Đám lĩnh chủ chư quốc thoáng trao đổi ánh mắt. Bọn hắn không phải người ngu, Bùi Phóng nói một câu này, ý tứ bao hàm trong đó không cần nói cũng hiểu.
Nam Minh lão tổ nhanh chóng quẳng ném ánh mắt lên trên người Bùi Phóng, Thích Cửu Quân cùng u Dương Đạt. Dược Thiên Sầu thì hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên không phải thứ tốt, đều là phường tiểu nhân thay đổi thất thường. Bùi mập mạp, ngươi đừng rơi vào trong tay lão tử, nếu không đến lúc đó ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết ah!
Lộng Trúc bất quá lại cười khẩy châm biếm:
"Ta nói này Bùi mập mạp, thời gian Tất Trường Xuân chưa ly khai, ngươi còn kêu Dược Thiên Sầu một tiếng lão đệ. Như thế nào chỉ trong chớp mắt mà ngươi đã muốn lấy tính mạng của Dược lão đệ sao? Ta còn chưa thấy hắn làm chuyện gì có lỗi với ngươi đâu. Phải chăng là ngươi đang cố tình bới móc, muốn nhân cơ hội thu thập ta sao?" Bị Lộng Trúc vạch trần tâm tư. Bùi Phóng không chút phật lòng, ngược lại vẫn cười ha hả:
"Lộng Trúc! Ngươi đã nói toạc móng heo ra rồi, thì ta còn gì để giải thích nữa đây." Thân hình béo mập phiêu phù trên không trung, cười ha hả nói:
"Vậy đề cho ta đến lãnh giáo qua Di Hình Hoán Vị đại pháp của Lộng Trúc lão đệ đi!" "Không thành vần đề. Nhưng trước đó, ta có chuyện tình muốn làm rõ cùng ngươi." Lộng Trúc ngữ khí ung dung binh thản nói.
Bùi Phóng sảng khoái phất tay:
"Nói đi! Chỉ cần ta biết, ta nhất định sẽ nói cho ngươi nghe." Lộng Trúc hừ lạnh:
"Ta hỏi ngươi, ngày trước ở Tụ Bảo Bồn, trong lúc Dược Thiên Sầu đang giằng co cùng sứ giả Minh Giới. Thế nhưng bất thinh linh mình sứ lại biết được thân phận của Dược Thiên Sầu. Phải chẳng cũng là do nhà ngươi tiết lộ?" Khuôn mặt tươi cười của Bùi Phóng liền trở nên cứng đờ, không nghĩ ra Lộng Trúc đột nhiên sẽ hỏi tới chuyện này. Hắn có vẻ thẹn quá hóa giận, quát:
"Lộng Trúc, ngươi đừng vu khống cho ta. Ta sớm đã nói chuyện này không hề liên quan đến ta!" Lộng Trúc cười lạnh, nhìn về phía Dược Thiên Sầu nói:
"Ngươi đã hiểu rõ chưa?" Dược Thiên Sầu trắng mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Phóng. Hắn biết Lộng Trúc đã chơi bài ngửa như thế này, chắc chắn sẽ không phải là không có mục đích. Dường như ngày đó đúng là bị tên Bùi mập mạp này âm thầm chọc gậy bánh xe. Chẳng trách tên mao tử Lục Mi kia đột nhiên trở mặt. Bất quá, Dược Thiên Sầu không khỏi kì quái, vì sao Lộng Trúc lại nói những lời này với mình?
Thế nhưng câu nói kế tiếp của Lộng Trúc, nhất thời đã khiến cho hắn thông suốt. Chỉ thấy Lộng Trúc thản nhiên nói:
"Giúp ta chiếu cố Tử Y cho tốt!" Dược Thiên Sầu nghe xong, không khỏi lấy làm kinh hãi. Lộng Trúc hiển nhiên biết mình không phải là đối thủ của Bùi Phóng, lúc này đang phó thác hậu sự cho mình. Lộng Trúc nói hắn đã từng bị Bùi Phóng ám toán, đơn giản là muốn mình phải báo thù cho hắn nếu có cơ hội. Lộng Trúc đã chuẩn bị tâm lý liều mạng rồi...!
Nam Minh lão tổ thoáng nhìn về phía Lộng Trúc, hắn và Lộng Trúc làm bằng hữu nhiều năm, nhưng không hiểu Lộng Trúc dựa vào cái gì mà cho rằng Dược Thiên Sầu có thể chạy thoát khỏi đây, còn tìm cơ hội báo thù thay cho hắn. Cần phải biết rằng, ngoài trừ Bùi Phóng ra, thì vẫn còn Thích Cửu Quân và u Dương Đạt đang giương mắt hổ lên rình mồi ah!
Nam Minh lão tổ tự nhiên không biết rằng, Tất Trường Xuân đã từng giải thích cho Lộng Trúc biết. Dược Thiên Sầu có bảo bối hộ thân, người khác không thể nào giết chết được hắn. Cho nên Lộng Trúc mới đem hy vọng kí thác lên trên người của Dược Thiên Sầu.
"Không cần phải nhiều lời vô nghĩa. Nữ đệ tử của ngươi, ta sẽ giúp ngươi thu thập." Đột nhiên trên người Bùi Phóng bộc phát ra khí thế chấn áp toàn trường, khí lưu quanh thân giống như ba đào chậm rãi khuếch tán ra.
Lúc này ở phía dưới, Hoa Như Ý cũng đang khẩn trương nắm chặt tay của Quỳnh Hoa tiên tử. Nếu như trước kia, các nàng còn không biết Bùi Phóng là nhân vật nào. Nhưng từ sau khi ly khai khỏi Hoa Hạ tu chân giới, các nàng tự nhiên đã nghe nói qua danh hào của vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ này. Đây là một trong mười đại cao thủ đương thế ah! Lộng Trúc có khả năng đối phó nổi không?
Con mẹ ngươi, Bùi Phóng, ngươi hãy chờ đó! Dược Thiên Sầu thầm mắng một tiếng, đang chuẩn bị mang theo Lộng Trúc thoát đi. Hắn không có khả năng mặc kệ Lộng Trúc chết ở trong tay Bùi Phóng, về phần Nam Minh lão tổ, thân là một trong tứ đại kỳ nhân, Bùi Phóng hẳn là không dám gây tổn thương cho Nam Minh. Dù sao Dược Thiên Sầu còn chưa khăng khít với Nam Minh lão tổ lắm, bí mật của ô Thác Châu càng ít người biết thì sẽ càng an toàn.
Thế nhưng ở thời khắc mấu chốt này, đột nhiên có một bóng thân ảnh thuấn di bước ra, chắn ở trước mặt Lộng Trúc, nhìn Bùi Phóng cười lạnh nói:
"Bùi Phóng, ngươi dường như đã khinh người quá đáng rồi ah! Tất Trường Xuân vừa mới đi, ngươi đã dám hung hăng cần quấy như vậy. Bản thân ta quả thực là không nhìn nổi!" Người này không phải ai xa lạ, mà chính là Hồ Trường Thọ! Lộng Trúc, Dược Thiên Sầu cùng Nam Minh ba người đưa mắt nhìn nhau, không tưởng tượng được Hồ Trường Thọ lại đứng ra tương trợ. Quả nhiên là phi thường ngoài ý muốn, nhất là Dược Thiên Sầu, bản thân hắn đã từng kết thù cùng Vân Cung, đáng lẽ ra Hồ Trường Thọ phải muốn giết hắn mới đúng chứ? Như thế nào lại bước ra hỗ trợ đây?
Đừng nói là ba người bọn hắn, mà ngay cả đám lĩnh chủ chư quốc đều mang thần tình u mê, Hồ Trường Thọ từ khi nào thì đã từng hăng hái làm việc nghĩa qua bao giờ? Hắn không biết Bùi Phóng, u Dương Đạt cùng Thích Cửu Quân có quan hệ mật thiết sao? Hắn.., chẳng lẽ hắn có bản lĩnh lấy một địch ba?
"Hồ Trường Thọ!" Đầu tiên Bùi Phóng cũng là sửng sốt. Nhưng rất nhanh đã cười khẩy nói:
"Ngươi quan hệ mật thiết cùng Lộng Trúc từ bao giờ vậy? Hắc hắc, chúng ta còn chưa đi tìm ngươi, mà ngươi đã nhảy ra tìm chết, hảo! Hôm nay chúng ta đồng thời cũng tính toán sổ sách luôn một lần đi." Bùi Phóng vừa nói dứt lời, Thích Cửu Quân cùng u Dương Đạt liền thuấn di đến, ba người tản xuất ra sát khí nhàn nhạt, nhìn chằm chằm vào Hồ Trường Thọ. Mắt thấy ác chiến là không thể nào tránh khỏi, cho nên chúng nhân chậm rãi lùi về phía sau. Cao thủ Hóa Thần hậu kỳ đánh nhau, không phải là địa phương bọn hắn có thể đứng gần quan sát náo nhiệt ah!
Hồ Trường Thọ diễn cảm lạnh lùng nói:
"Tính sổ? Còn chưa biết ai tìm ai tính sổ đâu. Coi như ta không ra tay ngăn trở các ngươi, thì chỉ sợ các ngươi cũng không có lá gan động tới ba người bọn hắn. Nếu như các ngươi không sợ cái vị ở Yêu Quỷ Vực kia, thì các ngươi cứ ra tay đi." "Ha ha..." Bùi Phóng vểnh khuôn mặt thịt béo lên, oang oang nói:
"Hồ Trường Thọ, ta xem đầu óc ngươi là có vấn đề rồi! Tất Trường Xuân đã đi Đông Cực Thánh Thổ, ngươi còn đem Yêu Quý Vực ra hù chúng ta làm gì..." Còn chưa nói xong, nhất thời Bùi Phóng liền giống như đang bị người khác bóp cổ. Khuôn mặt thịt béo cứng đờ ra.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Thích Cửu Quân và u Dương Đạt cũng biến sắc, dường như đã nhớ ra một điều gi
Đó.
"Cười đi! Như thế nào không cười nữa đây?" Hồ Trường Thọ khinh thường nói: "Ta xem là các ngươi hưng phấn quá độ, cho nên đầu óc đã mê muội mất rồi. Tất Trường Xuân đi Đông Cực Thánh Thổ hiển nhiên là không sai, nhưng các ngươi cũng đừng quên rằng, Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quỷ Vực là đời đời truyền thừa. Tất Trường Xuân đi, ắt hẳn cũng sẽ có người thay thế chức trách của hắn. Bao nhiêu năm qua, Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quý Vực có người nào mà không phải là nhân vật uy chấn thiên hạ! Bùi Phóng, hôm nay các ngươi có bản lĩnh thì động tới bọn hắn đi, ta cũng không tin, Chưởng Hình Sứ tân nhiệm sẽ đứng ngoài nhìn đệ tử của Chưởng Hình
Sứ tiền nhiệm bị người ta khi dễ. Bản thân ta muốn nhìn xem, sau khi các ngươi động tới Dược Thiên Sầu, còn có thể sống quá một tháng thời gian nữa hay không ah!"
Đám lĩnh chủ xung quanh đều im lặng, phát hiện ra mọi người quả đúng là có chút hưng phấn quá độ. Bất quá Dược Thiên Sầu cùng Lộng Trúc thoáng đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì. Hai người không hề nghĩ qua, sẽ dùng đanh hào của Chưởng Hình Sứ Yêu Quỷ Vực để hù dọa Bùi Phóng. Bởi vì, dựa vào Chưởng Hình Sứ đương nhiệm, căn bản là không thể dọa nổi bọn chúng. Nào ngờ Hồ Trường Thọ bước ra khuyên giải, không nghĩ tới lại có hữu hiệu, Dược Thiên Sầu khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng đã có toan tính...
Diễn cảm trên gương mặt ba người Bùi Phóng lúc này vô cùng phức tạp. Nói cũng đã nói, tư thế cũng đã ngang nhiên bày ra rồi. Hiện giờ đâm lao thì phải theo lao, nhưng da mặt của Bùi Phóng cũng không phải dày ở mức bình thường. Cho nên rất nhanh đã cười ha hả nói:
"Hồ huynh, xem ngươi nói kìa, ta cùng Dược lão đệ gặp nhau ở Tụ Bảo Bồn, liền mới quen đã thân, làm sao ta có thể hại hắn được đây. Bất quá chỉ là sợ hắn thấy sư phụ rời đi mà thương tâm, cho nên mới diễn trò vui đùa cùng hắn mà thôi ah!" "Người béo cũng tốt, da mặt quả nhiên rất dày!" Hồ Trường Thọ liền châm biếm nói.
Bất quá Bùi Phóng đúng là da mặt quá dày, hắn không thèm quan tâm. Chỉ mỉm cười nói:
"Nghe ý tứ trong lời nói của Hồ huynh, thì dường như đã biết Chưởng Hình Sứ Yêu Quỷ Vực đương nhiệm là ai rồi phải hay không?" Hồ Trường Thọ hừ lạnh không đáp. Kì thật bàn thân hắn nào biết Chưởng Hình Sứ đương nhiệm là ai. Hắn sở dĩ bước ra tương cứu Lộng Trúc cùng Dược Thiên Sầu cũng là có toan tính riêng. Hiện giờ Âm Bách Khang đã chết, Băng Thành Tử đang dính vào rắc rối cùng Yến Truy Tinh, có khuynh hướng độc lập, chỉ còn lại một mình bản thân hắn. Sau khi trừ khử Lộng Trúc, đám người Bùi Phóng khẳng định là cũng sẽ nhắm mũi dùi vào hắn. Cho nên hắn phải tìm biện pháp để bảo vệ an toàn của mình ah!
Đang lo lắng không biết phải làm sao, thì Bùi Phóng ban cho hắn cơ hội vứt bỏ quan hệ hiềm khích trước đó cùng Dược Thiên Sầu và Lộng Trúc. Hắn cũng đã nhìn ra, tu vi của Lộng Trúc sợ rằng cách ngày đột phá lên cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ không còn bao lâu. Nếu như có thể nhân cơ hội này kết mình cùng Lộng Trúc, tiếp tục gây dựng mối quan hệ với Văn Lan Phong, nói không chừng còn có thể nhận thức với người trong Yêu Quỷ Vực. Đến lúc đó, bản thân hắn cũng không cần phải kiêng kị đám người Bùi Phóng nữa rồi.
Về phần có thành công hay không, đó lại là chuyện khác. Coi như không thành, thì bản thân hắn vẫn muốn thử qua một lần xem kết quả như thê nào. Ít nhất, người như Lộng Trúc rất coi trọng nhân tình, hắn thiếu nhất tình của ai thì nhất định cũng sẽ hồi báo!
"Ha ha! Hồ huynh quả đúng là người kín tiếng." Bùi Phóng bày ra hình dáng xấu hổ. Quay lại nhìn Dược Thiên Sầu dò hỏi:
"Dược lão đệ, không biết hiện giờ vị cao nhân nào đảm đương chức vị Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quỷ Vực thế? Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn biết vị cao nhân này là ai mà thôi. Nếu như phương tiện, hôm nào đó sẽ đến Yêu Quỷ Vực chúc mừng hắn, tránh để ngày sau diện kiến, ngay cả tên người ta đều không kêu ra được. Quả thật là không có ý tứ gì khác!" Con mẹ ngươi Bùi Phóng ah! Ngươi trở mặt còn nhanh hơn cả lão tử. Nếu lão tử nói ra, bản thân ta làm Chưởng Hình Sứ tân nhiệm, đảm bảo ngươi không trở mặt mới là chuyện lạ! Dược Thiên Sầu cười lạnh:
"Danh hào của người này ta không thể nói được, tránh cho ngươi phải giật mình hoảng hốt. Chẳng bao lâu sau, bản thân ngươi cũng sẽ biết người này là ai mà thôi." Bùi Phóng nửa tỉnh nửa mê, thoáng đưa mắt nhìn qua u Dương Đạt cùng Thích Cửu Quân. Ba người vắt óc suy nghĩ, trừ bỏ Tất Trường Xuân, còn không nghĩ ra cái danh hào nào có thể hù dọa được bọn hắn. Chẳng lẽ là Văn Lan Phong ư?
Tựa hồ dưới tình huống trước mắt của tu chân giới. Ngoại trừ Văn Lan Phong ra, tạm thời còn không có người thứ hai có thể khiến cho bọn hắn băn khoăn. Chẳng lẽ vẫn còn cao nhân lánh đời mà bọn hắn chưa từng nghe qua hay sao?