Nhưng ngay lúc này, Trân Bảo Lâu lại đưa ra một phần bố cáo mới. Bởi vì nhân số tán tu mua Phá Cấm Đan tăng lên bất ngờ, Thiên Hạ thương hội quyết định, nếu hôm nay trong vòng nửa ngày bán ra một vạn năm ngàn viên Phá Cấm Đan vẫn còn thừa, sẽ mở ra quyền thu mua cho thiên hạ tán tu, hơn nữa không hạn định số lượng mua, có thể mua nhiều lần, mãi cho đến khi bán hết mới thôi.
Tin tức này vừa công bố, những nhóm tán tu đang chán nản đến muốn hộc máu, lập tức rung lên tinh thần, sôi nổi vọt tới bên ngoài Trân Bào Lâu chờ đợi. Lần này bọn họ sẽ không tiếp tục bỏ qua cơ hội, nếu thật sự còn Phá Cấm Đan dư thừa không bán hết, nhất định phải đúng lúc xếp hàng ngay phía trước...
Cảnh Nguyên Không nhìn thấy đám người tụ tập dưới Trân Bảo Lâu, chứng minh an bài minh làm ra đã có hiệu quả, hắn yên tâm, cười cười rời khỏi cửa sổ...
Trên tầng cao nhất của cửa hàng thuộc Lam Hành Cung, sắc mặt Bùi Phóng âm tình bất định, bên trong nội đường nguyên bản tập họp hơn mười vị lĩnh chủ, lúc này vẫn còn chưa đủ mặt. Lần này người liên lạc các lmh chủ tạo áp lực cho Thiên Hạ thương hội chính là hắn, hơn hai trăm vị lĩnh chủ các quốc gia vì cộng đồng lợi ích mới đạt tới hiệp thương không lâu, hiện tại cũng thành lời nói suông.
Phía trước tất cả mọi người lạc quan cho rằng, dù Thiên Hạ thương hội có cường thịnh, cũng không thể chịu nổi các thế lực liên thủ gây áp lực, Âm Bách Khang không muốn xuống giá cũng khó khăn. Nhưng ở đây vừa mới định tạo áp lực thì bên Âm Bách Khang lại làm ra ra chiêu trên người thiên hạ tán tu, làm cho lĩnh chủ các nước trở tay không kịp, một chút liền hoàn toàn làm dập nát kỳ vọng của mọi người, nắm tay siết chặt đã mất đi mục tiêu đả kích...
Nếu như là thế lực bình thường, có lẽ dưới tình huống như vậy mọi người còn có thể dùng sức mạnh, chẳng sợ ngươi có đứng ở đạo lỹ hay không, chúng ta chính là muốn bức ngươi bán vãi, ngươi có thể làm thế nào? Ai kêu ngươi không bổn sự. Nhưng Thiên Hạ thương hội do Âm Bách Khang thống lĩnh, lại không phải là thế lực bình thường, hơn nữa bản thân Âm Bách Khang là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, nếu đem đối phương đưa vào tuyệt lộ, tên kia cắn ngược lên người cũng sẽ rất đau. Người ta ra lệnh một tiếng, cảnh nội chư quốc sẽ loạn thành một đoàn, không mấy nhà có thể may mắn thoát khoi.
Lui lại mà nói. Băng Thành Tử cùng Hồ Trường Thọ dù sao cũng là liên minh của Âm Bách Khang, đứng trong tình huống lợi ích, nhất định sẽ vì tranh thủ ích lợi cho chính mình cùng mọi người liên thủ tạo áp lực cho Âm Bách Khang. Dùng cách nói chính là, ngươi bán không được cũng không chịu xuống giá, rõ ràng thấy được mọi người không thế không mua, nhân cơ hội dọa dẫm tiền của mọi người, đó là chuyện làm nhiều người tức giận!
Đạo lý này tuy rằng ngụy biện, nhưng cuối cùng có được một lý do gượng ép. Nhưng hôm nay không phải người ta bán không ra, người ta dựa vào cái gì cần xuống giá, ngươi không mua ta sẽ bán cho người khác, có người nguyện ý mua là được, chuyện rất bình thường thôi!
Có đạo lý này, Băng Thành Tử và Hồ Trường Thọ cũng không còn cách nào khác, thật không khả năng cố tình gây sự cùng người khác đi đối phó minh hữu của mình chứ! Nếu như làm như vậy, đừng nói Âm Bách Khang trở mặt với bọn họ, sau này còn ai dám đứng chung một chỗ với họ, chi sợ trong tu chân giới kẻ kế tiếp không may chính là hai người họ, vẫn có người không chì muốn đối phó một minh Âm Bách Khang a! Nếu đánh vờ thế lực cân bằng lẫn nhau, bên một phương yếu hơn nhất định là muốn nếm khổ.
"Bùi huynh, tất cả mọi người đi rồi, chúng ta lưu lại cũng không có ý nghĩa. Chậm trễ chỉ sợ Phá Cấm Đan không có phần của chúng ta, ta cáo từ trước! " Vũ Nam Thiên chắp tay chào những người còn lại, xoay người rời đi.
Bùi Phóng trầm giọng nói:
"Gấp cái gì, lần này mua không được còn có lần sau. " Vũ Nam Thiên nghe vậy khựng người, đưa lung về phía mấy người nói:
"Linh thảo luyện chế Phá Cấm Đan cũng không phải dễ dàng thu thập như vậy! Chăng lẽ ngươi cho rằng Phá Cấm Đan bán mãi không hạn chế? Cho nên nếu có thể mua nhiều thêm một ít, không có chỗ hỏng gì. Chuyện lần sau để lần sau bàn đi! " Nói xong hắn lập tức rời đi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn "Các ngươi nhìn xem. " Bùi Phong run cả vẻ mặt đầy thịt béo, chỉ vào hướng Vũ Nam Thiên rời đi, nhìn Thích Cửu Quân và u Dương Đạt nói:
"Cũng bởi vì tất cả mọi người ôm ỹ nghĩ như vậy, mới có thể nhiều lần làm cho âm mưu của lão hồ ly ẢÂm Bách Khang thực hiện được, muốn trách chì trách chúng ta không đoàn kết. " Vừa mới dứt lời, ngoại trừ ba vị cao thủ Hóa Thần kỳ song song cùng đứng, mấy vị lĩnh chủ khác cũng nhìn nhau sôi nổi cáo từ, làm Bùi Phóng tức giận tới mức run run. u Dương Đạt ở một bên thở dài nói:
"Chẳng lẽ lần này chúng ta không mua? Các ngươi ai cam tâm? Chi sợ chúng ta không mua, Âm Bách Khang càng cao hứng, hắn đang không muốn đem Phá Cấm Đan bán cho chúng ta, thiếu ba chúng ta, hắn vẫn kiếm được tiền của hắn. " "Mua, không thể để cho lão cáo già kia thực hiện âm mưu được. " Bùi Phóng nghiến răng nghiến lợi nói. Hắn không sao hiểu nổi, vì cái gì mỗi lần hắn ra tay đối phó Âm Bách Khang, thì đều bị đối phương dễ dàng hóa giải. Đến tột cùng là chính mình vô năng, hay bàn thân đối phương lợi hại hơn đây?
Trân Bảo Lâu cánh cửa bên hông trái rộng mở, hai canh giờ trước vẫn còn vắng tanh, nhưng từ sau khi dán thông báo lên, lập tức đã biến thành sôi trào. Nhóm đệ tử của các thế lực khắp nơi, người người chen nhau tiến vào, cánh cửa rất nhanh đã muốn đạp hỏng. Hai canh giờ sau, bên ngoài lại treo thông báo—Một vạn năm ngàn viên Phá Cấm Đan hôm nay đã bán hết không còn, lần sau bán ra, sẽ thông báo tiếp.
Trên lầu cửa hàng Vãn gia, Vãn Lan Phong đang khoát tay ý bảo gã đệ tử truyền tin lui xuống. Nghiêng đầu nhìn sang Lộng Trúc cùng Lộ Nghiên Thanh.
"Chuyện này đã phi thường rõ ràng, Bùi Phóng muốn cường chế Âm Bách Khang, đây cũng không phải là lần đầu tiên. " Lộng Trúc lắc đầu cảm thán nói:
"Bất quá Âm Bách Khang quả nhiên chính là Âm Bách Khang, Bùi Phóng muốn so chiêu cùng hắn, vẫn còn kém một chút hỏa hầu ah! " M
Lộ Nghiên Thanh ngồi bên phì cười:
"nhưng nếu Âm Bách Khang muốn so cùng Lộng Trúc, thì hắn đồng dạng vẫn còn kém hỏa hầu nha! " "Không thể nói như thế được. " Lộng Trúc khoát tay, cảm khái nói:
"Chính bản thân ta có bao nhiêu cân lượng, ta liền rõ ràng nhất. Ta bất quá chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, vẫn còn kém hắn xa. Âm Bách Khang không hiềm ta, mà là ngại Tất Trường Xuân, cho nên mới nhường nhịn khắp nơi. Chuyện này trong lòng mọi người đều hiểu, ngươi cũng không cần dát vàng lên mặt ta như thế đâu! " "Phá Cấm Đan, vốn bản thân ta cũng muốn mua một ít, nhưng mà... " Văn Lan Phong nhìn sang Lộng Trúc hỏi:
"Lộng Trúc, ngươi nói rằng đến lúc đó sẽ giúp ta mua miễn phí vài phần Phá Cấm Đan, ngươi nói thì cần phải giữ lời ah! Bên dưới Vãn gia vẫn còn một đám người đang trông chờ vào ta, mà ta thì sẽ trông chờ vào ngươi. Nói thật đi, ngươi có thể mua được Phá Cấm Đan miễn phí từ trong tay Ngưu Hữu Đức hay sao? " Lộng Trúc trợn mắt nhìn nói:
"Ngươi yên tâm đi thôi! Ta cùng Ngưu Hữu Đức quan hệ không sai, nếu hắn có thể bán ra nhiều đan dược như vậy, ta tìm hắn lấy vài nắm, nhất định hắn sẽ không từ chối. " "Vậy thì tốt rồi. " Văn Lan Phong khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm. Vì đệ tử Văn gia tương lai có thể tự bảo vệ lấy minh. Cho nên, bản thân hắn cũng không thể không ra tay tranh thủ!
"Ân! Ta tin tưởng lời này của Lộng Trúc, hắn tìm Ngưu Hữu Đức lấy vài nắm Phá
Cấm Đan hẳn là không thành vấn đề. " Lộ Nghiên Thanh trốn ở trong tấm mạng sa thản nhiên cười:
"Vốn ta cũng muốn mua vài viên để nghiên cửu, nhưng Linh Phương Cốc ta từ trước đến nay nguồn thu không nhiều. Đã không cần tiền mua, ta cũng sẽ không tiêu phí khoản tiền kia. Lộng Trúc, ngươi cũng không thể bên trọng bên khinh, nhất định phải tặng cho ta vài viên miễn phí đó nha! " Bởi vì nàng biết rõ nội tình giữa Lộng Trúc và Ngưu Hữu Đức, cho nên trong ngữ khí nhiều ít cũng mang theo hương vị ừêu chọc. Lộng Trúc hung hăng trợn mắt liếc nhìn nàng một cái...
Lúc này, Mạc Thiếu Quân đang đem tình huống bên phía Trân Bảo Lâu giảng thuật qua một lần. Dược Thiên Sầu sửng sốt hồi lâu, theo sau mới hiểu ra, nguyên lai trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, Âm Bách Khang đã hung hăng cùng người đọ sức một phen. Hiển nhiên là có người tiêm kích Âm Bách Khang, bán ra Phá Cấm Đan, xem tình trạng này, dường như là do các nước liên thủ, bất quá đây cũng là chuyện tình họp lý mà thôi.
Sau khi phục hồi tinh thần, Dược Thiên Sầu không khỏi bội phục Âm Bách Khang, biện pháp thì ai cũng có thể nghĩ ra được, nhưng là trong vòng thời gian ngắn ngủi như vậy, mà đã tiến hành phản kích, hơn nữa còn bố trí nhanh chóng đâu vào đấy, khiến cho âm mưu của đối thủ nhanh chóng bị phá tan. Chuyện này, không phải người bình thường cũng có thể làm được.
Đang trầm ngâm suy nghĩ, thì Tư Không Tuyệt lại tìm đến, chắp tay nói:
"Ngưu tiền bối, gia sư thinh ngài đến qua một chuyến! " Ngày hôm nay bản thân hắn có rất nhiều chuyện buồn bực, hiện giờ trở thành chân sai vặt không nói, cư nhiên còn luôn phải chạy vào bên trong thanh lâu kĩ viện. Kỳ thực, ngay cả hắn cũng không biết tin tức, ngày hôm nay sẽ bán ra Phá Cấm Đan. Chuyện này Âm Bách Khang đã không nói qua cho hắn nghe, chỉ có Cảnh Nguyên Không cùng nhóm đệ tử chấp hành mới nắm chắc tâm lý.
Dược Thiên Sầu cười ha hả. Biết rằng Âm Bách Khang muốn hoàn thành ước hẹn, trong vòng một ngày sẽ giao đủ số tiền cho hắn. Không thể không nói, trên phương diện buôn bán này, Âm Bách Khang đúng là một người vô cùng giữ uy tín! Bản thân hắn tự thẹn không bằng.
Thống khoái phong lên trên đinh Thần Tài Phong, liền đã thấy Âm Bách Khang đang chờ minh rồi. Hắn đáp xuống, chắp tay nói:
"m huynh, bội phục.., bội phục ah! Hôm nay quả nhiên là ta đã được mở rộng tầm mắt! " ẢÂm Bách Khang nao nao, không nghĩ ra người này lại đã nhìn thấu tin tức, lắc đầu cười khổ:
"Cây muốn lặng mà gió chăng muốn ngừng. Ta đã giữ khuôn phép kinh doanh, nên phi thường chán ghét những người tìm đến quấy rối. Ta cũng không thể không phản kích được! " Ngươi mà giữ khuôn phép kinh doanh mới là chuyện lạ! Dược Thiên Sầu mỉm cười, cũng không lên tiếng phản ứng. Âm Bách Khang khoát tay, giao một chiếc túi trữ vật căng phồng ra nói:
"Hai trăm bốn mươi ức thượng phẩm linh thạch giao phó đúng hẹn, mời Ngưu huynh kiểm ưa. " Ui cha! Phát tài rồi.... Dược Thiên Sầu trong lòng run lên, nhanh chóng thu hồi túi trữ vật. Theo sau nhìn Âm Bách Khang gật đầu chân thành nói:
"Cùng âm huynh họp tác đúng là rất sảng khoái. Ta quả nhiên đã không chọn sai đối tác. " "Ha ha! Ngưu huynh cảm giác không sai. " Âm Bách Khang ngoài miệng nhún nhường. Bất quá trong lòng vẫn đang suy nghĩ... Ngưoi cao hửng càng tốt! Còn vài chuyện nữa đang muốn nhờ ngươi! Chờ khoảng thời gian này qua đi, nên tìm biện pháp để ngươi giúp ta tu hành theo lên Tiên giới...!