Bỗng dưng Lộng Trúc hiếu kỳ nói:
"Ta quên mấy, tòa nhà này hình như có hai mươi ba tầng, vậy ba tầng cao nhất dùng để làm gì?" Vi Xuân Thu nghe vậy thì không khỏi nhướng mày, trừng mãt lạnh về phía Lộng Trúc nói:
"Không nên hỏi nhiều như thế, chưởng môn đã an bài thì hiển nhiên trong lòng đã có nắm chắc." Mọi người thoáng trao đổi ánh mắt, bỗng nhiên vì thái độ này của Vi Bức Vương mà cảm thấy đáng buồn.
"Không sao!" Dược Thiên Sầu khoát tay, đạm nhạt cười nói:
"Lầu thứ hai mươi mốt là tầng để chúng ta thương nghị công việc, tầng thứ hai mươi hai là dành cho bản chưởng môn sử dụng, về phần tầng hai mươi ba, đó là một cái sân thượng, mọi người rảnh rỗi thì có thể lên đó ngắm nhìn phong cảnh, bất quá trước mắt tốt nhất là đừng lên trên đó, tránh quấy rầy sự thanh tĩnh của Bạch Vân sơn chủ." Vũ Nam Thiên một thân trường bào lông cừu, chặp tay chen ngang nói:
"Dược chưởng môn, ý của ngươi là muốn nói. Theo tầng bảy cho đến tầng hai mươi có ba trăm năm mươi gian phòng, đều tùy tiện để cho chúng ta lựa chọn hay sao?" "Ưm! Đúng là tùy ý chọn lựa, bất quá kỳ thật cũng không phải là lựa chọn, bởi vì hầu như không gian mỗi phòng đều rộng lớn không sai biệt nhau lắm. Bất quá có lời này ta vẫn phải nhắc nhở chư vị...!" Dược Thiên Sầu ánh mắt sắc bén nhìn chúng nhân nói: "Tất cả mọi người đều là tán tu, bình thường không có người nào ước thúc các ngươi, ta cũng sẽ không nghiêm khắc ước thúc các ngươi bất luận quy củ gì. Nhưng trong lòng mọi người cũng phải nên biết tự giác làm gốc, nếu không thì đừng trách ta sẽ không khách khí. Có thể mọi người đối với vị trí phương hướng gian phòng của mình có tra thích khác nhau. Bất quá tốt nhất là mọi người hãy thương lượng với nhau mà phân chua, đừng làm trong nội bộ xảy ra chuyện gì không hay ho...Nhớ kỹ, mọi người phải đồng tâm hiệp lực vi lợi ích của Thiên Hạ thương hội mà nhất trí đối ngoại, nếu ai dám làm ra chuyện tình nội loạn, đây tuyệt đối là chuyện tinh mà ta không cho phép xảy ra. Ta thấy một người giết một người, tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình với bất cứ ai ĩ"
Nói đến hai chữ tán tu ngữ khí sâu nặng, hiền nhiên là muốn nhắc nhở thân phận của mọi người trong này, cần mọi người phải đồng lòng vì toàn cục mà thu liễn tính tình bá chủ nhất phương.
Nhưng khi nói đến lời cuối cùng thì trong hai mắt đã ẩn chứa sát khí, khiến cho mọi người nhất thời rùng minh, ai cũng không dám hoài nghi độ tin cậy trong lời nói của Dược Thiên Sầu. Thời gian động thủ vị Chưởng Hình Sứ này đích thực là sẽ không bao giờ nương tay, mọi người ở nhân gian đã từng nhiều lần chứng kiến qua rồi.
Nguồn: http://truyenfull.vn Lúc này Vi Xuân Thu cũng có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu, hắn còn tưởng rằng Dược Thiên Sầu sẽ lập một đống quy củ, ai không tuân theo liền nghiêm khắc xử phạt, nào ngờ trong quy củ của hắn lại chỉ có một chữ giết mà thôi. Bất quá cuối cùng chân mày Vi Xuân Thu cũng hơi giãn ra, vốn hắn nhìn đám người này cũng không quá thuận mắt, có thể nghiêm khắc hơn binh thường, ngược lại càng phù hợp với tâm ý của hắn.
Một người thoáng liếc mắt nhìn nhau đánh giá một cái. Theo sau nhất tề khom lưng hành lễ nói:
"Tuân mệnh pháp chỉ của chưởng môn!" Dược Thiên Sầu gật đầu, diễn cảm trên mặt đã khôi phục thần sắc tươi cười, nói: "Các gian phòng từ tầng bảy đến tầng hai mươi, mọi người có thể lựa chọn tùy tiện, bất quá hãy nhớ kỹ, nếu phòng đã chọn xong rồi thì không được đổi qua đổi lại. Phòng của
Ai người đó ở, trước cửa phòng liền dán bảng tên của người đó lên, phương tiện đến lúc cần thiết sẽ dễ dàng tìm kiếm nhau hơn, biểu thị một quy định sinh hoạt thống nhất. Ngoài ra mỗi tầng đều tiến cử một người làm chính phó chủ quản, về phần tiến cừ ai thì đó là chuyện của mấy người, ta không nhúng tay vào, ta tin tưởng người mà các ngươi tiến cử ra, đều là những nhân vật mà trong lòng các ngươi tối tin phục. Bất quá nếu đã tiến cử xong, thì ngày sau những người khác nhất nhất phải phục tùng quản lý, nếu không hậu quả liền sẽ phải tự minh gánh chịu."
Chính phó chủ quản? Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thần tinh trên mặt đều mang diễn cảm mê man, không biết chính phó chủ quản là cái chức quan gì? Lộng Trúc hồ nghi nói:
"Chính phó chủ quản mỗi tầng này là như thế nào?" Dược Thiên Sầu khoát tay chỉ vòng quanh tòa nhà nói: "Tòa nhà này chính là nơi định cư của chúng ta ở trong Tiên giới, từ hôm nay trở đi cũng là cơ sở trung tâm của Thiên Hạ thương hội chúng ta. Nếu ngay cả cơ sở trung tâm của chính minh đều không giữ gìn được, thì đâu cần nhắc đến cái gì mà phát triển Thiên Hạ thương hội. Cái gọi là chính phó chủ quản mỗi tầng là chức quan gi đây? Rất đơn giản, chủ yếu là quản lý vệ sinh ăn ở, đừng ném rác rưởi lung tung ở trong hành lang, ta tối phản cảm chuyện như thế này. Ta mà phát hiện ra ai ném rác loạn, muốn đem cơ ngơi do lão tử tân tân khổ khổ gây dựng nên này thành đống rác khổng lồ, thì ta nhất định sẽ không lưu tình. Đến lúc đó ta sẽ mời Vi Bức Vương chưởng hình chấp pháp, Vi Bức Vương!"
Vừa nghe thấy minh sẽ quản đám người này, tinh thần của Vi Bức Vương nhất thời sáng lên, chính khí đường đường, nghiêm trang ôm quyền nói:
"Có!" Trên thực tế thì hẳn là phải dùng câu, sát khí nghiêm trang để hình dung mới thích hợp nhất, khiến cho mọi người trong đại điện không khỏi hết hồn! Ui chao, để cho cao thủ tu vi Tiên Đế sơ kỳ làm chưởng hình chấp pháp, còn muốn cho người khác sống nữa hay không đây?
Dược Thiên Sầu trừng mắt lạnh nhìn về phía mọi người nói:
"Ngươi nhớ kỹ, trong tòa nhà này, chỉ cần ngươi trông thấy có người dám ném loạn rác thải, miệng khạc nhổ lung tung, thì ngươi liền nghiêm hình chấp phạt ngay lập tức cho ta. Vi Bức Vương, ngươi có thể làm được hay không?" "Yên tâm đi, chuyện này ngươi hãy yên tâm giao cho ta quan lý!" Vi Xuân Thu vỗ ngực bảo chứng, cười ha hả nói. Trên mặt cũng lộ ra diễn cảm âm hiểm, đôi mắt ti hí lóe ra tinh quang, có vẻ như hiện giờ bản thân hắn đã rơi vào cảnh giới chấp pháp vô ngã.
"Bổ sung thêm một chút." Dược Thiên Sầu thản nhiên nói:
"Tòa nhà này là tài sản chúng của mọi người trong Thiên Hạ thương hội, bất luận kẻ nào cũng không được phá hư đồ vật trong nhà, phải hết sức có trách nhiệm giữ gìn. Nếu không Vi Bức Vương, tuân theo hình phạt chấp phấp." "Ưm!" Vi Xuân Thu hung hăng gật đầu, nhãn tình đã như hung thần ác sát trừng về phía mọi người, khiến cho mọi người toàn thân phát lạnh, nếu ngày nào đó mà không chú ý, rơi vào tay người này thì bản thân mình liền sẽ tiêu đời ah!
"Đương nhiên, đồ đạc của minh, các ngươi muốn phá như thế nào ta đều mặc kệ, trong phòng riêng của các ngươi bần loạn như thế nào ta cũng không quản, đó chính là thói quen cuộc sống của các ngươi mà. Nhưng sau khi bước ra khỏi phòng riêng, thì ta ngươi phải chú tâm đến hình tượng của Thiên Hạ thương hội chúng ta, nếu ai dám xằng bậy, ta nhất định sẽ thu thập kẻ đó." Dược Thiên Sầu hung hăng quát:
"Đều nghe rõ cả chưa?" "Tuân mệnh pháp chỉ của chưởng môn!" Cả đám người khúm núm vâng vâng dạ dạ, nhất thời khiến cho Vi Xuân Thu hiếu kỳ không thôi, cũng không biết đã xảy ra
Chuyện gì, mà đám người này dường như rất kiêng kị Dược Thiên Sầu, có vè như không phải giả vờ mà chính là sợ thật.
"Đây chính là mục đích mà ta yêu cầu các ngươi tiến cử ra chính phó chủ quản, chính phó chủ quản cần phải phát huy năng lực bản thân, đôn đốc mọi người vệ sinh tầng lầu sạch sẽ ngăn nắp gọn gàng. Nếu ai không nghe theo, chính phó chủ quản liền hướng Vi Bức Vương bầm báo, Vi Bức Vương sẽ ra mặt chấp pháp xử phạt những người quấy phá. Nếu Vi Bức Vương đích thân đi kiểm tra vệ sinh, phát hiện sai phạm, mà chính phó chủ quản chưa kịp bấm báo lên trên, như vậy Vi Bức Vương liền sẽ tìm chính phó chủ quản tính sổ...!" Dược Thiên Sầu thẳng thắn nhìn mọi người giảng giải quy củ nói.
Mọi người nhất thời hết đường phản bác, không nghĩ tới huyên thuyên nửa ngày, cuối cùng Chưởng Hình Sứ coi trọng nhất vẫn là vệ sinh gọn gàng ngăn nắp, không có một chút kế hoạch nào phát triển Thiên Hạ thương hội cả, nhưng lại tìm thêm cái thứ hung thần dọa người để quản chế bọn hắn. Bất quá ngẫm lại cũng thoải mái, Dược Thiên Sầu làm phân minh rõ ràng, phỏng chừng trong khoảng thời gian này Thiên Hạ thương hội chắc chắn sẽ không thu nạp thêm ngoại nhân, không ai quét tước vệ sinh, tự nhiên chuyện này cần phải dựa vào chính bản thân bọn hắn đi làm. Mà bọn hắn đều là bá chủ nhất phương dưới nhân gian, chưa bao giờ từng bị ước thúc mạnh mẽ, nếu không cứng rắn một chút, thì tòa nhà này chẳng bao lâu sau liền sẽ biến thành một đống rác khổng lồ ah!
Lúc này mọi người coi như đã minh bạch rồi, cái gì mà chức quan chính phó chủ quản, nguyên lai chính là người quản lí khâu vệ sinh của mỗi gian phòng, đâu có thiên tài nào nguyện ý đi làm chuyện này chứ?
Lúc này Dược Thiên Sầu lại lấy ra một chiếc thủ trạc trữ vật, ném cho Hồ Trường Thọ nói: "Trong này có một trăm ngàn Thần Phầm Linh Thạch, mọi người cầm lấy phân chia ra, đều đi mua chút vật dụng bài trí cho gian phòng của mình thôi, ta tin tưởng ở trong Mê Huyễn Tiên Thành sẽ không thiếu thứ gì cả. Cho các ngươi nửa ngày thời gian chọn phòng, mua đồ, bài trí vật dụng. Nửa ngày sau, toàn bộ đều lên tầng hai mươi mốt tập trung, đến lúc đó sẽ đem người tiến cử vào vị trí chính phó chủ quản giao cho ta. Thôi, thời gian có hạn, đều đi thu xếp đi!"
Chúng nhân nghe vậy liền sôi nổi giải tán, nhanh chóng lướt đi tìm gian phòng trng ý nhất cho mình, đảo mắt một cái trong hành lang đã trở nên trống rỗng. Vi Xuân Thu cau mày nói:
"Chẳng lẽ ngươi sáng lập ra Thiên Hạ thương hội chính là vì muốn quét tước vệ sinh hay sao? Như thế nào không bày thêm những quy củ khác?" "Cơn cần phải ăn từng miếng, sự tình thì cũng cần phải chậm rãi an bài, nói nhiều quá cũng là vô nghĩa. Thôi chuyện này để sau hãy tính toán đi." Dược Thiên Sầu không cho là đúng khoát tay, thản nhiên bước lên cầu thang nói:
"Đi, chúng ta đi tuần tra xem thế nào!" Theo tầng bảy đến tầng hai mươi rất nhanh đã được chiếm đóng, không gian bên trong mỗi gian phòng đều không sai biệt nhau bao nhiêu, khi mọi người tiến vào phòng riêng của chính mình, hai mắt đều tỏa sáng, phát hiện ra diện tích bên trong không hề nhỏ bé giống như mọi người tưởng tượng ban đầu, hoàn toàn có đầy đủ không gian để bày trí vật dụng.
Mà sàn nhà được kiến tạo bằng ngọc thạch sáng bóng, mát rượi, không có một chút điểm lỗi nào, đây tuyệt đối là do thợ công tượng có tay nghề tuyệt hảo làm ra. Phòng khách, phòng ngủ, thư phòng, phòng vệ sinh cá nhân, mỗi một gian phòng riêng đều rộng hơn mấy chục thước vương, tất cả đều kiến tạo bằng ngọc thạch mát mẻ không hề thấm nước...