng giết chết, người khác dùng tiên đan, là bởi vì bọn
hắn chỉ có rất ít tiên đan, một khi thu vào tay, nhất định sẽ hoàn toàn
hấp thu ngay cả Đan Linh cũng đều hấp thu luyện hóa, nhưng ta thì bất
đồng, ta đã luyện chế ra rất nhiều đan dược, đối với đan dược có Dược
Linh, ta cũng xem bọn chúng như sinh mệnh, hơn nữa tôn trọng sinh mạng,
hợp tác cùng có lợi.
- Chủ nhân. . . Ngài sẽ không giết ta.
kia Đan Linh khiếp nhược hỏi.
- Không biết.
Tùy Qua lắc đầu, lấy bốn viên Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan khác ra ngoài:
- Năm viên tiên đan các ngươi liên hiệp xuất thủ, mỗi người chỉ cần tiêu hao một phần linh tính và nguyên khí, có thể cứu sống thiếu niên này,
nguyên khí và linh tính mất đi, có thể trở về Hồng Mông thạch bổ sung.
Mấy viên tiên đan vừa nghe, như được đại xá, bọn họ cũng vô cùng lo lắng vừa hiện thế đã bị những tu sĩ này ăn thịt.
Nếu Tùy Qua nói như vậy, mấy viên tiên đan cũng yên lòng, bắt đầu hợp
lực rót linh tính và nguyên khí của tiên đan vào trong thân thể Ngãi
Phúc Nhĩ.
Tiên đan dù sao cũng là tiên đan, huống chi còn là mấy viên tiên đan
liên thủ, Ngải Lệ Tiệp rất nhanh cảm giác được thân thể đệ đệ bắt đầu
khôi phục sinh cơ, hơn nữa sinh cơ càng ngày càng mạnh, hắn giống như
một đứa trẻ mới ra đời, bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng , da thịt rửa
nát trên người nhanh chóng được chữa trị, tứ chi đứt rời cũng bắt đầu
“tái sinh”.
Mấy phút sau, thân thể Ngãi Phúc Nhĩ rốt cục hoàn toàn khôi phục, Tùy
Qua lại thu thập mấy viên tiên đan vào trong Hồng Mông thạch, để bọn
chúng sống chung một chỗ với Cốc Ngạn Tuyết.
Như vậy, những Đan Linh này có thể trao đổi lẫn nhau, hơn nữa cùng nhau
tu hành, sau này Tùy Qua chỉ huy, cũng càng thêm dễ dàng.
Ngãi Phúc Nhĩ rốt cục tỉnh lại, hắn mơ màng nhìn Ngải Lệ Tiệp:
- Tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra, đây là nơi nào, ba mẹ đâu.
Ngải Lệ Tiệp không nói gì, đột nhiên ôm đệ đệ thật chặt, lệ rơi đầy mặt.
Từ vẻ mặt của Ngải Lệ Tiệp, Ngãi Phúc Nhĩ tựa hồ tìm được đáp án.
Chỉ chốc lát sau, hắn đẩy Ngải Lệ Tiệp ra, trên mặt hiện ra vẻ kiên định:
- Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ba mẹ thất vọng. Họ sẽ yên nghỉ trên thiên đường.
- Đúng vậy , Ngãi Phúc Nhĩ, đúng vậy.
Ngải Lệ Tiệp gật đầu lia lịa.
Sau đó, Ngải Lệ Tiệp cảm kích nhìn Tùy Qua:
- Cảm ơn ngươi, Tùy tiên sinh, thật sự cám ơn ngươi.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua nói:
- Thật ra trên người đệ đệ ngươi, cũng có huyết thống Thần Ma, hơn nữa
ta đã tiêu trừ nhân tử tiêu cực trong huyết thống Thần Ma của hắn, hơn
nữa hắn đã hấp thu linh tính của tiên đan, ta tin tưởng hắn rất nhanh
trở thành một chiến sĩ cường đại hợp cách.
- Cảm ơn ngươi, tiên sinh tôn kính .
Ngãi Phúc Nhĩ cảm kích nói.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua nói:
- Thế giới của chúng ta cần chiến sĩ cường đại nhiều hơn nữa, Ngãi Phúc
Nhĩ, ngươi sẽ trở thành niềm tự hào của tỷ tỷ và cha mẹ ngươi. Được rồi, Vấn Quân ngươi tiếp tục thương thảo chuyện trận pháp với Ngải Lệ Tiệp,
ta phải quay về luyện chế càng nhiều đan dược.
- Vâng, sư phụ.
Trúc Vấn Quân gật đầu nói.
--------------------------------
Thời gian một tháng nháy mắt trôi qua.
Trong thời gian này, phần lớn thời giờ của Tùy Qua đều dùng để luyện chế đan dược, cho nên cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh.
Nhưng đồng thời cũng có một loại cảm giác giống như mấy đời.
Bởi vì Tùy Qua biết, mặc dù chỉ là thời gian một tháng ngắn ngủn, nhưng thế giới lúc trước, có lẽ cũng sớm thay đổi rồi.
Thậm chí, thế giới loài người có thể đã hoàn toàn biến mất.
Nhưng, từ miệng Tang Thiên hắn biết được, thế giới loài người vẫn chưa
biến mất, Hoa Hạ Thần Châu vẫn còn, bởi vì Viêm Hoàng thánh ấn của Tang
Thiên có thể cảm giác được biến hóa của Thần Châu, Hoa Hạ Thần Châu vẫn
còn, nhưng nghe nói đã tràn ngập chướng khí, ma diễm ngập trời.
Quân Thương Sinh đã thống ngự cả vùng đất Thần Châu, trật tự mới, biến
thành hình dáng ra sao, đều là chuyện Tang Thiên không biết, bởi vì ngay cả Tang Thiên cũng không thể rời đi, chỉ toàn tâm đề thăng tu vi.
Mọi người, đều dựa theo an bài của Tùy Qua, ở chỗ này nghỉ ngơi dưỡng sức, không ngừng đề thăng tu vi.
Không ít người bình thường dùng Tinh Nguyên Đan, cộng thêm hiện giờ
linh khí trong không khí hết sức đầy đủ, cho nên không ít người bình
thường bắt đầu trở nên mạnh mẽ, thân thể khoẻ mạnh, bắt đầu tập võ, một
số người có tiềm chất tương đối khá , được chọn vào quân đội hoặc là
tông môn tiến hành tu luyện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT