Nguyên lai tu chân liên minh cũng không biết được sáng lập năm tháng nào, nói trắng ra là một tổ chức có tiếng mà không có miếng. Lần này thật khác hẳn, Thanh Quang Tông gặp phải phiền phức liên tiếp, cuối cùng phải để tất cả mọi người tới giúp bọn hắn cùng chùi đít, dù là Phù Tiên Đảo cũng không được tự tại. Xét thấy việc này, các đại phái rốt cục hạ quyết tâm, muốn đem tu chân liên minh tổ chức phong phú hơn, phát huy tác dụng thực sự, không thể luôn bởi vì chuyện một nhà, khiến cho mọi người cùng không may, mọi việc phải có phán xét, đây là tôn chỉ của tu chân liên minh. Đương nhiên, gọi là tu chân liên minh hoàn toàn do bên chính đạo tự lập ra, hoàn toàn không liên quan gì tới ma đạo.
 
Toàn bộ Hoa Hạ đế quốc lớn lớn nhỏ nhỏ cũng có trăm môn phái tu chân chính đạo, như đại phái Phù Tiên Đảo có tới mấy vạn đệ tử, cũng có những tiểu phái nhất mạch truyền thừa, tiểu phái như vậy thậm chí toàn môn phái cũng chính là người trong một nhà.
 
Trải qua thương thảo, tu chân liên minh do mười đại phái bài danh hàng đầu phái người ra tổ chức quản lý, mỗi một năm sẽ đổi một lần chấp hành xử lý công việc, do mười đại phái thay phiên chủ sự, mục đích tự nhiên là để bảo chứng công bình công chính, năm đầu, chính là năm nay, do Phù Tiên Đảo bắt đầu. Về phần những môn phái bên ngoài mười đại phái, nguyện ý thêm vào tu chân liên minh đều ít ít nhiều nhiều phái ít người đến phụ trách công tác liên lạc, còn xướng vai diễn viên chính là mười đại phái.
 
Kỳ thực có rất nhiều môn phái nhỏ vốn không muốn gia nhập, đối với bọn họ mà nói, thật sự tệ lớn hơn lợi. Chịu ước thúc không nói, những tiểu phái nhỏ, nào dám tùy ý khi gặp phải sự cố thực sự làm sao dám tìm tu chân liên minh chủ trì công đạo, ai lại giống như Thanh Quang Tông, chạy đi chọc ma đạo cự nghiệt Huyết Ma Cung, đó không phải muốn chết sao? Nhưng không gia nhập cũng không được! Mười đại phái tuyên bố tuyên ngôn, phàm là chính phái không gia nhập tu chân liên minh, sau này nếu đụng phải phiền phức gì, vậy tự cầu đa phúc đi. Ý nghĩa này chính là nếu không gia nhập, một cây không chống vững nhà, phi thường đáng chú ý, dễ bị người khi dễ, một người giúp ngươi nói lý lẽ cũng sẽ không có.
 
Bất quá mười đại phái cũng không phải một mặt ức hiếp tiểu phái, giống như tu chân liên minh bình thường phí dụng vận chuyển hoàn toàn do mười đại phái chi trả, sẽ không đào một phân tiền của các tiểu phái. Yêu cầu duy nhất chính là, đối với quyết định do tu chân liên minh làm ra, phàm là người gia nhập, phải phục tùng, bằng không hậu quả rất nghiêm trọng.
 
Để cho công bình, để tu chân liên minh không dây dưa, do mười đại phái cùng bỏ vốn xây một tòa kiến trúc tại Bách Hoa Cốc là nơi không chính không ma, xem như làm tổng bộ cho tổ chức.
 
Đối với những việc này, Dược Thiên Sầu cũng không hay biết được, đợi khi cùng Toàn Đức Minh đi tới Bách Hoa Cốc, Dược Thiên Sầu lấy làm kinh hãi, tu chân liên minh vì sao lại ở chỗ này? Ngẫm lại thấy bình thường, chỉ sợ phải đặt ở đây, mọi người mới không có ý kiến, bằng không đặt vào trong nhà ai cũng không được yên tâm.
 
Thật không biết nếu gặp mặt Yến Tử Hà hắn nên làm như thế nào? Đây là chuyện mà Dược Thiên Sầu có chút lo lắng, dù sao ăn xong đậu hũ của người ta, cũng một hai bữa, địa phương nở trước nở sau cũng chưa từng buông tha, gặp lại thật xấu hổ a!
 
Tục ngữ nói, sợ cái gì gặp cái đó. Vừa tiến vào Bách Hoa Cốc, Bách Hoa cung chủ tuy rằng không đích thân tới, nhưng phái ra một tử một nữ mang theo đệ tử đến đón khách. Tất cả mọi người cùng hỗn trong tu chân giới, tuy rằng Phù Tiên Đảo chỉ đến mười mấy người, nhưng đại biểu cho một môn phái lớn, cần lễ tiết là chuyện nên làm.
 
Vừa vào cốc, liền thấy một nam tử trẻ tuổi tướng mạo bất phàm cùng một nữ tử gương mặt xinh đẹp đứng ngay cửa thành, đồng thời cùng ôm quyền nói với Toàn Đức Minh: "Yến Truy Tinh, Yến Tử Hà đại biểu gia mẫu nghênh tiếp chư vị tiền bối Phù Tiên Đảo."
 
Toàn Đức Minh cười khách sáo với hai người một phen, cũng không bày cái giá thiên hạ đệ nhất đại phái với bọn họ. Người khác không biết nhưng hắn còn có thể không biết? Gia mẫu gì đó chính là sư tỷ của hắn, là thân nữ nhi của tiền nhiệm chưởng môn Quan Định Hải, cũng là sư phụ hắn. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
Dược Thiên Sầu vừa vào thành liền phát hiện Yến Tử Hà, hoàn hảo hắn luôn thích điệu thấp, lúc vào đứng ở mặt sau cùng, tình huống không ổn thì lúc này liền trốn phía sau mọi người, cũng không biết đối phương có phát hiện hắn hay không.
 
Người của Phù Tiên Đảo cùng những người đến nghênh tiếp, một đống người hướng vào trong đi tới. Chỉ thấy bốn phía có không ít người vây xem, đều là một ít tán tu hay chính ma hai đạo đều có, Bách Hoa Cốc vốn là nơi đi lại tự do cho cả chính ma hai đạo. Tất cả mọi người đến xem náo nhiệt, dù sao Phù Tiên Đảo danh khí vang xa, lại không giống như những môn phái khác bình thường hay có người đi lại bên ngoài, rất hiếm thấy chỉ một chút liền xuất động một đám người, tránh không được đều muốn đến chiêm ngưỡng một chút phong thái của thiên hạ đệ nhất đại phái.
 
Bách Hoa Cung chọn địa phương đón gió cho Phù Tiên Đảo ở tại Bách Hoa Cư, Dược Thiên Sầu cũng không phải lần đầu tiên đến. Mọi người vừa đến cửa Bách Hoa Cư, người của những môn phái khác của tu chân liên minh đã đến, đều thấy trăm người cung kính bồi tiếp, chủ sự các phái đều đến gặp mặt Toàn Đức Minh khách sáo vài câu.
 
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn qua đám người, người quen thật đúng không ít, chủ sự Vọng Nguyệt Tông hình như từng gặp qua tại Yêu Quỷ Vực, phía sau có vài nữ đệ tử nhìn cũng rất quen mắt. Chủ sự Thanh Quang Tông không ngờ là lão người quen Lục Vạn Thiên, người phía sau hắn càng quen thuộc, chính là Lưu Chính Quang đã từng bị hắn lấy hết đồ đạc còn bị một kiếm thiến đi.
 
Ta kháo! Có náo nhiệt rồi, ngày hôm nay là ngày gì vậy? Oan nghiệt a! Dược Thiên Sầu thống khổ rên rỉ một tiếng, thân thể càng rụt lui vào trong đám người.
 
Có một câu nói rất hay, hình như là nói như vậy "Tránh được mùng một không tránh được mười lăm". Hắn to như vậy, Phù Tiên Đảo lại làm người chú ý như vậy, hắn có thể tránh đi đâu? Còn có câu nói rất tốt "Nữ nhân càng cẩn thận tỉ mỉ hơn so với nam nhân". Lời này càng không sai.
 
Một nữ đệ tử Vọng Nguyệt Tông liếc mắt nhìn qua, lúc này sửng sốt, lập tức ghé bên tai chủ sự trưởng lão nói vài câu. Trưởng lão chủ sự Vọng Nguyệt Tông chợt sáng mắt, nhìn qua chỗ Dược Thiên Sầu đang chui rúc trốn trong đám người.
 
Nửa trẻ nửa già, chủ sự trưởng lão Hoa Như Ý phong vận vẫn còn của Vọng Nguyệt Tông, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng nói: "Toàn trưởng lão, nghe nói đệ tử kiệt xuất Dược Thiên Sầu của quý phái cũng tới, không biết là vị nào? Có thể cho ta được kiến thức?"
 
"Dược Thiên Sầu tới? Toàn trưởng lão, vậy cần gọi ra nhìn xem!" Đại La Tông cũng tham gia. Rơi vào trong mắt những phái khác, nhìn thấy tràng cảnh như vậy cũng kinh ngạc, Dược Thiên Sầu là ai? Danh khí thật lớn, dù là đại phái bài danh chính đạo đệ nhất và đệ nhị cũng nóng lòng muốn thấy hắn.
 
Bọn họ đương nhiên không biết, thí luyện Yêu Quỷ Vực là bí mật do chính ma ba đại phái bài danh hàng đầu tổ chức. Lục Vạn Thiên của Thanh Quang Tông và Lưu Chính Quang trao đổi ánh mắt, lộ ra thần tình nghi hoặc, tên Dược Thiên Sầu này rất quen thuộc! Yến Tử Hà của Bách Hoa Cung lóe ra ánh mắt sáng kỳ dị tìm kiếm trong đám người Phù Tiên Đảo, rốt cục gặp được bóng người quen thuộc đang co đầu rụt cổ trốn sau lưng đám người.
 
"Dược Thiên Sầu, đi ra một chút, gặp qua tiền bối các phái." Toàn Đức Minh xoay người cười nói.
 
Bà tám đáng chết! Lão tử bán ngươi qua Phi Châu bây giờ! Bớt vài lời sẽ chết a! Trong ngực Dược Thiên Sầu hận đến muốn chết. Người nhiều lắm, để không cho hắn chen qua, đệ tử Phù Tiên Đảo đều tự động nhường đường, hiện ra gương mặt thật của hắn.
 
Không có biện pháp, thò đầu cũng một đao, rụt đầu cũng một đao. Dược Thiên Sầu xấu hổ cười cười, đi qua.
 
Lục Vạn Thiên và Lưu Chính Quang cùng chấn động, mắt lộ ra kinh ngạc, trên đời này người trùng tên trùng họ thì không ít, nhưng vừa trùng tên trùng họ lại gương mặt hoàn toàn giống nhau, cũng chỉ có thể nói là cùng một người, huống chi tính danh Dược Thiên Sầu đúng là hiếm thấy. Những đệ tử Thanh Quang Tông khác cũng kinh nghi bất định nhìn Dược Thiên Sầu.
 
Lưu Chính Quang khiếp sợ muốn bước tới chất vấn một phen, vừa bước ra một bước, liền bị Lục Vạn Thiên kéo lấy, người sau nhẹ nhàng lắc đầu, lại đưa ánh mắt lướt qua những người của Phù Tiên Đảo, ý bảo hắn đừng xung động. Lưu Chính Quang nhìn thấy những người của thiên hạ đệ nhất đại phái thanh danh hiển hách, bèn nhịn xuống xung động trong lòng.
 
Không nhịn không được a! Nghe nói lần này Phù Tiên Đảo đến mỗi người đều bất phàm, chủ sự trưởng lão Độ Kiếp kỳ, phía dưới còn có năm Nguyên Anh hậu kỳ. Mà bên mình, chủ sự trưởng lão cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, tuy rằng cùng có năm trưởng lão Nguyên Anh kỳ, nhưng vô luận thế nào cũng không đánh thắng được người ta! Đây là sự chênh lệch giữa thiên hạ đệ nhất và đệ ngũ, khác biệt không chỉ là bình thường.
 
Tinh Thần Châu
 
Tác giả: Thiên Sầu
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play