- Có thể cho hắn Địa Nguyên Đan, giúp hắn nhanh chóng đột phá lên Tiên Thiên kỳ. Tu vị tăng lên thì tin tức cũng rộng hơn.
- Vì sao chủ nhân không trực tiếp tăng hắn lên tới Trúc Cơ Kỳ?
- Như vậy có làm cho đám tâm ma cao cấp trong Tâm Tu Hội tín nhiệm sao?
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Động não nhiều vào, mặt khác cũng nên tĩnh tâm lại.
- Vâng, chủ nhân.
Tây Môn Trung vội vàng xác nhận, tránh cho Tùy Qua bất mãn.
Sau đó Tùy Qua lại nhìn Tây Môn Trung nói:
- Đặng Hạc tiếp tục trợ giúp ông điều tra chuyện tâm ma. Có hai nhiệm vụ, một là kho tư liệu của Long Đằng về ‘ tội phạm truy nã ’; hai là giữ vững vị trí và tuyến tin tức của Trương Minh, nhất định phải đào móc ra có giá trị tin tức đến, nhưng mà phải tránh không thể đánh rắn động cỏ. Đám này ma đầu, xem ra là thực sự hình lớn mưu."
- Lại là nghiên cứu ma đầu?
Đặng Hạc cảm giác có chút nhàm chán, nói:
- Tôi sắp trở thành nghiên cứu sinh về ma đầu rồi.
- Nếu anh không vui, tôi cũng không miễn cưỡng.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Vậy anh quay về Long Đằng công tác đi, chậm rãi cùng đột phá Kết Đan Kỳ a. Anh không phải vẫn mong ước trở thành chủ lực tổ một hay sao? Tu vị của anh bây giờ muốn trở thành chủ lực thì còn chưa được.
- Hắc... Tùy tiên sinh, tôi chỉ tùy tiện nói mà thôi.
Đặng Hạc gượng cười hai tiếng, hóa giải xấu hổ.
- Đặng Hạc, ngàn vạn đừng cho rằng đây là chuyện nhỏ.
Tùy Qua nói:
- Tôi có dự cảm, những ma đầu này đang suy tính đại sự gì đó, nếu như không hiểu rõ ý đồ của chúng, chúng ta có thể lấy được tin tức quan trọng gi đó, thậm chí còn có rất nhiều chỗ tốt.
- Chỗ tốt?
Đặng Hạc nghe được "Chỗ tốt " thì hưng hái hơn.
- Chỗ tốt, chỗ tốt rất lớn.
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Đến lúc đó thực lực của Long Đằng tăng nhiều, anh chính là đại công thần. Không chừng đến lúc đó không chỉ trở thành chủ lực tổ một, thậm chí còn có thể làm tổ trưởng, phó tổ trưởng đấy.
Cũng như đám người Đường Nguyên Mính, Đặng Hạc cũng là một người "Mê làm quan ", có thể trở thành tổ trưởng, phó tổ trưởng của Long Đằng chính là chuyện bọn họ ước mơ tha thiết. Cũng không phải bởi vì "Quan chức" này mang cho bọn họ bao nhiêu tiền tài, mỹ nữ các loại chỗ tốt, mà là mang tói vinh quang, là giá trị nhân sinh bọn họ truy cầu.
- Tùy tiên sinh... Anh nói thực?
Đặng Hạc dường như vẫn không dám tin.
- Đương nhiên là thực.
Tùy Qua khẳng định nói:
- Nhưng mà, điều kiện tiên quyết là nhiệm vụ câu cá lớn này không được thất bại. Một khi thất bại thì đừng nghĩ chức vị tổ trưởng, phó tổ trưởng gì đó, trực tiếp quay về Long Đằng an tâm làm một tiểu binh đi.
- Binh lính không muốn làm tổ trưởng không phải binh sĩ tốt.
Đặng Hạc lập tức trở nên vô cùng nhiệt tình, nói:
- Tùy tiên sinh yên tâm đi, cho dù tôi thành nghiên cứu sinh ma đầu, tôi cũng muốn tiến thêm một bước, tranh thủ trở thành tiến sĩ ma đầu, sẽ nghiên cứu rõ hướng đi của đám ma đầu này.
- Nếu anh có thái độ như vậy, tôi cũng yên lòng.
Tùy Qua gật đầu, sau đó nhìn Tây Môn Trung nói:
- Hôm nay lại giúp tôi đi săn bắn, hy vọng vận khí hôm nay không kém.
- Chủ nhân, ngài còn muốn đi ‘ săn bắn ’?
Lần trước Tùy Qua tay không mà về, Tây Môn Trung cảm giác mình làm "Tay sai" thật sự không hợp cách, làm hại hai người bọn họ không công túi đi quanh quẩn. Lúc này Tùy Qua vừa muốn săn bắn, Tây Môn Trung đúng là không yên lòng.
- Không có sao, có thể lãng phí bao nhiêu thời gian chứ?
Tùy Qua nhàn nhạt nói,
- Coi như là lần nữa tay không mà về cũng râu ria. Những ngày này, chắc hẳn ngươi cũng nghiên cứu qua một ít ma đầu tương quan tư liệu a?
- Vâng.
Tây Môn Trung gật đầu, sau đó hơi nghi ngờ nói:
- Tôi phát hiện chút vấn đề, gần đây hoàn toàn không xuất hiện tin tức ma đầu phá hoại cái gì cả.
- Đây là chuyện gì, đám ma đầu hoàn toàn đổi tính sao? Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu.
- Chủ nhân nói đúng.
Tây Môn Trung nói:
- Đám ma đầu này không dễ dàng sửa tính. Cho nên tôi cho rằng những ma đầu này đang nhịn làm chuyện gì đó.
- Suy nghĩ của ông bắt đầu linh hoạt rồi, rất tốt.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Cho nên, chúng ta phải đi xác nhận một chút. Đi ra ngoài săn bắn một chuyến, cho dù có săn được ma đầu hay không, cũng có thu hoạch.
Ngụ ý của Tùy Qua nếu săn giết được ma đầu thì có thể mang đi hiến tế hoặc cắn nuốt, dùng tăng cường tinh thần lực; nếu như săn giết không được thì chứng minh phỏng đoán của Tây Môn Trung là chính xác, dám ma đầu mới, lão ma đầu đều tụ tập với nhau, nhất định là mưu đồ đại sự, cho nên chúng tạm thời thu liễm bản tính xấu của mình.
- Nhưng mà ta lo lắng làm phí thời gian của chủ nhân!
Tây Môn Trung nói.
- Lãng phí cũng không sao cả.
Tùy Qua nói:
- Dùng tu vị của tôi hiện giờ đi lại rất nhanh. Đương nhiên, trừ địa bàn giới tu hành ra, ai cũng không biết những tông môn lánh đời rốt cuộc có bao nhiêu địa bàn ẩn giấu đây.
- Có lẽ chia cắt không ít.
Tây Môn Trung nói:
- Đã từng nghe đồn, Hoa Hạ rất bao la đấy.
- Đúng vậy a, rất bao la.
Tùy Qua than nhẹ một tiếng.
Tùy Qua phun Hồng Mông tử khí ra, cuốn Tây Môn Trung vào trong Hồng Mông thạch, sau đó nhanh chóng biến mất.
Mượn nhờ Phong Lôi Sí, Tùy Qua cho dù không biến thân thành kim điêu, tốc độ thân pháp cũng vô cùng nhanh chóng, cho nên mới có ý bay chung quanh.
Nhưng mà cũng như lần đầu tiên, Tùy Qua cùng Tây Môn Trung vẫn đi tay không.
Nếu nói lần đầu vồ hụt là xui xẻo, nhưng mà lần thứ hai cũng hoàn toàn vồ hụt thì không còn là xui xẻo nữa. Nhưng mà Tùy Qua cũng không vì thế mà mất hứng, bởi vì chuyện này đã hoàn toàn chứng nhận suy nghĩ của hắn, những tâm ma này đang âm thầm tụ tập với nhau, chúng đang mưu đồ đại sự gì đó, Tùy Qua không rõ ràng, nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, đám ma đầu lợi hại chính là "Lương thực tinh thần", cho dù lấy ra hiến tế hay làm "Điểm tâm", đều là chuyện rất thoải mái.
Cho nên trở lại thành phố Đông Giang, tâm tình của Tùy Qua xem như rất sảng khoái.
Vừa về thành phố Đông Giang không lâu, Tùy Qua nhận được một cuộc điện thoại.
Điện thoại là Liễu Tiểu Đồng gọi tới, hắn thấp giọng nói cho Tùy Qua, nghe trong phòng ngủ xuất hiện hai người kỳ quái, đều là đến tìm hắn, hai người này ăn mặc quần áo giống như Hỉ Khánh đồng tử chúc tế.
Hỉ Khánh đồng tử, hai người này là ai chứ? (là Hỉ, Khánh)
Tùy Qua hơi kinh ngạc.
Tùy Qua nhanh chóng đuổi trở về phòng ngủ.
Cũng mmay hắn quay về nhanh, nếu không đúng là sẽ xảy ra nhiễu loạn gì đo.s
Bởi vì Liễu Tiểu Đồng gọi hai người kia là "Hỉ Khánh đồng tử" thì chắc chắn không phải đèn cạn dầu.
Lúc này đã tới kỳ nghỉ hè, trong phòng chỉ còn có mình Liễu Tiểu Đồng không có rời đi, lại nói tiếp lúc này đã là cuộc thi cuối kỳ, Tùy Qua đồng học căn bản là bỏ qua. Nhưng mà kỳ dị là hắn không rớt tín chỉ nào cả, xem ra Trữ Bội âm thầm giúp đỡ Tùy Qua xử lý chuyện nhỏ này rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT