Trong hơi nước mịt mờ vô tận xung quanh, tựa hồ cất dấu thứ cực kỳ hung hiểm, vì vậy Tùy Qua cũng không tính rời đi lúc này, ngược lại khoanh chân ngồi xuống trên đỉnh ngọn núi, thu liễm hơi thở bản thân, giống như ngủ đông, tinh thần lực tan ra làm một thể với cỏ cây trên ngọn núi.

Lúc này Tùy Qua, đã hóa thân thành một gốc cây.

Đây là chiến thuật điển hình lấy tĩnh chế động.

Dưới tình huống không nắm bắt được thực lực của địch thủ, đây chắc chắn là biện pháp tốt nhất.

Hiện tại, Tùy Qua bắt đầu ôm cây đợi thỏ, hắn cần chờ đợi một địch thủ xuất hiện, một địch nhân hắn có thể thu thập.

Thời gian dần qua, cỏ cây khắp ngọn núi đã trở thành “tai mắt” của Tùy Qua, tất cả động tĩnh trên ngọn núi đều nằm trong lòng bàn tay của hắn, nhưng trên ngọn núi vẫn không có động tĩnh gì.

Không chỉ không có chim thú, ngay cả trong bùn đất một con giun cũng không có!

Nhưng Tùy Qua cũng không nóng nảy, lúc này hơi thở của hắn thu liễm, cả người biến thành một gốc “cây”, chỉ cần không chủ động buông thả hơi thở ra ngoài, rất khó bị địch thủ phát hiện, cho dù là địch thủ có tu vi cao hơn hắn cũng rất khó phát hiện.

Tùy Qua đợi không sai biệt lắm một canh giờ, rốt cục trên ngọn núi cũng có động tĩnh.

Dưới chân núi, xuất hiện hai đạo hơi thở cường đại, thần niệm của Tùy Qua xuyên thấu qua cỏ cây dưới chân núi cũng thấy rất rõ ràng, chủ nhân của hai đạo hơi thở này không phải là tu sĩ loài người, cho dù là đứng yên hay đi lại, trên người đều bao trùm một thứ màu đen như vẩy cá, ngũ quan trên mặt cũng rất xấu xí, trên đỉnh đầu mọc ra một cái vây cá, nhìn giống như hai con “Cá chuối tinh”, nhưng lại không giống với yêu quái của giới thế tục.

Yêu quái trong giới thế tục giới, sau khi đến Kết Đan kỳ, không sai biệt lắm đều đã có “nhân dạng”, bởi vì yêu quái của giới thế tục đều lấy hành vi hóa người làm mục tiêu. Ngoài ra, trên người hai con “Cá chuối tinh”, lại không giống như yêu khí, mà là loại khí tức của chủng tộc khác.

- Chẳng lẽ là ma vật của không gian dị vực?

Tùy Qua nghĩ thầm nói.

Hai con “Cá chuối tinh”, tựa hồ cũng không phải là tâm ma hóa hình, bởi vì sau khi tâm ma hóa hình, tu vi ít nhất cũng là Nguyên Anh kỳ, còn hai con “Cá chuối tinh”, chỉ là tu vi Kết Đan trung kỳ mà thôi.

- Bất kể hai ngươi có lai lịch thế nào, cứ bắt trước rồi hãy nói!

Tùy Qua nghĩ thầm, hóa thân làm đại điêu, thân hình chợt lóe, đã đến sau lưng hai con“Cá chuối tinh”, lập tức hai móng đều xuất hiện, ngũ đan bộc phát, thi triển sát chiêu “Cỏ cây đều mục”, đánh lên lưng hai con “Cá chuối tinh”, đồng thời Ảnh Phong từ trong Hồng Mông thạch phóng ra, dùng nọc độc châm đánh lén, tê dại thần kinh một con “Cá chuối tinh”.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.

Với tu vi trước mắt của Tùy Qua, nếu toàn lực xuất thủ, hơn nữa còn có Ảnh Phong đánh lén, đương nhiên là dễ dàng đắc thủ.

Hai con “Cá chuối tinh” tựa hồ còn chưa kịp phản ứng, một con trong đó đã bị Tùy Qua đánh chết. Một con khác, thì bị Tùy Qua hoàn toàn chấn chết ngất, hơn nữa còn trúng nọc ong của Ảnh Phong, trong khoảng thời gian ngắn cũng hoàn toàn mất đi sức phản kháng.

- Hồng Mông thạch tử khí! Thu!

Trong khoảnh khắc, Tùy Qua thu thập một con cá chuối tinh vào trong Hồng Mông thạch, cuốn cả thi thể và hồn phách của nó vào bên trong.

“Cá chuối tinh” này cũng không biết là quái vật gì, chỉ cần còn có hồn phách, có thể “nghiêm hình tra khảo”.

Sau khi thu thập chiến trường, Tùy Qua lập tức trở lại ngọn núi, một lần nữa thu liễm hơi thở, hóa làm một gốc “Cây”.

Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua cảm giác được một luồng thần niệm âm hàn cực kỳ cường đại quét qua ngọn núi, luồng thần niệm này mạnh mẽ hơn Lạc Phi đan, nhưng đạo thần niệm này hiển nhiên không phát hiện ra Tùy Qua đang ngụy trang, sau khi quét qua liền biến mất.

Tùy Qua thầm than một tiếng may mắn, nếu như chiến đấu vừa rồi trì hoãn thêm vài giây, có lẽ sẽ bị tồn tại cường đại kia nhận thấy. Tới lúc đó, Tùy Qua cũng chỉ có thể giống như chó nhà có tang bỏ trốn mất dạng mà thôi.

Lúc này, Tùy Qua cũng không nghe thấy xung quanh có động tĩnh gì, không biết tình huống của đám người Tây Môn Huyền Tỗn như thế nào.

Dĩ nhiên, Tùy Qua cũng không rảnh đi quan tâm sống chết của người khác.

Tinh thần lực của hắn trở lại trong Hồng Mông thạch, tính toán tra hỏi hồn phách của “Cá chuối tinh”.

Tiểu Ngân Trùng đã móc ra một viên kim đan từ trong thi thể “Cá chuối tinh”, xem ra mặc dù ngoại hình của vật này kinh khủng, nhưng cũng có thể coi là tu hành nhất tộc. Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua xuất hiện, vội vàng nói:

- Lão Đại, đây rút cuộc là quái vật gì, vừa giống yêu vừa không giống yêu.

- Đây là ma nhân!

Cốc Ngạn Tuyết lên tiếng, vị nữ quỷ xinh đẹp này chủ động hiện thân, sau đó giải thích cho Tùy Qua:

- Tiên sinh, đây chính là ma nhân trước kia ta đã nói, bọn họ là tử địch của chúng ta, có thể còn khó đối phó hơn ma nhân!

- Ma nhân?

Tùy Qua hừ lạnh:

- Khó trách vật này không giống như người, cũng không giống yêu quái đơn thuần!

- Tiên sinh, đám người này vô cùng tàn nhẫn, ngươi nhất định không thể bỏ qua cho bọn chúng!

Cốc Ngạn Tuyết vốn là người có tính tình ôn hòa, lại nói ra những lời như vậy, có thể thấy được thứ này đích xác rất tàn nhẫn, còn Cốc Ngạn Tuyết cũng vô cùng căm hận bọn chúng!

- Ma nhân? Không ngờ ở đây lại còn có vật này.

Tùy Qua bất giác nhíu mày.

Cốc Ngạn Tuyết là tồn tại từ rất xa xưa, những vật lưu lại từ niên đại của nàng cũng không nhiều, thậm chí trên căn bản đã tuyệt tích, tỷ như phương thức tu hành cổ võ, hoang thú cường đại. Nhưng không ngờ, ở chỗ này lại xuất hiện ma nhân.

Ý niệm trong đầu Tùy Qua vừa động, Kinh Nguyên Phượng cũng được gọi ra.

- Kinh Nguyên Phượng, ngươi biết vật này không?

Mặc dù Tùy Qua cảm thấy vật này không phải là tâm ma thành hình, nhưng hắn vẫn muốn xác nhận một chút.

Kinh Nguyên Phượng dùng giọng nói khẳng định nói:

- Đây không phải là tâm ma thành hình, đây là ma nhân! Tâm ma sau khi thành hình, có hóa hình làm con người chân chính, còn tu vi ma nhân cho dù đến Nguyên Anh kỳ, cũng sẽ giữ lại đặc thù ma vật.

- Ngươi làm thế nào biết ma nhân tồn tại?

Tùy Qua hỏi Kinh Nguyên Phượng.

- Chủ nhân, ngươi cũng đã biết tâm ma chúng ta từng được gọi là “Thiên Ma”? Bởi vì chúng ta đến từ thế giới khác, đúng không?

Kinh Nguyên Phượng giải thích nói:

- Thật ra, tâm ma chúng ta chỉ có thể coi là một loại “Thiên Ma” mà thôi, còn có rất nhiều “Thiên Ma” đến từ thế giới bên ngoài.

Giải thích này rất đơn giản sáng tỏ, Tùy Qua thoáng cái đã hiểu.

Nghe ý tứ của Kinh Nguyên Phượng, ma vật tồn tại ở thế gian có thể không chỉ có tâm ma.

Tâm ma, trên căn bản là thiên ma vô hình. Còn hai con “Cá chuối tinh”, là một trong những loại thiên ma hữu hình, cũng có thể gọi hắn là ma nhân.

Tùy Qua suy nghĩ một lát, lại nói:

- Đã có loại ma nhân này, chẳng lẽ không phải còn có “ma thú”, hình dáng căn bản không giống người?

- Chủ nhân thật biết suy luận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play