Đường Vũ Khê nói:

- Chuyện này em và Quân Lăng đã cân nhắc qua, những người tình cảnh hiện tại không lạc quan, ‘ Hành Hội ’ vứt bỏ bọn họ, mà bọn họ lo lắng anh trả thù, cho nên không có cảm giác an toàn, cả ngày không tốt. Chúng ta lợi dụng tâm tính này của bọn họ, chỉ cần anh ném cành ô-liu, bọn họ sẽ hưởng ứng, chuyện ôm đùi đối với bọn họ mà nói làm quá thành thục. Về phần người tu hành Tiên Thiên hậu kỳ không muốn làm "máy móc", kỳ thật cũng rất đơn giản. Anh trước kia không phải đã nói, người trong giới tu hành trong mắt chỉ có cảnh giới, lực lượng, nếu như anh cho bọn họ thứ bọn họ cần, bọn họ đương nhiên cam tâm tình nguyện đi làm "Máy móc".

Tùy Qua ngẫm lại, hắn hiểu suy nghĩ của Đường Vũ Khê.

- Anh biết rõ. Chỉ cần khai ra thù lao đủ cho mấy người kia, trả thù lao bọn họ hy vọng, đơn giản mà nói chỉ cần có mấy viên đan dược là đủ cho bọn họ cam tâm tình nguyện. Đúng vậy, những người này thật sự có năng lực, lại có tâm không đúng đắn, nhưng mà không có sao, chúng ta có thể lợi dụng ‘ bản tính ’ của bọn họ để khiến bọn họ làm việc cho chúng ta.

Gia tộc tu hành cần cái gì? Không thể nghi ngờ, chính là đan dược.

Nói cho cùng, gia tộc tu hành vẫn bồi hồi giữa giới thế tục và giới tu hành, kết quả dị dạng như thế là bởi vì không cách nào thu hoạch đủ tài nguyên của giới tu hành, bởi vậy bọn họ chỉ có thể vươn "Bàn tay tội ác" vào giới thế tục, móc lấy tài nguyên và tiền tài của giới thế tục, mà cái nghề y dược này chỉ là nghề phụ mà thôi.

Mà bây giờ, Tùy Qua chỉ cần dùng đan dược làm thù lao, những gia tộc tu hành này chỉ sợ hận không thể ôm đùi Tùy Qua. Mà thông qua đan dược, Tùy Qua có thể khống chế đám người này làm việc cho mình.

Nhưng mà như thế hiển nhiên chưa đủ, cho nên Tùy Qua lại nói:

- Đan dược chính là vận mệnh của những người này, anh nắm giữ vận mệnh của bọn họ, khống chế bọn họ có lẽ tương đối dễ dàng. Huống chi dùng uy danh của chúng ta, bọn chúng cũng không dám làm bậy. Mặt khác, lập tức bắt đầu chính thức bồi dưỡng nhân tài y dược, về sau một khi những kẻ này không nghe lời, chúng ta cũng có người dự bị thay thế.

Bởi vì ba ông đóng giày sẽ có một Gia Cát Lượng, huống chi Tùy Qua, Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng ba người thông minh không thấp, rất nhanh đã tìm ra phương án:

Thành lập bệnh viện đông y của Tiên Linh Thảo Đường, mướn thầy thuốc của thế gia tu hành, nhưng mà dược vật sẽ bị khống chế nghiêm khắc, phải là tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường cung cấp. Bởi như vậy cũng không có cái gọi là hoa hồng. Mặt khác, nếu như Tùy Qua dùng đan dược trả thù lao cho những người này, chắc hẳn bọn họ cũng không đặt cái lợi nhỏ này vào trong mắt. Còn nữa, bắt đầu bắt tay vào làm bồi dưỡng nhân tài đông y, vạn nhất những người của thế gia tu hành không nghe lời cũng có thể dần dần sa thải bọn họ.

Tùy Qua biết rõ, dùng thanh danh của hắn và tình cảnh của thế gia tu hành hiện tại, những ngững người kia rất thích ý hiệu lực cho hắn.

Bởi vậy chuyện mở bệnh viện và bác sĩ đã giải quyết, hơn nữa những bác sĩ này y thuật không tệ. Quan trọng hơn là, dược vật có phẩm chất cam đoan, tin tưởng bệnh viện không bao lâu sẽ thành danh.

Nhưng mà còn có vấn đề, làm sao có thể xin được hạng mục đăng ký của đám quan chức tham nhũng tại cục y tế, khiến thuốc của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường tiến vào phạm vi bảo hiểm.

Dù sao thuốc tây rất trâu bò, bởi vì nó có liên quan to lớn tới lợi ích, lợi ích này trói buộc rất nhiều bên và trở thành một chuỗi khó phá, đây mới là căn nguyên tội ác, trực tiếp làm giá cả thuốc tây tăng lên mấy chục lần.

Nếu như thuốc của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường cũng chọn dùng hình thức như vậy, chỉ sợ giá cả cũng tăng mãnh liệt. Như vậy cho dù gia nhập danh sách bảo hiểm y tế, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Ví dụ như một loại dược phẩm thành phẩm là mười đồng, bệnh viện giá bán một trăm, bảo hiểm y tế thanh lý 70%, vậy còn bảy mươi đồng. Mà trên thực tế, người bệnh mỗi tháng phải giao tiền bảo hiểm y tế, vẫn là người bị hại đáng thương.

- Về phần bảo hiểm y tế, kỳ thật chúng ta đã nghĩ ra biện pháp.

Đường Vũ Khê nói:

- Biện pháp này do đại tỷ nghĩ ra, Chúng ta lợi dụng ngân sách đi mua mấy công ty bảo hiểm, thông qua phương thức buôn bán bảo hiểm giải quyết vấn đề thanh lý, như vậy cho dù chúng ta bán giá cao, có bảo hiểm thì cũng dễ dàng được người bệnh tiếp nhận.

- Ân, buôn bán bảo hiểm là một biện pháp. Nhưng mà danh tiếng bảo hiểm trong nước quá nát.

Tùy Qua hơi lo lắng, Hoa Hạ buôn bán bảo hiểm đúng là tiếng xấu vang xa.

- Danh tiếng buôn bán bảo hiểm đúng là nát, nhưng mà hội ngân sách của Tiên Linh Thảo Đường chúng ta là biển chữ vàng. Cho nên, chỉ cần chúng ta nhét mấy công ty bảo hiểm này dưới cờ, vấn đề danh tiếng sẽ thay đổi.

Đường Vũ Khê phân tích.

- Đây cũng là một biện pháp.

Tùy Qua gật đầu, nói:

- Nhưng mà, thoáng cái xây mấy cái bệnh viện đông y, con đường khai thác, phương diện tài chính --

- Phương diện tài chính cứ việc yên tâm.

Đường Vũ Khê cười đánh gãy lời của Tùy Qua, nói:

- Hoa Hạ buôn bán bảo hiểm cũng như xí nghiệp nhà nước, nhiều tiền người ngốc, những năm này thường đầu tư tài chính ra ngoài, trên cơ bản là ném tiền cho người ta, hơn nữa là tiền chết. Chỉ cần bắt được điểm này, có thể tại thông qua tài chính quốc tế ngăn chặn bọn họ, làm cho bọn họ lâm vào khủng hoảng tài chính, đến lúc đó có thể dùng giá thấp nhất mua cổ quyền của bọn họ. Những phương diện này đại tỷ đã thuê đoàn chuyên gia tài chính làm rồi, vốn lưu động của chúng ta đầy đủ, có thể đánh chặn thành công.

- Xem ra, anh lo ngại là dư thừa rồi.

Tùy Qua nói đùa.

- Có các phụ nữ anh hùng như các em, hình tượng nam nhân anh hùng của anh không dùng được.

- Vì sao không dùng được?

Trầm Quân Lăng nói:

- Đan dược! Anh phải cung cấp đầy đủ đan dược ra. Nếu không muốn thuê ‘ bác sĩ ’ của gia tộc tu hành, chúng ta lấy cái gì trả công cho người ta.

- Nói cho cùng vấn đề vẫn là đan dược a.

Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:

- Thật sự là không nghĩ tới, hiện tại đúng là ở đâu cũng cần đan dược. Đã như vậy anh cũng không nhiều lời, phải nhanh chóng luyện chế đan dược a. Nếu không thì quả thật không chịu nổi.

Hậu quả kia không chịu nổi.

Nếu như sơn môn của Nam Cung thế gia thật sự bị công phá, Nam Cung thế gia tuy từ nay về sau không gượng dậy nổi, nhưng mà Tùy Qua cũng sẽ chảy máu. Nếu như không cầm ra được mấy trăm vạn hạt Tinh Nguyên Đan thì chỉ sợ người của khách sạn Huyền Mệnh sẽ đòi mạng hắn.

Mặt khác, bên phía Long Đằng nhu cần đan dược vĩnh viễn không dừng lại.

- Được, anh nên chữa tốt con mắt của mình đi.

Đường Vũ Khê vẫn có chút bận tâm, nói:

- Y thuật của anh cao siêu như thế, hẳn là có biện pháp chữa lành đôi mắt nha?

- Yên tâm đi, đây chính là đôi mắt của anh mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play