"Giết người như cỏ rác, quả nhiên là sát chiêu lợi hại!" Thanh Nương đứng ở phía sau, ẳn náu trong màn hào quang của Kim Quang Tán, quay đầu nhìn xem nhịn không được hít một ngụm lãnh khí, tràng cảnh lệ quang cùng huyết tinh đầy trời và tiếng kêu la thảm thiết không ngừng, khiến cho da đầu nàng tê dại. Trầm ngâm hồi lâu sau, nàng mới quay đầu sang nhìn Dược Thiên Sầu, kì quái nói: "Khi người kia còn chưa xuất thủ, ngươi đã cảnh báo ta phải cấp tốc bỏ chạy, dường như ngươi sớm đã biết được nguy hiểm, phải chăng là ngươi đã từng nhìn thấy qua sát chiêu này hay sao?"
 
Ôm thắt lưng mềm mại không xương của Thanh Nương, Dược Thiên Sầu cười khổ thầm nghĩ, ta đương nhiên là kiến thức qua, chỉ sợ trên đời này không người nào kiến thức qua nhiều lần bằng ta. Mê Tiên Chỉ kích sát Thương Vân Tín còn dễ dàng giống như giết gà bình thường, cả đám kia lại giống như cây non cùng nhau chen chúc vào một chỗ, khi Mê Tiên Chỉ tập kích bao trùm, không biến thành tràng cảnh máu chảy thành sông mới là chuyện lạ.
 
"Không có, chỉ là dự cảm trước mà thôi!" Dược Thiên Sầu thuận miệng đáp, nhưng trong lòng thì đang vạn phần cảm khái, uy lực của Mê Tiên Chỉ này tăng trưởng theo tu vi của lão nhân gia, lực sát thương càng ngày càng phi thường cường hãn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Tiên Cung nội vụ đại tổng quản Nhiếp tiểu Thiến, ánh mắt cũng theo trên thân hai người bọn hắn thu hồi trở về. Trông thấy hai người có thể dưới tình huống nguy hiểm vạn phần mà nhanh chân đào thoát, ánh mắt căng thẳng rõ ràng đã buông lỏng xuống hơn rất nhiều, lực chú ý một lần nữa quẳng ném vào giữa đương trường.
 
Lúc này, cả thế giới hoàng kim rực rỡ, khắp nơi đều tràn ngập máu tươi, ngay cả Minh Hoàng Bạch Khải đứng bên cửa sổ trên lầu các, bên trong Tiên Cung, cũng nhịn không được mà phải nhíu mày.
 
Bạch Khải nhìn thấy Kim Thái ở phía dưới bỗng nhiên đứng lên, hừ lạnh một tiếng, không khỏi cảm thấy buồn cười. Nếu người này không thích phô trương khí phái để vương, thì làm sao lại chết mất nhiều thủ hạ như vậy. Chuyện đó cùng để cho người ta vung đao giết mổ ở trong này có gì khác nhau đâu, đúng là tự chuốc lấy họa vào người!
 
Còn Ngạc Tuyết Quân, Cơ Vũ cùng Lộ Nghiên Thanh thì đều ngần ngơ, tuy rằng cũng biết Tất Trường Xuân có bản lĩnh không sai, nhưng không hề nghĩ qua, hắn mới vừa ra tay thì đã tạo nên đả kích, khiến cho Tiên Cung không thể nào thừa nhận. Lúc này Ngạc Tuyết Quân cùng Cơ Vũ thoáng đưa mắt nhìn nhau, đều theo trong ánh mắt đối phương nhìn thấy được một tia hy vọng, hai người bắt đầu phóng nhãn đánh giá tình hình bốn phía xung quanh, cuối cùng nhất tề tập trung ở trên người của Dược Thiên Sầu...
 
Mà phiêu phù trôi nổi ở trên không trung bên ngoài Tiên Cung, gần vạn chưởng môn các phái tập trung đứng đây, đều nghẹn họng trân trối nhìn nhau, bọn hắn không nghĩ qua, sẽ có người dám xông vào Tiên Cung, làm trò ở trước mặt Tiên Đế, ngang nhiên đại khai sát giới, quả nhiên là gan lớn bằng trời!
 
"Giết!" Kim Thái đột nhiên quát lớn một tiếng, rốt cuộc lúc này thì Tiên giới chí tôn đã không còn kiềm chế nổi thêm nữa.
 
Trong thế giới hoàng kim, bỗng dưng sát khí thấu trời, gần ngàn bóng thân ảnh từ bốn phương tám hướng thuấn di chạy đến, chính là nhóm cung chủ Cực Lạc Tiên Cảnh, lúc trước đã may mắn chạy thoát. Lúc này cả đám giống như đàn ong vỡ tổ, hung hăng lao về phía Tất Trường Xuân mà quần ẩu, trên quảng trường hoàng kim lập tức xuất hiện những tiếng bạo nổ ầm ầm, tầng tầng lưu quang muôn màu tuôn trào ra khắp nơi, các món pháp bảo cổ quái oanh kích loạn xạ, khiến cho người bên ngoài đứng xem náo nhiệt choáng váng không thôi...
 
Đám người dường như đã nhìn ra, Mê Tiên Chỉ của Tất Trường Xuân cần phải có thời gian ngưng tụ, cho nên gần ngàn cao thủ đều vội vàng ra tay tập kích, hiển nhiên là không muốn để cho Tất Trường Xuân có thời gian thi triển ra Mê Tiên Chỉ thêm nữa...
 
"Oanh! Kim Thái, ta sẽ giết sạch đám thủ hạ tay sai của ngươi, xem ngươi còn trốn được thêm nữa hay không?" Tất Trường Xuân đang bị gần ngàn cao thủ vây quanh, hung hăng quát lớn lên một tiếng, tràng cảnh chiến đấu cơ hồ là đã tiến nhấp vào trạng thái gay cấn.
 
Xung quanh chiếc cột đinh hoàng kim đều bị bóng thân ảnh vây kín, tầng tầng lưu quang tản mát ra bốn phương tám hướng, mặc cho người ở bên ngoài tu vi cao đến đâu, cũng không thể nào nhìn thấy rõ được tình huống chiến đấu ở bên trong, vô số thanh âm quát tháo hỗn tạp, vang vọng thấu trời xanh.
 
Theo sau, không ngừng trông thấy bóng người kêu rên thảm thiết bị văng ngược ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất. Những người này nếu không phải gãy cổ, thì cũng là băng xuyên thấu ngực, hoặc toàn thân bị xả thành hai nửa.
 
Cũng có người từ bên ngoài vòng vây, chứng kiến đồng bạn gặp tràng cành thê thảm như vậy, liền trực tiếp hiển lộ nguyên hình Tiên Thú.
 
Phi xà khổng lồ, giao long dữ tợn, kim điêu giương cánh phành phạch...Bay loạn khắp trời, mỗi con Tiên Thú đều phơi bày ra hàm răng nanh sắc bén, quẫy động thân hình bay múa loạn xung quanh vòng vây, tìm kiếm cơ hội kích sát mục tiêu.
 
Đám Tiên Thú này đều là Tiên Cung hao tốn nhiều năm công sức thuần dưỡng từ ngày chúng nó còn là ấu thú, có được tu vi cường hãn như ngày hôm nay quả thực là một điều không hề dễ dàng, quan trọng nhất là, chúng nó đều tuyệt đối trung thành đối với Tiên Đế Kim Thái.
 
Chóng kiến mấy con đồng bạn, bị giết chết, một con giao long khổng lồ hai mắt đỏ tươi như máu, đột nhiên hung hăng vẫy chiếc đuôi khổng lồ bao trùm tầng lân giáp rất dày, hoành ngang quét ra, "oanh" một tiếng, trực tiếp đem chiếc cột đình hoàng kim đường kính rộng mấy chục thước, quật đổ xuống dưới.
 
Ngay khi cột đình hoàng kim bên tay phải đổ xuống đất, Tất Trường Xuân liền gầm lên: ""Nghiệt súc muốn chết!"
 
Một bóng thanh ảnh từ trong vòng vây đám nhẫn mã Tiên Cung, bất ngờ phóng vút rạ, hòng truy kích con giao long khống lồ ở bên ngoài kia. Bất quá đúng lúc này, một con chim điêu từ trên không trung đã vỗ cánh lao vút xuống, song trảo chộp đến mang theo tiếng xé gió kinh người.
 
Tuy nhiên bóng thanh ảnh vẫn nhanh hơn một chút, thân hình nhuần nhuyễn như nước chảy mây trôi tránh thoát cặp song trảo sắc bén kia, đồng thời song chưởng vươn ra túm lấy hai cổ chân mọc đầy vảy giáp của con chim điêu, ngay lập tức tiếng xương gãy giòn vang thanh thúy liền đã vang lên. Con chim điêu khổng lồ, bị trúng chiêu này, thì không khỏi ngâm lên một tiếng kêu thảm thiết rung trời, bóng người mặc trường bào thanh sắc, liền nhân cơ hội luồn xuống dưới bụng nó, đồng dạng huy chưởng bổ thẳng vào dưới bụng của con chim điêu, trực tiếp đem nó xẻ thành hai mảnh.
 
Tất Trường Xuân một đường phá vây lao ra, chém giết phi thường gọn gàng, khiến cho đám mãnh thú xung quanh đều không dám tới gần. Còn những người khác thì đều
 
Hít sâu vào một ngụm lãnh khí, Tiên Minh nhị giới tựa hồ còn chưa từng nhìn thấy qua, người nào có năng lực cận chiến cường hãn đến mức độ này, hơn nữa còn là một lão nhân có thân hình mảnh khảnh gầy yếu.
 
Cần phải biết rằng, trong đám Tiên Thú này, con nào tu vi kém cỏi nhất, cũng là Tiên Để sơ kỳ, bởi vì từ nhỏ đã thuần dưỡng trung thành với Tiên Đế, cho nên Kim Thái vì chúng nó mà đã hao tổn số lượng tài nguyên không nhỏ. Đứng bên ngoài ngắm nhìn Tất Trường Xuân dựa vào một thân bản lĩnh, ác chiến cùng một đám Tiên Thú có tu vi Tiên Đế sơ kỳ, hơn nữa còn đang điên cuồng oanh kích, bất luận con Tiên Thú nào gặp phải hắn đều sẽ chết thảm, điều này bảo sao chúng nhân không kinh hãi đây?
 
Ngay cả Kim Thái sắc mặt đều khẽ biến, hiển nhiên là đã bị tràng cảnh trước mắt chấn kinh không nhỏ. Mà Lộ Nghiên Thanh đứng phía sau lưng hắn, thì khóe miệng cũng khẽ nhếch lên, ngày hôm nay giống như lại nhìn thấy bóng thân ảnh kia chiến thiên đấu địa ở dưới nhân gian, giành lấy danh xưng Nhân Gian đệ nhất cao thủ. Bất quá chiến trường lần này đã muốn chuyển lên Tiên giới, hơn nữa còn gây náo nhiệt trong Tiên Cung, nơi thống lĩnh cả quần hùng ở khắp Tiên giới, nhưng hắn vẫn dũng mãnh như xưa, không hề thay đổi.
 
"Phanh!" Một tiếng nổ rung trời vang lên, theo sau là những thanh âm xương cốt nát vụn, con giao long lúc trước dùng đuôi phá hủy chỗ đứng của Tất Trường Xuân, đã bị hắn đá một cước nát đầu, máu tươi như suối phun văng ra khắp nơi, đồng thời cũng làm cho chiếc trường bào thanh sắc nhuốm đầy huyết dịch, trông thực khủng bố.
 
Con giao long dưới chân Tất Trường Xuân đã chết, tuy rằng nát đầu nhưng thân hình vẫn theo bản năng vẫy đuôi đánh úp tới. Tất Trường Xuân búng người nhảy dựng lên, vươn tay xuất ra ngũ trảo, trực tiếp nắm chặt lấy chiếc đuôi khổng lồ của con giao long. Theo sau, xương bả vai hơi rung lên, lóp da thịt bên ngoài thân thể con giao long liền bị chấn nát, phơi bày ra khung xương sống trắng hếu, lúc này nó vĩnh viễn đã không thể nhúc nhích thêm được nữa rồi.
 
Tất Trường Xuân nắm chặt khúc xương sống của con giao long trong tay, giống như điều khiển một cây trường tiên, dùng sức vung ra ngoài, "oanh oanh" vài tiếng, mấy con Tiên Thú đang vây xung quanh bị cây trường tiên khổng lồ đánh bay ngược ra xa.
 
Lúc này, chỉ thấy Tất Trường Xuân đứng giữa đương trường mà ra sức vũ lộng cây trường tiên xương sống, thẳng đến khi khung xương sống đứt rời vài khúc, mà những con Tiên Thú khác cũng không dám đến gần hắn nữa, thì hắn mới quăng khúc xương sống ra, cả người thuấn di biến mất ngay tại chỗ.
 
Kim Thái hai mắt rất nhanh đã quẳng ném lên trên đỉnh chiếc cột hoàng kim nằm phía bên tay trái, lão nhân thân mặc trường bào thanh sắc khí vũ hiên ngang đứng ở trên đó, nghênh đón gió trời, mà lúc này ánh mắt của mọi người xung quanh, cũng đều quẳng ném về phương hướng đó.
 
Đồng dạng, Tất Trường Xuân cũng đang nhìn chằm chằm về phía Kim Thái, chỉ thấy hắn thản nhiên nói: "Vốn tưởng rằng trong Tiên Cung lắm nhân tài ẩn dật, sẽ có cao thủ cùng ta quyết chiến một hồi. Nhưng bấy nhiêu kia đều không đáng nhắc tới, ở trong mắt ta chỉ là thổ kê chó kiếng mà thôi, chưa đủ làm cho ta tận hứng!"
 
Nói dứt lời, ánh mắt quét xung quanh đương trường, mười phần trung khí quát lớn: "
Kim Thái nhát gan, uổng công xưng làm Tiên Đế, có người nào dám cùng lão phu quyết chiến một trận hay không...?"
 
Vong Tình bất quá chỉ là bại tướng dưới tay Tiên Đế mà thôi, đã có Tiên Đế ở đây, liền không tới phiên Vong Tình ra tay biểu diễn tiểu xảo. Huống chi cao thủ dưới trướng Tiên Đế nhiều như mây, có mười hai vị đại tiên quân hùng chấn bốn phương, người nào tính ra cũng đều mạnh hơn Vong Tình này gấp mấy lần ah!"

 
Nghe câu khước từ uyển chuyển này, Nhiếp Tiểu Thiến không khỏi lớn tiếng quát: ""Vong Tình! Ngươi dám làm trái pháp chỉ của Tiên Đế sao?"
 
Vong Tình ngôi im phía dưới, căn bản là không thèm quan tâm đến nàng.
 
Kim Thái híp mắt mỉm cười, ngữ khí tăng thêm vài phần nói: "
Vong Tình! Bản tôn lệnh cho ngươi đứng ra giáo huấn tên cuồng đồ to gan này!"
 
"
Vong Tình đến đây là muốn chúc mừng ngày thành hôn của Tiên Đế, sau khi lễ thành hôn kết thúc, Vong Tình sẽ quay trở về Tuyệt Tình Cung, những chuyện khác cùng ta đều không quan hệ!" Dưới mặt nạ, thanh âm hờ hững thản nhiên truyền ra.
 
Bên ngoài Tiên Cung, gần vạn chưởng môn nhân các phái lớn nhỏ đang quan sát náo nhiệt, nghe được câu nói này, nhất thời đều "
" lên! Lời này của Vong Tình bỏ qua chính là muốn kháng cự pháp chỉ của Tiên Đế, lễ mừng đại hôn lần này, quả nhiên là phi thường náo nhiệt...
 
Trên tầng lầu bên trong Tiên Cung, Minh Hoàng thu song chưởng về phía sau lưng, bắt đầu cần thận đánh giá Vong Tình...
 
Lúc này Kim Thái cũng không tức giận, còn khẽ gật đầu nói: "
Xem ra bản tôn đã quá nhân từ rồi, chuyện này qua đi, cũng là thời điểm ta nên chấn chính lại trật tự ở trong Tiên giới!"
 
Nói dứt lời, ánh mắt quẳng ném về phía thân ảnh đang đứng trên đỉnh chiếc cột hoàng kim, dùng ngữ khí uy nghiêm nói: "
Tả hữu hộ pháp, mười hai đại tiên quân nghe lệnh, mau chóng tru diệt tên cuồng đồ to gan kia!"
 
Thanh âm tuân lệnh không ngừng vang lên, ba mươi thân ảnh còn chưa động thủ, thì đã nghe thấy thanh âm của Tất Trường Xuân vang vọng ở trong đất trời: "
Thiên Địa Chính Khí, Hạo Nhiên Chính Khí, ngưng!"
 
Đồng thời song chưởng của Tất Trường Xuân bỗng nhiên dang rộng ra, không khí trong đất trời nhanh chóng ngưng tụ, giống như thiên uy giáng xuống trần gian, vô số khí lưu vô hình phô thiên cái địa, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn ùa đến.
 
Lúc này Tiên Đế Kim Thái đã dùng đến nhóm thủ hạ thân tín, cho nên bản thân Tất Trường Xuân cũng không dám khinh thường, đồng thời sau khi hiếu rõ lập trường của Vong Tình xong, hắn cũng không muốn dây dưa thêm xuống, mà toan tính trực tiếp quyết chiến cùng Kim Thái, cho nên lúc này mới dùng đến "Chính Khí Quyết" mượn uy lực của trời đất hỗ trợ. Chiêu thức này cùng Ngưng Tự Quyết bình thường Tất Trường Xuân thường hay sử dụng trong phạm vi nhỏ là hoàn toàn không cùng đẳng cấp, cần biết rằng lúc này hắn sẽ phải cùng lúc đối phó với rất nhiều cao thủ tại đương trường.
 
Trong phút chốc, mười hai vị đại tiên quân và mười tám vị hộ pháp còn sống lúc trước đang hung hăng lao đến tấn công, thì thân hình chợt ngưng đọng lại giữa không trung, mỗi cử động nhỏ đều phi thường gian nan. Dưới tác động của Hạo Nhiên Chính Khí, mùi máu tươi gây mũi bốn phía xung quanh đã tiêu thất không còn, biển máu dưới mặt đất cũng nhanh chóng hóa thành sương khói, cùng đám mây mù ứôi nổi bên trên, nháy mắt liền đã bị xua tan.
 
Trời quang vạn lý xuất hiện những tia nắng nóng như lửa đốt, ánh dương quang lan tỏa khắp nơi, càng khiến cho tòa Tiên Cung tản mát ra kim quang chói mắt, những phiến hoàng kim gồ ghề dưới mặt đất cũng đang biến đổi hình dáng ở dưới nhiệt khí thiêu đốt, giống như ngọn nến gặp lửa bình thường, rất nhanh sẽ tan chảy ra.
 
Phía bên dưới, Vong Tình vẫn ngồi ngay ngắn tại chỗ, chỉ riêng địa phương xung quanh chỗ ngồi của hắn là vẫn binh yên vô sự, ngay cả chiếc bàn án bày đầy giai hào mỹ tửu vẫn đứng yên bất động như cũ.
 
Lúc này, từ trong nội thể Kim Thái dần dần khuếch tán ra một khối quang cầu màu kim sắc, khi hắn vung tay áo lên, khối quang cầu này liền bao phủ lên mấy người đang đứng xung quanh, che chở khoảng mười người thoát ra khỏi phạm vi trọng áp, trực tiếp bay vào đại sảnh bên trong Tiên Cung.
 
Mười người này bao gồm...Đại tổng quản Nhiếp Tiểu Thiến cùng sáu vị đại thống lĩnh chấp chưởng Tiên Cung, bởi ngày sau gây dựng lại Tiên Cung còn cần phải có bọn hắn ra sức, mà Cơ Vũ là Tiên Hậu của mình, tám người này hiển nhiên là phải bảo hộ rồi. Về phần Ngạc Tuyết Quân cùng Lộ Nghiên Thanh thì do xem trên thể diện của thê từ, mà nhân tiện kéo theo.
 
Kim Thái khẽ liếc mắt nhìn thoáng qua Vong Tình, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, chậm rãi quay đầu nhìn về phía tầng lầu bên trong Tiên Cung, nhất thời hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy hắn vung hai ống tay áo lên, mặt đất hoàng kim đang tan chảy nhất thời đã khôi phục nguyên dạng, tất cả kiến trúc hoàng kim xung quanh đang tan chảy xuống, một lần nữa từ dưới đất mọc lên như mới!
 
Gần vạn chưởng môn các phái lớn nhỏ đang đứng phía ngoài quan sát trận chiến, cả đám đều lặng ngắt như tờ, hai mắt mở căng ra hết cỡ, rốt cuộc Tiên Đế Kim Thái đã xuất thủ rồi, trường hợp loại này cũng không phải, lúc nào cũng dễ dàng có thể nhìn thấy qua...
 
Theo sau Kim Thái hư không vung tay áo lên, mười hai vị đại tiên quân cùng mười tám vị hộ pháp liền cảm giác trọng áp bên trong không khí tụt giảm xuống rất nhanh. Nhưng thiên địa uy áp là vô cùng vô tận, thoáng tiêu giảm lại nháy mắt ùa đến. Bất quá, lúc này bọn hắn chóng kiến Kim Thái đã muốn xuất thủ, lòng tin tưởng nhất thời đại tăng, huyết mạch trong người bành trướng ngửa cổ lên hét dài vài tiếng, ba mươi người nhất tề dùng phương thức này để chống đối lại uy áp của thiên địa, nhưng có vẻ như là vô cùng gian nan!
 
Lúc này Kim Thái đã minh bạch rồi, nếu không phá giải uy áp của thiên địa này, coi như minh động thủ cũng sẽ là vướng chân vướng tay, hơn nữa ở bên dưới còn có Vong Tình đang mưu đồ gây rối. Vì thế ống tay áo màu kim sắc không ngừng vũ lộng tương trợ.
 
Ba mươi người vừa mượn được lực lượng, liền không khỏi liều mạng thúc giục tu vi bản thân, rốt cuộc càng vận chuyển càng nhanh, trải qua thêm mấy vòng uy áp, chỉ thấy chiếc cột hoàng kim bán kính rộng mấy chục thước dưới chân Tất Trường Xuân đã trở nên vặn vẹo trở thành một chiếc bánh quai chèo*, (cái bánh quẩy xoắn, quê tui gọi là như thế đấy!)
 
Tiên Đế còn chưa chính thức ra tay ah!...Dược Thiên Sầu đứng từ xa quan sát cuộc chiến, nhất thời trong lòng không khỏi khẩn trương lên, cánh tay ôm eo Thanh Nương đã buông ra, song chưởng gác sau lưng cũng xuất hiện một nhúm Tử Hỏa. Chỉ cần phát hiện ra tình huống không đúng, hắn liền sẽ khai thông thiên địa, tạo ra Thiên Lôi tương trợ Tất Trường Xuân. Nếu quả thực tràng cảnh đến mức độ này, hắn cũng bất chấp chuyện tình, nếU Minh xen vào sẽ khiến cho lão nhân gia mất hứng!
 
Lúc này Thanh Nương mới cảm thấy chân khí bất thường xung quanh người hắn, thần tình hồ nghi đưa mắt sang nhìn ngắm hắn, không hiểu là hắn khẩn trương vì chuyện tình gì?
 
"Tiên Đế, ngươi quả nhiên là danh bất hư truyền!" Tất Trường Xuân song chưởng biến ảo kết ấn, lạnh lùng nói: "Kim Thái! Hôm nay lão phu thật muốn nhìn xem, ngươi có thể cứu được tính mạng của bọn chúng, ở dưới Chư Thiên Hóa Lực của ta hay không!"
 
Vừa dứt lời, Tất Trường Xuân vung hai ống tay áo lên, uy áp trong thiên địa nháy mắt biến thành muôn hình vạn dạng, lực lượng cũng trở nên phi thường quỷ dị bá đạo, ngay cả những nơi tia nắng chiếu qua cũng vặn vẹo biến dạng!
 
Uy áp của thiên địa nháy mắt thoát khỏi tầm khống chế của ba mươi người kia. Bọn hắn sắc mặt đại biến, thiếu chút nữa đã sợ tới mức hồn phi phách tán, lực lượng cường hãn khủng bố trong bất tri giác đã thầm thấu qua da thịt của bọn hắn, tràn ngập trong lục phủ ngũ tạng mà tàn sát bừa bãi...
 
Kim Thái diễn cảm trên mặt biến ảo, trong nháy mắt công phu liền đã nhìn thấy trên không trung, không ngừng vang lên những thanh âm kêu rên thảm thiết, mười hai vị đại tiên quân cùng mười tám vị hộ pháp thân tín, cả người bỗng dưng nổ tung hóa thành ba mươi đoàn huyết vụ...
 
Lúc này Vong Tình đang ngồi yên lặng ở phía bên dưới, đồng dạng cũng không thể thừa nhận nổi cỗ lực lượng khủng bố kia, sớm đã thuấn di chạy lên trên đỉnh tòa nhà cao nhất bên trong Tiên Cung, ẩn giấu dưới chiếc mặt nạ màu bạc, chính là hai tròng mắt kinh nghi bất định, đang nhìn chằm chằm xuống phía bên dưới hiện trường...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play