Sôi trào!
Lúc này trong nội thể của Dược Thiên Sầu chỉ có thể dùng hai chữ sôi trào để hình dung...
Sau khi Bạch Sắc Quang Cầu bị dẫn xuống đan điền, thì một chút tinh hoa trong đó liền hóa thành bộ dáng của Kim Thái, hung hăng đem khối tinh châu màu trắng, kim thuộc tính nuốt vào trong bụng, sau đó xếp bằng ngồi ở vị trí khối tinh châu. Rất nhanh đã cùng dung hợp với bản thể của Dược Thiên Sầu, đồng thời còn trở thành một bộ phận thân thể của Dược Thiên Sầu.
Mà cỗ tu vi mang theo năng lượng cuồn cuộn kia, tự nhiên cũng đã trở thành tu vi của Dược Thiên Sầu. Lúc này, da thịt của hắn tựa hồ không mấy quen thuộc với cường độ tu vi mạnh mẽ như thế này. Hoặc chính xác hơn mà nói, thì là chưa có thói quen khống chế tu vi khổng lồ như thế này.
Bên trong đan điền, tu vi cuồn cuộn dậy sóng như nộ hải ba đào, Dược Thiên Sầu nhanh chóng dẫn ra, vận hành ở trong kinh mạch. Trong phút chốc, vô số năng lượng như Hoàng Hà vỡ đê, mãnh liệt tràn ra, cấp tốc gột tẩy kinh mạch ở trong tứ chi bách hải, làm cho khí huyết toàn thân rối loạn không sao chịu đựng nổi.
Nguồn truyện: Truyện FULL Những thống khổ sản sinh ra, ngoại nhân là vô pháp tưởng tượng, Dược Thiên Sầu toàn thân đỏ bừng, thất khiếu mơ hồ phún xuất ra máu tươi. Hồng Thái Long đứng ở bên dưới Điểm Tướng Bàn chăm chú quan sát, rõ ràng nghe thấy bên trong cơ thể hắn truyền ra những chuỗi thanh âm nộ hống giận dữ. Vì muốn làm cho hắn chịu bớt đau khổ, Hồng Thái Long đã phóng lên, khoanh chân ngồi ở sau lưng Dược Thiên Sầu, song chưởng áp lên lưng, dùng tu vi cường hãn của bản thân mà giúp đỡ Dược Thiên Sầu vận chuyển năng lượng cuồng bạo ở bên trong nội thể.
Hai người yên lặng ngồi trên Điểm Tướng Bàn khoảng ba ngày ba đêm, thì Hồng Thái Long mới thu tay về, ngay sau đó Dược Thiên Sầu cũng chậm rãi mở mắt ra, lúc này thể xác và tinh thần cùng năng lượng cuồng bạo, đã hoàn toàn dung hợp trở thành một thể, phục tùng sự khống chế của hắn.
"Ha ha! Xem ra cắn nuốt kẻ có tu vi cao hơn mình cũng không phải là chuyện tình gì dễ dàng. Bất quá lúc này tu vi của ngươi đã đột phá lên cảnh giới Tiểu Thần trung kỳ, cái chết của Kim Thái coi như là có giá trị, một thân tu vi không hề lãng phí chút nào!" Hồng Thái Long đứng dậy cười ha hả nói.
Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng vô cùng kinh hỉ, mở song chưởng ra cảm thụ tân thế giới bên trong nội thể. Đây là cảnh giới mà trước kia nằm mơ hắn cũng không dám nghĩ tới, nguyên lai là cường đại như thế này.
Chỉ thấy hắn mở song chưởng ra, ôm lấy thiên địa, khẽ quát lên:
"Quay về!" Kim phấn đang phủ đầy phạm vi hơn mười dặm chung quanh, lập tức như gió cuốn mây tan co rút về phía quân doanh, trong nháy mắt ngưng tụ thành một bức tượng hoàng kim điêu khắc hình dáng của Kim Thái, đang nhắm mắt an tường, trông vô cùng sinh động.
Ở dưới Điểm Tướng Bàn có cắm một chiếc gậy hoàng kim tỏa ánh hào quang lấp lánh, Dược Thiên Sầu vươn ngũ trảo ra, chiếc gậy nhanh như chớp lao vào trong tay của hắn, theo ý niệm lưu chuyển, ngay lập tức biến trở thành hình dáng của thanh Kim Hà Bổng, độ dài ngắn tương xứng với tầm tay.
"Thứ này đã có linh tính, chỉ cần cho nó thai nghén vài trăm năm sau, phỏng chừng rất có khả năng nó sẽ trở thành một con Kim Linh thứ hai!" Dược Thiên Sầu nắm giữ Kim Hà Bổng trong tay thỏa sức xem xét, rất nhanh đã hiểu rõ thuộc tính của nó. Theo sau khẽ vung tay lên, bức tượng hoàng kim điêu khắc bộ dáng của Kim Thái, nhanh chóng bay đến giữa quân doanh, đứng sừng sững ở đó giống như một pho tượng Kim Giáp Thủ Hộ Thần.
Sau đó, Dược Thiên Sầu mới cẩn thận kiểm tra những biến hóa bên trong cơ thể của mình, lắc đầu cười khổ:
"Vốn tu vi của Kim Thái chỉ đến Tiểu Thần trung kỳ, lúc này dung hợp cùng với tu vi của ta, thế nhưng cũng chẳng tăng tiến được bao nhiêu. Xem ra, nguyên bản tu vi của ta và Kim Thái cũng không hơn kém bao nhiêu." "Đó là tự nhiên, tu vi càng lên cao, thì sự chênh lệch giữa các cấp bậc sẽ càng lớn hơn, cũng không phải chỉ thêm một tí chút, là sẽ đột phá được cảnh giới!" Hồng Thái Long cười cười nói:
"Đây cũng chính là nguyên nhân, hai cao thủ giao phong với nhau, chỉ hơn kém nhau một chút tu vi, là cũng sẽ có thể phân rõ thắng bại." Đứng ở dưới đài, yên lặng nghe hai người nói chuyện. Trương Bằng rốt cuộc đã hiểu trên người sư phụ xảy ra biến hóa, lúc này phóng lên trên đài, chúc mừng nói:
"Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ...!" Dược Thiên Sầu cười híp mắt gật đầu, nói:
"Hiện giờ hãy áp giải Hậu Thổ ra đây, ta sẽ giúp bọn chúng cùng nhau thoát khỏi bể khổ ngay bây giờ!" Hồng Thái Long đứng ở một bên tấm tắc lắc đầu, sau đó phóng xuống dưới đài làm ra tư thế chuẩn bị.
Lần này Dược Thiên Sầu bởi vì đã có tu vi Tiểu Thần trung kỳ, cho nên dung hợp khống chế một thân tu vi của Hậu Thổ cũng không quá mức khó khăn, thêm kinh nghiệm lúc trước, nên có thể nói là như ngựa quen đường cũ. Hồng Thái Long đứng ở dưới đài, thấy hắn không cần hỗ trợ, thì cũng vui vẻ đứng nguyên tại chỗ....
Trong Phiêu Miểu Cung, Văn Lan Phong đang nằm trên giường chợt mở hai mắt ra, lam quang trong mắt tản xuất ra bốn phương tám hướng. Ở dưới sự chữa trị của năng lượng Lam Hải Tinh Hoa cường đại, thương thế của Văn Lan Phong chỉ trong vài ngày cơ hồ là đã khỏi hẳn. Lam Hải Tinh Hoa thần kỳ là không cần phải nghi ngờ, bên trong nội thể Văn Lan Phong tràn ngập Lam Hải Tinh Hoa, hắn không giống với người bình thường, dùng Lam Hải Tinh Hoa để tẩy kinh phạt tủy, mà là ở dưới tình huống bất tri giác, đem đại lượng Lam Hải Tinh Hoa dung hòa vào trong máu thịt của mình.
Có thể nói hiện giờ Văn Lan Phong kỳ thật đã là người có tấm thân bất tử. Chỉ cần hắn giữ vững thần trí không tiêu tán, thì chẳng quản ngươi đem hắn nghiền nát thành tro tàn, hắn vẫn có thể sống lại như bình thường. Đây cũng là nguyên nhân Ma Thần đánh hắn tan xương nát thịt, mà hắn vẫn có thể ngưng tụ trùng sinh lại thêm một lần nữa.
Nhìn thấy Văn Lan Phong đã hồi tỉnh, Lộ Nghiên Thanh luôn luôn ngồi chờ ở bên cạnh, nhanh chóng ôm lấy hắn kiểm tra trạng huống, sau khi phát hiện hắn không có việc gì, thì mới lẩm bẩm tự trách nói:
"Đều là lỗi của ta, ta không nên đáp ứng hắn cho ngươi đi ra ngoài mạo hiểm. Nếu không thì ngươi cũng sẽ không bao giờ thụ thương!" Văn Lan Phong yên lặng vươn tay lên vuốt mái tóc của nàng, nói:
"Ta tin tưởng nàng, nàng không có sai!" "Ta không nỡ lòng để cho ngươi không có ý thức như thế này nữa." Bỗng nhiên Lộ Nghiên Thanh đứng dậy, trong mắt bao hàm ánh lệ quang nhìn Văn Lan Phong, cắn môi do dự hồi lâu, sau đó bắt lấy tay của Văn Lan Phong, run rẩy hỏi:
"Nếu đem năng lượng trong cơ thể ngươi tiêu trừ đi, ngươi có chịu hay không?" Văn Lan Phong ngồi thẳng dậy, đôi con ngươi màu lam lẳng lặng nhìn nàng gật đầu nói:
"Nàng nói như thế nào, thì ta sẽ làm như thế đó." "Nhưng nếu làm vậy, đồng thời cũng sẽ tiêu tán đi một thân tu vi của ngươi. Ngươi trải qua tân tân khổ khổ mới có ngày hôm nay, ngươi thật sự nguyện ý hay sao?" Lộ Nghiên Thanh run rẩy nói, ngay cả bàn tay đang nắm tay Văn Lan Phong cũng không ngừng run run.
"Ta tin tưởng nàng." Văn Lan Phong ngữ khí không chút do dự nói.
Trong vành mắt của Lộ Nghiên Thanh bỗng nhiên trào ra lệ châu, nghẹn ngào hồi lâu sau, mới phủ phục xuống nói:
"Đều là lỗi của ta...." "Nàng đừng khóc, ta không biết vì sao, khi nhìn thấy nàng khóc, trong lòng của ta cảm thấy rất khó chịu." Văn Lan Phong nâng tay lên, vuốt ve khuôn mặt của nàng.
"Không được! Chẳng quản ngày sau ngươi oán hận ta suốt đời, ta cũng không nỡ lòng để cho ngươi cứ mãi ở trong tình trạng u mê như thế này." Bỗng nhiên Lộ Nghiên Thanh nắm lấy tay của Văn Lan Phong, vạn phần gian nan kéo hắn lên:
"Ngươi đi theo ta...!" Hai người nắm tay nhau đi ra khỏi Phiêu Miểu Cung, có gặp người khác hỏi thăm thương thế của Văn Lan Phong như thế nào rồi. Thì Lộ Nghiên Thanh chỉ nói là đã tốt hơn, muốn đưa Văn Lan Phong đi dạo mấy nơi. Hai người vừa rời khỏi Phiêu Miểu Cung, liền trực tiếp bay về phương xa....
Ở bên trong quân doanh, sau khi Dược Thiên Sầu dung hợp tu vi một thân của hai người Kim Thái và Hậu Thổ xong, hắn liền kiểm tra trạng huống bên trong đan điền, lúc này Hỏa Linh, Kim Linh cùng Thổ Linh đã quay trở về vị trí cũ, chỉ thiếu Mộc Linh và Thổ Linh, cũng không biết nếu tập hợp đủ ngũ linh thì sẽ có tác dụng gì.
Khi hắn mở mắt ra, chậm rãi đứng lên, thì Hồng Thái Long ở dưới quảng trường nhanh chóng lao vút tới đây. Phát hiện ra mình dĩ nhiên lại không thể nhìn thấu tu vi của Dược Thiên Sầu, lúc này không khỏi khẩn trương hỏi:
"Thế nào rồi?" "Sự chênh lệch giữa mỗi cảnh giới quả nhiên là rộng lớn. Sau khi dung hợp tu vi Tiểu Thần trung kỳ của Hậu Thổ xong, thì lúc này tu vi của ta chỉ mới vừa vặn đột phá lên cảnh giới Tiểu Thần hậu kỳ!" Dược Thiên Sầu ngữ khí có điểm tiếc hận, nhưng thần sắc hưng phấn trên khuôn mặt là không thể nào che giấu.
"Tiểu tử ngươi tiếc hận cái gì! Người ta khổ tu bao nhiêu năm, cũng không có được chỗ tốt như thế này đâu. Ngươi đã chiếm được tiện nghi rồi mà còn muốn khoe mã ah!" Hồng Thái Long cười ha hả nói:
"Tiểu Thần hậu kỳ, không sai không sai, so với ta tu vi còn cao hơn một cảnh giới, lão long ta phi thường hâm mộ ah!" "Chúc mừng sư phụ! Chúc mừng sư phụ!" Trương Bằng cũng lao tới, vui sướng hân hoan chúc mừng.
"Chỉ còn thiếu Mộc Linh và Thủy Linh, Mộc Linh thì đã biết chính là Mộc Nguyên Tử.., còn Thủy Linh thì không biết đang ở nơi nào. Hiện giờ ta đã có tiền vốn để luyện chế Thổ Phách Huyền Binh rồi. Mộc Nguyên Tử sớm hay muộn cũng sẽ nằm trong lòng bàn tay của ta." Dược Thiên Sầu liên tục cười lạnh nói:
"Cũng không biết tu vi của Mộc Nguyên Tử đến cảnh giới nào rồi, mong là đừng làm cho ta phải thất vọng!" "Tuy rằng ta chưa thấy qua Mộc Nguyên Tử, nhưng ta phỏng chừng ít nhất tu vi của hắn cũng đã tới cảnh giới Đại Thần rồi. Nếu ngươi cắn nuốt được hắn thì sẽ chiếm được rất nhiều chỗ lợi. Về phần Thủy Linh ah...!" Hồng Thái Long trầm ngâm trong chốc lát, khẽ lắc đầu nói:
"Trong tam giới có Thủy Linh hay không thì ta không rõ ràng. Nhưng ta nghe nói Thủy Thần ở Thần giới chính là Thủy Linh, bất quá vị cô nương kia là một trong số mấy vị Cổ Thần, tu vi cao thâm khủng bố, ngươi muốn cắn nuốt nàng, chỉ sợ là cũng không có khả năng!"