Đúng lúc này kim đan chợt phát sáng chói mắt, biến thành cực kỳ không ổn định, loại tình huống này Tùy Qua không chỉ gặp qua một lần, đây chính là dấu hiệu kim đan tự bạo!

Trúc Vấn Quân hiển nhiên cũng cảm ứng được nguy hiểm, nhưng không nghĩ tới kim đan sẽ nổ mạnh, lấy tu vi của nàng căn bản không thể chống cự, huống chi còn ở gần khoảng cách như thế.

Trong nháy mắt kim đan nổ mạnh, ánh sáng đem ánh hoàng hôn hoàn toàn bao phủ.

Lực lượng hủy diệt nháy mắt thổi quét cả vùng hoang dã.

Bị lực lượng nổ mạnh khủng bố đập vào, vùng hoang dã nháy mắt biến thành đống hoang tàn, mặc dù là Trúc Vấn Quân cũng bị sợ ngây người, sau một lát mới lấy lại tinh thần, nhớ tới một màn xảy ra vừa rồi thầm than may mắn, sau đó ánh mắt nhìn lên thân ảnh trước mặt, trong mắt tràn ngập vẻ cảm kích.

Ngay trong nháy mắt kim đan nổ mạnh, nàng đã ý thức được là chuyện gì xảy ra, nhưng nàng không kịp phản ứng, hơn nữa với tu vi của nàng cho dù kịp phản ứng cũng không thấm vào đâu, lực lượng kim đan nổ mạnh đủ cho nàng hồn phi phách tán. Nhưng trong khoảnh khắc đó Tùy Qua đã ngăn chặn ngay trước mặt của nàng, dùng thân thể mình ngăn chặn lực trùng kích của kim đan.

Bởi vì có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, quần áo trên thân Tùy Qua đã nổ tung, thanh sắc vân gỗ cùng phù văn trên người đang dần tiêu tán.

Trúc Vấn Quân rốt cục phục hồi lại tinh thần, đang định cảm tạ thì bị vân gỗ cùng phù văn trên thân Tùy Qua hấp dẫn, không nhịn được kêu lên:

- Sư phụ…vân gỗ trên người ngươi…cổ quái!

Tùy Qua là lần đầu tiên nghe có người hình dung vân gỗ trên người mình là “cổ quái”.

Rất nhiều người đều dùng từ thần kỳ hay cường đại để hình dung, ngay cả bản thân Tùy Qua cũng ưa thích dùng từ cường đại, vĩ ngạn, thần kỳ gì đó để khoe khoang.

Nhưng Tùy Qua biết Trúc Vấn Quân sẽ không vô cớ nói như vậy, vì vậy tò mò hỏi:

- Địa phương nào cổ quái?

Trúc Vấn Quân đáp:

- Sư phụ, nghe truyền thuyết vân gỗ trên người ngươi chính là tượng trưng cho Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ đi.

- Đương nhiên, người trong tu hành giới vô cùng hâm mộ đó.

Tùy Qua đồng học vô sỉ khoe khoang một câu.

Đại thù được báo, tính cách Trúc Vấn Quân cũng vui tươi không ít, không còn vẻ lạnh lùng ngày trước, lộ ra nụ cười thật xinh đẹp nói:

- Sư phụ, đệ tử biết có rất nhiều người hâm mộ tượng trưng Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ trên người ngươi. Nhưng khi đệ tử nhìn thấy vân gỗ, còn có chút phù văn thần bí, phù văn kia hình như đệ tử cũng từng quen biết.

- Ah, những phù văn thế này thường thường nhìn thật giống nhau thôi.

Tùy Qua cười cười, không chú ý lời của nàng.

Trúc Vấn Quân lắc đầu, nói:

- Sư phụ, ý của đệ tử muốn nói, phù văn kia đại biểu cho phù văn của trận pháp.

- Trận pháp?

Tùy Qua thật khó hiểu:

- Những phù văn này làm sao lại là trận pháp đây?

- Hẳn là trận pháp.

Trúc Vấn Quân khẳng định nói:

- Sư phụ, chẳng lẽ đệ tử còn nhìn lầm về kiến thức của trận pháp hay sao?

Lời này của nàng thật tự tin, mà nàng cũng có bản lĩnh đủ tự tin.

Nhưng Tùy Qua thật buồn bực, phù văn tự nhiên hiện trên người hắn, hắn chưa từng đặc biệt chú ý qua, vì sao lại biến thành phù văn của trận pháp đây?

- Sư phụ, những phù văn này xuất hiện khi nào?

Trúc Vấn Quân dò hỏi.

- Tự chúng xuất hiện thôi.

Tùy Qua đáp:

- Thời gian sớm nhất chỉ có vân gỗ xuất hiện, theo tu vi của ta tăng lên, đã xuất hiện phù văn thế này. Nếu thật là phù văn trận pháp thì quá kỳ quái, bởi vì ta không khả năng bố trí trận pháp gì trên người mình.

- Câu sau cùng của sư phụ đã nói chính là mấu chốt vấn đề.

Ánh mắt Trúc Vấn Quân sáng lên, giải thích:

- Kỳ thật vô luận là phù văn sử dụng trong trận pháp hay là phù văn của phù lục, đều không có gì khác nhau, đều là phù văn. Nhưng nghe nói phù văn có phân biệt tiên thiên cùng hậu thiên. Phù văn tiên thiên đúng như ý nghĩa, là trời sinh, sư phụ hẳn có nghe nói qua có chút pháp bảo là trời sinh, tự nhiên sản sinh phù văn, sau đó hình thành phù lục thiên nhiên hoặc kết thành trận pháp thiên nhiên.

- Đúng vậy, Thất Sát Hồ Lô chính là như thế.

Tùy Qua xen vào một câu.

Những vật khác hắn không biết, nhưng hắn biết có linh thảo có thể kết thành pháp bảo tiên thiên, Thất Sát Hồ Lô chính là không gian pháp bảo tiên thiên, nội bộ có phù văn thiên nhiên tồn tại.

- Sư phụ nói đúng. Ngoại trừ phù văn tiên thiên, chính là phù văn hậu thiên. Phù văn hậu thiên là một ít người tu hành căn cứ theo phù văn tiên thiên mà vẽ ra, sau đó tiến hành phân loại theo hệ thống, bày ra diệu dụng của phù văn, phương tiện cho người đời sau sử dụng.

- Ý của ngươi là nói, phù văn trên thân của ta chính là phù văn tiên thiên?

Tùy Qua nắm được mấu chốt vấn đề.

Trúc Vấn Quân gật đầu.

- Nếu là phù văn tiên thiên, như vậy nếu hậu thiên can thiệp thì chưa chắc là chuyện gì tốt.

Tùy Qua nói:

- Ta cũng không thể thật sự đem thân thể mình xem như pháp bảo mà luyện chế đi? Vạn nhất xảy ra sơ suất, thân thể bị nổ tung thì làm sao bây giờ?

- Đệ tử không phải ý tứ này.

Trúc Vấn Quân cười nói:

- Sư phụ, ý tứ của đệ tử chính là những phù văn của Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, nhất định là phù văn tiên thiên, hơn nữa nếu phù văn hoàn thiện, tựa hồ giáp trụ trên người ngươi mới có thể chân chính hoàn thiện. Cuối cùng thậm chí có thể tự hành diễn biến thành Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ chân chính. Nói vậy sư phụ đã có thể sánh vai cùng viễn cổ đại đế mà thôi.

- Hắc…chuyện này, ta không có dã tâm lớn như vậy.

Dù da mặt của Tùy Qua đồng học thật dày, cũng không dám đem mình đánh đồng cùng viễn cổ đại đế. Viễn cổ Tam Hoàng Ngũ Đế, tung hoành bát hoang, quét ngang hoàn vũ, là tồn tại mạnh mẽ bậc nào. Nhưng lời nói của Trúc Vấn Quân thật ra làm Tùy Qua đồng học thật hiếu kỳ, bởi vì hắn cảm giác Trúc Vấn Quân chỉ điểm ra việc phù văn tiên thiên không phải chỉ vì nịnh nọt.

Quả nhiên nàng lại nói tiếp:

- Sư phụ, những phù văn tiên thiên này kỳ thật rất lợi hại, nhưng ngươi hình như không biết cách sử dụng chúng nó.

- Sự hiện hữu của chúng nó chính là vì gia tăng thực lực cho Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ mà thôi, còn vận dụng như thế nào đây?

Tùy Qua khó hiểu nói, cho tới nay hắn đều cho rằng phù văn dùng gia tăng thêm uy lực của giáp trụ. Trên thực tế từ sau khi vân gỗ xuất hiện, uy lực cũng đích thật tăng cường.

- Sư phụ, phù văn thêm vào đích thật gia tăng uy lực giáp trụ, nhưng ngươi không phát huy đầy đủ uy lực của chúng nó. Những phù văn kia hẳn nên có cách sử dụng đặc thù, nếu như đệ tử không nhìn lầm, có thể tổ hợp chúng thành trận pháp. Nhưng sư phụ hình như chưa từng chú ý tới điểm này.

- Tổ hợp trận pháp? Những phù văn này còn có thể di động?

Tùy Qua thoáng kinh ngạc, sau đó thử nghiệm một chút.

Quả nhiên theo tinh thần lực của hắn thao tác, những phù văn kia đích thật có thể di động tự do.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play