Xuân Thân Trí Vũ chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, làm sao có thể đủ chống cự Tùy Qua "Chiếu cố đặc thù" như vậy chứ, phải biết rằng tu vị của Tùy Qua trước mắt đã có thể chống lại Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa tinh thần lực cũng tăng lên Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ bảy, cho dù là tinh thần lực hay tu vị thực tế cũng đã vượt xa Xuân Thân Trí Vũ.
Cho nên nói đơn thuần dùng thực lực mà nói, Tùy Qua kỳ thật cao hơn Xuân Thân Trí Vũ hai cảnh giới, mà Xuân Thân Trí Vũ lại không biết, chỉ xem Tùy Qua là thái điểu kết đan sơ kỳ. Vì vậy khi Tùy Qua phóng xuất ra "Thảo Mộc Nhất Giới" cường đại, Xuân Thân Trí Vũ tự nhiên chống đỡ không được.
Nhưng mà Tùy Qua cũng không có ý định muốn mạng của Xuân Thân Trí Vũ, chỉ dùng khí thế cường đại không ngừng tạo áp lực lên Xuân Thân Trí Vũ, tăng cường khí thế từng chút, không ngừng phá hủy cao ngạo và cuồng vọng của Xuân Thân Trí Vũ.
Không qua bao lâu, toàn thân Xuân Thân Trí Vũ đổ mồ hôi như mưa, làm ướt áo của hắn.
Với tư cách tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tâm chí đều cực kỳ chắc chắn, không dễ dàng bị người ta đánh tan. Nhưng mà Tùy Qua lại từng bước áp chế tâm chí, ngạo khí khiến Xuân Thân Trí Vũ triệt để thần phục. Triệt để đánh tan khí thế một người, làm cho hắn thần phục còn khó khăn hơn đánh bại hắn, cho nên Tùy Qua mới chịu dùng phương thức này áp bức Xuân Thân Trí Vũ thỏa hiệp, thần phục.
Xuân Thân Trí Vũ lúc này cảm giác như trời sập, cơ hồ tất cả sức nặng đều đặt lên người hắn, hắn bản năng muốn phản kháng, nhưng lại lại không dám phản kháng, bởi vì chỉ cần từ khí thế của Tùy Qua đã chứng minh tu vị của Tùy Qua hơn xa hắn, Xuân Thân Trí Vũ ngưng tụ tu vị và tinh thần lực toàn thân ngăn cản khí thế của Tùy Qua, bởi vì hắn định liệu Tùy Qua không ra tay với hắn, cho nên chỉ cần có thể chống đỡ thì sẽ không quá mất mặt.
NHưng khi khí téế của Tùy Qua càng ngày càng mạnh, đã đánh tan may mắn của Xuân Thân Trí Vũ, mồ hôi rơi như mưa, Xuân Thân Trí Vũ cảm giác lưng của mình không thể thẳng được nữa, hơn nữa ngay cả chân cũng uốn lại.
Xuân Thân Trí Vũ kiệt lực kháng cự xúc động quỳ xuống, nhưng mà thân thể của hắn không nghe lời, nếu không quỳ xuống hắn chỉ có đường chết.
Phù phù!
Dưới chân Xuân Thân Trí Vũ sinh ra tiếng thanh thúy, hắn biết rõ đó là âm thanh đầu gối của hắn chạm đất, hộ thể cương khí của đầu gối chấn vỡ mặt đất.
Khi Xuân Thân Trí Vũ nghe thấy âm thanh này thì tinh khí thần tán đi, nếu đã quỳ xuống thì không cần giãy dụa làm gì, như vậy chỉ làm hắn khó chịu hơn thôi.
Khí thế trên người Xuân Thân Trí Vũ khí thế tán đi, Tùy Qua tán đi uy áp vô cùng dễ dàng.
Nhưng mà Xuân Thân Trí Vũ vẫn không đứng lên, bởi vì hắn biết rõ trước khi không nghe Tùy Qua "Dạy bảo" thì hắn không thể đứng lên. Nếu không chỉ sợ phải quỳ thêm lần nữa.
- Xuân Thân Trí Vũ, như vậy xem ra ngươi đã nghĩ thông suốt?
Vượt quá Xuân Thân Trí Vũ dự kiến, Tùy Qua cũng không có mỉa may hắn, ngược lại cho hắn một bậc thang.
Sắc mặt Xuân Thân Trí Vũ biến hóa vài cái, sau đó quyết định bái trên mặt đất cao giọng nói:
- Tùy tiên sinh vũ dũng vô song, tu vị vang dội cổ kim, Xuân Thân Trí Vũ ta tâm phục khẩu phục, nguyện thuần phục Tùy tiên sinh, thuần phục Thần Thảo Tông!
Xuân Thân Trí Vũ nói rất nhanh, đại khái là hắn cảm thấy tỏ thái độ càng nhanh thì sớm được giải thoát đứng lên.
Sự thật chứng minh Xuân Thân Trí Vũ đã đoán đúng, Tùy Qua mỉm cười nói:
- Tốt! Khó được Xuân Thân Trí Vũ đạo hữu hiểu đạo nghĩa sâu như thế. Đã như vầy, ta và các vị thương nghị chuyện đánh Thiên Ngu Sơn a.
Tùy Qua vừa nói xong, gia hỏa bị Tùy Qua tát bất tỉnh gia hỏa đã tỉnh lại, tỉnh lại thì lập tức quỳ bên cạnh Xuân Thân Trí Vũ nói:
- Lão tổ tông, ngươi phải chủ trì công đạo cho ta, tiểu tử kia...
Ba!
Thằng này chưa nói xong đã bị tát.
Nhưng mà một tát này lại không phải Tùy Qua đánh, mà là Xuân Thân Trí Vũ động thủ.
- Ngu xuẩn! Còn không quỳ xuống!
Xuân Thân Trí Vũ lạnh lùng quát, nhìn người quỳ gối bên cạnh hắn, nói:
- Hướng Tùy tiên sinh quỳ xuống! Thật sự là không có mắt ngu xuẩn, Tùy tiên sinh tu vị chấn nhiếp cổ kim, chúng ta Xuân Thân gia sản nhưng có lẽ thuần phục, há lại cho ngươi chỉ trỏ!"
Người này cảm thấy phiền muộn ah, vốn định đập cờ hiệu Xuân Thân Trí Vũ, không nghĩ vỗ mông ngựa không thành còn bị ngựa đá.
Tùy Qua nhìn cũng không nhìn người này, mặc cho hắn quỳ trên mặt đất, nói tiếp:
- Mọi người đều biết, Mính Kiếm Sơn Tống gia đã là một phân đường của Thần Thảo Tông, nhưng mà Thiên Ngu Sơn Ngu Thiên Tàn dám phái sứ giả bảo Tống gia thuần phục Thiên Ngu Sơn. Chuyện này là không thể chấp nhận được, chẳng lẽ không phải bảo Thiên Ngu Sơn Ngu Thiên Tàn cho rằng Thần Thảo Tông chỉ là hư danh nói chơi sao. Các vị cảm thấy thế nào?
- Tùy tiên sinh nói như thế nào, chúng ta nghe theo!
Xuân Thân Mạnh là người thông minh, trực tiếp vuốt mông ngựa lấy lòng.
- Chuyện này không thể từ bỏ ý đồ rồi!
Tây Môn Huyền Tỗn hừ lạnh nói ra, kỳ thật hắn biết rõ Tùy Qua khẳng định đã sớm có chủ ý thu thập Thiên Ngu Sơn. Nếu không sao hắn triệu tập cao thủ bốn đại thế gia chứ?
- Tây Môn Huyền Tỗn nói đúng, người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta, phải giết!
Lạc Phi Đan hừ lạnh một tiếng. Nàng hiển nhiên đã đồng ý cách làm của Tùy Qua. Kỳ thật đối với Tây Môn Huyền Tỗn, Tần Loan, Xuân Thân Mạnh mà nói, Lạc Phi Đan càng thêm cảm tính hóa, cho nên nàng ủng hộ Tùy Qua chỉ bởi vì nàng muốn báo ân, mà không phải cân nhắc lợi ích gia tộc đầu tiên.
Đây là điểm khác nhau của nam nhân và nữ nhân. Tại Mộng Thủy Cốc, Lạc Phi Đan suýt bị ma vật cưỡng hiếp, nếu thật sự bị ma vật làm nhục, với nàng mà nói quả thực còn thống khổ hơn chết, cho nên trong lòng tự nhiên cảm kích Tùy Qua, nhưng mà nàng không nói ra thôi.
Mọi người đã tán thành, chuyện này đã được định đoạt.
- Việc này không nên chậm trễ, ta đã nói qua, phải giết Ngu Thiên Tàn, san bằng Thiên Ngu Sơn, như vậy hiện tại chúng ta xuất phát thôi.
Tùy Qua lớn tiếng nói ra, dẫn đầu mọi người đi tới Thiên Ngu Sơn.
Vị trí của Thiên Ngu Sơn, người bốn thế gia đều biết rõ, bởi vì bọn họ từng quen biết với Thiên Ngu Sơn.
Tùy Qua và đám người này rời đi, lúc nhìn thấy bóng người này đuổi theo, mọi người nhìn hư ảnh Nguyên Anh trên đầu của người nọ, lập tức khẩn trương, như lâm đại địch, nhưng mà thấy người này quỳ trước mặt Tùy Qua, nói:
- Chủ nhân, nghe nói ngươi muốn khai chiến, ta tự nhiên làm tiên phong a.
Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Chuyện ta cho ngươi xử lý, tiến hành như thế nào? Hôm nay khai chiến không phải chuyện nhỏ.
- Vâng, dùng tu vị cái thế của chủ nhân, tất nhiên là nhẹ nhõm giải quyết, thế như chẻ tre. Chuyện chủ nhân bàn giao ta đã lưu ý làm, đã có một ít mặt mày, đang muốn quay về Mính Kiếm Sơn báo cáo, lại nghe thấy người ta nói chủ nhân muốn khai chiến với Thiên Ngu Sơn, ta đã rất lâu không có hoạt động gân cốt, tự nhiên không thể bỏ qua trận đại chiến này.
Bạch Tê hưng phấn nói ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT