Theo sau những yêu quái cùng người tu hành khác ẩn nấp trong rừng đều tự mình rời đi.
Khi tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong quay về, Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong cũng hiện thân.
Xem ra hai người này thật khẩn cấp muốn lấy được “tiền chuộc” của Tùy Qua.
Bề ngoài của Hoàng Linh Phong thoạt nhìn tuấn tú hơn Hồ Hầu Minh, một thân áo trắng, tóc dài xõa vai, nhìn thật tuấn mỹ, có vẻ như hiệp khách tu hành giới, phong độ nhẹ nhàng, khí vũ hiên ngang, nhưng lại phóng xuất vẻ cao ngạo cực độ, khí tức tự kỷ làm cho người ta cảm thấy thật khó chịu.
- Hồ đạo hữu, ta đã chuẩn xong tiền chuộc, có thể giao dịch đi.
- Ha, đương nhiên.
Hồ Hầu Minh cười nói:
- Nếu Tùy đạo hữu chịu bỏ ra số tiền chuộc lớn như vậy, chúng ta đương nhiên không thể để cho ngươi thất vọng rồi. Nhưng mà, đan dược của ngươi đâu?
- Người đâu?
Tùy Qua hỏi lại:
- Hai vị đều là cao nhân cường giả, tự nhiên không cần lo lắng ta lừa gạt. Nhưng nếu ta không nhìn thấy người, đương nhiên không thể đưa đan dược cho các ngươi, nếu không các ngươi muốn rời đi, ta đi đâu đòi đạo lý?
- Tùy đạo hữu, chúng ta đều là cao nhân, làm sao có thể lừa gạt ngươi.
Hồ Hầu Minh cười ha ha, nhìn Hoàng Linh Phong nói:
- Hoàng huynh, vậy đem cô nương kia trả lại cho Tùy đạo hữu đi. Dù sao với danh hào cùng tu vi của Hoàng huynh, dạng nữ nhân nào mà không chiếm được?
Hoàng Linh Phong hừ một tiếng, vung tay lên, đã ném Trầm Quân Lăng từ trong không gian pháp bảo ra ngoài.
Tiểu tử kia cực kỳ tự phụ, không hạ cấm chế gì trên người Trầm Quân Lăng.
Trầm Quân Lăng vừa nhìn thấy Tùy Qua, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Tùy Qua thu vào trong Hồng Mông Thạch.
Tùy Qua thật sự lo lắng Hoàng Linh Phong sẽ đổi ý, đến lúc đó tổn thương đến Trầm Quân Lăng, cho nên động tác vô cùng thần tốc.
- Tùy đạo hữu, người ngươi đã được đến, đan dược đâu?
Hồ Hầu Minh cười nói.
- Nếu ta đem số đan dược còn lại đưa cho các ngươi, các ngươi sẽ để ta đi?
Tùy Qua bình tĩnh hỏi.
Hồ Hầu Minh thoáng sững sờ, tiếp theo cười nói:
- Đương nhiên, đương nhiên. Ta xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh, tự nhiên sẽ không lừa gạt ngươi.
- Thật sự?
Tùy Qua hỏi lại một câu.
- Đương nhiên.
Hồ Hầu Minh cười ha ha, khóe môi Hoàng Linh Phong lộ ra vài tia cười lạnh.
- Được, ta tin tưởng nhân phẩm Hồ đạo hữu.
Tùy Qua tựa hồ đã quyết tâm, sau đó lấy ra thật nhiều đan dược ném về hướng Hồ Hầu Minh, hình thành một đạo đan lưu thật dài.
Tuy Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều mắt cao hơn trán, nhưng lúc này cũng bị thật nhiều đan dược hấp dẫn.
Nhưng ngay lúc này Tùy Qua lại xuất thủ!
Tùy Qua đã giữ lực chờ đợi, vẫn luôn tìm kiếm cơ hội xuất thủ, không hề nghi ngờ hiện tại là thời cơ ra tay tốt nhất.
- Thảo Mộc Binh Trận!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, Thảo Mộc Binh Trận toàn lực ra tay, toàn bộ lực lượng đều trập trung trong một quyền, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu cơ hồ chiếu sáng cả Ai Lao sơn.
Suốt mấy ngàn năm qua Ai Lao sơn chưa từng sáng sủa đến như vậy!
Trên mặt hai người Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều hiện lên vẻ kinh hãi, tiểu tử Tùy Qua tu vi kết đan hậu kỳ, lại có thể bộc phát ra lực công kích khủng bố như thế, quả thật là chuyện không sao tưởng tượng nổi, đối với hai người mà nói thật giống như một đầu voi phát hiện con kiến dưới chân mình lại có được lực lượng có thể ném nó bay đi!
Cả hai người đều cảm giác được tình huống không ổn, tuy rằng ánh mắt bị kim quang chiếu sáng không nhìn thấy được gì, nhưng thần niệm hai người đều cảm giác được theo một quyền Tùy Qua oanh ra, toàn bộ nhánh cây trong Hắc Mộc lâm trong khoảnh khắc biến thành kiên cố nhất, binh khí ác độc nhất, hình thành ngàn vạn lợi kiếm hướng hai người chém tới.
Làm cao thủ của Không Động môn cùng Thục Sơn kiếm tông, hai người đường nhiên không nghèo nàn, ngược lại đều là “tiên nhị đại” chân chính, từ nhỏ đã tu hành trong tài phú, cho nên phải có pháp bảo phòng thân, khi “lợi kiếm” đầy trời chém tới, trên thân Hồ Hầu Minh lập tức hiện ra một chiến giáp đồng thau phong cách cổ xưa, mà trên thân Hoàng Linh Phong hiện ra một bộ thất sắc vũ y, vừa nhìn liền biết là pháp bảo cấp bậc linh khí, có thể tự hành đỡ cho chủ nhân.
Đáng tiếc chính là dù pháp bảo cấp bậc linh khí nhưng khả năng thừa nhận lực công kích cũng có hạn. Mà sau khi Tùy Qua đột phá nghịch đan cảnh, lực công kích liền bay lên gấp bội, toàn lực ra tay trừ phi trên thân hai người có tiên khí, nếu không đừng mong toàn thân trở ra.
Oanh long!
Đầu tiên là chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh bị oanh phá, hào quang lập tức ảm đạm. Theo sau hào quang thất sắc vũ y của Hoàng Linh Phong tối đen, bị đánh vỡ nhiều lỗ thủng. Nhưng dù sao hai người không chỉ có một linh khí, cảm nhận được nguy cơ ập đến, Hồ Hầu Minh vung ra một món linh khí khác, đó là một cự đỉnh chắn ngang trước người Hồ Hầu Minh, ngăn chặn giúp hắn một kiếp. Mà bên chỗ Hoàng Linh Phong cũng xuất hiện một đạo ngân sắc kiếm ảnh.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Cự đỉnh bị chém ra một lỗ hổng, khí linh phát ra một tiếng kêu rên, cự đỉnh đột nhiên rút nhỏ lại.
Trong mắt Hồ Hầu Minh hiện lên vẻ hoảng sợ, lúc này hắn bỗng nhiên ý thức được Tùy Qua có đủ thực lực giết chết hắn!
Mà Tùy Qua tựa hồ đang định làm như thế!
Bởi vì tổn thương mười ngón không bằng chặt đứt một ngón, Tùy Qua cảm thấy tu vi Hồ Hầu Minh thấp hơn, cho nên quyết định giết hắn trước tiên. Nếu không dù đánh bị thương hai người, nhưng nếu để họ chạy thoát, ngày sau bọn hắn nhất định quay lại báo thù.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Mất đi linh khí phòng ngự, Hồ Hầu Minh chỉ có thể dựa vào hộ thể cương khí chống đỡ lợi kiếm do Thảo Mộc Binh Trận phóng thích ra. Với cảnh giới hóa thần kỳ của hắn, phẩm cấp hộ thể cương khí vốn cực cao, nhưng Tùy Qua lĩnh ngộ tinh nghĩa của “độc cương”, cho nên đã cho Diêm Thiên Đằng cùng tiểu Ngân Trùng đem Hắc Thứ Mộc chung quanh biến thành độc thụ, hơn nữa còn không phải loại độc bình thường, đều là độc tuyệt hậu, thông qua trận pháp phóng thích tuy biến thành “độc kiếm” nhưng lại có lực ăn mòn cực mạnh đối với cương khí hộ thể. Cũng chính vì vậy Tùy Qua tương đối dễ dàng phá vỡ phòng ngự linh khí của hai người.
Hồ Hầu Minh bị đánh vỡ hai kiện linh khí, thầm nghĩ bứt ra chạy trốn, nhưng uy lực trận pháp ảnh hưởng không gian lực bốn phía, hắn căn bản không thể xuyên qua không gian bỏ chạy, nếu thuần túy thi triển thân pháp, cũng không cách nào đào thoát phạm vi tấn công của Tùy Qua.
Tùy Qua lại nhanh như chớp đánh ra năm quyền!
Thảo Mộc Nhất Giới!
Năm quyền liên tục cơ hồ hao phí mười phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch!
Vì thế khi quyền thứ ba oanh ra, cương khí hộ thể của Hồ Hầu Minh hoàn toàn phá vỡ, bị quyền đầu của Tùy Qua oanh trúng lồng ngực.
Không chút ngoài ý muốn, thân thể kể cả chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh đều biến thành tro tàn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT