Nhưng mà lúc này không một ai muốn ngồi gần hắn, hai bên trái phải liền trở nên trống trải. Bầu không khí xung quanh có vẻ phi thường không hòa hợp. Động tĩnh như thế muốn cho đám đệ tử Linh Phương Cốc không chú ý cũng là vô cùng khó khăn...
Trong tinh xá đám đệ tử Linh Phương Cốc đang chăm chú theo dõi hắn. Lúc này có một người tới gần, hồ nghi cao thấp đánh giá nói:
"Vị này đến xem bệnh ư?" Yến Truy Tinh nhìn không chớp mắt, khẽ lắc đầu nói:
"Ta đến là muốn báo tin." "Báo tin?" Người kia sửng sốt, kinh ngạc hỏi:
"Ngươi muốn báo tin gì?" "Tân Lão Tam kêu ta đến báo tin." Yến Truy Tinh thản nhiên đáp.
Đám bá tánh thường dân xung quanh không hiểu hắn đang nói gì. Nhưng chúng đệ tử Linh Phương Cốc làm sao có thể không biết Tân Lão Tam là ai. Nghe vậy đám người liền bước nhanh qua, trừng mắt đánh giá Yến Truy Tinh, lại không một ai nhìn thấu được tu vi của hắn. Lúc này người kia tiếp tục chất vấn:
"Tân Lão Tam kêu ngươi đến báo tin gì?" "Ngươi là Tân Lão Cửu sao?" Yến Truy Tinh nhìn về phía người kia. Lạnh nhạt nói:
"Tân Lão Tam đã từng giao phó. Chỉ được truyền lời cho Tân Lão Cửu mà thôi." Vì chuyện tình của mấy huynh đệ Tân Lão Tam, Linh Phương Cốc thiếu chút nữa đã nháo tới long trời lở đất. Người kia hiển nhiên là không thể không biết, nhìn đám bá tánh thường dân xung quanh tinh xá khẽ nhíu mày. Lúc này mỉm cười chắp tay nói:
"Tôn giá từ phương xa chạy đến báo tin, quả là cực khố. Mời theo ta vào trong hậu sơn nghỉ ngơi uống trà." Yến Truy Tinh lạnh nhạt nói:
"Không cần, ta không khát, ở đây cũng rất tốt, ta ngồi đây chờ Tân Lão Cửu tiến đến." Người kia nghe vậy thoáng chần chừ trong chốc lát. Theo sau mới quay sang nhìn một gã đệ tử khác nói:
"Nhanh đi mời Cửu sư thúc tới đây." Người bên cạnh vội vàng chạy đi...
Theo sau người kia lại cười hỏi:
"Còn chưa thỉnh giáo tôn danh đại tính của tôn giá. Chẳng biết tôn giá có thể báo danh hay không?" Nhưng mà Yến Truy Tinh không thèm hồi đáp, ngang nhiên dựa lưng ngồi trên ghế, ngần ngơ nhìn lên trần nhà tinh xá. Hành động này khiến cho người kia có chút xấu hồ, nhưng cũng không dám phát tác. Chỉ đành trấn thủ ở đây chờ Tân Lão Cửu đến, hiển nhiên cũng mang theo hương vị trông nom. Nếu kẻ này biết tin tức của Tân Lão Tam, thì khẳng định hắn không thể bỏ đi rồi.
Đợi không bao lâu, một gã nam tử cao gầy nhanh chân bước vào trong tinh xá. Người này chính là Tân Lão Cửu, một gã đệ tử đứng bên cạnh vội vàng chỉ dẫn:
"Cừu sư thúc, chính là hắn." Tân Lão Cửu híp mắt đánh giá, phát hiện người này cư nhiên tu vi đã tới Hóa Thần sơ kỳ.
Nhưng cao thủ Hóa Thần kỳ ở trong tu chân giới cũng không phải người vô danh. Bất quá người này thì bản thân mình chưa từng thấy qua bao giờ.
Yến Truy Tinh nghiêng đầu nhìn về phía hắn, chậm rãi đứng lên hờ hững nói:
"Ngươi chỉnh là Tân Lão Cưu?" Bởi vì hai người chưa bao giờ từng gặp nhau, cho nên cũng không nhận ra đối phương. Tân Lão Cửu liền chắp tay nói:
"Tại hạ đúng là Tân Lão Cửu. Nghe nói tôn giá thay tam ca đến báo tin, chẳng biết có phải là thật hay không?" "Đó là chuyện hiển nhiên, nếu không ta cũng sẽ không chạy đến đây làm gì." Yến Truy Tinh thản nhiên nói.
Nguồn truyện: Truyện FULL Tân Lão Cửu nghe xác nhận xong, diễn cảm lo lắng liền xuất hiện trên mặt, đảo mắt nhìn bá tánh bình dân xung quanh. Lúc này chắp tay nói:
"Mời tôn giá dời bước đến phía hậu sơn. Có chuyện gì thì từ từ nói cũng không hề muộn." "Không cần, nói chuyện luôn ở đây đi." Yến Truy Tinh khẳng khái từ chối.
Tân Lão Cửu thoáng sửng sốt, theo sau hơi miễn cưỡng nói:
"Như vậy thì tày tôn giá. Đúng rồi, còn chưa thỉnh tôn danh đại tính của tôn giá là..." Yến Truy Tinh lạnh nhạt nhìn hắn, chậm rãi nói ba chữ:
"Yến Truy Tinh!" Lời này vừa nói ra, chúng đệ tử Linh Phương Cốc liền giống như lâm phải cường địch. Tân Lão Tam song quyền nắm chặt vào nhau tạo nên những thanh âm lách cách. Bất quá hắn đã bình tĩnh rất nhanh, lại liế mắt đánh giá Yến Truy Tinh một cái, trầm giọng nói:
"Tôn giá rốt cuộc là ai. Vì sao phải chạy đến Linh Phương Cốc quấy rối?" "Ngươi cảm thấy ta chạy đến Linh Phương Cốc giả danh Yến Truy Tinh thì có điểm nào tốt?" Yến Truy Tinh hừ lạnh, hai mắt đột nhiên bạo phát hồng quang yêu dị, nhìn thẳng vào đôi mắt của Tân Lão Cửu.
Tân Lão Cửu diễn cảm nháy mắt ngây dại ra...
Bách tính xung quanh chỉ cảm thấy hồng quang chói mắt khiến cho tâm thần nhộn nhạo, chờ sau khi hồng quang biến mất, cả đám người đều kinh hãi nhìn về phía Yến Truy Tinh, giống như đang nhìn thấy yêu quái, sôi nổi lùi về phía sau.
Chúng đệ tử Linh Phương Cốc cũng không hiểu hồng quang bạo phát trong mắt Yến Truy Tinh, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Bỗng dưng, Yến Truy Tinh nâng tay chỉ vào gã đệ tử Linh Phương Cốc lúc trước canh chừng mình, nói:
"Giết hắn!" Tân Lão Cửu diễn cảm si ngốc, nháy mắt thuấn di tới, hung hăng chém ra một chưởng không hề do dự. Gã đệ tử kia như thế nào cũng không nghĩ qua, Tân Lão Cửu sẽ xuống tay với mình. Ngay cả ý niệm tránh né hay kêu gào cũng đều không có, dịch óc bắn ra vương vãi khắp nơi, tiêu vong ngay tại chỗ.
Yến Truy Tinh thỏa mãn gật đầu, bánh tính xung quanh hoảng hốt, nhất thời thanh âm sợ hãi dấy lên bốn phía, sôi nổi lao ra phía ngoài cốc mà chạy đi. Chúng đệ tử Linh Phương Cốc cũng bị hù đến mức hồn vía lên may, nhanh chóng lướt ra xa, sợ bị Tân Lão Cửu ra tay hạ độc thủ.
Bất tri giác Linh Phương Cốc đã rối loạn thành một đoàn, nơi nơi đều có người hoảng hốt kêu cứu bỏ chạy tán loạn. Trong tinh xá, Tân Lão Cửu diễn cảm không chút biểu tình đứng ở phía sau Yến Truy Tinh. Yến Truy Tinh liếc nhìn hắn một cái, khóe miệng thoáng xuất hiện tiếu ý, sự tình so với chính mình tưởng tượng còn muốn thuận lợi hơn...
Hiện giờ đã khống chế được Tân Lão Cửu trong tay, coi như Lộ Nghiên Thanh cường hãn tới mức nào. Có hai Hóa Thần kỳ liên thủ, quả thật là không cần phải sợ nàng...Nghĩ đến đây nét cười trên mặt Yến Truy Tinh càng dày đặc hơn. Cuối cùng cười ha hả như lên cơn điên, tiếng cười hung hăng càn quấy vang vọng ở khắp bên trong Linh Phương Cốc.
Thanh âm ngang nhiên đã kinh động tới mọi người ở phía hậu sơn. Lúc này bốn huynh đệ Tân gia cũng nhanh chóng lắc mình phóng ra ngoài hiện trường. Sau khi chứng kiến tình huống ở tinh xa, mấy huynh đệ đưa mắt nhìn nhau. Tân gia lão đại nhíu mày trầm giọng nói:
"Lão Cửu, đã xảy ra chuyện gì?" Trên đỉnh Dược Lư sơn, Lộ Nghiên Thanh dẫn theo Bách Mị Yêu Cơ và Nhan Vũ đi ra khỏi tiểu trang viện. Ba người bước tới trước vách núi, đưa mắt chăm chú nhìn xuống, quan sát động tĩnh ở phía bên dưới.
Lúc này, bên trong tinh xá Tân Lão Cửu hướng mấy người kinh hô:
"Đại ca, nhị ca, tứ ca, bát ca! Các ngươi mau tiến vào đây." Dứt lời, liền chỉ sang bên phía Yến Truy Tinh nói:
"Hắn mang tin tức của tam ca về cho chúng ta, các ngươi vào đây nghe một chút đi." Bốn huynh đệ nhìn nhau, tiểu đệ gọi vào cũng không hề nghi ngờ, ngược lại tinh thần còn thoáng xuất hiện một tia kinh hỉ. Mà chúng đệ tử Linh Phương Cốc vừa mới đến còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Dù sao chưa ai từng nhìn thấy qua môn tà pháp Ma Nhãn Tiêu Hồn thuật này. Còn tưởng rằng gã đệ tử lúc trước đã mạo phạm đến Tân Lão Cửu, nhớ tới cảnh tượng kia trong lòng bọn hắn vẫn còn sợ hãi không thôi.
Bốn huynh đệ bước vào tinh xá, nhìn khối thi thể không đầu nằm trên mặt đất. Tân Lão Đại liền cau mày nói:
"Lão Cửu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?" Nào ngờ vừa ngẩng đầu lên, liền đã chứng kiến đôi con ngươi của gã hắc y nhân đứng bên cạnh Tân Lão Cửu bạo phát ra hồng quang, xâm chiếm tâm khảm của chính mình. Diễn cảm Tân Lão Đại nhanh chóng ngây dại ra...
Ba người khác rất nhanh đã cảm thấy điều bất thường. Nhất là Tân Lão Nhị, phản ứng tương đối nhanh chóng, lúc này đã quát lớn:
"Tà ma ngoại đạo từ phương nào mà cũng dám đến đây lộng hành?" Nói xong huy chưởng bổ về phía Yến Truy Tinh, nào ngờ trước mắt bỗng dưng hoa lên, Tân Lão Cửu đã muốn thuấn di tới trước người hắn. Lúc này Tân Lão Nhị không khỏi sủng sốt thu tay về. Nhưng khiến cho hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, Tân Lão Cửu nhanh như chóp oanh một quyền vào thẳng lồng ngực của hắn. Dưới tình huống không đề phòng, bị cao thủ Hóa Thần kỳ oanh kích không một chút lưu tình, kết cục sẽ ra sao thì mọi người cũng đều minh bạch...
"Ngươi..." Tân Lão Nhị còn chưa nói xong, cả người đã bắn ngược ra ngoài tinh xá, trên không trung phún ra vài ngụm tiên huyết. Ngã xuống mặt đất nằm im không hề nhúc nhích...
Lão Tứ cùng Lão Bát không dám tin chuyện đang diễn ra trước mắt này là chân thực. Đầu óc của hai người lúc này đã hoàn toàn trống rỗng. Yến Truy Tinh đứng phía đối diện rất nhanh đã nắm bắt lấy thời cơ, không chút hoang mang đem Lão Tứ cùng Lão Bát nhất nhất thu phục xuống.
Chúng đệ tử đứng bên ngoài tinh xá, sau khi tận mắt nhìn thấy tất cả những chuyện này. Cả đám đều ngây ra, không hiểu vì sao ngày thường huynh đệ bọn hắn thân như tay với chân, mà lúc này bỗng nhiên lại quay ra chém giết lẫn nhau? Có một gã đệ tử nhanh chóng phản ứng, liên tưởng đến lúc trước hắc bào nhân đã báo danh là Yến Truy Tinh. Lúc này điên cuồng kinh hô:
"Hắn là Yến Truy Tinh, đó là ma nhãn, chư vị sư thúc đã bị ma nhãn khống chế mất rồi..." Đóng trên vách núi, Lộ Nghiên Thanh cũng trông thấy Tân Lão Nhị cả người bay ra ngoài tinh xá, nàng có chút phát mộng. Đồng thời nghe thấy phía dưới loáng thoáng có thanh âm kinh hô
"Yến Truy Tinh cùng ma nhãn" thì lúc này không khỏi kinh hãi, thuấn di bay xuống phía dưới.
Bách Mị Yêu Cơ và Nhan Vũ hoảng sợ liếc nhìn nhau, đồng thời cũng lắc mình nhanh chóng đuổi theo.
Yến Truy Tinh đang chậm rãi theo trong tinh xá bước ra. Phía sau còn có bốn huynh đệ Tân gia bảo hộ xung quanh...
Lộ Nghiên Thành vừa đáp xuống đất, nhất thời Yên Truy Tinh dừng bước, thần tình cười lạnh. Đôi con ngươi băng sương thoáng nhìn về hai thân ảnh đứng ở phía sau Lộ Nghiên Thanh mà nheo lại, khẽ gật đầu nói:
"Bách Mị Yêu Cơ và Nhan đương gia. Không nghĩ tới các ngươi còn dám lưu lại nơi này. Quả nhiên là nằm ngoài dự tính của ta. Hảo.., hảo.., hảo...!"