- Tiểu nữ nhân của anh thấy anh mệt như thế, cũng chỉ có thể thay anh nhớ kỹ chuyện này a.
- Ha ha, đa tạ, tiểu nữ nhân của anh.
Tùy Qua hôn lên trán Đường Vũ Khê một cái, nói:
- Anh sẽ đúng giờ đi đón bọn họ-- lúc đó ai gọi điện thoại tới, là tiểu Hoa sao?
Đặng Hạc vẫn hiệp trợ Tây Môn Trung thu thập tin tức của đám tâm ma trong thành phố Đông Giang và cả tỉh Minh Hải.
Trừ Tây Môn Trung ra, Tùy Qua còn xếp vào một con cờ, đó chính là Trương Minh.
Dưới Tùy Qua bày mưu đặt kế. Trương Minh gia nhập vào "Tâm Tu Hội" do tâm ma thành lập, hơn nữa trở thành tiểu cán bộ trong đó, vẫn ý đồ trở thành đầu mọc của đám tâm ma trong thành phố Đông Giang. Nhưng mà Trương Minh tại "Tâm Tu Hội" địa vị vẫn không cao, cho nên tin tức thu được có hạn, cũng không có tác dụng quá lớn.
Hôm nay Đặng Hạc đột nhiên nói "Gặp chuyện không may ", làm cho Tùy Qua nội tâm xiết chặt, vì vậy vội vàng hỏi hai câu, sau đó từ bêệt Đường Vũ Khê nhanh chóng đi tới nơi ở của Đặng Hạc cùng Tây Môn Trung.
- Tùy tiên sinh, anh tới rồi.
Đặng Hạc nhìn Tùy Qua nói:
- Tây Môn Trung đã liên lạc không được, nhưng mà trước khi đi hắn thu được tin tức, toàn bộ thành viên Tâm Tu Hội trong thành phố Đông Giang sẽ tụ tập tại một nơi.
- Tây Môn Trung mất tích? Liên hệ với Trương Minh được không?
Tùy Qua hỏi.
- Không có.
Đặng Hạc nói:
- Tôi không có liên hệ Trương Minh.
- Vì sao?
Tùy Qua hơi kinh ngạc.
- Dựa theo cách làm của hoạt động gián điệp, nếu như nhân vật tuyến mất tích, như vậy tốt nhất không nên thử liên lạc với nhân viên tuyến nối, người nối tiếp. Bởi vì liên hệ vào thời điểm này sẽ chỉ làm Trương Minh càng dễ bạo lộ. Nếu như Tây Môn Trung thực gặp chuyện không may, không thể liên hệ với Trương Minh, gặp hắn cũng không có tác dụng gì, nếu như chúng ta trực tiếp liên hệ với hắn, chỉ làm hắn triệt để bạo lộ mà thôi.
Đặng Hạc nói rất chuyên nghiệp.
Tùy Qua ngẫm lại, gật đầu nói:
- Đúng vậy, xem ra tri thức lý luận của Long Đằng rất vững chắc nha. Nhưng mà, hiện tại Tây Môn Trung mất tích, ông ta có cung cấp manh mối gì không?
- Tuy Tây Môn Trung mất tích, nhưng mà hắn cung cấp tin tức nói cho chúng ta biết, tâm ma của thành phố Đông Giang thậm chí tỉnh Minh Hải đều tụ tập đại quy mô, xem ra đang làm động tác lớn gì đó. Đã như vầy, chỉ cần chúng ta nhìn vào động tĩnh của ma vật, liền biết rõ chúng muốn làm gì.
Đặng Hạc nói.
- Nhưng mà tôi nghe nói trong Tâm Tu Hội có không ít người phổ thông xen vào. Hơn nữa phạm vi tỉnh Minh Hải lớn như thế, làm sao biết hướng đi của đám người này? Đặng Hạc, anh có thu được tin tức tâm ma sao?
- Vâng. Tôi đạt được tin tức từ người tổ tám, tỉnh Minh Hải hồ Minh Châu sắp tổ chức lễ mừng quy mô lớn, nói là cái gì ‘ tế hồ tiết ’, nói là cổ tiết của người dân tộc thiểu số xa xưa, đã bị người ta quên đi, lúc này chuẩn bị lễ tế hồ, sau đó mượn cơ hội phát triển mạnh du lịch. Tuy hồ Minh Châu vắng vẻ, nhưng mà ít ai lui tới, cũng không có bị ô nhiễm.
- Dừng lại, tôi không phải muốn anh giới thiệu thắng cảnh du lịch..
Tùy Qua chen ngang lời Đặng Hạc, nói:
- Như vậy xem ra, chúng ta có lẽ nên đi tới tế hồ tiết xem sao?
- Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, tự nhiên chỉ có thể như vậy.
Đặng Hạc nói:
- Nhưng mà, Tùy tiên sinh có ý định thế nào? Nếu như trực tiếp bay đi thì đánh rắn động cỏ, những ma vật kia khẳng định có nhân vật lợi hại. Nếu không làm sao có khả năng chủ trì hành động lớn. Hơn nữa đám người này che dấu rất khá, khiến người ta không nhìn ra dây là tụ hội tà ác gì, mà là lập cờ hiệu chấn hưng du lịch, hơn nữa còn được chính quyền địa phương ủng hộ.
- Không có sao, nhưng mà chỉ là che dấu mà thôi, tôi biết che dấu.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, theo Hồng Mông thạch trong lấy ra một quả Chúng Sinh Quả nuốt vào, sau một lát, hắn đã biến hóa nhanh chóng, trở thành lớp 10 năm đại thúc, sau đó Tùy Qua mặc một thân hàng hiệu vận động áo, đeo lên minh bề ngoài, thoạt nhìn giống như là một lữ hành người giàu có.
- Tùy tiên sinh, thuật dịch dung của anh quá thần diệu a! Có thể dạy tôi không?
- Không cần, anh ăn thứ này là được.
Tùy Qua ném cho Đặng Hạc một quả Chúng Sinh Quả.
Sau một lát, Đặng Hạc cũng biến thành bộ dáng thương nhân.
Vốn Tùy Qua ý định đi nhà ga tiếp gia gia và tiểu Hoa, nhưng mà chiếu tình huống trước mắt mà nhìn, chỉ sợ làm không được. Vì vậy Tùy Qua đành phải đánh điện thoại cho Đường Vũ Khê, dặn dò nàng đi thay mình, Đường Vũ Khê biết rõ Tùy Qua cũng không phải một người không chừng mực, tất nhiên là gặp được chuyện khẩn cấp, vì vậy cũng không nói nhiều.
Tùy Qua cùng Đặng Hạc hai người bay lên không, đến cách hồ Minh Châu hơn trăm dặm thì đáp xuống.
Nếu không muốn đánh rắn động cỏ, tự nhiên không thể đi qua.
Hiện tại chung quanh hồ có rất nhiều người tụ tập lại.
Giữa những người này có người bình thường, cũng có bị ma đầu nhập vào thân.
Nhưng mà người bình thường căn bản không biết người bên cạnh là ma đầu, cũng trò chuyện vui vẻ với đám ma đầu. Nhưng mà những người này không nhìn ra Tùy Qua cùng Đặng Hạc hai người "Ngụy trang" .
Hai người vừa đi một đoạn đường núi, nhìn thấy hai cô gái trẻ tuổi đang ngồi nghỉ ngơi trên tảng đá. Hai cô gái này da trắng dung mạo đẹp, nhìn qua là biết tiểu thư trong thành phố, đi ra du lịch giải sầu, hai người vẫn đội mũ rơm trắng, một thân trang phục bình thường, vừa hiền vừa vũ mị, nhìn qua rất điềm đạm nho nhã và ngượng ngùng.
- Hai vị đẹp trai, hai vị cũng tới tham gia náo nhiệt sao?
Cô gái quyến rũ nhìn qua Tùy Qua cùng Đặng Hạc hai người vẫy tay, còn hữu ý vô ý vung vẩy bộ ngực no đủ.
- Hai huynh đệ chúng tôi vẫn nghe nói tới hồ Minh Châu phong quang rất không tệ, còn là nguyên sinh thái, cho nên mới tới xem.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Hai vị mỹ nữ, hai cô rất quen đường sao?
- Không quá quen thuộc. Nhưng mà hôm nay nhiều người tới đây, đại khái đều tới tham gia tế hồ tiết, đi theo đám người kia tới đây.
Cô gái quyến rũ nói ra:
- Hay là hai anh đẹp trai, chúng ta cùng đi nha, đường núi không dễ đi, hai anh phải phát huy phong độ tráng sĩ, thỉnh thoảng giúp hai cô gái nhỏ chúng tôi một chút.
- Cái này... Chúng ta không phải lo lắng vô sự mà ân cần, không phải gian cũng là tặc. Vạn nhất hai vị mỹ nữ muốn mưu đồ làm loạn với hai huynh đệ bọn tôi thì sao, chúng tôi đi đâu nói lý đây?
Tùy Qua cười cười nói:
- Nhưng mà, nếu mỹ nữ đã mở miệng, chúng ta cùng đi thôi. Đúng rồi, tôi là Chu Thông, đây là bạn của tôi, Cổ Thiết. Hai vị mỹ nữ, không bằng giới thiệu mình đi.
- Anh cuối cùng cũng mở miệng hỏi phương danh của chúng tôi, tôi còn đang buồn bực chẳng lẽ nam nhân biến dạng rồi đấy.
Mỹ nữ vũ mị cười cười, nói:
- Tôi là Lưu Tư Na, đây là hảo tỷ muội của tôi, Tô Hải Yến, chúng tôi là người thành phố Đông Giang, tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT