- Đây là chuyện không có biện pháp, tuy rằng Huyền Mệnh khách sạn kiếm tiền, nhưng đan dược là vật tiêu hao, muốn sử dụng. Hiện tại thiên địa linh khí loãng như vậy, nếu chỉ thổ nạp còn tu luyện cái rắm!

Lâu Kiếm Thường hừ lạnh nói:

- Nói như vậy tuy rằng chúng ta bắt được nhược điểm, nhưng cũng không uy hiếp được hắn?

- Đúng là không thể uy hiếp hắn!

Tông Duệ nói:

- Tiểu tử kia dám thủ tiêu cả người của Không Động cùng Thục Sơn, ngươi cho rằng hắn thật sự sẽ kiêng kỵ Huyền Mệnh khách sạn hay sao? Nếu dùng nhược điểm đi uy hiếp hắn, chỉ sợ ngược lại sẽ chọc giận hắn. Huống chi nếu hắn đem chuyện chúng ta bán bản đồ chọc ra ngoài, Thục Sơn cũng sẽ tìm chúng ta phiền phức. Thay vì như thế, chẳng thà tiếp tục cùng hắn bảo trì quan hệ hợp tác.

- Ngô…xem ra chỉ có thể như vậy.

Lâu Kiếm Thường gật đầu nói:

- Tiểu tử kia thật sự là lợi hại! Tuổi còn trẻ lại có thủ đoạn như vậy. Nhưng không biết người của Thục Sơn cùng Không Động sẽ làm như thế nào.

- Chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến đi.

Tông Duệ nói.

- Chỉ đành như thế.

Lâu Kiếm Thường gật đầu, theo sau thân ảnh hai người biến mất trong khu rừng cây.

Đưa đi những ôn thần kia, Tùy Qua đi gặp Đường Vũ Khê.

- Quân Lăng không bị ủy khuất gì chứ?

Đường Vũ Khê vừa đến, lập tức hỏi thăm, xem ra nàng thật sự quan tâm Trầm Quân Lăng.

- Không có việc gì, em không cần lo lắng.

Tùy Qua đáp:

- Nhưng trước mắt nàng không thể xuất hiện trên Minh Kiếm sơn.

- Vì sao?

Đường Vũ Khê khó hiểu hỏi.

- Nếu để cho người của Thục Sơn cùng Không Động biết nàng còn sống, nhất định thông qua nàng truy xét cái chết của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, khi đó sẽ bại lộ hết thảy, sẽ liên lụy cả anh cùng Thần Thảo tông.

Tùy Qua giải thích.

Đường Vũ Khê ngẫm nghĩ, gật đầu nói:

- Đúng vậy, đạo lý bên trong em còn không nghĩ cẩn thận đâu. Nhưng chỉ cần nàng không sao là được, tạm thời không ra mặt cũng tốt, hiện tại sinh ý tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường xem như đã phát triển ổn định, xem như cho nàng nghỉ phép đi.

- Phải, nhưng đành vất vả em một chút.

Tùy Qua chân thành nói.

- Vất vả tính cái gì, nhưng có chuyện em muốn nói với anh.

Vẻ mặt Đường Vũ Khê phức tạp, tựa hồ không biết nên làm sao mở miệng.

- Vũ Khê, giữa chúng ta có sự tình gì em cứ việc nói, đừng băn khoăn.

- Em đang muốn nói chuyện của Quân Lăng.

Đường Vũ Khê sâu kín thở dài, chậm rãi nói ra.

Tùy Qua im lặng lắng nghe, sau khi nghe xong vẻ mặt biến thành phức tạp, thậm chí không biết là mùi vị gì.

Bởi vì hắn hoàn toàn không nghĩ tới Đường Vũ Khê lại chủ động muốn hắn “giao hảo” với Trầm Quân Lăng, lời này từ miệng nàng nói ra, thật sự làm Tùy Qua chấn kinh, bị sợ ngây người.

- Vũ Khê…

Tùy Qua không biết nên làm sao mở miệng, không biết nên cao hứng hay hổ thẹn.

- Tùy Qua, anh không cần giải thích. Kỳ thật cho tới bây giờ, chúng ta đều hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cũng đừng lừa mình dối người, em hoàn toàn nhìn ra được nha đầu Quân Lăng thích anh, hơn nữa anh khẳng định cũng thích nàng từ lâu. Theo ánh mắt người thế tục mà xem, chuyện này quả thật cực kỳ hoang đường, nhưng hiện tại chúng ta đã không còn là người thế tục. Anh đã dẫn nàng cùng em tiến vào tu hành giới, có lẽ nên dùng ánh mắt người tu hành đối đãi chuyện này, đối với người tu hành mà nói, loại chuyện này quá bình thường, có đúng không?

- Phải, nhưng mà…anh…

- Trước kia em luôn giả ngây giả dại, nhìn mà không thấy, cảm giác anh là của em, là duy nhất, nhưng em đã sớm biết chuyện này không thể nào, anh không khả năng vĩnh viễn là của em. Mà lần này Quân Lăng bị người bắt đi, em mới ý thức một việc, nàng thật sự là một vưu vật, mị lực thật lớn, đừng nói là nam nhân, cho dù nữ nhân như em có đôi khi cũng thích nàng.

- Không phải đâu?

Tùy Qua hoảng sợ.

- Không phải như anh nghĩ đâu!

Đường Vũ Khê hung hăng trừng mắt, nói tiếp:

- Ý của em là hồng nhan họa thủy, lần này đúng là chứng minh tốt nhất. Nếu anh dẫn nàng vào tu hành giới, như vậy họa thủy này cũng do anh tiêu hóa đi, miễn cho tai hại về sau. Vạn nhất nàng rơi vào súc sinh vô nhân tính trong tu hành giới, em sẽ cảm thấy thật áy náy!

- Tu hành giới không như thế tục, nơi này không có pháp luật, không có đạo đức, cá lớn nuốt cá bé là quy tắc duy nhất. Mà lần này em trơ mắt nhìn Quân Lăng bị người bắt đi, bản thân lại không làm được gì. Hai tên súc sinh kia còn nói, nếu em còn là xử nữ, bọn hắn cũng sẽ đem em…thật sự là quá đáng sợ, may mắn Quân Lăng không sao, nếu không em thật sự khó thể tha thứ chính mình.

Đường Vũ Khê sợ hãi nói.

- Vũ Khê, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này đã qua. Quân Lăng cũng đã an toàn trở lại. Nhưng trước mắt nàng không thể hiện thân, nếu không chúng ta sẽ có phiền toái.

Tùy Qua an ủi.

- Em biết, tốt lắm, chuyện khác em sẽ không nói. Tóm lại bất kể là Trầm Quân Lăng hay Lam Lan, hoặc là nữ nhân khác…em cũng sẽ không xen vào nữa. Tùy Qua, chỉ cần trong lòng anh có em là được.

Đường Vũ Khê cắn môi nói, tuy thật đại độ, nhưng nội tâm nàng vẫn thống khổ.

- Đừng nói nữa, anh biết, anh biết hết.

Tùy Qua tiến lên ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

Luyện tinh hóa khí là một loại phương thức tu hành đặc thù của người tu đạo.

Nhưng phàm là sau khi tu vi tới tiên thiên kỳ, sinh cơ nội liễm, có thể đem tinh hoa hóa thành nguyên khí, tăng lên tu vi chính mình. Chính bởi vì như thế, thật nhiều người tu đạo chủ yếu đều khống chế được bản thân, bởi vì họ có thể luyện tinh hóa khí.

Sở dĩ nhắc tới luyện tinh hóa khí, bởi vì từ khi Tùy Qua kết hợp với Trầm Quân Lăng, đã luyện tinh hóa khí nhiều lần.

Không có biện pháp, mị hoặc của nha đầu Trầm Quân Lăng quá lớn, nhất là nghĩ tới dáng vẻ yêu mị trời sinh của nàng, thân thể Tùy Qua lập tức xao động.

Tùy Qua cũng không muốn mình bị ngăn cản nửa chừng để lưu lại tiếc nuối lần nữa, cho nên hắn đưa Trầm Quân Lăng đi đến một nơi an toàn sẽ không bị người của Thục Sơn hay Không Động phát hiện được.

Như Mộng Thủy Cốc!

Như Mộng Thủy Cốc, nơi này là địa phương vốn dành cho Tùy Qua cùng đệ tử Thần Thảo tông lịch lãm.

Từ sau khi Tùy Qua đánh bại Thiên Thủy Ma Hoàng, nơi này đã rất khó tìm được ai đối kháng hắn. Huống chi Tùy Qua còn có khí linh Như Mộng bảo hộ, ở trong này hoành hành cơ hồ không bị ngăn trở.

Hơn nữa mặc cho Thục Sơn hay Không Động lợi hại thế nào, tuyệt đối không cách nào cảm ứng cùng suy tính ra chân khí hay vị trí của Trầm Quân Lăng.

Như Mộng Thủy Cốc hoàn toàn có thể ngăn cách thần niệm bên ngoài xâm lấn.

Huống chi cả Thục Sơn lẫn Không Động đều không biết Tùy Qua còn có một địa phương như vậy.

- Thật đẹp!

Sau khi tiến vào thủy cốc, Trầm Quân Lăng được thả ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng như mộng như ảo chung quanh, không nhịn được cảm thán một tiếng.

Hiện tại Như Mộng Thủy Cốc có chút biến hóa so với dĩ vãng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play