- Nếu không mạo hiểm, làm sao biết là chuyện gì xảy ra.
Tùy Qua nói với Tang Thiên:
- Nếu là trước kia, ta cũng không có năng lực tiến vào trong hư không tuyệt đối. Nhưng hiện tại áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng của ta đã tấn thăng làm tiên khí, hơn nữa ta có đầy đủ nguyên khí chế thành vận chuyển của nó, cho nên cho dù tiến vào trong hư không tuyệt đối, có lẽ cũng không có nhiều vấn đề.
- Nhưng, ngươi nên biết, nguy hiểm chân chính chính là thứ che lấp mặt trời kia!
Tang Thiên nhắc nhở Tùy Qua.
- Biết rồi. Tang lão Đại ngươi yên tâm, ta không phải là quỷ đoản mệnh.
Tùy Qua nói:
- Nếu trong thế tục đã xảy ra chuyện, như vậy các ngươi cũng mau trở về thế tục, ta sẽ hạ lệnh cho người của Thần Thảo Tông hiệp trợ Tang lão đại, chuẩn bị ứng phó với kiếp nạn trong thế tục. Ngoài ra, ta sẽ lên trên đó, xác minh tình huống!
- Tùy lão đệ, nhớ cẩn thận!
Tang Thiên lại nhắc nhở Tùy Qua.
- Ừ.
Tùy Qua gật đầu, sau đó lập tức báo cho Khổng Bạch Huyên, an bài xử lý chuyện của Thần Thảo Tông, còn hắn lập tức triển khai thân pháp, cùng Tang Thiên trở lại thế tục.
Sau khi chia tay với Tang Thiên, Tùy Qua phi thân tiến vào bầu trời, nhằm về phía thứ kỳ quái kia.
Lần này cũng chính là lần đầu tiên Tùy Qua giao thiệp với không gian, cũng chính là hư không tuyệt đối theo lời người tu hành. Khu vực hư không tuyệt đối, là nơi người tu hành rất ít giao thiệp, cho dù là một số cường giả, sau khi tới chỗ này, cũng chỉ có thể dừng lại ngắn ngủi.
Đừng tưởng rằng không gian dễ dàng đi như vậy, dù sao cả nhân loại trải qua mấy ngàn năm văn minh phát triển, mới đưa được rất ít người lên không gian, cái này còn chưa tính đến những người đưa lên không trở lại. Đây là bởi vì giữa không trung, thật sự có quá nhiều khó khăn, tỷ như không có trọng lực, không có có không khí, nhiệt độ thấp, tia vũ trụ. . . vân vân. Mà người tu hành, mặc dù thân thể cường hãn hơn người bình thường nghìn lần, vạn lần, nhưng người tu hành cũng chỉ là con người, còn chưa đạt tới trình độ thành tiên, cho nên vẫn chịu ảnh hưởng của những tác động này.
Ngoài ra, đối với người tu hành còn có một vấn đề trí mạng : trong hư không tuyệt đối, không có linh khí.
Không có linh khí, ý nghĩa người tu hành ở chỗ này hoàn toàn không thu hoạch được bất kỳ lực lượng nào, chỉ có thể dựa vào ăn đan dược chống đỡ, nhưng bởi vì phải chống đỡ với những khó khăn khác, cho nên mỗi một khắc đều sẽ tiêu hao một lượng nguyên khí khổng lồ, vì vậy muốn dừng lại thời gian dài trong hư không tuyệt đối, trên căn bản là không thể nào. Một khi nguyên khí hao tổn hết, tu sĩ cũng chỉ có thể biến thành cương thi trong không gian.
Tùy Qua cũng biết giữa không trung có tình huống gì, nhưng sau khi tiến vào khu vực này, hắn mới biết lượng nguyên khí tiêu hao quả nhiên khổng lồ hơn cả tưởng tượng, thậm chí còn vì tới hư không tuyệt đối, nguyên khí thân thể cũng bắt đầu nhanh chóng chảy trôi. Có một số người tu hành gọi lực lượng mang tính hủy diệt trong hư không tuyệt đối là “Cửu Thiên Cương Phong”, nghe đồn là Cửu Thiên Cương Phong chỉ cần thổi, cho dù là tu sĩ cũng sẽ tan xương nát thịt. Cách nói này mặc dù có chút khoa trương, nhưng không phải không có đạo lý, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ngự kiếm phi hành đến nơi này, trên căn bản cũng chính là tan xương nát thịt. Nhưng, Tùy Qua có áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng làm tiên khí hộ thể, dĩ nhiên sẽ không có nguy hiểm, chẳng qua cảm giác được áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng mỗi khắc cũng tiêu hao nguyên khí khổng lồ, cũng may có “biển nguyên khí” là Hồng Mông thạch chống đỡ, nếu không chỉ sợ cũng lâm vào trong nguy hiểm.
Tùy Qua không dám lãng phí thời gian, trực tiếp đến chỗ che lấp mặt trời.
Bởi vì Tùy Qua cũng không biết lai lịch của vật này, cho nên cũng không dám lập tức nhích tới gần, lúc này đứng cách vật đó mấy trăm mét, từ xa nhìn lại, chẳng qua là một mảnh đen nhánh, quả nhiên có chút giống như một mảnh hắc vân khổng lồ, nhưng giữa không trung làm sao có thể có hắc vân tồn tại? Cho nên, vật này dĩ nhiên không phải hắc vân, hơn nữa dùng thần niệm đảo qua, Tùy Qua phát hiện, không cách nào xác định được chất liệu của vật này, nhưng Tùy Qua có thể khẳng định, thứ này cái vốn không phải là vật chất trên địa cầu.
Đúng là, khi ánh sáng chiếu xạ ở phía trên, không có nửa điểm phản quang.
Nhưng, Tùy Qua cũng không nhận thấy nó rút cuộc có nguy hiểm gì.
Cho nên, Tùy Qua tiếp tục nhích tới gần, nhưng vào lúc này, khối hắc vân đột nhiên phát sinh biến hóa!
- Các vị khán giả, tôi là Lam Lan của tổ tin tức Học Lực, hiện tại chúng tôi đang ở tầng cao nhất của cao ốc Yên Kinh, thông báo cho mọi người tình huống biến hóa mới nhất của nhật thực. Căn cứ vào tiên đoán của chuyên gia, nhật thực cuối cùng sẽ biến mất, nhưng tình huống trước mắt chúng ta cũng thấy được, phạm vi nhật thực vẫn tiếp tục gia tăng, tựa hồ không giống như hiện tượng nhật thực trước kia.
Khi Lam Lan đang bắt đầu thông báo tin tức tương quan, Tùy Qua đồng thời cũng bị hắc vân trước mắt hù dọa.
Lúc này, tận mắt nhìn thấy biến hóa của vật này, Tùy Qua mới biết vật này căn bản không phải hắc vân gì cả, nó giống như vốn tồn tại trong hư không, chẳng qua hiện tại có một phần đã bắt đầu hiển hiện ra, hơn nữa nhìn tình huống hiện tại, bộ phận hiện ra của nó sẽ càng lúc càng lớn, cuối cùng sẽ hoàn toàn hiển hiện ra.
Nếu vật này có thể che kín ánh sáng mặt trời, có thể nghĩ phạm vi của nó rút cuộc rộng lớn đến thế nào.
Ôm lòng hiếu kỳ và bất an, Tùy Qua tiếp tục tiếp cận khối “hắc vân” này, hơn nữa thành công đứng phía trên vật này.
Sau khi đặt chân, Tùy Qua mới biết được vật này không phải là hư ảnh, cũng không phải là hắc vân, mà là một loại thật thể vật chất, hơn nữa còn vô cùng chắc chắn, cũng là một loại vật chất Tùy Qua hoàn toàn không nhận ra.
Nhưng có một điểm Tùy Qua có thể khẳng định, đó chính là hắn cũng không cách nào phá hủy vật này.
Vật này khổng lồ vô cùng, Tùy Qua đứng phía trên, giống như đứng trên một mảnh thổ địa mênh mông vô bờ, nhưng vật này hoàn toàn rơi vào trạng thái tĩnh, giống như nó mọc rễ giữa không trung.
Đây rút cuộc là vật gì?
Tùy Qua cảm giác vật này không giống như thứ người tu hành làm ra, cho là người tu hành khẳng định cũng không có thủ bút và lực lượng lớn như vậy để hoàn thành xây dựng vật này, nhưng nó rút cuộc là thứ gì?
Không cách nào dùng thần niệm dò xét, Tùy Qua cũng chỉ biết dùng mắt thường và tay để cảm nhận, suy đoán bộ mặt thật sự của vật này.
Rốt cục, Tùy Qua phát hiện phía trên vật này cũng không phải bằng phẳng, cách đó không xa có một vết khắc rất sâu, dài khoảng mấy chục thước, Tùy Qua còn đang kinh ngạc thứ gì có thể sinh ra trên vết khắc, hắn nhìn kỹ vết khắc, mới phát hiện vết khắc này cũng chỉ là một ký hiệu mà thôi! Cả ký hiệu, lớn bằng quả bóng đá!
Phía trên lại còn có ký hiệu!
Hơn nữa còn không chỉ một cái!
Chẳng lẽ vật này là một pháp bảo?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT