"Đây là Kim quyết và Thổ quyết trong Ngũ Hành Đại Pháp, hai người các ngươi chỉ có thể lựa chọn một thứ mà thôi, không được tham lam." Dược Thiên Sầu chuyển mắt trên thân hai người, thản nhiên hỏi: "Ai chọn Kim quyết, ai chọn Thổ quyết?"
 
Trường Bằng cùng Hồng Thất nhìn nhau, đều có chút do dự không thể làm ra quyết định nổi. Cuối cùng Trương Bằng nhìn Hồng Thất chắp tay nói: "Sư huynh, ngươi chọn trước đi."
 
Hồng Thất cười hắc hắc, bản thân hắn cũng muốn chọn trước, nhưng đang ở trước mặt sư phụ, làm sao có thể không bảo trì phong phạm của kẻ làm sư huynh như hắn. Cho nên lúc này chắp tay hồi đảp ẵ. "vẫn là nhường sư đệ ngươi chọn trước đi."
 
"Sư huynh nên chọn trước."
 
"Nhường như đệ chọn trước ah!"
 
Hai người khách khí đùn đẩy cho nhau, thủy chung không ai dám đứng ra chọn trước. Lúc này Dược Thiên Sầu đã không thể nhịn thêm được nữa, nhíu mày hừ lạnh nói: "Trước tiên sư huynh, sau đó liền đến sư đệ."
 
Có lời này, hai người tự nhiên không dám đùn đẩy cho nhau thêm nữa. Lúc này Hồng Thất thoáng cười mỉa, quay đầu nhìn sang Trương Bằng dò hỏi: "Nếu không ta chọn Kim quyết đi?"
 
Hắn thường xuyên lăn lộn trong nhân gian, đã từng nghe nói qua chuyện tình Dược Thiên Sầu dùng Kim quyết ở Tụ Bảo Bồn, uy chấn tu chân giới. Đương nhiên, trước kia bản thân hắn còn chưa biết đó chính là Kim quyết, nhưng hiện giờ hắn đã tỏ tường, nên hiển nhiên là nhịn thèm không nổi.
 
"Vậy ta sẽ chọn Thổ quyết." Trương Bằng sảng khoái đáp ứng. Sau khi xác nhận công pháp xong, hai người trơ mắt ra nhìn sư phụ, chờ đợi sư phụ đồng ý.
 
Bất quá Dược Thiên Sầu cũng không muốn can dự vào lựa chọn của hai người. Thoáng nhìn qua Hồng Thất nói: "Thành thật ở đây chờ ta."
 
Không đợi Hồng Thất đáp lời, Dược Thiên Sầu đã vung tay áo kéo Trường Bằng tiêu thất trong hư không, lưu lại một mình Hồng Thất tâm tình ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
 
Trên dải bình nguyên hoàng thổ trong Đông Cực Thánh Thổ, có hai bóng thân ảnh đột nhiên xuất hiện, một cơn gió nóng gào thét mà qua, khiến cho bụi đất dưới chân tung bay tán loạn bốn phía xung quanh. Trương Băng thoáng nhìn chung quanh, nhưng không biết đây là địa phương nào.
 
Dược Thiên Sầu vươn tay chỉ về hướng mờ mịt trong hoàng thổ bình nguyên, nói: "Nhớ kỹ tầng đất cát chính là nơi tu luyện Thổ quyết tốt nhất."
 
Không chờ Trương Bằng đáp lời, ngón tay đã búng xuống bên dưới, hoàng thổ bình nguyên khẽ chấn động, trên mặt đất nhanh chóng xé toạc ra một khe nứt, hai thầy trò cùng nhau rơi xuống.
 
Rơi xuống gần trăm thước dưới lòng đất, Dược Thiên Sầu đẩy song chưởng sang hai bên trái phải, một không gian ngần hình khối cầu nhanh chóng hình thành ra trước mắt, theo sau mới hợp song chưởng lại, khe nứt phía trên mặt đất liền rung chuyển đóng vào. Trương Bằng vừa mừng vừa sợ, ngẳng đầu nhìn lên không trung, bầu trời trong xanh dần dần đóng lại, cuối cùng là biến mất trong mắt hắn.
 
Dược Thiên Sầu tùy tay ném ra một viên huỳnh thạch, bên trong không gian ngầm dưới lòng đất lập tức bừng sáng lên. Chờ sau khi Trương Bằng ổn định tâm tình xong, Dược Thiên Sầu mới bắt đầu giảng giải pháp quyết tu luyện Thổ quyết cho Trương Bằng nghe.
 
Trương Bằng ngưng thần nín thở lãnh hội, đương trương khoanh chân nhắm mắt tiến nhấp vào trạng thái tu luyện. Còn Dược Thiên Sầu thì lặng lẽ quay trở về Ô Thác Châu.
 
Trong ô Thác Châu, Hồng Thất chờ nửa ngày thời gian, đang buồn bực vì không biết mình còn phải chờ thêm bao lâu nữa, thì bỗng dưng thấy sư phụ hiện thân, không khỏi đưa mắt nhìn xung quanh dò hỏi: "Sư phụ, Trương Bằng sư đệ đâu?"
 
Dược Thiên Sầu chẳng muốn dông dài cùng hắn, thần thức nhanh chóng bao trùm lấy hắn, hai thầy trò thay đổi vị trí cho nhau. Hồng Thất chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt biến đổi, giật mình bừng tỉnh thì phát hiện ra mình đang ở trong một quảng trường hoàng kim rộng lớn, một tòa tế đàn làm bằng hoàng kim đứng sừng sững ở giữa trung tâm quảng trường, có vẻ dị thường thần bí, đồng thời chân khí tang thương cổ lão cũng theo bốn phía mà lùa vào mặt hắn.
 
Hồng Thất ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy quảng trường hoàng kim bị những ngọn núi lớn vây quanh, làm cho trong lòng người ta sinh ra một loại cảm giác uy áp cường đại. Kỳ quái nhất chính là, trên không trung giữa quảng trường có rất nhiều mây mù
 
Bảy sắc đang trôi nổi phiêu tán.
 
Hồng Thất cảm giác đám mây mù bảy sắc này có chút quen mắt. Trong lúc vô ý thoáng giật mình, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, liền quay đầu hỏi: "Sư phụ, chẳng lẽ nơi này chính là ở bên trong Mê Vụ Sâm Lâm hay sao?"
 
"Đám mây mù bảy sắc kia là chất độc Hóa Thần Yên, ngay cả thần tiên dính phải cũng chết bất đắc kỳ tử, đến hôm nay ta còn chưa nghe nói qua phương pháp cứu chữa. Tốt nhất ngươi hãy ngoan ngoãn, đừng chạy loạn mà dính phải nó, nếu xảy ra chuyện ngay cả bản thân ta cũng không thể nào cứu ngươi được đâu." Dược Thiên Sầu vung tay chỉ vào đàn tế nằm ở giữa trung tâm quảng trường, nói: "Nơi đó là Thăng Tiên Thai trong truyền thuyết, ngươi cũng đừng lộn xộn, gặp phải chuyện gì phiền thoái, ta không tha cho ngươi. Nghe rõ chưa?"
 
"Đệ tử nhớ rồi." Hồng Thất co đầu rút cổ đáp lời. Nói đến Thăng Tiên Thai, hắn tự nhiên là nghe nói qua năm xưa cao thủ các môn phái gần vạn người ruy sát sư phụ, kết quả sư phụ quay đầu giết chết mấy ngàn người, cuối cùng sư phụ bị dồn tới đường cùng, đành phải trốn vào trong vùng tử địa này.
 
Cấm địa nguy hiểm như thế, mà sư phụ thích đến là đến, không hổ là nhân gian thiên hạ đệ nhất cao thủ đương thời ah! Hồng Thất nhìn về phía Dược Thiên Sầu trong ánh mắt đã nhiều hơn vài phần sùng bái. Hắn ngay từ thuở nhỏ đã được Dược Thiên Sầu mang đi, ở trong tim hắn, Dược Thiên Sầu trừ bỏ là sư phụ ra, thì nhiều ít hắn đã coi Dược Thiên Sầu trở thành phụ thân của chính mình. Cho nên mỗi khi nghe Dược Thiên Sầu răn dạy, là Hồng Thất phi thường hưởng thụ cái loại khoái cảm bị cấm đoán này.
 
Thực sự không phải là do tính hắn biến thái, mà là trong tiềm thức hy vọng tìm được cái loại tình thương quan tâm che chở của phụ thân dành cho hắn, từ trên người của Dược Thiên Sầu. Hiện giờ sư phụ đã chấp chưởng Yêu Quý Vực, thân làm đệ tử của thiên hạ đệ nhất cao thủ đương thế, hắn tự nhiên phải lấy làm kiêu ngạo rồi.
 
"Nhớ kỹ, sở dĩ phải đưa ngươi tới đây, vốn là bởi hoàn cành trong này ảnh hưởng đến quá trình tu luyện Kim quyết. Sau khi ngươi luyện thành, tự nhiên sẽ minh bạch sự huyền diệu trong đó. Mau khoanh chân ngồi xuống, nghe vi sư truyền thụ công pháp." Dược Thiên Sầu chợt quát.
 
Lúc này Hồng Thất hưng phấn ngồi xuống. Dược Thiên Sầu đem phương pháp tu luyện Kim Quyết giảng giải ra, Hồng Thất rất nhanh đã tĩnh tâm ngưng thần, tiến vào trạng thái nhấp định tu luyện.
 
ISau khi truyền thụ công pháp xong, thi thoảng Dược Thiên Sầu quay về xem xét tình hình của Thiên Hạ thương hội, phần nhiều thời gian còn lại đều xuyên qua hoàng thổ bình nguyên cùng quảng trường hoàng kim, kiểm tra tiến triển tu luyện của hai người.
 
Mấy ngày sau, Trương Bằng theo trong không gian ngầm dưới lòng đất hoàng thổ bình nguyên mà bước ra trước, diễn cảm kích động bay lên không trung hướng Dược Thiên Sầu khom người hành lễ. Dược Thiên Sầu chậm rãi nâng tay đặt xuống bả vai hắn, rót thần thức vào kiểm tra tinh huống ở bên trong đan điền, chợt phát hiện ra tu vi của Trương Bằng quả nhiên là đã trực tiếp theo Độ Kiếp hậu kỳ, nhảy vọt lên cảnh giới Hóa Thần kỳ.
 
Nhưng theo sau lại khẽ nhướng mày, dựa theo dấu hiệu của mình sau khi tu luyện Thổ quyết thành công, thì bên trong đan điền hẳn là sẽ phải kết thành một viên tinh châu màu vàng mới đúng chứ. Nhưng bên trong đan điền của Trương Bằng không kết châu, đây là có chuyện gì xảy ra?
 
Chứng kiến sư phụ khẽ nhíu mày, Trương Bằng thoáng ngập ngừng nói: "Sư phụ, phải chăng là đã xảy ra chuyện gì?"
 
Dược Thiên Sầu lắc đầu, tỏ vẻ không thành vấn đề. Những ngày qua hắn luôn cần thận giám sát quá trình tu luyện của hai người đồ đệ, trong quá trình không phát sinh tình huống dị thường lầm lỗi nào. Chờ nhìn xem dấu hiệu luyện thành của Hồng Thất rồi mới cân nhắc kết quả sau.
 
Đem Trương Bằng mang về quân doanh trong Ô Thác Châu xong, Dược Thiên Sầu lại chạy đến quảng trường hoàng kim. Lúc này đã thấy Hồng Thất đang đứng trước đàn tế trầm ngâm suy tư, liền khẽ phát ra một tiếng hừ lạnh. Hồng Thất quay đầu nhìn thấy hắn, liền xám xịt chạy tới hành lễ nói: "Sư phụ!"
 
Dược Thiên Sầu đưa tay khoát lên vai Hồng Thất, rót thần thức vào kiểm tra bên trong, phát hiện ra Hồng Thất cũng đã đột phá lên cảnh giới Hóa Thần kỳ, nhưng đồng dạng bên trong đan điền cũng không có tinh châu. Lúc này Dược Thiên Sầu mới thở phào một hơi, hắn phỏng đoán rằng, chuyện này hẳn là do hai người chỉ tu luyện một loại pháp quyết.
 
Theo sau cũng mang Hồng Thất quay về quân doanh trong Ô Thác Châu, hai sư huynh đệ gặp nhau trong phòng hội nghị, đều phát hiện ra tu vi của đối phương đã bạo tăng, thì không khỏi âm thầm chắt lưỡi, cảm thán công pháp sư phụ truyền thụ quá mức cường hãn.
 
Dược Thiên Sầu nhìn hai người kinh hỉ không kiềm chế nổi bản thân, nhàn nhạt nói: "Kim quyết và Thổ quyết đã truyền xong cho hai ngươi, sử dụng ứng địch như thế nào, thì cần phải do các ngươi tự mình nghiền ngẫm. Sư phụ ta, cũng chính là sư tổ của các ngươi ngày trước đã từng nhắc nhở ta, thiện dùng mới là người thiên hạ vô địch thủ, những lời này ta luôn tôn sùng làm châm ngôn. Hôm nay ta đồng dạng cũng chuyển cáo nó đến cho các ngươi. Hy vọng các ngươi có thể thiện dùng Kim quyết và Thổ quyết, phát huy ra uy lực cường đại nhất của chúng nó."
 
Nói đến sư tổ, Trương Bằng tuy diễn cảm trên mặt cung kính, nhưng cũng không quá sâu sắc. Còn Hồng Thất ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm qua, đối với sư tổ Tất Trường Xuân lại am hiểu rõ ràng. Đó chính là nhân vật khủng bố, truyền kỳ của tu chân giới đương thế ah!
 
"Cần tuân lời dạy bảo của sư phụ." Hai người thần tinh cung kính, khom lưng hành lễ nói.
 
Trước mắt Dược Thiên Sầu còn rất nhiều chuyện phải giải quyết, cũng không có thời gian hàn huyên nói chuyện phiếm cùng hai người. Cho nên mau chóng lấy ra một viên đan hòa màu đen, hương khí nồng đậm rất nhanh đã tràn ngập ở bên trong gian phòng: "Trương Bằng, mau đi tìm một thủ hạ Độ Kiếp sơ kỳ, tới đây thử đan."
 
"Đại Phá Cấm Đan?" Trương Bằng nhãn tinh sáng lên, hắn đã xem qua đơn thuốc, hiền nhiên biết Đại Phá cấm Đan là tiên đan, đề thăng tu vi, xem ra sư phụ chuẩn bị muốn dùng thứ này rồi. Lúc này liền ôm quyền đáp óng, theo sau vội vàng chạy đi ra ngoài.
 
Đại Phá Cấm Đan? Hồng Thất ánh mắt chăm chú nhìn xuống viên đan hoàn nằm dưới mặt bàn. Hắn đã từng dùng qua Phá cấm Đan, hiện giờ nghe được cái tên Đại Phá Cấm Đan, trong lòng không khỏi nhủ thầm, không biết rốt cuộc là sư phụ đang muốn làm chuyện gì.
 
Không bao lâu sau, Trương Bằng đã mang một gã thủ hạ dáng người khôi ngô bước vào. Người kia vừa nhìn thấy Dược Thiên Sầu, thì liền kinh hô hành lễ: "Thủ lĩnh!"
 
Dược Thiên Sầu "ưm" một tiếng, lập tức chỉ vào đan hoàn nằm trên bàn, cười nói: "Đây là Đại Phá cấm Đan do ta mới luyện chế ra, tác dụng giống như Phá cấm Đan. Ta muốn nhìn xem nó sẽ tấn thăng tu vi của ngươi lên đến mức độ nào."
 
Dứt lời đem một túi trữ vật đặt lên trên bàn, thản nhiên nói: "Bắt đầu sử dụng luôn đi, linh thạch ở trong cái túi này sẽ đủ cung ứng thoải mái cho ngươi dùng."
 
Hồng Thất nghe vậy nhãn tình liền sáng lên, quả nhiên cũng là bào bối đề thăng tu
 
Vi.
 
"Tuân lệnh!" Người nọ hưng phấn ôm quyền đáp, nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống dưới nền nhà. Theo sau thuận tay cầm viên đan hoàn ném vào trong miệng, nhắm mắt điều tức chuyển hóa dược lực. Ba người Dược Thiên Sầu chăm chú theo dõi biến hóa phát sinh ở trên người hắn...
 
Chẳng bao lâu sau, thì đã chứng kiến thân hình người kia không ngừng run lên, khuôn mặt dần dần hồng thấu, trên đỉnh đầu tản xuất ra từng tia nhiệt khí. Đột nhiên người nọ mở hai mắt ra, chỉ thấy đôi con ngươi trong mắt hắn lúc này cũng biến thành đỏ rực, chằng chịt những đường tơ máu, nhanh chóng móc linh thạch trong túi trữ vật ra, chợt phát hiện bên trong cư nhiên toàn bộ đều là Cực Phẩm Linh Thạch, thần hình thoáng chấn động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
"Không cần phải suy nghĩ, an tâm hấp thu đi." Dược Thiên Sầu quát nhẹ một tiếng, người kia lập tức nhắm hai mắt lại, song chưởng bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí
 
Bàng bạc ở trong viên Cực Phầm Linh Thạch. Hồi lâu sau, thần sắc đỏ bừng trên người hắn đã biến mất, chỉ thấy cả người hắn khẽ chấn động, kinh hỉ mở mắt ra, hướng ba người đang nhìn chằm chằm mình nói: "Ta đã đột phá lên cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ."
 
"Nhìn xem dùng hết bao nhiêu linh thạch." Dược Thiên Sầu binh thản nói.
 
Trương Bằng bước qua kiểm tra, trong đống linh thạch trước mặt người đệ tử kia, có tám khối màu đen nâu xám xịt. Trương Bằng liền nhanh chóng hồi báo: "Tất cả dùng tám khối Cực Phẩm Linh Thạch, cũng tương đương với tám vạn khối thượng phẳm linh thạch."
 
"Tiếp tục dùng đan đi." Dược Thiên Sầu hướng người nọ gật đầu mỉm cười nói.
 
Lúc này người nọ y theo lời mà làm, lại ăn thêm một viên Đại Phá cấm Đan, hành công chuyển hóa dược lực, tác dụng phụ sau khi dùng đan phát sinh ra giống y lúc trước, cả người hắn bị nấu đỏ thành một con tôm hùm. Bất quá ngay trong lúc hắn vươn tay ra nắm lấy hai khối Cực Phẩm Linh Thạch, thì bỗng nhiên trước ngực phấp phồng, kiềm chế không nổi phun ra một ngụm máu tươi.
 
Khiến cho người khác phải hoảng sợ chính là, búng máu tươi phun ra này nháy mắt đã biến thành màu đen, hiển nhiên là không hề bình thường. Làm cho người kia nhiều ít cũng bị dù dọa, nhưng Dược Thiên Sầu đã nhanh chóng quát: "Không cần lo lắng, đây là độc tố bài xuất ra khỏi cơ thể ngươi, mau tiếp tục đi."
 
Người nọ không thể không vội vàng nhắm mắt, tiếp tục hấp thu linh khí đề thăng tu vi, coi như Dược Thiên Sầu không giao phó, thì hắn cũng sẽ làm vậy, bởi vi lúc này cả người hắn đã giống như một cái lò nửa đang thiêu đốt hừng hực, cần phải mau chóng phục linh khí để hạ nhiệt độ, nếu không thì chính hắn sẽ khô nóng mà chết đi...
 
Thật lâu sau, đợi cho màu da trên thân thể khôi phục bình thường, cả người hắn lại chấn động, bất thình linh trợn mắt lên, vui mừng khôn xiết lắp bắp nói: "Ta.., ta đã đột phá lên cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ rồi."
 
Lần này không cần Dược Thiên Sầu công đạo, hai mắt của hắn đã trành về hoàn đan nằm trên mặt bàn, đồi ngực phấp phồng lên xuống. Nếu như được tiếp tục, thì tu vi của hắn sẽ bước vào hàng ngũ cao thủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết, điểm hấp dẫn này quá lớn, nhưng hắn không dám chuyên quyền, ánh mắt dò hỏi mau chóng quẳng ném về phía thủ lĩnh.
 
Trương Bằng chủ động bước tới kiềm tra đống linh thạch, theo sau mới hồi báo: "Dùng tới hai mươi bốn khối Cực Phẩm Linh Thạch, cũng tương đương hai mươi bốn vạn khối thượng phẩm linh thạch."
 
Dược Thiên Sầu gật đầu, đi tới trước bàn ném ra một chiếc túi khác, mỉm cười nói: "Hóa Thần kỳ và Độ Kiếp kỳ là hai cảnh giới hoàn toàn bất đồng. Đương nhiên sẽ phải tiêu hao không ít linh thạch."
 
Trên tay cầm ra một viên linh thạch đen nhánh, khẽ cười nói: "Dùng Thần Phẩm Linh Thạch này tiếp tục đi."
 
Mấy người nhất thời đưa mắt nhìn nhau, Thần Phẩm Linh Thạch chính là lần đầu tiên Trương Bằng và Hồng Thất nhìn thấy, cho nên khó tránh khỏi có chút khiếp sợ.
 
"Tuân mệnh." Người nọ theo một tiếng đáp ứng, liền ăn Đại Phá cấm Đan vào, hành công chuyển hóa dược lực, chờ sau khi nghênh đón tác dụng phụ, lần này hắn thậm chí còn phun ra hai ngụm máu đen hơn lần trước. Nhưng người nọ vẫn lơ đễnh coi như không biết, hắn tin tưởng đây chính là độc tố bài xuất ra khỏi cơ thể, theo như lời của thủ lĩnh nói. Trong tay nắm chặt hai khối Thần Phấm Linh Thạch, điên cuồng hấp thu linh khí, tâm niệm hướng về cảnh giới Hóa Thần kỳ mà tiến lên.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play