- Cầu chủ nhân lưu ta một mạng ah.

Tuyên Dĩ Lân còn tưởng rằng Tùy Qua muốn luyện hóa hắn.

- Ngươi còn một chút giá trị, ta tạm thời sẽ không luyện hóa ngươi.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Nói cho ta biết, còn thời gian bao lâu thì Thiên Linh Ma Đế và những Ma Đế còn lại xâm lấn thế giới loài người?

- Chuyện này không cách nào đoán được.

Tuyên Dĩ Lân nói:

- Hiện tại bình chướng giữa hai giới còn chưa có tan vỡ, thời điểm này những Ma Đế kia không muốn lấy bộ hạ của mình ra mạo hiểm. Chỉ có khi bình chướng biến mất, chúng mới có thể xuất động toàn quân. Ta nghĩ thời gian cụ thể, cho dù là đám Ma Đế cũng suy tính không đi ra. Nhưng mà ta có cảm giác sẽ nhanh thôi.

- Ngươi cứ dự đoán loán mật đi.

Tùy Qua nói:

- Cho dù nói sai ta cũng không trừng phạt ngươi.

- Theo ta thấy còn chừng trăm ngày.

Tuyên Dĩ Lân nói ra thời gian thì nội tâm Tùy Qua xiết chặt.

- Vì sao?

Tùy Qua cố gắng trấn định hỏi.

- Bởi vì hiện tại bình chướng giữa hai giới rất không ổn định, hơn nữa xu thế này càng ngày càng nghiêm trọng, theo ta suy đoán, có một ít Ma Đế hoặc là tồn tại mạnh hơn Ma Đế sẽ ra tay gia tốc đánh vỡ bình chướng này. Cho nên, thời gian trong đó sẽ không quá lâu đâu.

- A...... Tốt!

Tùy Qua bỗng nhiên nói một câu "Tốt", chuyện này làm cho Tuyên Dĩ Lân không sờ được suy nghĩ.

- Chủ nhân, chỗ tốt ở đâu?

Tuyên Dĩ Lân mờ mịt hỏi.

- Cũng may ta hiện tại không giết ngươi.

Tùy Qua nói:

- Xem ra ngươi còn có chút giá trị lợi dụng, cho nên ta tạm thời không giết ngươi. Nhưng mà nếu như ngươi ý đồ cải lời ta, muốn đào tẩu thì kết cục của ngươi có thể nghĩ.

- Chủ nhân xin yên tâm, ta nhất định sẽ tận tâm đi theo ngươi.

Tuyên Dĩ Lân lời thề son sắt.

Đương nhiên Tùy Qua sẽ không dễ dàng tin tưởng Tuyên Dĩ Lân nói, tâm niệm khẽ động, hắn có sách lược vẹn toàn.

- Hồng Mông thụ linh!

Tùy Qua gọi thụ linh Hồng Mông Thụ ra.

- Chủ nhân có gì chuyện?

Thụ linh cung kính hỏi Tùy Qua.

- Tên này còn có tác dụng với ta, cho nên ta muốn lưu hắn một mạng. Nếu rễ cây của ngươi có thể dung hòa xương cốt của ma, vậy có thể dùng rễ cây chế tạo ra một cái thể xác không?

Đây là suy nghĩ kỳ diệu của Tùy Qua. Muốn khống chế Tuyên Dĩ Lân là siêu cấp cường giả Pháp Thần Cảnh, sinh tử phù thần hồn là không dùng được. Nguyên thần của tên này đã là pháp thần, khẳng định có biện pháp luyện hóa cấm chế mà Tùy Qua lưu trong người hắn, dù sao cảnh giới của tên này còn trên Tùy Qua, hơn nữa thủ đoạn rất nhiều. Nhưng mà Tùy Qua cũng không đi con đường tầm thường, hắn có ý định chế tạo thân thể cho Tuyên Dĩ Lân, nhưng thân thể này Tuyên Dĩ Lân có thể chi phối hoàn toàn, nhưng quyền khống chế tuyệt đối nằm trong tay của Hồng Mông Thụ, nằm trong tay Tùy Qua. Bởi vì thể xác này là Hồng Mông Thụ dùng rễ cây của nó hóa thành.

- Có thể.

Hồng Mông Thụ thụ linh gật đầu nói:

- Ý của chủ nhân là muốn ta gián tiếp khống chế hắn?

- Đúng vậy.

Tùy Qua nói:

- Ta tin tưởng ngươi sẽ có biện pháp.

- Vâng thưa chủ nhân, sau khi pháp thần của hắn dung nhập vào thân thể do rễ cây của ta tạo thành, uy lực thậm chí còn vượt qua thân thể của hắn lúc trước, nhưng mà hắn sẽ thành phân thân của ta, nếu có cần thì ta tùy thời sẽ hủy diệt.

- Rất tốt! Cứ làm như thế.

Tùy Qua gật đầu nói.

Hiệu suất làm việc của thụ linh xem như không tệ, bởi vì nó từng dung hòa một cái thần ma di hài.

Ngay cả thần ma di hài cũng có thể dung luyện, tự nhiên cũng có thể dung hòa pháp thần của Tuyên Dĩ Lân. Trên thực tế, từ trong lời của Hồng Mông Thụ nói, Tùy Qua nghe ra nó vô cùng khinh thị Tuyên Dĩ Lân, dường như cảm thấy tên này không xứng dùng thể xác do rễ cây Hồng Mông Thụ chế tạo. Nhưng mà Tùy Qua cũng buồn khổ, Tuyên Dĩ Lân tên này tu vị không tệ, sau khi thu phục được sẽ biến thành trợ lực lớn, hơn nữa nó hiểu không ít tình huống của thế giới tâm ma, nếu cứ luyện hóa như vậy là quá đáng tiếc.

Thể xác được "Bện" nhanh chóng, thể xác này mặc dù không có huyết nhục và làn da chính thức, nhưng mà rễ cây Hồng Mông Thụ lại có kinh mạch phi thường hoàn thiện, thậm chí gân cốt còn có nội tạng. Có thể nói Hồng Mông Thụ chế tạo thể xác này không phải thân thể huyết nhục, nhưng lại còn hơn thân thể huyết nhục gấp trăm ngàn lần, bởi vì thể xác này có mục đích chiến đấu mà thôi.

Sau khi pháp thần của Tuyên Dĩ Lân dung hòa với thể xác này, biểu hiện rất hài lòng, cho dù hắn vẫn chưa hoàn toàn thích ứng, nhưng mà hắn cảm giác được thể xác này còn vượt qua cả thể xác lúc trước của hắn, nhưng mà khí tức sinh mệnh vô cùng mạnh mẽ, dường như có được năng lực tái sinh, chuyện này làm cho Tuyên Dĩ Lân chờ mong.

Tuyên Dĩ Lân rất thỏa mãn với thể xác mình có được, mà Tùy Qua lại hài lòng vì thu được Tuyên Dĩ Lân trợ giúp. Cho dù tên này là một ma đầu, nhưng mà hiện tại xem như "Thoát thai hoán cốt" , hơn nữa hoàn toàn nghe theo lệnh của Tùy Qua, bởi vì nếu hắn không tuân phục, lập tức sẽ chết rất thảm. Thân thể này tuy có thể cho Tuyên Dĩ Lân lực lượng cường đại không gì sánh được, nhưng mà cũng sẽ giam cầm tự do của hắn, điểm này Tuyên Dĩ Lân cũng mơ hồ cảm ứng được.

Nhưng Tùy Qua cao hứng cũng không tiếp tục bao lâu, bởi vì Tuyên Dĩ Lân lúc trước phỏng đoán khoảng cách thiên địa đại kiếp nạn không quá trăm ngày. Một trăm ngày, nghe thì rất dài, nhưng mà đối với người tu hành mà nói, đây chỉ là thời gian một cái nháy mắt mà thôi.

Việc cấp bách Tùy Qua muốn làm, chính là trong vòng trăm ngày chuẩn bị tiến công, tăng tu vị bản thân lên, tăng thực lực của Thần Thảo Tông cùng Long Đằng, tăng thực lực của Thiên Lam Kiếm Tông.

Hơn nữa phải là tăng lên như bay.

Tăng lên không tiếc bất cứ giá nào.

Bởi vì đến lúc đó sẽ không có chính nghĩa, sẽ không có kỳ tích, quyết định vận mệnh của tất cả mọi người chính là nắm đấm.

Trong thời gian trăm ngày này Tùy Qua phải bố trí rất nhiều kế hoạch, chuyện này làm cho hắn không thể không đánh vỡ một ít kế hoạch của mình, thậm chí nếu cần thiết hắn có thể bí quá hóa liều tăng lực lượng của mình lên.

...

Sau khi trải qua suy tính cả buổi, trong lòng Tùy Qua nhanh chóng sinh ra một ít bố trí, hơn nữa còn làm ra điều chỉnh kế hoạch cũ. Sau khi cân nhắc rõ ràng, Tùy Qua lập tức thay đổi hành động, ý định tạm thời rời khỏi Mính Kiếm Sơn, đưa ra bố trí mới.

Nhưng mà Tùy Qua vừa muốn rời khỏi Mính Kiếm Sơn thì xuất hiện một ít ngoài ý muốn nho nhỏ:

Người Thục Sơn Kiếm Tông đến thăm.

Lúc này người Thục Sơn Kiếm Tông tới tên là Đàm Hạo Huy, trừ hắn ra, còn có tu sĩ Hóa Thần trung kỳ tên là Vương Dần Quan, người này là phó môn chủ Thục Sơn Kiếm Tông, nhưng mà cao ngạo tới mức rắm thí, thế cho nên Tùy Qua không có mời hai người này vào sảnh tiếp khách, trực tiếp mở miệng liền hỏi:

- Đàm đạo hữu, thời gian của ta rất quý giá, thỉnh ngươi nói thẳng ý đồ tới đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play