- Hắc... Chẳng lẽ em chưa
nghe nói qua, không dùng thời gian dài ngắn luận anh hùng, trọng tâm là
cảm giác và hiệu suất. Dù sao về sau em sẽ hiểu, hắc... Sau này em sẽ
hiểu.
Tùy Qua không quên chiếm tiện nghi miệng với Trầm Quân Lăng.
Trầm Quân Lăng vốn cũng tùy tiện, cũng không tức giận, nghiêng chân ngồi lên ghế sa ***, lộ ra đùi thon dài tuyết trắng, sau đó nhìn Tùy Qua:
- Tùy đại quan nhân anh bận rộn như vậy, anh mắt nhìn cao xa, không chỉ tới đây đấu võ mồm chứ?
- Khẳng định không phải.
Tùy Qua cười nói:
- Anh vốn định nói chuyện với Vũ Khê, nhưng mà Vũ Khê nói chuyện sinh ý
không nên bàn trên giường, hơn nữa cho rằng em cũng là người dẫn dắt
công ty, cho nên muốn cho em biết trước.
- Đường tỷ tỷ thật sự là nhạy cảm.
Trầm Quân Lăng cười cười, nói:
- Không biết tỷ tỷ nghĩ ra cái gì tốt đây?
- Kỳ thật a, chỉ muốn mở rộng lĩnh vực kiếm tiền mà thôi.
Đường Vũ Khê nói:
- Còn nhớ rõ trước đó Tùy Qua tự mình xuống bếp làm bữa tối cho chúng ta hay không?
- Nói nhảm, khẳng định nhớ rõ ah, làm hại tôi vài ngày liên tục không biết mùi vị gì!
Trầm Quân Lăng kìm lòng không được nói, sau đó lại trừng Tùy Qua.
- Đáng hận nhất là, tên này sau khi dùng một chút thì biến mất, khiến cho tồi trong vài ngày thèm ăn muốn chết.
- Đây cũng là do anh muốn lưu lại ấn tượng khắc sâu, quả thực là làm cho em dư vị vô cùng.
- Đúng vậy a, thật sự là dư vị vô cùng! Trong miệng có hương thơm, muốn ăn nhiều hơn.
Trầm Quân Lăng vui đùa, sau đó hiểu ý của Đường Vũ Khê.
- Tỷ tỷ định nói mang cháo này ra phát dương quang đại sao?
- Cô quả nhiên là hiểu!
- Không phải hiểu một chút, là tôi mấy ngày qua nhớ mãi cháo này không
quên, lại quên đi lấy thứ này ra kiếm tiền. Hơn nữa bởi vì cái gọi là dĩ thực vi thiên (ăn uống lớn bằng trời), nếu có thể gieo trồng thứ này
thật nhiều, chỉ sợ còn dễ kiếm tiền hơn dược vật đấy.
Trầm Quân Lăng đột nhiên hiểu ra huyền cơ ẩn chứa trong đó.
- Nhưng mà cũng không biết ‘ tiên lương ’ này có thể gieo trồng số lượng lớn hay không?
Đường Vũ Khê dò hỏi Tùy Qua, Trầm Quân Lăng cũng nhìn qua Tùy Qua.
- Nhìn bộ dáng chờ mong của hai người, anh làm sao dám nói không?
Tùy Qua cười nói.
Nếu là trước kia, Tùy Qua hoặc là không thể gieo trồng Ngũ Cốc Thần Thụ
thật nhiều, bởi vì linh mộc chiếm cứ phạm vi linh điền quá lớn, nhưng mà hiện tại đã khác, không gian trong Hồng Mông thạch đã được tiểu Ngân
Trùng mở nhiều linh điền, hơn nữa trong đó có linh mạch, hoàn toàn không cần lo lắng không có địa phương gieo trồng.
Kỳ thật Ngũ Cốc Thần Thụ công dụng thật lớn, cũng không chỉ ăn ngon, mà
là thứ này là tài liệu thiết yếu luyện chế nhiều đan dược.
Chính bởi vì như thế, kỳ thật Đường Vũ Khê chưa nói, Tùy Qua cũng đã sớm thay đổi hành động, gieo trồng không ít Ngũ Cốc Thần Thụ trong Hồng
Mông thạch. Nhưng mà hôm nay nghe Đường Vũ Khê có suy nghĩ này, Tùy Qua ý thức được còn phải gieo trồng nhiều Ngũ Cốc Thần Thụ mới được.
- Vậy thì quá tốt.
Đường Vũ Khê nói:
- Chỉ cần anh có thể cung cấp nhiều tiên lương, em cam đoan có thể mở ra nhiều sản phẩm bảo vệ sức khỏe đấy.
- Đúng vậy!
Trầm Quân Lăng tiếp tục nói:
- Lương thực phụ dưỡng sinh, trước mắt đã sớm có khái niệm dưỡng sinh,
kỳ thật còn phải cảm tạ đám chuyên gia vô lương kia làm ra nhiều khái
niệm dưỡng sinh như vậy, nếu như chúng ta đẩy sản phẩm tiên lương ra,
đảm bảo kiếm nhiều tiền, thậm chí không cần tốn bao nhiêu phí quảng
cáo nữa.
- Ách... Suy nghĩ này kỳ thật không tệ.
Tùy Qua lại nói:
- Nhưng mà anh không thể không giội nước lạnh, nếu như cả hai mang tiên
lương ra bán như hoa màu, lượng tiêu thụ cố nhiên là rất tốt, nhưng chỉ
sợ không phải là kiềm lời, mà là lỗ chết người. Hai người chắc không
biết, tiên lương chính là đan dược tự nhiên, giá cả của nó có thể đánh
đồng với Tinh Nguyên Đan đấy.
- Biết rồi, đương nhiên em không dại dột bán như cháo thường.
Đường Vũ Khê cười nói:
- Huống chi người bình thường nếu như mỗi ngày ăn tiên lương, cũng không thể nào tiêu thụ nguyên khí trong đó ah. Cho nên biện pháp kỳ thật rất
đơn giản, em đã nghĩ tới, thứ này giống như đan dược, cho nên phải pha
loãng ra. Mặt khác chúng ta làm ra sản phẩm bảo vệ sức khỏe, không phải
bán lương thực, cho nên không có khả năng giống như anh nghĩ, động cái
dùng tiền mua cả ký.
- Vậy là tốt rồi, nếu dùng không bao nhiêu tiền mà mua được cả ký, anh đúng là lỗ thảm rồi.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Nhưng mà cái tên ‘ tiên lương ’ cũng không phải sai, đơn giản và rõ
ràng, hơn nữa dễ dàng nhớ kỹ. Nhưng mà cho dù gia nhập một ít tiên lương vào, giá cả chỉ sợ không thấp, đến lúc đó chỉ sợ người tiêu thụ chịu
không nổi.
- Tùy Qua, chẳng lẽ anh không hiểu tình hình trong nước sao.
Trầm Quân Lăng cười cười, nói:
- Mỹ Lệ Họa Thủy giá cả không thấp a, nhưng mà nếu anh xem lượng tiêu
thụ thì hiểu rõ, vẫn là cung không đủ cầu. Mặt khác, tại Hoa Hạ chúng
ta, kẻ có tiền mua đồ cho tới bây giờ không chê đắt, bởi vì kiếm tiền
quá dễ dàng. Anh nhìn xem, từng có một thời gian gạo uy quốc bán mấy
chục nguyên một căn ở Hoa Hạ, còn không phải người ta vẫn tranh đoạt
điên cuồng sao. Cho nên nói phàm là đồ vật nhắm vào quan chức, phú
thương, căn bản là không cần quản bao nhiêu tiền. Về phần cái gì dưỡng
sinh chi đạo, đây vốn không phải đồ chơi bình thường của dân chúng, đối
với dân chúng bình thường mà nói, một ngày ba bữa, ăn no bụng là được,
đâu thèm cái gì dưỡng sinh hay không dưỡng sinh.
- Nói đúng, xem ra là anh lo ngại.
Tùy Qua nói:
- Xem ra các em đã định vị sản phẩm tiên lương rồi!
Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng liếc nhau, sau đó Trầm Quân Lăng nói tiếp:
- Đã định vị gần rõ ràng rồi, có thể dẫn theo danh từ mới, gọi là ‘ thực phẩm xa xỉ ’, hiện tại kỳ thật có rất nhiều thực phẩm bảo vệ sức khỏe,
như là đồ ăn sợi, trà bảo vệ sức khỏe chảy ra thị trường, nói rõ bản
thân thị trường đã tiếp nhận sản phẩm này, nhưng mà rất nhiều sản phẩm
quảng cáo nói khoác quá lớn, hiệu quả thực tế lại không được, bằng không giống như mấy cái thuốc giảm béo chuyên lừa gạt, tai họa người tiêu
thụ. Nếu như mang ‘ tiên lương ’ đưa ra thị trường, tất nhiên có thể
nhanh chóng chiếm cứ thị trường, đầu tiên danh tiếng Tiên Linh Thảo
Đường chúng ta đã có, mặt khác là hiệu quả của ‘ tiên lương ’ nhất định
không gì sánh kịp, rất nhanh sẽ có nhãn hiệu giống như Mỹ Lệ Họa Thủy.
- Hơn nữa tiên lương có hiệu quả dưỡng sinh, hiệu quả bảo vệ sức khoẻ,
cũng phù hợp với lý niệm trung y, thích hợp với tôn chỉ Tiên Linh Thảo
Đường.
Đường Vũ Khê lại thêm một câu:
- Tóm lại, một khi bán sản phẩm ra ngoài, chắc chắn cung không đủ cầu.
- Tốt, việc này anh va Duyên Vân hòa thượng cẩn thận trao đổi với nhau.
Tùy Qua gật đầu, ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Đối với chuyện Tiên Linh Thảo Đường, Tùy Qua hôm nay tuy mặc kệ chuyện
kinh doanh và quản lý, nhưng mà cũng không có nghĩa là Tùy Qua hoàn toàn không quan tâm tới, trái lại Tùy Qua quan tâm chuyện này vượt qua giới
tu hành, bởi vì nơi này ngưng tụ lý tưởng và truy cầu của hắn và Đường
Vũ Khê, còn có lý tưởng của Trầm Quân Lăng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT