Mê Huyễn Tiên Thành...
Dược Thiên sầu hóa trang thành Ngưu hữu Đức, thoạt nhìn rất tùy ý lắc lư đến trước quầy một quầy hàng, cầm một con tuấn mã điêu khắc lên, tấm tắc cười thành tiếng nói:
"Lão thiên ah! Trên đời này thậm chí vẫn còn kì nhân tay nghề điêu khắc tinh xảo như thế này sao? Lão bản! Bán bao nhiêu linh thạch đây?" Vẻ tươi cười và ngữ khí của hắn đúng là mười phần đáng khinh.
Lộng Trúc nhìn hắn giống như đang nhìn một người chết bình thường, ngồi im không nhúc nhích nói:
"Nhàn quang của quỷ khách đúng là hiếm thấy. Nếu như quý khách biết nhìn hàng, ta một xu đều không thu tặng ngươi miễn phí." Ý tứ giống như đang nói:
"Ngươi dùng sức thổi phòng ngươi! Bản thân ta muốn nhìn xem, ngươi có thể khoe khoang ra cái hoa dạng gì." Dược Thiên sầu xem như đã nhìn ra, lão soái ca này đối với chính mình đang có thành kiến, quên đi! Chăng thèm tính toán cùng hắn, quay trở về kêu Quynh Hoa tiên tử đến thu thập hắn. Đang muốn nói vài lời an ủi, bỗng nhiên từ trên quảng Trường truyền đến thanh âm xôn xao. Quay đầu vừa nhìn, thì phát hiện đang có không ít đệ tử Tuyệt Tình Cung ở đó, đang dõng dạc thông báo chuyện tình gì đó.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL "Có chuyện gì thế nhỉ?" Dược Thiên sầu ôm bức tượng điêu khắc hình tuấn mã, thầm truyền âm dò hỏi.
Lộng Trúc cũng hiểu bây giờ không phải là thời gian để tranh khí, có chút tức giận truyền âm giải thích nói: "Sau khi Tiên Minh hai giới thành lập Liên Minh Trừ Ma xong. Tuyệt Tình Cung lại tập trung các lộ Tán Tu, thành lập ra Liên Minh Tán Tu, phần thường là sẽ lấy ra một ngàn người thu nhận làm đệ tử truyền môn của Tuyệt Tình Cung, để hưởng ứng cho đám người Tán Tu có công lao trong chuyện trừ ma vệ đạo. Nói rằng, tán tu nào lập được công lớn, sẽ được gia nhập Tuyệt Tình Cung, hơn nữa còn có cơ hội học được Bạt Kiếm Thức danh chấn tử phương của Tuyệt Tình Cung. Thông báo này vừa truyền ra, mọi người liền xúm đông xúm đỏ ùn ùn kéo tới, nghe nói hiện giờ đã triệu tập được hai ba trăm vạn người rồi ah!"
"Liên Minh Tán Tu?" Dược Thiên sầu đối với cái danh hào này cảm giác rất thân thiết, nhớ năm xưa hắn cũng từng ở trong Liên Minh Tán Tu của Nhân gian tu cân giới, đối với ý nghĩa này cũng không có gì lấy làm kì quái. Khẽ gật đầu nói:
"Gia nhập Tuyệt Tình Cung và học được Bạt Kiếm Thức, cơ hội thay đối vận mệnh như thế này. Nếu ta làm tán tu thì ta cũng sẽ đi tham gia đánh cược." "Dù sao hiện giờ cũng không có ai nhận thức ngươi. Ngươi cử đi thứ xem thôi!" Lộng Trúc âm dương quái khí nói.
Dược Thiên sầu vuốt ve pho tượng tuấn mã điêu khắc trong tay, cười hắc hắc nói:
"Hay là thôi đi! Người của Tuyệt Tình Cung nếu phát hiện ra ta, không liều mạng cùng ta mới là chuyện lạ." "Nga!" Lộng Trúc tủm tỉm cười đáp:
"Có chuyện này đã quên thông báo cho ngươi. Vong Tình đã công khai tuyên bố, ân oán giữa ngươi và Tuyệt Tình Cung đã được xóa bỏ." Theo sau, Lộng Trúc đem chuyện tình Dược Thiên sầu đúng lúc thông báo kịp thời hóa giải nguy cơ, Vong Tình nói rằng công lao này quá mức to lớn, cùng những tin tức giang hồ gần đây thu lượm được kể ra một lần.
"Ách! Có chuyện tốt như vậy hay sao?" Dược Thiên sầu sửng sốt ngắm nhìn chung quanh nói:
"Cũng đúng thôi! Vừa nhìn quang cảnh Mê Huyễn Tiên Thành, ta liền đoán ra âm mưu của Kim Thái và Bạch Khải còn chưa hoàn thành được. Nếu không ma đạo trùng lâm tam giới. Mê Huyền Tiên Thành làm sao có náo nhiệt như bây giờ được chứ!" "Cho nên kêu người đi xem thứ, có thể đem Bạt Kiếm Thức của Tuyệt Tình Cung học được cũng là không tồi." Lộng Trúc mỉm cười trêu chọc nói.
"ít nói nhảm thôi! Tuyệt Tình Cung làm sao có thể dễ dàng đem hết pháp quyết của Bạt Kiếm Thức lộ ra ngoài đây. Nhiều nhất cũng chỉ là một hai thức mà thôi. Bất quá hiện giờ ta có thể yên tâm thu mua một số Thứ ở Mê Huyễn Tiên Thành." "Ngươi lại muốn làm gì?" Lộng Trúc nghẹn họng trân trối dò hỏi.
Dược Thiên sầu không đáp mà chỉ khẽ ứng thanh một tiếng, buông pho tượng tuấn mã điêu khắc trong tay xuống, liền quay đầu đi vào bên trong đám đông. Bắt đầu sà vào các quầy hàng mặc cả cỏ kè những thứ giá thành tốt hơn so với nhân gian. Mấu chốt, trước mắt hắn là muốn đại lượng thu mua những Thứ không quá xa hoa. Hơn trăm vạn người dùng toàn hàng cao cấp hắn cũng không có nhiều tiền vốn như thế. Chỉ đành tạm thời mua những thứ này trước tiên mà thôi.
Hắn dạo quanh thu mua mấy ngàn thanh phi kiếm ở các quầy hàng, điều này đã làm cho nhóm đệ tử Ly Hỏa Cung chú ý, âm thầm bám theo phía sau, thấy hắn vẫn muốn mua thêm Thứ gì đó. Một gã đệ tử thân mặc hồng y, vội vàng chạy đến bên người hắn, chắp tay nói:
"Tại hạ là đệ tử Ly Hỏa Cung." Dược Thiên sầu quay đầu liếc mắt nhìn hẳn, can mày nói:
"Có chuyện gì hay không?" "Xem bộ dáng của tôn giá dường như là muốn thu mua rất nhiều các loại tiên khí cấp thấp. Lý Hỏa Cung chúng ta chính là đệ nhất đại phái luyện khí trong tam giới đó nga!" Hồng y đệ tử kia cười nói:
"Nếu tôn giá muốn thu mua số lượng lớn. Ly Hỏa Cung chúng ta vẫn thường xuyên dự trừ không ít hàng. Mua nhiều còn có ưu đãi, tổng so với tôn gia đi dạo xung quanh thu mua sẽ rẻ hơn nhiều. Tôn giá cảm thấy thế nào?" Tựa hồ là đệ tử chăm nom sinh ý của Ly Hỏa Cung ah! Dược Thiên sầu nhíu mày thầm nghĩ, như thế nào lại quên mất Ly Hỏa Cung, hiện giờ ân oán giữa mình và Tuyệt Tình Cung đã được xóa bỏ, hoàn toàn có thế quang minh chính đại đến Ly Hỏa Cung mua vật phẩm thôi! Đâu cần ở nơi này lãng phí thời gian.
"Hảo hảo hảo! Có tiện nghi thì tốt rồi." Dược Thiên sầu gật đầu cười nói.
Lúc này gã hồng y đệ tử mới vươn tay cung thinh:
"Mời tôn giá." Lúc này hai người bay ra khỏi đám đông, không bao lâu sau đã tới trước cứa phân đà của Ly Hỏa Cung, đồng thời cũng tiến vào bên trong.
Kỳ thật. Dược Thiên sầu đối với nơi này đã rất quen thuộc. Bất quá trước kia đều trực tiếp xông vào trong hậu đường tìm Trưởng lão Hỏa Luyện Thanh. Nhưng hôm nay, sau khi gã hồng y đệ từ dẫn hắn tới một gian nhà nằm phía bên tay trái xong, thì kêu hắn ngồi nghi ngơi chờ một lát. Lúc này mới đi mời một vị lão nhân đến, lão nhân hiên nhiên cũng không cho rằng, tiểu đệ tử trong phân đà có thể mời được đại nhân vật tầm cỡ nào.
Chờ sau khi đến đây, phát hiện ra mình nhìn không thấu tu vi của Dược Thiên sầu xong, diễn cảm mới coi trọng hơn vài phần, chắp tay hướng Dược Thiên sầu dò hỏi:
"Tại hạ Lý Chấn, Chẳng hay tôn giá xưng hô thế nào?" "Ngưu hữu Đức!" Dược Thiên sầu nâng chén trà lên, bình tĩnh nhấm nháp trả lời.
Lý Chấn nhíu mày trầm ngâm suy nghĩ, phát hiện ra chưa từng nghe qua cái danh hào này. Bất quá vẫn lơ đềnh, cười ha hả nói:
"Nghe đệ tử môn hạ nói, tôn gia muốn thu mua các loại tiên khí cấp thấp với số lượng lớn. Chẳng biết muốn mua tiên khí dạng gì, và mua bao nhiêu?" Dược Thiên sầu tay nâng chén trà, cười nhàn nhạt nói:
"Ta nghĩ phi kiếm chiếm đa số đi! Nhưng cũng không phải là muốn mua toàn bộ tiên khí cấp thấp, cao phẩm cũng muốn mua. Bất quá ta nghe hắn nói, nếu mua nhiều sẽ có nhiều ưu đãi nên ta mới đến. Ngươi đừng hố ta đó." "Mua số lượng lớn tự nhiên là có ưu đãi, hắn nói không sai." Lý Chấn vẻ mặt tươi cười:
"Tôn giá có thể đưa ra số lượng cụ thể hay không?" Dược Thiên sầu để chén trà xuống, trịnh trọng nói:
"Có bao nhiêu mua bấy nhiêu!" "Tôn giá nói đùa ư?" Lý Chấn cười ha ả. Nương theo tiếng cười một lần nữa tỉ mỉ đánh giá Dược Thiên sầu, trong lòng đang cân nhắc xem. Dược Thiên sầu có đủ tiền vốn mua hết tất cả hay không, cần phải nhớ rằng. Ly Hỏa Cung sừng sừng ở trong Tiên giới nhiều năm qua như thế, bên trong tông môn đệ tử luyện chế ra phi kiếm, không biết là đang tồn khô bao nhiêu con số. Chỉ riêng phân đà này đã có mấy trăm vạn đồ vật rồi. Nếu như Mang hết thảy bán phá giá ra ngoài, quả thật cũng đúng là một sinh ý lớn. Bất quá, kẻ nào có tiền nguyện ý muốn mua nhiều Thứ rác rưởi như vậy đây chứ?
"Nhìn ta giống đang nói đùa hay sao?" Dược Thiên sầu trừng mắt lạnh hỏi ngược lại.
"Ha ha! Tự nhiên là không có." Lý Chấn mân mê chòm râu trắng khẽ mỉm cười nói: "Tiên khí nhất phẩm có giá một khối Thần Phẩm Linh Thạch, nhị phẩm một trăm khối, tam phẩm một vạn khối, tử phẩm một trăm vạn khối, ngũ phẩm một ức khối. Đây là giá cả bên ngoài thị Trường, nhưng nếu tôn giá mua số lượng lớn, thì song phương sẽ hảo hảo thương lượng, về phần những món ngoài lục phẩm, tùy tiện mỗi văn kiện đều hơn trăm ức Thần Phẩm Linh Thạc, phần lớn đều ước định như thế. Nhưng giá tiền không phải ta có thể làm chủ. Trong phân đà đang dự trừ sẵn một số lượng hàng hóa Nếu tôn gia thật lòng muốn thu mua số lượng lớn. Ta có thể vì ngươi mà tiến cử lên Trưởng lão trấn thủ phân đà này. Gặp nhau nói chuyện thương lượng!"
Dược Thiên sầu trầm ngâm hồi lâu sau mới đáp:
"Đem số lượng tồn kho báo ra, ta sẽ tính toán thu mua." Đúng là thật sao! Lý Chấn tinh thần rung lên, ngồi thẳng dậy, nghiêm trang nói:
"Nhất phẩm tiên khí trong phân đà có khoảng chừng hai trăm vạn món, nhị phẩm có hơn bốn mươi vạn món, tam phẩm chừng hai mươi vạn món, tử phẩm có gần năm vạn món, ngu phẩm tám trăm món, lục phẩm mười một món. Chẳng hay tôn giá muốn mua phẩm cấp nào, và mua bao nhiêu?" Dược Thiên sầu nghe đến đây thì trầm ngâm gật đầu, như đang tính toán xuống. Chỉ tính riêng mười một món lục phẩm, nếu mua xuống cũng hơn ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch rồi. Nếu như thu mua tất cả thì cũng phải hai ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch. Hiện giờ tất cả linh thạch mà hắn có cũng chỉ khoảng tám mươi ngàn ức Thần Phẩm mà thôi, nhưng còn phải giữ lại để chỉ dùng. Bất quá hắn vẫn muốn mua tiên khí cao phẩm, thật đúng là có điểm phân vân ah!
Sau khi trầm ngâm cân nhắc một hồi, Dược Thiên sầu bĩu môi nói:
"Nhất phẩm ta chỉ mua một trăm vạn món, tận lực chọn phi kiếm cho ta. Những Thứ khác, từ nhị phẩm đến lục phẩm ta đều mua hết toàn bộ." Hai người phía đối điện không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Lý Chấn ho khan một tiếng, không nghĩ qua số lượng sẽ nhiều như vậy. Lúc trước hắn dự tính chỉ mười vạn món là cao nhất rồi, nhưng không ngờ....Lúc này liền ho khan cười nói: "Tôn giá cũng biết những món hàng này giá tiền sẽ vượt qua hai ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch. Đương nhiên không phải là ta đang hoài nghi tiền vốn của tôn giá, nhưng xin hỏi một tiếng, ngươi mua nhiều binh khí như thế, là có dụng ý gì? Nếu không nắm rõ tình hình, nếu những món hàng này chảy sang Minh giới, thì cũng Chẳng khác nào chặt đứt tài lộ của những môn phái khác. Ly Hỏa Cung chúng ta sẽ không thể nào giải thích được với người khác ah!"
"Chuyện này ngươi không cần quản nhiều! Quên đi, hai trăm món tiên khí nhất phẩm ta đều mua hết luôn." Dược Thiên sầu lúc này quyết đoán vỗ bàn. Theo sau vươn tay áo ra giũ vài cái, bên trong rớt ra vô số thủ trạc trừ vật, khiến cho Lý Chấn ngẩn ra. Không thể tưởng tượng nổi trên người hắn sẽ ẩn giấu nhiều thủ trạc trừ vật như thế ah!
"Ba!" Dược Thiên sầu tùy tiện cầm lấy một chiếc thủ trạc trừ vật, đặt xuống bàn, dùng giọng điệu khí phách nói:
"Bớt sàm ngôn đi. Ta là người mua đồ, ngươi là kẻ bán đồ. Đây là một trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch làm tiền đặt cọc trước, biểu đạt thành ỷ. Nếu ngươi quyết tâm làm vụ sinh ý này, thì hãy thu tiền đặt cọc vào. Sau đó tiền trao cháo múc, đừng nói thêm nhiều lời vô nghĩa cùng ta. Nếu như ngươi không quyết định được, thì hãy kêu người khác đến đây gõ nhịp!"