"Cần thận một chút, nếu như không được thì lui về, không được cưỡng cầu." Man Hổ gật đầu dặn dò.
Giữa sân, Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán đẵ thu lại hộ thể cương khí, tuy rằng thời gian còn chưa tới, nhưng hai người nghĩ không còn cách nào, mạnh mẽ rút đao chỉ sợ đánh mất cả tính mạng. Họ đều tự thở dài một tiếng, đi về chỗ môn phái của mình.
Dược Thiên Sầu ở trên đài cũng giảng tín dụng, cầm theo gậy, nhìn chằm chằm đồng hồ cát chảy hết, mới
"đương" một tiếng gõ vào đồng la tuyên bố kết thúc.
Lão nhị cao gầy bên kia đã chậm rãi đi vào giữa sân. Dược Thiên Sầu lớn tiếng hỏi:
"Vòng này còn thiếu một người, ai có ý muốn đi lên thử?" Hỏi liên tục mấy lần cũng không có người trả lời, từ thần tình của mọi người mà xem, hiển nhiên cũng không nguyện ý cùng người của Yến Truy Tinh cùng lên đài. Dược Thiên Sầu nhất thời có chút buồn bực, nhưng bản thân hắn lại không có biện pháp mạnh mẽ bức người khác lên đài, không thể làm gì khác hơn là tuyên bố bắt đầu.
Lão nhị nhìn quanh bốn phía, sắc mặt lộ ra một tia chẳng đáng. Ngay lập tức bị hàn ý tận xương trên thanh đao kích thích đến sắc mặt biến đổi, không dám coi thường, đồng dạng phóng xuất ra hộ thể cương khí. Nhưng hộ thể cương khí không cách nào ngăn cản khí tức tử vong tràn đến, lúc này lão nhị chỉ cảm giác bản thân bị tuyệt vọng quấn lấy, tinh thần trở nên hư huyễn, muốn buông tha sự chống đỡ vô vị, cả người đang lảo đảo.
"Không xong! Lão nhị có điểm không thích hợp." Mấy sư huynh đệ kinh hãi nói.
"Lão nhị!" Man Hổ thấy tình thế không đúng, lúc này chợt quát một tiếng, thanh âm như sét đánh.
Lão nhị đang say mê trong ảo giác cả người chợt chấn động, tỉnh táo lại, thầm nghĩ nguy hiếm thật! Bản thân hắn đã quá mức sơ ý. Tâm trí vừa kiên định, lập tức đi đến chỗ cắm đao. Bằng vào tu vi của hắn, chống lại uy áp trên thân đao truyền đến tự nhiên phải mạnh hơn Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán rất nhiều.
Lúc này, lại nghe Dược Thiên Sầu đứng trên đài quát:
"Bên ngoài sân tỷ thí đã có treo quy tắc của đại hội, đại hội rút đao không cho người ngoài hỗ trợ kêu gọi, nếu như còn có người dám nhúng tay, theo quy tắc tuyên bố lần này thất bại." Bên kia Man Hổ lập tức chắp tay nhận lỗi:
"Thật xin lỗi, thật ngại quá, vì tới quá vội vàng, còn chưa kịp xem kỹ, thứ lỗi thứ lỗi." Nói xong lại quay đầu quát:
"Lão thất, đi ra tìm tờ giấy viết quy tắc của đại hội đến đây." Bọn họ có thể tới đây, tự nhiên là đã sớm biết quy tắc của đại hội, thế nhưng vừa rồi lão nhị thật sự quá mức sơ ý, Man Hổ thân là đại sư huynh tự nhiên nhịn không được phải nhắc nhở một chút. Lão thất hiểu được đây là đại sư huynh tìm một lý do để xuống thang, nhưng hắn quay người lại thì phát hiện người phía sau không ai nhường đường cho hắn, không thể làm gì khác hơn là thuấn di đi ra ngoài.
Câu nói kia lão nhị cũng nghe thấy, biết đại sư huynh vì mình mới đánh mất mặt mũi trước nhiều người như vậy, trong lòng vừa cảm kích vừa quyết tâm phải rút được thanh đao trở về. Nhưng vừa tới gần đại đao, liền gặp phải hắc sát mà Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán gặp phải.
Hộ thể cương khí trong suốt bị hắc sát ăn mòn, trở nên lúc sáng lúc tối, lão nhị thất kinh, không nghĩ tới hắc sát lại lợi hại như vậy, trách không được hai người kia vừa gặp phải thứ này liền lập tức lui bước. Mấy người Man Hổ tự nhiên nhìn ra đây là dấu hiệu chân nguyên bị tiêu hao rất nhanh, mấy người lập tức liền căng thẳng. Nhưng lần này Man Hổ đã học ngoan, không hề lên tiếng hét lớn, mà là truyền âm quát to:
"Lão nhị, thực sự không được thì lui về, không nên miễn cưỡng." Lão nhị không chút tiếng động lắc đầu, hắn đã đặt quyết tâm, thề phải rút được thanh đao ra. Những người có kinh nghiệm trong các phái đều đã nhìn ra, khả năng
Đang có người truyền âm nhắc nhở hắn, thế nhưng đây là chuyện không có chứng cứ, bắt không được nhược điểm cũng không thể nói được gì.
Dựa vào tu vi cao thâm của Độ Kiếp hậu kỳ, hộ thể cương khí trên tay lão nhị hầu như bị ngưng tụ thành thật thể, giống như đang đeo một bao tay phát sáng, không ngờ chạm được vào chuôi đao.
Con ngươi Dược Thiên Sầu hơi co rụt lại, nhưng phát hiện có người không hề xem cảnh rút đao, một mực nhìn chằm chằm chính mình, tiếp xúc ánh mắt với người nọ, chính là Yến Truy Tinh đang nhìn hắn chằm chằm. Dược Thiên Sầu mỉm cười gật đầu, ngực cũng hừ lạnh một tiếng, như vậy đã nghĩ rút được đao, thật là nghĩ dễ quá, đây là bức ta hạ sát thủ!
Mắt thấy thanh đao sẽ bị rút đi, trên mặt các phái đều biến sắc, nếu như thực sự là như vậy, mặt mũi Hoa Hạ tu chân giới xem như mất hết, tuy rằng đối phương có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng nhiều người như vậy không sánh bằng một người, còn đang ở trên địa bàn của chính mình, mất mặt hay không đây? Nhất là người của Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung, là hai đại phái đứng đầu chính ma hai đạo, sắc mặt lại càng khó coi, đều hối hận không để cho cung phụng trong môn phái đến xuất thủ.
Lão nhị vừa nắm vào chuôi đao, đột nhiên thân đao toát ra hắc diễm hừng hực, trong nháy mắt đã toàn bộ bao phủ hắn bên trong, hộ thể cương khí trên người hắn trong tích tắc liền bị đơn giản phá hủy.
"Lão nhị trở về." Đám người Man Hổ cũng bất chấp quy củ, cả kinh kêu lên.
"A..." Hầu như cùng lúc với tiếng kêu sợ hãi của bọn họ, lão nhị thuấn di rời khỏi hắc diễm, nhưng vẫn ôm đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Có thể làm cho một tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ phát ra thanh âm thê thảm như vậy, đau đớn phải chịu đựng có thể nghĩ ra. Người của các phái đều dựng đứng tóc gáy run lên.
Tuy rằng lão nhị đã thiềm ra khỏi hắc diễm, nhưng hắn vẫn giống như bó củi bị thiêu cháy, hỏa diễm hắc sắc bám chặt trên người hắn thiêu đốt, căn bản không thể nào thoát khỏi. Đám người Man Hổ lắc mình vọt tới, nhưng lập tức bị uy lực kinh khủng của hắc diễm làm không dám tới gần, chỉ có thế đứng xa xa nhìn tới.
Sư huynh đệ bọn họ hai mắt đỏ bừng, mắt mở trừng trừng nhìn lão nhị đảo mắt đã da thịt tiêu vong, hóa thành một bộ xương lung lay lắc lắc, cuối cùng bộ xương cũng suy sụp đổ xuống, nát vụn đầy đất. Hắc hỏa dần dần mai một, một trận gió thổi qua, những khớp xương vỡ nát trên mặt đất lập tức biến thành tro bụi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn Mấy sư huynh đệ nhìn lão nhị tiêu tán trợn tròn mắt, người của các phái nhìn về phía hai thanh đao sợ ngây người, uy lực như vậy, ai có thể rút được hai thanh đao?
Nhất là Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán, hai người may mắn không ngớt, may là mình vừa nhìn thấy hắc sát liền lập tức thối lui, nếu như thực sự chụp vào chuôi đao, kích phát ra Hắc hỏa, chỉ sợ hạ tràng của chính mình cũng giống như người trước mắt, hai người yên lặng trao đổi ánh mắt lẫn nhau.
Xong! Dược Thiên Sầu nhìn thấy thần tình của mọi người, hoàn toàn tỉnh ngộ, trong ngực phát sinh một tiếng than thở, một lần nháo như vậy, ai còn dám đến rút đao a! Chuyện dùng tiền chịu chết ai cũng sẽ không chịu đi làm!
Hắc sắc liệt diễm thiêu đốt trên thân đao dần dần thu liễm, lại bình tĩnh như lúc ban đầu đóng sừng sững nơi đó, nhưng lúc này mọi người chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung hai thanh đao: Tuyệt đại hung khí!
Bảy sư huynh đệ Man Hổ, hiện tại còn lại sáu người, thậm chí sáu người ngay cả cơ hội nhặt xác cho lão nhị cũng không có. Sáu người đưa ánh mắt hung hăng trành hướng Dược Thiên Sầu trên đài, bầu không khí có chút không ổn!
Dược Thiên Sầu ở trong cảm nhận của mọi người tuy rằng nhân phẩm không được tốt lắm, nhưng vừa rồi lại diệt cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ ngoại bang, lấy lại mặt mũi cho Hoa Hạ tu chân giới. Lúc này mọi người không nói một lời,
"hoa" một tiếng toàn bộ đứng lên, lạnh lùng trành hướng đám người Man Hố, ủng hộ Dược Thiên Sầu.
Sáu vị tộc lão của tứ đại gia tộc vốn đứng trong hậu trường cũng hung hãn xuất hiện, phân biệt đứng hai bên Dược Thiên Sầu. Man Hổ quét mắt nhìn sáu lão nhân vừa xuất hiện, phát hiện toàn bộ đều là Độ Kiếp hậu kỳ, ánh mắt chợt lóe lên. Đây không phải Man Hổ sợ sáu người bọn họ, mà là Tử Y đứng bên cạnh Dược Thiên Sầu làm cho hắn có nhiều cố kỵ, bằng không với tu vi sáu sư huynh đệ bọn hắn, đi đến đâu cũng dám gây nháo.
Võ Tứ Hải yên lặng không nói gì, tiểu tử này thật sự đi tới đâu, nơi đó sẽ có chuyện, phòng cũng phòng không được, tai tinh a!
Dược Thiên Sầu hướng đám người Man Hổ chắp tay nói:
"Đối với tao ngộ của sư đệ chư vị, ta thật sự đồng tình, nhưng đại hội rút đao sớm có quy củ, chuyện xảy ra ngoài ý muốn ta sẽ không phụ trách." Nói xong lại nhìn quanh bốn phía nói:
"Vòng tiếp theo bắt đầu, ai có hứng thú có thể bắt đầu nộp linh thạch." Còn? Ai tới nha? Muốn chết thì còn kém không bao nhiêu! Ánh mắt mọi người toàn bộ chăm chú vào trên người Dược Thiên Sầu, chưa từng nghĩ đến hắn lại tham tài tới nông nỗi như vậy. Kỳ thực Dược Thiên Sầu cũng không dám ôm hi vọng, hắn chỉ muốn nói thử xem sao, vạn nhất còn có ai thèm bảo bối tới mức không muốn sống nữa thì sao? Hiện tại mới kiếm được có sáu ngàn vạn, hắn có chút không cam tâm.
Nói vạn nhất, thật sự liền có vạn nhất, đúng lúc này, Yến Truy Tinh chậm rãi bước rạ, nói:
"Ta đến thừ xem." Nói xong thảy túi trữ vật lên trên đài.
Dược Thiên Sầu tiếp nhận túi trữ vật liền sửng sốt, mọi người đều nhìn về phía Yến Truy Tinh, lúc này mọi người mới phát hiện, nguyên bản Yến Truy Tinh lúc trước chỉ có tu vi Kết Đan kỳ, lúc này đã có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, mới bao lâu a! Bất quá trong mắt mọi người liền hiện lên thần tinh châm chọc, ngay người ta có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ còn không chịu được, ngươi chỉ là một Nguyên Anh kỳ không phải là muốn chết sao?
Man Hổ tiến lên, ngăn cản hắn trịnh trọng nói:
"Tâm ý thiếu cung chủ chúng ta tâm lĩnh, còn thỉnh thiếu cung chủ không nên xung động." Hắn còn tưởng Yến Truy Tinh vì cái chết của lão nhị mà nuốt không được khẩu ác khí này. Lại không biết Yến Truy Tinh từ khi bị hai thanh đao làm kích phát ma nhãn, trong lòng liền có cỗ chấp niệm cường liệt, thật muốn cùng hai thanh đao ganh đua cao thấp, cỗ khí tức tử vong làm tim mọi người đập nhanh lại làm cho hắn hưng phấn khó có thể ức chế. Yến Truy Tinh nhìn Man Hổ nói:
"Quốc sư không cần phải lo lắng, trong lòng ta có tính toán." Mấy người Man Hổ nhìn nhau, không biết lòng tin của hắn ở đâu ra, nhưng bọn họ cũng biết ý thức tự chủ của Yến Truy Tinh quá mạnh mẽ, chuyện hắn đã quyết định, ai khuyên cũng vô dụng, nếu không hắn đã không đủ khả năng xây ma thể.
Kháo! Cừu nhân! Ta đang ước gì có cơ hội chơi chết ngươi, miễn sao này lại có phiền phức. Dược Thiên Sầu cũng không nhìn túi trữ vật, trực tiếp nhét vào túi trữ vật của mình, nhìn Võ Lập Thành huy tay nói:
"Bắt đầu, bắt đầu!" Hắn nóng lòng giết chết Yến Truy Tinh. Cừu hận giữa hai người, hắn có thể không đề trong lòng, nhưng Yến Truy Tinh thì không!
Yến Truy Tinh nhìn quanh bốn phía, cuối cùng ánh mắt chạm mắt Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu vẻ mặt tươi cười làm thủ thế
"thinh" với hắn. Yến Truy Tinh gật đầu, trên mặt nhìn không ra bất luận biểu tinh gì, trực tiếp hướng một thanh đao đi tới.
Còn chưa tới gần, hàn ý thấu xương liền kéo tới, Yến Truy Tinh dừng bước, hai mắt nhắm lại. Mở hai tay, nghênh tiếp khí tức tử vong đang đến.
Lạnh lùng, vô tình, xơ xác tiêu điều, tuyệt vọng.., đủ loại khí tức cực đoan mặt trái tâm tình hỗn hợp mà thành khí tức tử vong, đập vào mặt tràn đến. Yến Truy Tinh chậm rãi mở hai mắt, quay đầu nhìn về phía Dược Thiên Sầu, trên mặt không ngờ nổi lên ý cười. Dược Thiên Sầu cũng biến sắc, hắn có thể cảm giác được, uy áp do Hắc hỏa phóng xuất ra đối với Yến Truy Tinh không chỉ không có nửa điểm ảnh hưởng, trái lại còn bị Yến Truy Tinh không ngừng cuồn cuộn hút vào trong cơ thể.