- Tài nấu nướng của anh có thể nói là thiên hạ vô song!

Tùy Quâ huênh hoang nói.

- Thật hay không vậy?

Đường Vũ Khê tựa hồ không tin.

- Vậy mọi người hãy chờ mà xem đi.

Tùy Qua cười nói:

- Sau khi tan sở, hai người cùng nhau trở về, bảo đảm chuẩn bị cho mọi người một bữa tối phong phú suốt đời khó quên!

- Suốt đời khó quên? Khoa trương như vậy sao?

Trầm Quân Lăng cười vỗ vai Ngưu Tiểu Hoa:

- Nghe thấy không, anh của em đối với em thật tốt. Xem ra chị cũng được dính chút quang, nếm thử mùi vị suốt đời khó quên – di, ở dưới có ai đang tranh cãi ầm ĩ?

Hiện tại tiến cảnh tu vi của nàng cực nhanh, tai thính mắt tinh, trong tòa lầu xảy ra tình huống gì nàng đều nghe được rõ ràng.

Hiện giờ trang bị làm việc đã sớm hoàn toàn tự động, Đường Vũ Khê đi tới trước máy tính tiến vào hệ thống giám thị của công ty, lập tức nhìn thấy rõ trường hợp trước cổng. Chỉ thấy có một thanh niên đang cầm bó hoa hồng đỏ, đang ồn ào nói với bảo an:

- Các anh để cho tôi đi vào! Tôi biết Ngưu Tiểu Hoa ở chỗ này, tôi thiên tân vạn khổ từ huyện Hoàng Bình chạy tới nơi đây, không ai ngăn cản được tôi bày tỏ tình yêu với nàng…

Nhìn thấy hình ảnh trên máy tính, khuôn mặt Ngưu Tiểu Hoa đỏ bừng như quả cà chua, có vẻ vừa thẹn thùng vừa tức giận.

Với lịch duyệt của ba người Tùy Qua, đương nhiên biết chuyện gì xảy ra.

Trầm Quân Lăng còn vô tâm vô phế trừng hai mắt nhìn Tùy Qua, bộ dạng vui sướng khi thấy người gặp họa.

Ngưu Tiểu Hoa vừa tức vừa giận, vội vàng giải thích:

- Ca…không phải như anh nghĩ, tên kia là học sinh chuyển trường, hắn như một đầu ruồi bọ…em căn bản không thích hắn…hắn luôn quấn quýt lấy em, không nghĩ tới hắn truy theo tới nơi đây…

Đường Vũ Khê không đành lòng nhìn thấy vẻ sốt ruột của nàng, trấn an:

- Không sao tiểu Hoa, mọi người đều hiểu được. Hiện tại tiểu Hoa đã là mỹ nữ chân chính, có người theo đuổi là chuyện rất bình thường thôi.

Đường Vũ Khê nói xong nhìn qua Tùy Qua nháy mắt ra hiệu.

Tùy Qua nhìn Ngưu Tiểu Hoa, cười nói:

- Tiểu Hoa, anh sẽ không vì việc này mà tức giận. Anh từng nói qua, sẽ không an thiệp chuyện học tập cùng cuộc sống của em, em là em gái của anh, chỉ cần chuyện mình nghĩ đúng anh đều ủng hộ em. Mặt khác đúng như lời Đường tỷ đã nói, có người theo đuổi là chuyện thật bình thường…

- Ca…đừng nói nữa.

Vẻ mặt Ngưu Tiểu Hoa có chút thống khổ:

- Ca, em mặc kệ anh nghĩ như thế nào, nhưng mà em…em sẽ không thích người khác, bất luận là người nào cũng vậy!

Trầm Quân Lăng cùng Đường Vũ Khê liếc nhìn nhau, hiển nhiên không nghĩ tới Ngưu Tiểu Hoa lại có thái độ kiên quyết như vậy, Tùy Qua thật đúng là kẻ nơi nơi “lưu tình”.

Nhưng điều này đã oan uổng Tùy Qua, từ khi lão địa chủ đón Ngưu Tiểu Hoa về nhà, Tùy Qua chưa từng động tà niệm với nàng, càng đừng nói tới có lưu tình. Nhưng cảm tình của Ngưu Tiểu Hoa đối với hắn là thật sự, không chỉ là cảm kích mà thôi.

- Tiểu Hoa, anh đi cùng em xuống đuổi thanh niên phía dưới đi thôi.

Tùy Qua nhìn Ngưu Tiểu Hoa nói:

- Chỉ cần em muốn thì em cứ đi làm, đừng có băn khoăn gì cả.

- Ân, cảm ơn anh, ca.

Ngưu Tiểu Hoa gật gật đầu.

Tùy Qua đi cùng nàng xuống dưới cổng.

Nhìn thấy Ngưu Tiểu Hoa xuất hiện, vẻ mặt nam sinh kia càng thêm kích động, không ngừng vung hoa hồng trong tay, muốn đẩy bảo an ra xa, trong miệng hô to:

- Tiểu Hoa! Anh thích em! Anh thật tâm thích em!

- Chu Sấm! Anh đủ rồi!

Ngưu Tiểu Hoa quát một tiếng.

Tùy Qua ra dấu cho bảo an không cần cản trở.

Thiếu niên kia nhanh chóng lao tới trước mặt Ngưu Tiểu Hoa, sau đó ánh mắt chuyển qua trên người Tùy Qua:

- Anh…anh nhất định là anh trai của Ngưu Tiểu Hoa đi? Ai, anh vợ…

- Chúng ta còn chưa thân như vậy.

Tùy Qua ngắt lời hắn, nhìn người này thuộc loại công tử ca gia thế thật tốt, cả ngày nhàn rỗi không chuyện gì làm, cho nên chỉ có thể nhàm chán chơi trò truy nữ sinh, chơi nữ sinh. Tuy rằng Tùy Qua không can thiệp tự do yêu đương của Ngưu Tiểu Hoa, nhưng cũng không muốn nàng bị người như thế lừa dối.

- Hắc…ca, anh xem xem, tôi đối với tiểu Hoa là thật tâm. Hoa hồng này, đại biểu lòng…ca!

Lời của thiếu niên chỉ mới nói nửa chừng đột nhiên câm điếc, hoảng sợ nhìn Tùy Qua, toàn thân phát lạnh. Bởi vì vừa rồi Tùy Qua phóng xuất ra một chút khí thế cùng uy nghiêm, với tu vi của hắn chút thủ đoạn đó dù là tiên thiên kỳ cũng không chịu nổi huống chi chỉ là một người phàm, người kia bị khí thế của hắn chấn nhiếp nhanh chóng thu hồi bộ dạng cợt nhả, trong lòng thầm than anh trai của Ngưu Tiểu Hoa thật lợi hại, khó trách đã là đại xí nghiệp gia.

- Chu Sấm!

Ngưu Tiểu Hoa trừng mắt:

- Tôi nói rõ ràng cho anh biết, tôi căn bản không thích anh! Cũng vĩnh viễn sẽ không thích anh!

- Đừng nói như vậy…anh xin em, tiểu Hoa.

Chu Sấm tội nghiệp nói:

- Tiểu Hoa, em cũng biết anh vì em mới xin chuyển trường. Anh vì em đã chia tay hết thảy bạn gái ngày trước, hiện tại trong lòng anh chỉ có một mình em…tiểu Hoa, nếu không có em anh không thể sống nổi!

- Cho tới bây giờ anh chưa từng đạt được, làm sao nói mất đi?

Ngưu Tiểu Hoa hoàn toàn trấn định lại, nhấn mạnh:

- Chu Sấm, tôi nghĩ anh không cần tôi nói anh cũng nên biết mình là hạng người gì, người như anh tôi thật sự không thích.

- Vì sao? Tiểu Hoa, nếu em không thích gia thế nhà anh, anh có thể tự mình đi gây dựng sự nghiệp, tự mình mở công ty kiếm tiền, anh không đi học nữa…

- Bỏ đi, làm như vậy đều không thực tế!

Ngưu Tiểu Hoa dừng một chút, lấy dũng khí quả quyết nói:

- Vì muốn cho anh hoàn toàn hết hi vọng, tôi không ngại nói cho anh biết, tôi đã thích người khác!

- Cái gì! Không có khả năng!

Vẻ mặt Chu Sấm thật khó xem, nhưng không cam lòng nói:

- Anh đã sớm tìm hiểu tin tức trong trường, em căn bản không có bạn trai!

- Bởi vì người tôi thích không ở trong trường học!

Ngưu Tiểu Hoa nói:

- Chu Sấm, người như anh còn đem ánh mắt cực hạn trong một trường học, thật đúng là ếch ngồi đáy giếng. Nói cho anh biết, người tôi thích, ở nơi này!

Ngưu Tiểu Hoa dùng ngón tay chỉ vào Tùy Qua.

- Làm sao có thể!

Ánh mắt Chu Sấm trợn tròn, nếu không phải bị khí thế của Tùy Qua làm kinh sợ, có lẽ đã xông lên hành hung hắn:

- Hắn là anh của em! Em làm sao có thể thích hắn! Đây quả thật là…biến thái!

- Vì sao không thể thích?

Ngưu Tiểu Hoa cười lạnh một tiếng:

- Chu Sấm, đầu óc của anh thật quá kém cỏi. Anh của tôi tên gì, họ gì, mà tôi họ gì? Chẳng lẽ anh cho rằng chúng tôi là anh em ruột?

- Hắn họ Tùy…em họ Ngưu…a!

Cuối cùng Chu Sấm kịp phản ứng, tuy hắn luôn không xem ai ra gì, nữ sinh hắn trúng ý rất ít tránh khỏi ma chưởng của hắn, nhưng đứng trước mặt Tùy Qua hắn cảm thấy mình thật sự nhỏ bé, hắn có loại cảm giác Tùy Qua chỉ dùng đầu ngón tay là có thể nghiền chết hắn.

- Hiểu được rồi?

Ngưu Tiểu Hoa nói:

- Anh đã biết mình chênh lệch với anh của tôi, nên hiểu tôi không thể nào yêu thích anh. Cho nên anh nhanh quay về đi, trường học còn có nhiều nữ sinh chờ anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play