Sở Du Nhiên đi đến trong lớp liền thấy thầy Hal ngây người như phỗng.
Đi vào cửa lại ngửi thấy một luồng mùi thơm ngát nhàn nhạt, Sở Du Nhiên lập tức đã ngửi ra đây là bánh ngọt trứng muối của tinh cầu Quirrell, cách nơi cậu đã từng đi học không xa, trước đây cậu đặc biệt thích ăn. Loại bánh ngọt này là chế tác toàn bộ thủ công, mỗi ngày chỉ bán ba trăm phần, người muốn ăn đều phải xếp hạng thời gian thật dài, quý tộc cũng không ngoại lệ.
“Thơm quá a, đây là người nào mang bánh ngọt tới?” Sở Du Nhiên vừa nói vừa đâm đâm phía sau lưng thầy giáo Hal, sáng sớm làm sao lại ngẩn người?
“Thầy Sở?!” Hal ngạc nhiên kêu một tiếng, sau đó liền bị bọn nhỏ phá tan, tất cả nhãi con đều vây quanh Sở Du Nhiên, không ngừng mà ngửi mùi vị trên người cậu, trên người mang theo khí tức của giống đực cường liệt, xa lạ làm cho bọn nhỏ do dự, rốt cuộc có nên nhào tới chà xát hay không.
Dillow từ trong sân chuyển một vòng, phát hiện không có đá vụn, vật phẩm nguy hiểm nhất, sau lúc này mới đi trở về phòng học, vừa nhìn thấy mấy đứa nhỏ đều vây quanh thầy giáo “nhà bé”, Dillow nhảy lên bàn ghét bỏ nói: “Ngốc!”
Archer cùng Caly trong nháy mắt chung một chiến tuyến, nhào tới dùng móng vuốt khét Dillow.
Dillow ở trên cao nhìn xuống, duỗi móng vuốt lại ba ba hai lòng bàn tay, động tác đặc biệt nhanh, ngoài miệng đồng dạng không lưu tình: “Các cậu đám ngu xuẩn này! Thầy giáo cùng chú ngu xuẩn ngủ chung, các cậu không sợ thúi mũi!”
Sở Du Nhiên: “... Dillow!”
Dillow không phục vung mặt lên, “Con nhìn thấy, thầy và chú ngu xuẩn ngủ chung nha nha nha...”
Sở Du Nhiên nhấn giữ miệng của hùng hài tử, cũng không biết hùng hài tử bước đi không thanh âm này nhìn thấy gì, cái gì nó cũng dám nói. Những đứa nhỏ khác tất cả đều là mặt hồ đồ, cũng không biết ý tứ của Dillow là gì, Hal nhưng là một mặt đỏ chót, so với Sở Du Nhiên còn e thẹn hơn, hiển nhiên não bổ không ít thứ.
Sở Du Nhiên đỡ trán, thật muốn đánh Dillow tiểu hỗn đản này một cái.
“Không cho nói hưu nói vượn biết không!” Sở Du Nhiên bám vào lỗ tai nhỏ Dillow, mặt lạnh giáo dục nói.
Dillow dùng hai cái móng vuốt ôm đầu, đợi sau khi Sở Du Nhiên buông tay trong nháy mắt bay lên cây. Hừ, thầy giáo ngu xuẩn lại dám nhéo lỗ tai bé, vẫn không có giống cái dám nhéo lỗ tai của bé! Ấu tể khốc soái uy mãnh đệ nhất đế quốc là tuyệt đối sẽ không khuất phục! ╭(╯^╰)╮ Sở Du Nhiên thở ra một hơi, quay đầu nghe Hal nói lai lịch của bánh ngọt cùng chuyện qua trọng xảy ra mấy ngày nay. Cậu còn đánh giá thấp tâm hiếu kỳ của bọn nhỏ, vài nhãi con né tránh tầm mắt thầy giáo, nóng bỏng thảo luận quan hệ của thầy Sở cùng chú của Dillow.
Jimmy: “Dillow, thầy giáo thật sự cùng chú của cậu cùng nhau ngủ, meo?”
Dillow: “Tớ chưa bao giờ lừa cậu!”
Archer: “Ổ mới không tin!”
Dillow cảm thấy Archer cái thông minh giải thích nó cũng không nghe hiểu, thẳng thắn đem Jimmy kéo qua nằm nhoài trên người mình, vô cùng sinh động biểu đạt thầy giáo cứ như vậy nằm nhoài trên người chú, đồng thời chú ngu xuẩn còn không mặc quần áo, đặc biệt hình tượng!Vì vậy tất cả đứa nhỏ đều biết Sở Du Nhiên nằm nhoài trong lồng ngực của chú Dillow ngủ, đồng thời chú của Dillow không mặc quần áo.
Sau đó bọn họ nhìn thấy ấu tể lớp sư tử hổ báo sát vách đều đang rình coi Sở Du Nhiên, Archer không an phận lập tức chạy tới khiêu khích: Không nên nhìn! Thầy giáo mỹ nhân đã cùng chú của Dillow ôm nhau ngủ! Còn không mặc quần áo.
Đứa nhỏ lớp sư tử hổ báo trở lại nói cho ấu tể trong lớp: Thầy giáo mỹ nhân sát vách cùng chú của báo đen kia cùng nhau ngủ, không mặc quần áo!
Chờ Sở Du Nhiên cùng Hal giao lưu xong liền thấy chu vi vô số ấu tể vây quanh cậu xem, ngay cả ấu tể lớp sát vách đều chạy tới vây xem, thầy Claude đang xách từng đứa một trở về, Sở Du Nhiên không hiểu hỏi: “Bọn nhỏ, các con đều làm sao vậy?”
Tất cả ấu tể đều thẳng mũi: Oa! Chú của Dillow là cái mùi này!
Sở Du Nhiên ^_^ cậu vẻn vẹn ba ngày không có tới, đám tiểu tử này dĩ nhiên coi cậu thành động vật quý hiếm, vây xem.
Bất quá vẫn là đối với sự tình bọn nhỏ ăn bánh ngọt, cẩn thận giáo dục một chút, tuy rằng đế quốc có rất ít ác đồ dám mạo hiểm hình phạt treo cổ nguy hiểm dụ dỗ ấu tể mà cũng không có nghĩa là không có, từ nhỏ phải dạy ấu tể một ít ý thức phòng hoạn. Sở Du Nhiên vỗ tay một cái, cười nói: “Được rồi, mấy đứa đều đến bên người thầy đi.'
Tất cả ấu tể đều vây quanh, từng con từng con ngồi chồm hổm, đem Sở Du Nhiên vây quanh một vòng.
Sở Du Nhiên lần lượt sờ đầu từng đứa nhỏ, “Bọn nhỏ, sau này không cho các con ăn đồ vật xa lạ, cũng không thể nhận lễ vật của người xa lạ, càng không thể cùng người xa lạ rời đi.” Sở Du Nhiên ôm lấy Dillow, từ bên trong không gian lấy ra một cái lồng, trực tiếp đem tiểu hắc báo nhét vào, dùng ngữ khí nghiêm túc hù dọa nói: “Bọn họ cho các con ăn đồ vật bên trong ẩn giấu bom, ăn vào trong bụng sẽ ầm một tiếng nổ tung!”
Mấy đứa nhỏ: (⊙o⊙)!
“Bọn họ sẽ đem các con lừa gạt đến một cái góc không người, sau đó cất vào trong lồng tre đen kịt, cũng không bao giờ có thể tiếp tục nhìn thấy cha mẹ, còn có thể mỗi ngày đánh các con.” Sở Du Nhiên quơ quơ Dillow ở trong lồng mất công tốn sức giãy dụa làm thế nào cũng không ra được.
Mấy đứa nhỏ: Σ( ° △°|||)
Thấy đám tiểu tử này đều lộ ra biểu tình sợ hãi, Sở Du Nhiên cười híp mắt ngồi xổm người xuống, hạ thấp giọng nói: “Đáng sợ nhất là, sẽ đem các con bán đến thị trường da lông, mỗi ngày nhéo mao, nhéo lông, còn không cho cơm ăn.”
Mấy đứa nhỏ: ╭(°A°.)╮!!
Sở Du Nhiên cười cười, “Còn ăn đồ vật của người xa lạ không?”
Mấy tên tiểu tử tất cả đều giương móng vuốt phát thệ cũng không dám ăn loạn đồ ăn nữa, càng sẽ không theo người xa lạ rời đi, Sở Du Nhiên lúc này mới đem Dillow một mặt tức giận thả ra, lần lượt ôm từng bé cà cà, để Hal chăm sóc bọn họ. Còn Dillow, cậu bảo đảm, người khác cho đồ vật nó đều xem thường đi liếm một cái, còn dụ dỗ? Dillow nhất định sẽ khét tử bọn họ.Xử lý xong bọn tiểu tử, Sở Du Nhiên thở ra một hơi, muốn đi nói cám ơn Elton. Đối với Elton, Sở Du Nhiên nội tâm là cự tuyệt.
Luôn có một người, bạn không thích dùng một đời không cần phải kết hôn với bạn, nguyện ý vì bạn lãng phí thời gian quãng đời còn lại thậm chí từ bỏ cả mơ ước, ở sau lưng thâm tình chân thành nhìn bạn, cảm giác này kỳ thực cũng không hơn gì, vô lực đáp lại tình cảm dần dần sẽ biến thành một cái gánh nặng, bởi vì đặc biệt giống như làm người xấu hủy hết tất cả tiền đồ của người ta.
Do dự một hồi, Sở Du Nhiên thở dài, vẫn là nên đi đả thông Elton.
Đối phương dường như sợ cậu hối hận, chỉ có hai giây liền nghe, thấy Sở Du Nhiên chủ động liên hệ y, khắp khuôn mặt tuấn mỹ đều là kinh hỉ, “Du Nhiên, thân thể em tốt chưa?”
“Đã ổn.” Sở Du Nhiên cười cười, đối phương nhất định là biết đến cậu ngày hôm nay sẽ trở về, cho nên mới đưa bánh ngọt tới, bị người khác hiểu rõ như vậy, cậu không có một chút nào vui vẻ, “Elton, cậu đưa bánh ngọt đến tôi nhận, sau này không cần tiếp tục phiền toái như vậy.”
Elton hé mắt, nụ cười bất biến, “Du Nhiên, em đây là đang cùng tôi phân rõ quan hệ sao?”
Sở Du Nhiên mím môi một cái, sau khi do dự qua vẫn là gật đầu, “Đúng a, cậu không cần vì tôi lưu lại trường học này, dùng tài năng của cậu ở đây thật sự nhân tài không được trọng dụng. Mà tôi đã đính hôn, cậu không cần thiết ở trên người tôi lãng phí thời gian.”
“Đính hôn?” Elton cô đơn mất cười một tiếng, “Trước giờ không nghe em nhắc qua, hiện tại lại đột nhiên nói có hôn ước, Du Nhiên, tôi chính là biết đến, em cũng không phải người dễ dàng thổ lộ tình cảm. Tôi không sợ em từ chối ta, tôi thương tâm nhất chính là em lại dám gạt tôi.”
Sở Du Nhiên thở dài, “Hôn ước là lúc trước đã sớm ước hẹn, cậu cũng biết, tôi đối chuyện lúc trước cũng chẳng có bao nhiêu ấn tượng, có tin hay không là do cậu, tôi không cần thiết giải thích rõ ràng như thế.” Nói xong cậu liền tắt máy, có lẽ là cậu cho tới nay cự tuyệt không đủ tuyệt tình, mới để cho đối phương vẫn luôn không buông tay. Từ lần gặp gỡ ở phòng y tế kia có thể nhìn ra, Wells rất không thích Elton, không có một người đàn ông yêu thích vị hôn thê của mình bị người đàn ông khác ghi nhớ, đã có hôn ước, cậu liền muốn kiêng kỵ ý nghĩ của đối phương, còn tâm tình của Elton, cậu thật sự không quản được.
Vẫn luôn lo lắng Sở Du Nhiên gặp lại nguy hiểm Dillow nằm nhoài góc tường len lén nhìn một hồi, thấy cậu cùng một giống đực khác gọi điện, báo nhỏ bất mãn bĩu môi, quay đầu bước đi. Thầy giáo ngu xuẩn đã ngủ cùng chú ngu xuẩn, tại sao lại cùng giống đực khác nói chuyện? Không để ý tới bé! Giống cái không chịu trách nhiệm này, không cố gắng xin lỗi bé sẽ không tha thứ thầy hừ ╭(╯^╰)╮ lần này Dillow không có leo cây, mà là chui vào trong hốc cây, thầy giáo ngu xuẩn leo thang sẽ bị ngã sấp xuống, bé là thương hại thầy mới không bò cao như vậy, mới không phải thông cảm thầy ấy!
Sở Du Nhiên trở về liền nhìn thấy cái hốc cây bắt mắt nhất kia bên ngoài lộ ra một cái đuôi nhỏ đen kịt, cậu cho là Dillow đang ngủ, cũng không đi quản bé.
Dillow tức giận đem đuôi ôm trở về đến, không phản ứng giống cái ngu xuẩn này!
Jimmy ngửi một cái mùi vị của Dillow, leo lên chen tại bên người báo nhỏ, một ngày phải ngủ mười tám giờ mèo con biểu thị ngủ ở chỗ này rất an tâm. Dillow nhìn bé một chút nhấc lên chân sau, cuối cùng vẫn là từ bỏ đem bé đạp ra ngoài, đồng ý ngủ chung.
Lúc này, Elton đang ở phòng huấn luyện chiến đấu, nụ cười trên mặt dần dần thu lại, con mắt màu xám dần dần trở nên âm trầm, trong tay cầm card thủy tinh, phía trên hiện ra hình ảnh thiếu niên ôn nhuận ưu nhã mi mục như họa, nụ cười thanh thiển, một thân đồng phục học sinh trắng xanh đan xen, trên người khí chất thanh nhã, hờ hững thoát tục.
Khóe miệng câu lên một nụ cười gằn, Elton đem card thủy tinh thu vào nút áo không gian, quay người quay đầu lại, lần thứ hai khôi phục dáng dấp dương quang tuấn lãng.
——————————
Đến thời gian tan học, Sở Du Nhiên để bọn nhỏ nhảy lên xe đẩy nhỏ, mới vừa cùng Hal đồng thời đẩy ra cửa tiểu viện, liền thấy Linder đi tới.
Sở Du Nhiên lễ độ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười hợp thể, thật giống đã quên đi hết thảy chuyện lúc trước, lặng thinh không đề cập tới việc cứu Josh, để cho đối phương tuân thủ lời hứa, chỉ là như một thiếu niên gặp được trưởng bối, khách khí vấn an.
Linder ánh mắt phức tạp nhìn Sở Du Nhiên, lòng nói Sở Hồng Vũ cà lơ phất phơ vô căn cứ, lại lượm được một đứa con trai một lòng hướng về ông ta, không riêng gì bên ngoài tài năng xuất chúng, chủ yếu nhất là phần trầm ổn tâm tính này, còn trẻ như vậy thì có loại khí độ này, thực tại không dễ. Ông gật gật đầu, trầm giọng nói: “ Chuyện của Josh, đa tạ cháu.”
Sở Du Nhiên cười lắc đầu, “Ngài khách khí, không có chuyện gì là tốt rồi.”
Hai người đối mặt, ngầm hiểu ý, Sở Du Nhiên đẩy bọn nhỏ, đem bọn nhỏ giao cho người nhà. Wells lâm thời có việc tới không được, để quan hầu đón Dillow quan hầu, vì thế Wells còn gửi tin nhắn cho Sở Du Nhiên, lý do đặc biệt đơn giản: Tình mẹ thương con, em sẽ đem nó làm hư.
Sở Du Nhiên bị cái từ “tình mẹ” này bắn trúng, một chút cũng không có khách khí cúp điện thoại của đại than quả bàng, thoạt nhìn đặc biệt có tính khí!
Lần thứ nhất bị cắt đứt điện thoại quốc vương bệ hạ đầy đủ sửng sốt nửa phút, lập tức liền nở nụ cười, cảm giác trong lòng bị quả cầu lông cọ một chút, ngứa một chút, rất muốn đem con vật nhỏ ôm vào trong lòng cào hai cái.
Hết chương 21
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT