Tuy rằng Tùy Qua cảm thấy
không phải như thế, dù sao cảnh giới tu hành không chỉ có hóa thần kỳ là cuối cùng, bởi vì lên cao hơn còn có luyện hư kỳ, hợp thể kỳ, đại thừa
kỳ, độ kiếp kỳ. Nếu hóa thần chính là chung điểm, như vậy những cảnh
giới sau đó làm sao sẽ xuất hiện, là ai sáng lập ra?
Huống chi trên thế giới này không phải còn có người đã trực tiếp phi thăng tiên giới sao?
Nếu hóa thần chính là chung điểm, điều này hiển nhiên không phù hợp logic.
- Như thế nào, ngươi trả lời không được?
Cô Tình hừ lạnh:
- Cho nên ta đã suy đoán đúng, nhưng còn không rất thái quá đúng không?
Mà tu vi của ta ở trong tâm ma thế giới chỉ là trung thượng mà thôi, so
với ta càng nhiều cường đại, cho nên nói các ngươi chỉ là ếch ngồi đáy
giếng. Mặt khác ngươi muốn ngăn cản tâm ma thế giới xâm chiếm, cũng
không thể nào. Bởi vì nếu như là các ngươi chứng kiến một mảnh tiên sơn
phúc địa bị đàn khỉ vượn chiếm, khẳng định cũng sẽ không nhịn được muốn
cướp đoạt, không phải sao?
- Cô Tình công chúa, ngươi cũng không cần già mồm át lẽ phải, ta chỉ
muốn hỏi ngươi một câu, ngươi rốt cục có muốn hợp tác hay không, muốn tự do hay không? Vẫn là ngươi nguyện ý tiếp tục lưu lại chỗ này, chờ đợi
có tâm ma càng cường hãn xuất hiện, sau đó biến thành nô bộc của nó?
Tùy Qua phát hiện mình không chiếm nửa điểm tiện nghi, nên buông tha việc tranh cãi.
- Hợp tác, vì sao không hợp tác đây?
Cô Tình ảm đạm cười:
- Ta chỉ đem tình thế ác liệt nói cho ngươi biết thôi, còn chưa nói cự
tuyệt hợp tác với ngươi, ta cũng không phải kẻ ngốc, vì sao phải làm các ngươi không thoải mái. Các ngươi không thoải mái sẽ không để ta thống
khoái, điểm này ta biết rõ.
Cô Tình bỗng nhiên chuyển biến làm Tùy Qua dở khóc dở cười. Thầm nhủ nữ
ma đầu này thật làm người khó thể nắm lấy. Nhưng nếu nàng đã đáp ứng hợp tác, Tùy Qua cảm thấy yên ổn hơn một ít.
- Ngươi đã hiểu được đạo lý bên trong, như vậy ta sẽ không nhiều lời.
Tùy Qua trầm giọng nói:
- Yêu cầu của ta ngươi đã biết, ta muốn càng nhiều tâm ma hữu hình. Ta
muốn ngươi lưu ý động tĩnh của thế giới tâm ma, trước tiên báo cho chúng ta.
- Việc này cũng không có vấn đề gì.
Cô Tình thản nhiên trả lời:
- Nhưng ta đã nói với ngươi, ngươi chém giết mấy vạn hay mấy chục vạn
tâm ma hữu hình cũng không quan hệ, căn bản không khả năng làm suy yếu
chỉnh thể thực lực thế giới tâm ma. Bởi vì đó chỉ là không đáng kể mà
thôi. Mặt khác ngươi muốn ta nghe lén động tĩnh của tâm ma thế giới, kỳ
thật cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, bởi vì cuối cùng vẫn sẽ đến, ngươi không cách nào ngăn cản. Đừng nói ngươi chỉ có tu vi hóa thần kỳ, cho
dù là chân tiên cũng không thể thay đổi cục diện thế này.
- Được rồi, ngươi cũng không cần đả kích lòng tin của ta, dù cho ngươi nói thế nào với ta mà nói đều không hề ý nghĩa.
Lúc này Tùy Qua đã trấn định trở lại, hắn biết muốn khống chế nữ ma đầu
như Cô Tình không phải chuyện dễ dàng, nhưng may mắn nàng bị giam trong
thủy cốc, có Như Mộng canh chừng, không lật nổi sóng gió. Theo hắn xem
ra, Cô Tình như gián điệp cấp cao, nếu dùng tốt thật sự có thể mang tới
chỗ tốt không tưởng cho hắn.
- Đây là năm viên Tạo Hóa Đan, tuy rằng không bảo chứng giúp ngươi đột
phá tu vi cổ bình, nhưng ít ra có thể giúp ngươi tinh tiến không ít.
Tùy Qua đột nhiên ném ra năm viên Tạo Hóa Đan.
Tạo Hóa Đan!
Đây là đan dược rất khó được!
Tuy Cô Tình không biết thuật luyện đan nhưng cũng biết Tạo Hóa Đan là vật gì, vội vàng thu lấy, nghi hoặc nhìn Tùy Qua:
- Ngươi sao lại có lòng tốt như vậy? Ngươi không sợ sau khi ta đột phá tu vi, rất nhanh nơi này không trấn áp được ta sao?
- Hắn không sợ, bởi vì tu vi cảnh giới của hắn tăng nhanh hơn so với ngươi!
Như Mộng chợt nói một câu, ngữ khí phi thường khẳng định.
Lời này làm cho Tùy Qua nghe thật thoải mái, tuy Như Mộng ít nói, nhưng luôn làm cho người ta hưởng thụ, rất có mặt mũi.
- Đúng vậy, đúng là như thế.
Tùy Qua ngạo nghễ nói:
- Ta cho ngươi đan dược, là hi vọng ngươi thật sự làm việc cho ta, mà
không phải bằng mặt không bằng lòng. Hiện tại trận pháp đi thông tâm ma
thế giới bất ổn định, hi vọng ngươi đưa ra chút ý kiến kiến thiết. Mặt
khác ta sẽ cho cao thủ trận pháp tới nơi này, nhanh chóng hoàn thiện ổn
định lại trận pháp. Mà Cô Tình công chúa, hi vọng ngươi cung cấp càng
nhiều hữu hình tâm ma. Tốt lắm, những chuyện khác tạm thời không cần đề
cập tới.
Cô Tình gật đầu, lặng yên rời khỏi, hiển nhiên đi luyện hóa đan dược.
- Ngươi thật sự tin tưởng nàng?
Như Mộng hỏi.
- Không tin.
Tùy Qua lắc đầu nói:
- Nhưng điều này cũng không gây trở ngại hợp tác, đây giống như kinh
doanh, chỉ cần song phương đều có lợi, hơn nữa có thể theo như nhu cầu
là được, về phần có tín nhiệm hay không cũng không quan trọng.
- Vậy là tốt rồi, ta còn lo lắng ngươi bị nàng mê hoặc đâu.
Như Mộng nói.
- Mê hoặc?
Tùy Qua thoáng kinh ngạc:
- Vì sao ngươi cảm thấy ta sẽ bị ma vật mê hoặc đây?
- Nghe nói nam nhân nhân loại, nhất là nam đạo sĩ luôn thích trông mặt
mà bắt hình dong, thật dễ dàng bị nữ nhân mỹ lệ mê hoặc, không màng dưới làn da kia là yêu hay ma đâu.
Như Mộng nghiêm trang nói.
Tùy Qua bật cười, biết nàng dù có hình dáng mỹ nhân, nhưng dù sao vẫn
chỉ là một khí linh, đương nhiên không hiểu được cảm xúc của nhân loại.
Sau khi rời khỏi Như Mộng Thủy Cốc, Tùy Qua lại đưa Trúc Vấn Quân đến nơi này.
Nhiệm vụ của nàng chính là ổn định lại trận pháp thông qua dị vực không gian.
Huống chi còn có Cô Tình công chúa cấp cho nàng một ít đề nghị, giúp nàng có thể cải tiến trận pháp.
Tuy thành công củng cố lại trận pháp, nhưng Tùy Qua không chút cao hứng, bởi vì sau khi Trúc Vấn Quân quay về Minh Kiếm sơn nói cho hắn biết,
trận pháp ở Minh Châu hồ cũng gặp phải vấn đề tương tự như vậy. Nếu vậy
lời của Cô Tình không sai, “bức tường cản trở” giữa hai thế giới đã càng lúc càng mỏng, hai thế giới ngày càng tiếp cận nhau, sớm hay muộn sẽ có một ngày hoàn toàn thông suốt, tới khi đó dù là chân tiên cũng không
ngăn cản được đại quân ma vật xâm nhập.
Thế cục trở nên càng ngày càng ác liệt, nhưng người tu hành lại không quan tâm chuyện thiên địa sắp gặp phải đại kiếp nạn.
Chẳng những không quan tâm, hơn nữa còn gây sự ngay trong thời điểm này.
Tùy Qua ở bên trong Minh Kiếm sơn yên lặng luyện đan chưa được vài ngày, sứ giả Không Động cùng Thục Sơn lại xuất hiện.
Lần này kẻ đến xem như là “người quen”, Đàm Hạo Huy cùng Mạc Vân Tiêu.
Nhưng lần này thái độ của hai người thật bất thiện vô cùng.
- Tùy Qua, còn không ra đây xin được trị tội!
Mạc Vân Tiêu đứng bên ngoài hộ sơn đại trận hét lớn, bộ dạng có chút diễu võ dương oai.
- Thần Thảo tông xưa nay khách nhân đến có rượu ngon, lang sói đến có đao thương.
Thanh âm Tùy Qua từ trong tầng tầng sương mù truyền ra:
- Đàm Hạo Huy, Mạc Vân Tiêu, hai vị trở về đi, nếu không hiểu quy củ, vậy học giỏi quy củ hãy quay lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT