- Tôi lúc nào uống mao đài đâu, huống chi tôi cũng không có quyền lợi lớn như vậy nha? Đường tiên sinh, anh vui đùa lớn quá.
- Không lớn, vui đùa không lớn.
Đường Nguyên Mính giải thích làm cho Tùy Qua dở khóc dở cười.
Thì ra hôm nay là đại hội quân đội, Tang Thiên yêu cầu gia tăng quân phí cho Long Đằng, lúc ấy đưa ra trong chương trình nghị sự và lọt vào không ít người phản đối, nói là Long Đằng quân phí đã đủ cao, không thể tiếp tục tăng thêm, hơn nữa chi tiêu của những ngành khác cũng rất lớn, yêu cầu Tang Thiên nên vì đại nghĩa, chú ý đại cục, nói tài chính quốc gia căng thẳng các loại.... Vì vậy, Tang Thiên nói nếu tài chính quốc gia căng thẳng, vì cái gì một năm đều ăn uống mấy tỷ đô, vì sao không dùng số tiền này bồi dưỡng người mới. Không ít người rất khinh thường ngôn luận của Tang Thiên, có người càng nói vì nước vì dân khổ cực như vậy, không tham không ô là được, chẳng lẽ còn không thể uống mấy bình rượu ngon... Nhưng mà không nghĩ tới lời của Tang Thiên được Đường Thế Uyên ủng hộ lớn. Từ khi nhân vật minh tinh này được Tùy Qua chữa trị thân thể, nói chuyện làm việc cũng khôi phục tác phong cường hoành lúc trước, vậy mà đại lực ủng hộ Tang Thiên, hung hăng công kích chuyện ăn uống hoang phí, nhất là chuyện rượu xa xỉ. Hơn nữa Đường Thế Uyên còn trích dẫn câu nói trên mạng "Công khoản (*tiền của công) ăn uống không phải chuyện nhỏ, có người nói chúng ta làm quan, một năm uống hết hai chiếc hàng mẫu! Mười năm chúng ta uống hết vài chục chiếc hàng khổng mẫu hạm. Làm quan vất vả, chẳng lẽ dân chúng trồng trọt dưới ánh mặt trời, chuyển gạch không khổ cực? Chẳng lẽ quân đội quốc gia là dựa vào ‘ mã nước tiểu ’ uống mạnh sao!
Đường Thế Uyên rất ít khi tức giận như vậy, loại người như hắn thường thường cho dù bất mãn cũng sẽ không trực tiếp phát tiết như vậy. Nhưng mà Đường Thế Uyên hết lần này tới lần khác lại làm vậy, nói rõ trực tiếp đồng ý cách nói của Tang Thiên. Vì vậy chuyện cứ như vậy định ra, hệ thống quân đội không được dùng mao đài tiếp đãi. Đúng như Đường Thế Uyên nói:
- Muốn uống rượu cũng được, chúng ta uống bạch tửu, rượu xái ah! Năm đó lão tử uống rượu khoai lang nướng đánh Mỹ rất uy phong, hiện tại các người uống mao đài nhiều năm như thế, cũng không thấy trướng bao nhiêu uy phong nha.
Vì vậy chuyện đã được định ra.
Quân lệnh như núi, nếu Tang Thiên là người đề nghị, mặc kệ kẻ nào bằng mặt không bằng lòng, nhưng mà người Long Đằng sẽ không dùng rượu cao cấp chiêu đãi. Muốn uống cũng được, cứ bỏ tiền của mình ra đi.
Thậm chí hiện tại Long Đằng có một câu, gọi là "Chân nam nhân thì uống khoai lang nướng!"
Tùy Qua nghe xong dỡ khóc dở cười, nói:
- Nói như vậy, Tang lão đại chiêu đãi tôi sao?
- Hắc... Tôi cũng không rõ.
Đường Nguyên Mính biểu lộ hả hê, nói:
- Ai bảo Tùy lão đệ trước kia keo kiệt chuyện buôn bán với Long Đằng, luôn trăm phương ngàn kế ép tiền của chúng tôi. Hiện tại tốt rồi, sau này cứ uống khoai lang nướng với chúng tôi đi.
- Lão Đường, anh cũng đừng có mang Tùy tiên sinh ra nói đùa như thế nha.
Giọng nói khác vang lên, lúc này Tùy Qua cùng Đường Nguyên Mính đã đi ra khỏi hành lang, tiến vào căn cứ dưới đất.
Trong căn cứ quân sự có mấy binh sĩ canh gác, đại bộ phận đều là người Long Đằng. Có mấy người Long Đằng vây quanh máy móc điện tử, một người trong đó vừa nói chuyện với Tùy Qua.
Trừ mấy người kia ra, còn có một người khiến Tùy Qua có ấn tượng khắc sâu.
Cũng ăn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, ống tay áo có dấu hiệu Long Đằng, một mình một người ngồi nhắm mắt dưỡng thần trong góc, giống như tất cả mọi người và công việc không quan hệ tới hắn, nhưng mà cho dù người này nhắm mắt, quanh người mang theo sát khí và oán khí mạnh mẽ.
Đương nhiên Tùy Qua cảm giác được, trung niên này có sát ý và oán khí kia không có nhắm vào hắn, chỉ là phát ra một cách tự nhiên mà thôi, dường như sát khí người này quá nặng nên không cách nào thu liễm được.
Tùy Qua nhìn qua ánh mắt của người này, Đường Nguyên Mính nhìn Tùy Qua nói:
- Hắn tên là Bí Ngô Đồng, là sát thần của tổ một, kế thừa thượng cổ kiếm ý Sát Lục Kiếm Đạo, cộng thêm bản thân ghét ác như thù, cho nên mỗi lần giao thủ với địch nhân đều không chừa đường sống.
Có tính cách!
Tùy Qua khen trong lòng.
Bởi vì nếu mở miệng tán thưởng, ngược lại lộ ra có chút hư tình giả ý, chưa chắc đối phương lĩnh tình.
Trừ Bí Ngô Đồng và Đường Nguyên Mính ra, những người khác đều có tu vị Trúc Cơ Kỳ, về phần có phải người tổ một hay không, Tùy Qua thực sự không biết. Dù sao chỉ cần là huynh đệ Long Đằng thì Tùy Qua sẽ có kính ý.
Mặt khác mấy người này rất thân cận, hơn nữa bọn họ cũng biết tên tuổi Tùy Qua, tạm thời thả công việc trên tay xuống, bắt đầu nói chuyện phiếm với Tùy Qua. Chỉ có Bí Ngô Đồng vẫn như vậy, dường như hắn trừ tĩnh tâm ra, chỉ hứng thú với chuyện giết chóc.
Đây là tôn chỉ của Sát Lục Kiếm Đạo.
Nói vài câu xong, giọng của Tang Thiên vang lên trong hành lang.
- Hàaa... Tùy lão đệ, không ngờ anh tới nhanh như thế, xem ra tu vị lại tiến bộ, chúc mừng!
Giọng còn chưa dứt, thân ảnh Tang Thiên đã tới trước mặt Tùy Qua.
- Tang lão đại, thân pháp của anh không chậm nha.
Tùy Qua cười nói:
- Anh định mời tôi khoang lang nướng à, cho tôi làm nam nhân chân chính sao?
Tang Thiên hơi sững sờ, sau đó hiểu ẩn ý trong lời của Tùy Qua:
- Tùy lão đệ anh không uống khoai lang nướng, mọi người cũng biết anh là nam nhân chân chính. Huống hồ ở đây biển cả mênh mông làm gì tìm được khoai lang nướng. Nhưng mà khoai lang mặc dù không có, nhưng mà Lafite thì có mấy thùng. Chậc chậc, Tùy lão đệ, anh còn nói người Long Đằng uống mao đài mục nát, anh xem đám lính đánh thuê của Mỹ đều uống Lafite đấy!
- Tang lão đại, chúng ta so sức chiến đấu với đối phương, đâu phải so sánh mục nát?
Tùy Qua hỏi lại.
- Ha ha! Nói đùa mà thôi!
Tang Thiên cười ha hả, nói:
- Ngược lại đám cháu rùa này uống rượu ngon nha, tất cả đều tiện nghi lão tử! Đừng nói, uống rượu cướp đoạt vẫn thoải mái hơn.
- Thật sao?
Tùy Qua nói:
- Đúng là tôi muốn nếm thử đấy.
- Nếm thử thì không cần.
Tang Thiên nói:
- Muốn uống thì chúng ta uống cho thống khoái! Uống thống khoái, mới làm tốt công việc.
Tùy Qua biết rõ, Tang Thiên tuy biểu hiện bộ dáng hết lòng hết dạ, nhưng mà trong lòng vẫn đầy mưu lược, mặc dù là uống rượu cũng không hỏng việc.
Vì vậy Tùy Qua cũng không nhiều lời, cùng Tang Thiên, Đường Nguyên Mính uống rượu.
Chỉ có Bí Ngô Đồng vẫn không có động tĩnh, quả nhiên chỉ chú ý tu hành và giết chóc.
Màn đêm hàng lâm.
Trong căn cứ quân sự, Tùy Qua cùng đám người Tang Thiên đình chỉ uống rượu.
- Mẹ kiếp, quả nhiên vẫn là khoai lang nướng có lực đạo! Rượu tây, thực không được!
Tang Thiên mắng một tiếng, vung tay lên, ném vỏ chai vào trong thùng rác, sau đó nhìn Tùy Qua nói:
- Tùy lão đệ, rượu này không uống, nên làm chính sự.
- Đang chờ lời của anh đấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT