Tiếng nói của Nam Cung Thái Nhất rất lớn, Tùy Qua nghe được rõ ràng, bởi vậy cũng biết chủ ý của hắn. Nhưng hiện tại Tùy Qua cũng không lo lắng, dược lực Chúng Sinh Quả kéo dài một ngày, đủ cho hắn thời gian suy nghĩ đối sách.

Huống chi nơi này là Ai Lao sơn, là nơi hung sát tiếng tăm lừng lẫy, cho dù Nam Cung Thái Nhất là đạo sĩ nguyên anh trung kỳ, chưa chắc kinh sợ được mọi người, bởi vì nơi này không chỉ là nhân loại đạo sĩ, còn có yêu tộc đạo sĩ. Chỉ nói về tính cuồng vọng, yêu quái yêu tộc còn cuồng vọng hơn nhân loại, mặc dù lão đại Dạ Kiêu Thần bị Tùy Qua thủ tiêu, nhưng có lẽ nơi kia đã có thủ lĩnh mới. Nhưng hiện tại Tùy Qua không có ý định làm ra dị động gì, hiện tại hắn vẫn còn thời gian chờ đợi, chờ đợi biến cố.

Đối với hành động của Nam Cung Thái Nhất, đạo sĩ Ai Lao sơn đều phi thường bất mãn, bởi vì mọi người đều cảm giác được bị thần niệm của hắn không ngừng quét tới quét lui trên người, loại cảm giác như vậy thật vô cùng khó chịu!

Tùy Qua đi tới Huyền Mệnh khách sạn, đang ngồi uống rượu trong phòng chữ Địa, cảm ứng được thần niệm của Nam Cung Thái Nhất đã quét qua trên người hắn lần thứ hai. Hắn biết người kia đang tra xét chân khí Nam Cung Minh Hầu cùng Xích Hà Toa lưu lại. Đáng tiếc chính là Hồng Mông Thạch căn bản không hề tiết lộ ra một chút chân khí nào, cho dù người kia dùng thần niệm càn quét bao nhiêu lần cũng chỉ là vô ích.

- Rót đầy cho ta!

Tùy Qua gọi thị nữ rót rượu, sau đó càu nhàu nói:

- Thật là, vất vả đến Huyền Mệnh khách sạn một chuyến, còn chưa tiếp được việc lại bị vây chết ở chỗ này!

- Tiền bối đừng nóng lòng, uống rượu, uống rượu.

Thị nữ vội vàng rót rượu cho hắn.

- Ngươi không gấp, nhưng lão tử ở lại đây một ngày thì phải hao tiền một ngày, thật là, hôm nay quá xui xẻo! Đúng rồi, phí tổn ăn ở hôm nay, khách sạn có phải miễn cho ta hay không?

Tùy Qua thổi thổi chòm râu, có vẻ thật bất mãn.

- Tiền bối nói đùa, khách sạn chúng tôi chỉ là buôn bán nhỏ, huống chi loại chuyện này tôi sao làm chủ được đây.

Thị nữ bồi cười nói.

Tùy Qua bất mãn hừ lạnh một tiếng:

- Ta cũng không tin địa bàn Ai Lao sơn này thật sự biến thành địa bàn chuyên chúc của người nào đó!

Tiếng nói của hắn không lớn, nhưng hắn tin tưởng người trong khách sạn đều nghe thấy.

Trọng yếu hơn là vị đương gia của khách sạn của nghe được.

Huyền Mệnh khách sạn thuộc về Ái lão rất có địa vị, hành vi của Nam Cung Thái Nhất rõ ràng phủi mặt mũi của Ái lão cùng mọi người, đương nhiên đây là hành vi vẽ mặt, nhưng Tùy Qua chỉ là trực diện nói ra việc này mà thôi. Huyền Mệnh khách sạn nếu có thể làm ra sinh ý lớn như vậy, tất nhiên phải có lão quái vật cường đại trấn thủ, chưa chắc kém hơn Nam Cung Thái Nhất, thậm chí còn vượt hơn cũng nói không chừng.

- Đúng vậy, Huyền Mệnh khách sạn làm sinh ý lớn như vậy, lại không có quyền nói chuyện trong Ai Lao sơn, thật sự là…ai, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.

Một người trong phòng chữ Địa cũng truyền ra một câu mỉa mai.

Bất quá người này nói chuyện bao hàm như Tùy Qua, nhưng người hiểu chuyện đều biết hắn ám chỉ việc gì.

- Còn không phải sao, người nào không hiểu rõ tình hình còn tưởng rằng Ai Lao sơn biết thành nhà của tộc trưởng nào đó đâu.

Tùy Qua lại nói một câu.

- Bỏ đi, uống rượu thôi, xem ra chúng ta chỉ có thể co đầu rút cổ ở trong này.

Đột nhiên, trên bầu trời Ai Lao sơn lại vang lên thanh âm Nam Cung Thái Nhất:

- Cho các ngươi thời gian hai giờ, bắt lại tiểu tử Tùy Qua kia. Nếu không thời gian vừa đến, mỗi một giờ ta sẽ giết mười người!

- Ta kháo!

Nghe được lời nói của Nam Cung Thái Nhất, Tùy Qua không nhịn được thầm mắng một tiếng, lão điểu kia quả nhiên cuồng vọng tàn nhẫn, lại dùng phương thức vô sỉ như thế. Nhưng Tùy Qua cũng không có chút hảo cảm nào đối với người trong tu hành giới, cho dù bọn hắn bị Nam Cung Thái Nhất chém giết hắn cũng không quản. Bởi vì người của tu hành giới đại bộ phận xem mạng người như cỏ rác, một khi đã như vậy bọn hắn cũng đừng hi vọng sẽ có người quản tới tính mạng của chính mình.

Nhưng những lời nên nói hắn vẫn phải nói.

- Các vị đạo hữu trong Huyền Mệnh khách sạn chớ hoảng sợ!

Tùy Qua có chút bối rối nói tiếp:

- Danh hào Huyền Mệnh khách sạn lớn như vậy, ta xem dù là nhân vật lợi hại thế nào cũng không dám hạ thủ với người trong khách sạn đi? Nếu không đây là bất kính không nhỏ đối với đương gia của khách sạn phải không?

Ban đầu tâng bốc đại lão khách sạn Huyền Mệnh, sau đó lại đem trách nhiệm trùm lên người bọn họ. Ý tưởng của hắn rất đơn giản, các đương gia khách sạn đang giả vờ trầm mặc, ra vẻ đáng thương sao, lão tử cố tình cho các ngươi không thể giả vờ. Nếu Nam Cung Thái Nhất động thủ, chính là đánh vào mặt bọn họ, ngày sau tin tức bị truyền ra, xem Huyền Mệnh khách sạn làm sao còn buôn bán!

Mặt khác lời này cũng biến thành khiêu khích Nam Cung Thái Nhất, hắn cảm thấy được người kia nghe được lời của hắn. Nếu sau hai giờ, Nam Cung Thái Nhất động thủ giết người, cũng không dám khai đao với người trong khách sạn, như vậy là e sợ uy danh của khách sạn. Nếu dám khai đao với họ, Tùy Qua cũng không tin đương gia khách sạn thật sự co đầu rút cổ không ra, mặc cho Nam Cung Thái Nhất vẽ mặt như thế.

Có thể nói mưu kế này của Tùy Qua thật có chút ác độc.

Nhưng không phải là ai cũng hiểu rõ ý tưởng của hắn, lại có người lên tiếng phụ họa:

- Đúng vậy! Chúng ta cứ ở trong khách sạn, chúng ta đều là lão khách hàng của khách sạn, ta không tin Huyền Mệnh khách sạn bỏ mặc cho người tùy ý lăng nhục!

- Đúng! Ta nghĩ cũng không có gì lo lắng, Nam…gì đó dù lợi hại, cũng không thể san bằng được Huyền Mệnh khách sạn đi?

Lời này là Tùy Qua nói ra, hắn đã thành công khơi mào chủ đề cho khách nhân của khách sạn, hắn tin tưởng vô luận là đại lão khách sạn hay Nam Cung Thái Nhất khẳng định đều nghe thấy được lời nói của mọi người, mầm tai họa đã chôn xuống.

Hai giờ sau là có thể thấy rõ ràng.

Chẳng qua sự tình không phát triển như suy nghĩ của Tùy Qua, sau một lát bên Huyền Mệnh khách sạn có phản ứng.

Một thanh âm hung sát xa xăm từ trên bầu trời Huyền Mệnh khách sạn vang lên:

- Nam Cung Thái Nhất, Ai Lao sơn cũng không phải địa phương cho ngươi giương oai, nhanh chóng lui ra!

Thanh âm này làm Tùy Qua có chút quen tai, nhưng không phải thanh âm đại đương gia Huyền Mệnh khách sạn.

Rốt cục là thanh âm của ai đây?

Tùy Qua còn đang nghi hoặc, lại nghe Nam Cung Thái Nhất quát:

- Hắc La Thiên, chỉ là một nguyên thần phân thân là có thể đem ta dọa lùi sao?

- Ngu xuẩn! Nam Cung Thái Nhất, ân oán giữa ngươi cùng người khác ta mặc kệ, nhưng nếu ngươi dám động tới Huyền Mệnh khách sạn, chân thân của ta buông xuống, nhất định sẽ đem Nam Cung thế gia hoàn toàn diệt sát!

Thanh âm kia quát.

Hắc La Thiên?

Lão bản sau màn của Huyền Mệnh khách sạn lại là Hắc La Thiên?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play