Đến chỗ sâu của hạp cốc, nơi này không có nhiều hoang thú lắm, có lẽ là bởi vì có vết nứt không
gian, trong vết nứt không gian có hoang thú tới, đương nhiên là không
muốn trở về, cho nên chúng đương nhiên không tụ tập ở đây.
Sâu trong hạp cốc có một khu vực loạn thạch lớn, nơi này không có ngọn cỏ, lại tràn ngập khí tức nguy hiểm.
Ở giữa khu loạn thạch này chính là vết nứt không gian.
- Sư phụ, hình như đây là vết nứt không gian!
Trúc Vấn Quân nói ra lời này thì ý thức được Tùy Qua có lẽ đã biết rõ, vì vậy nói tiếp.
- Sư phụ lo lắng nó sao?
- Ân.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi có biện pháp?
- Vết nứt không gian, đúng là khó giải quyết.
Trúc Vấn Quân nói:
- Kỳ thật, biện pháp tốt nhất đối phó vết nứt không gian chính là tiến
hành khống chế. Chúng ta có thể thành lập thông đạo không gian, như vậy
có thể tạm thời khiến vết nứt không gian ổn định.
Tùy Qua biết rõ ý của Trúc Vấn Quân, giống như tình huống ở Như Mộng
Thủy Cốc cùng hồ Minh Châu, trước xây dựng thông đạo đi thông qua không
gian, đúng giờ "Phóng thích" một ít, dẹp loạn không gian chi lực, như
vậy vết nứt không gian sẽ gần như ở trạng thái ổn định.
- Muốn thành lập trận pháp, cần phải có lực lượng quán thông không gian, hơn nữa phải có đầy đủ tư vị vững chắc không gian. Hôm nay, ai có tu
vị mạnh như vậy?
Tùy Qua cau mày nói.
Đây là vấn đề mấu chốt, muốn dùng lực lượng một người tạm thời vững chắc vết nứt không gian, dùng tu vị hiện tại của Tùy Qua là kém quá xa. Nếu
là quán thông không gian dị vực dễ như vậy, những tông môn lánh đời kia
cũng không có quá ít thông đạo không gain, hơn nữa không biết từ trong
không gian dị vực đạt được bao nhiêu thứ tốt. Mấu chốt là, muốn quán
thông không gian dị vực khác, phải có tu vị và lực lượng cường đại mới
được, mà tu sĩ có được tu vị này kỳ chỉ sợ là Đại Thừa kỳ hoặc là Độ
Kiếp kỳ.
Tùy Qua hiện tại không có bổn sự đó, cho nên chỉ có thể mặc cho vết nứt không gian biến hóa.
Choảng!
Thời điểm này một đạo điện quang mãnh liện hiện ra, sau đó xuất hiện
không gian chấn dodonhj mạnh, không gian trùng kích khiến Trúc Vấn Quân đứng không vững. Một đạo "Điện quang" hiện lên, rất nhiều hoang thú từ
trong khe nứt không gian lao ra, bỏ chạy thục mạng về bốn phía, trong đó còn có một chút hoang thú lao qua phía Tùy Qua và Trúc Vấn Quân.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Hoang thú lao về phía Tùy Qua, còn chưa tới trước mặt Tùy Qua đã bị khí
thế uy áp của Tùy Qua trấn áp tới chết. Đối với một ít hoang thú dã man, Tùy Qua không có chút thương cảm nào.
Thời điểm này đột nhiên trong không gian có hấp lực truyền tới, giống
như hút mọi thứ vào trong không gian, dẫn vào thế giới khác.
Dùng tu vị Nguyên Anh kỳ của Trúc Vấn Quân lại không có biện pháp ngăn cản vết nứt không gian hút vào.
Lúc Trúc Vấn Quân sắp bị hút vào vết nứt không gian, Tùy Qua cầm lấy tay của nàng kéo lại.
- Chúng ta rời khỏi đây trước đi.
Tùy Qua nhìn Trúc Vấn Quân nói một tiếng, sau đó triển khai thân pháp đi lên mặt đất.
Trở lại hòn đảo, nguy hiểm và áp lực lúc trước giảm nhiều.
- Sư phụ, vết nứt không gian kia chúng ta tạm thời không có biện pháp, ngươi định làm như thế nào?
Trúc Vấn Quân dò hỏi.
Tùy Qua ngẫm lại, lại cho Cốc Ngạn Tuyết từ Hồng Mông thạch đi ra ngoài:
- Cốc cô nương, ngươi nhìn thấy đám hoang thú bị giam giữ trong Hồng Mông thạch của ta không?
- Nhìn thấy!
Cốc Ngạn Tuyết gật đầu.
- Những hoang thú này lúc trước cô gặp qua chưa?
Tùy Qua nói:
- Ta nói là thật lâu trước kia, là thế giới của ngươi.
- Đúng, chính là những hoang thú này.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Những hoang thú này là tử địch của chúng ta, ma nhân cũng thế. Rất
nhiều chiến sĩ của Thần Mộc thành đều chết trong tay hoang thú. Nhưng
mà, hoang thú cũng là đồ ăn chủ yếu của chúng ta, người Thần Mộc thành
căn bản không càn dự trữ thức ăn, cũng không cần an bài nhiều người gieo trồng lương thực, bởi vì hoang thú giết không hết. Đặc biệt là những
hoang thú hình thể to lớn, sau khi chém giết xong, người cả tòa thành ăn vài ngày mới hết một con.
- Ăn thịt... Đúng.
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Ta nói tại sao bản thân lại quên đi cơ chứ, thịt hoang thú là đồ tốt a.
- Đúng vậy a, thịt hoang thú rất không tệ, chiến sĩ ăn tinh thần no đủ...
Cốc Ngạn Tuyết nói ra, giống như đang chào hoàng thịt hoang thú.
- Các chiến sĩ Thần Mộc thành mỗi lần chém giết nhiều hoang thú mang về, người dân cả thành đều ăn mừng, các nữ nhân sẽ vội vàng cắt thịt ra và
tẩm ướp gia vị, còn có cầm đi cất vào trong hầm băng.
Cốc Ngạn Tuyết đắm chìm trong hồi ức mỹ hảo. Sau một lát, nàng ý thức được chính mình thất thố, nhìn Tùy Qua nói:
- Cũng không phải là tất cả hoang thú đều ăn được, có chút hoang thú thịt có kịch độc.
- Ân, ta biết rõ.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Xem ra, chúng ta nên lợi dụng hoang thú hợp lý.
Sau đó Tùy Qua nhìn Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Cốc cô nương, ngươi có thể trở về tiếp tục tu hành, sẽ có chuyện cho cô làm sau.
Sau đó Tùy Qua thu Cốc Ngạn Tuyết vào trong Hồng Mông thạch lần nữa.
- Sư phụ, nghe ý của ngươi, là ý định bố trí Truyền Tống Trận ở đây sao?
Trúc Vấn Quân đã hiểu được suy nghĩ của Tùy Qua.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Đúng vậy, cần phải xây một cái Truyền Tống Trận, ta không có khả năng
vẫn lưu thủ ở đây, sau khi xây dựng xong Truyền Tống Trận, một khi có dị động xảy ra, người Thần Thảo Tông sẽ nhanh chóng hỗ trợ, tuy nhiên
không nói không sơ hở tý nào, nhưng ít ra có thể tranh thủ thời gian.
Trúc Vấn Quân gật đầu, với tu vị của nàng mà nói, xây dựng một tòa Truyền Tống Trận chỉ là chuyện nhỏ.
Ngay cả Trúc Vấn Quân bắt đầu kiến thiết Truyền Tống Trận, Tùy Qua bắt đầu suy nghĩ chuyện luyện đan.
Cốc Ngạn Tuyết nói không sai, toàn thân hoang thú đều là "Bảo ", nếu như đánh thành cặn bã thật sự là quá lãng phí, tuy máu huyết, da thịt hoang thú không có nhiều tác dụng với Tùy Qua, nhưng mà nếu như dùng trên
thân người khác, ví dụ như dùng trên đệ tử Thần Thảo Tông, như vậy có
rất nhiều chỗ tốt, mà lại có thể tiết kiệm một ít linh thảo.
Đối với Tùy Qua mà nói, bởi vì tu hành dùng cây cỏ đắc đạo, cho nên hắn
sẽ không thường xuyên ăn thịt hoang thú, bởi vì như vậy tuy có thể hấp
thu chỗ tốt, nhưng lại ảnh hưởng tiến cảnh ngày sau. Sở dĩ Tùy Qua trước mắt tu vị tinh thuần, tiến cảnh phi tốc, đó là bởi vì hắn mượn nhờ cỏ
cây tăng tu vị, càng bởi vì đạt được Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp gia trì.
Nhưng Thần Thảo Tông và người Long Đằng lại không cần làm như Tùy Qua,
chỉ mượn cỏ cây tăng tu vị, cho dù là hoang thú hay là ma nhân và tâm
ma, nếu có thể luyện hóa hấp thu tăng thực lực lên, Tùy Qua cảm giác
dùng trên người bọn họ mới tốt, bởi vì việc cấp bách, tăng tu vị lên là
chuyện cần nhất.
Mà trên người hoang thú, trừ máu huyết cùng kim đan có thể luyện hóa hấp thu ra, càng dùng vào nhiều việc, Cốc Ngạn Tuyết nói thịt hoang thú có
thể ăn, kỳ thật chỉ là một công dụng, nhưng mà Tùy Qua xem ra, đây là
cách dùng cấp thấp, công dụng chính thức của hoang thú chính là dùng
luyện đan dược.
Quy Nguyên Đan!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT