“Ông...”. “Bành...”. Hư không kịch liệt chấn động, Trầm Hồng một kích đánh về phía Thần Quân không thành, Thần Quân nhưng đã tránh đi trước một bước, Trầm Hồng một quyền kia hoàn toàn đánh vào hư không, hư không bạo tạc tan vỡ vô cùng kinh người.

“Ha ha, Thái Huyền môn các ngươi giết người thì cứ như thế hoành hành bá đạo, ta giết các ngươi Thái Huyền môn cường giả thì ngươi lại muốn lập tức giết ta như vậy, cái này cũng thật thú vị nha!”. Thần Quân né qua một quyền kia thì cũng cười lớn đầy trào phúng nói.

“Thái Huyền môn chúng ta cùng ngươi không thù không oán, ngươi như thế nào lại như thế nhằm vào chúng ta? Còn có trong đó là Bích Lạc Hoàng Tuyền cấp thấp tu giả, ngươi lại cũng giết bọn hắn?”. Trầm Hồng một quyền không thành cũng không có lập tức công kích tiếp, hắn nhưng đã cảm nhận được bên dưới đám cường giả kia đã âm thầm tụ lực, hắn lại còn tiếp tục công kích thì chắc chắn đám cường giả kia sẽ không để yên, bọn hắn nếu nhúng tay vào thì Thái Huyền môn cường giả cũng sẽ lao vào, đến lúc đó thì một trận hỗn chiến nữa sẽ khó có thể tránh được.

“Thù oán như thế nào thì không nói, các ngươi Thái Huyền môn cùng năm vị cường giả kia có thù oán gì sao? Các ngươi vẫn giết bọn hắn, lại còn là đánh lén mà giết bọn hắn, cũng không có cái gì hơn người!”. Thần Quân hơi chút cười nhạt đầy trào phúng nói. “Các ngươi giết chết năm vị này chắc chắn sẽ chịu đến trả thù tàn khốc, các ngươi cứ chờ mà tiếp nhận đi!”.

“Tốt! Rất tốt!”. Trầm Hồng nghe vậy thì trên mặt càng lúc càng lạnh, cuối cùng là phun ra hai chữ tốt rồi nhìn xuống phía dưới đám cường giả lạnh lùng nói. “Năm vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh này không phải Thái Huyền môn chúng ta giết, tin hay không tùy các ngươi!”. Tiếp đó đảo mắt nhìn về phía Thân Quân, trong mắt bắn ra lạnh lẽo mà sâm nghiêm sát khí. “Kẻ này là tử thù của Thái Huyền môn ta, hôm nay hắn nhất định phải chết!”. Chữ “Chết” vô cùng trầm trọng hạ xuống thì Trầm Hồng cũng động, từ thể nội của hắn xuất hiện vô số quang huy tinh thần như từng đốm sáng đánh về phía Thần Quân.

“Ha ha, nói được nghĩa chính ngôn từ như thế? Ngươi nghĩ các vị đạo hữu ở đây bị mù cả sao?”. Thần Quân thấy vậy thì phá lên cười lớn, bất quá nội tâm nhưng đang hò hét đám cường giả kia động thân, hiện tại cái tình huống này Thiên Quân không thích hợp đi ra, bằng không âm mưu của Thiên Quân đang tính toán sẽ bị lộ ra, không tốt thật là bị song phương liên thủ truy sát, mục đích cản lại đám Vực ngoại tu giả này cũng không thành. “Ông...”. “Xuy...”. Nói đoạn sau đó thì hắn cũng lập tức hóa thành đầy trời bạch sắc quang tử đánh về phía Trầm Hồng.

“Lại là một chiêu này!”. Trầm Hồng nhìn thấy như này thì hai mắt liền hơi chút híp lại, trên thân lực lượng nâng lên âm thầm đề phòng, đồng thời với đó mi tâm cũng lập tức sáng lên, một đạo hắc mang như là đao mang lao ra đánh về đám bạch sắc quang tử kia.

“...”. Bên dưới song phương cường giả nhìn thấy Thần Quân thủ đoạn lại quỷ dị như thế thì đều vô cùng kinh ngạc âm thầm đánh giá, không biết được Thần Quân hóa thành bạch sắc quang tử kia có cái gì đáng sợ uy năng. Trước con mắt của bọn hắn thì hắc mang đánh ra uy năng dĩ nhiên chính là công kích linh hồn nhưng những bạch sắc quang tử một chút cũng không dừng lại, đã lập tức vượt qua hắc mang đánh về phía ngực Trầm Hồng.

“Thái Huyền thần thuật! Thiên địa động!”. Trầm Hồng hai mắt lập tức híp lại gầm lên, theo hắn gầm lên thì một phương thiên địa gần người hắn như bị trầm xuống cố định lại, dĩ nhiên là muốn đem những bạch sắc quang tử kia cố định lại một chỗ.

“Xuy...”. “Rầm...”. “Hự...”. Thế nhưng ngay sau đó Trầm Hồng ánh mắt liền hóa thành khiếp sợ đến cực hạn, những bạch sắc quang tử kia như không nhìn lực lượng trấn áp này, từng cái như thuyền độc mộc lướt đi trên nước ép về phía hắn, một màn như là trước kia xuất hiện, cự lực to lớn lập tức đánh lên ngực của hắn. Trúng phải một quyền này thì hắn cũng không nhịn được lạnh rên một tiếng bay ngược về phía sau, ánh mắt đều là kinh nghi bất định nhìn Thần Quân.

“Không ngờ thân là một cái thiên kiêu đỉnh cấp như ngươi lại vẫn cứ như thế ngu ngốc, một trò chơi nhỏ lại bị ngã đến hai lần!”. Thân Quân một chút cũng không chịu tổn hại đứng trên thiên không nhìn về phía Trầm Hồng lạnh nhạt nói.

“...”. Song phương cường giả bên dưới đều cảm thấy một trận hoang đường, Thần Quân khí tức nhiều nhất chỉ là Ngũ cực Hỗn độn cảnh mà thôi, thế nhưng chính là như thế mới để người người kinh ngạc đến sợ hãi, bằng tu vi đó hắn lại có thể chiếm được thượng phong khi va chạm với Trầm Hồng, một cái Lục cực Hỗn độn cảnh? Cái thủ đoạn hóa thành Bạch sắc quang tử kia rút cục là như thế nào? Thần Quân nếu có thể sử dụng nó một cách thoải mái thì không phải là hắn đã đứng ở thế bất bại rồi hay sao?

“Mấy ngày không thấy thực lực cả ngươi lại có chỗ tăng lên, quả thực là ngoài ý muốn!”. Trầm Hồng khuôn mặt âm trầm nhìn về phía Thần Quân trầm giọng nói, hồn nhiên không thèm để ý đến một quyền này của Thần Quân. “Ta không tin ngươi vận dụng cái bí pháp này sẽ không có cái gì hạn chế!”. Nói đoạn thì lại một lần nữa vung quyền đánh về phía Thần Quân.

“Các vị còn muốn đứng đó xem náo nhiệt sao? Thái Huyền môn là muốn tiêu diệt từng bộ phận của chúng ta, như vậy thì bọn hắn có thể dễ dàng hơn tranh đoạt Vũ trụ chi tử mà thôi! Trả thù chỉ là cái cớ!”. Thần Quân hai mắt híp lại cao giọng nói. Hiện tại nếu đám cường giả Vực ngoại này còn không nhúng tay thì Thần Quân chỉ có cách là lui đi mà thôi.

“Trầm Hồng ngươi đừng quá đáng!”. Cuối cùng thì cũng có kẻ không nhịn được nữa mà xuất thủ, là cái kia trung niên nhân Lục cực Hỗn độn cảnh, chỉ thấy hắn đột nhiên vươn tay ra vỗ về phía Trầm Hồng, một chưởng này như đơn giản chí cực nhưng uy năng của nó thì cơ bản là không thể bắt bẻ được một chút, một đường hư không sụp đổ cứ như thế đánh thẳng hướng Trầm Hồng, uy năng khủng bố.

“Hừ! Trầm Hồng có chỗ nào quá đáng? Chuyện này liên quan gì đến các ngươi?”. Phương Chấn Thần bên kia nhìn thấy trung niên nhân xuất thủ thì cũng không nhịn nữa, hừ lạnh một tiếng thì cũng vươn ra thủ trảo vồ vào hư không, nhất thời hư không băng liệt, hủy diệt lực lượng tàn sát kéo ra năm đường hư không đen kịt.

“Mọi người cùng lên, đừng để Thái Huyền môn tiêu diệt từng bộ phận!”. Không biết là cái nào tu giả tức giận gầm lên, một cái hỏa cầu bạch sắc đường kính lên đến mấy trượng phá không đánh về phía Thái Huyền môn trận doanh.

“Giết!”. Có cái làm đầu thì một đám cường giả Vực ngoại cũng không có cố kị quá nhiều nữa, từng cái lực lượng bùng phát, lập tức phát động công kích đánh về phía Thái Huyền môn cường giả.

“Hừ! Còn sợ các ngươi sao!”. Thái Huyền môn cường giả bên kia cũng không chút nào sợ hãi, bọn hắn về phương diện đỉnh phong cường giả thì có đến bốn bị Lục cực Hỗn độn cảnh, còn lại đối phương nhiều người hơn nhưng lại cũng chỉ có ba vị Lục cực Hỗn độn cảnh, đây cũng là nguyên nhân mà từ đầu đến cuối Thái Huyền môn vẫn luôn chiếm được thế thượng phong, một vị Lục cực Hỗn độn cảnh tính về lực sát thương thì còn mạnh hơn mười vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh không ít đâu.

“Ông...”. “Ông...”. Nhất thời chỗ loạn thạch trong hư không nổi lên vô số chấn động lực lượng khổng lồ, từng cái cường giả thực lực mạnh mẽ chưa từng thấy phóng thích là kinh thiên uy năng, một cái nháy mắt thì bọn hắn đã chuẩn bị lao vào nhau chém giết, hỗn chiến không một chút nghi ngờ liền đã bùng phát.

“Chân Thần quyết!”. Thần Quân nhìn đến như vậy thì khóe miệng bên dưới mặt nạ khẽ nhếch lên, hai mắt chuyển hướng nhìn đến Trầm Hồng công kích thì cũng lập tức chú trọng lên nhiều, hai tay chắp lại trước ngực lạnh lùng hô.

“Kịch...”. Trầm Hồng nhìn thấy biểu hiện của Thần Quân cổ quái nhưng cũng không có để ý nhiều, hắn tin tưởng lấy thực lực của mình thì cho dù Thần Quân lại có âm mưu quỷ kế gì đi nữa thì cũng không có ý nghĩa gì, hắn một quyền này sẽ đem tất cả đánh tan. Thế nhưng khi nắm quyền của hắn đánh lên hai tay của Thần Quân thì đáy mắt lóe lên kinh dị, đồng tử lập tức co rút. Hắn lực lượng cường hoành bá đạo như thế lại không có chút nào tác dụng lên Thần Quân, hắn có cảm giác như mình mới vừa đánh lên một cái đại dương sóng cuộn mãnh liệt, lực lượng to lớn nhưng lại bị từng đợt sóng hấp thu đi, tiêu tan hoàn toàn.

“Đây là Chiến đạo của Thần Quân ta! Ta gọi nó là Chân Thần quyết, lấy thực lực của ta hiện tại cơ bản không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng vận dụng Chân Thần quyết này ta có thể cùng ngươi giao thủ chí ít là hai mươi chiêu!”. Thần Quân hai mắt khẽ chớp một cái thì trên thân bắt đầu nổi lên bạch sắc quang tử, đáy mắt hiện lên tự tin chi sắc nói.

“Vọng tưởng!”. Trầm Hồng nghe vậy thì hai mắt lập tức híp lại gầm lên. “Thái Huyền thần thuật! Tịch diệt thương sinh!”. Hắn trên tay lực lượng chợt bùng lên, khí tức như hoàn toàn thay đổi, ban nãy là bá đạo thì hiện tại lại là trầm trọng uy nghiêm, trong đó dĩ nhiên lại có một loại phá diệt tất thảy sinh mệnh khí tức, uy lực càng thêm đáng sợ.

“Chân thần lập thiên!”. Thần Quân mặt không chút nào đổi sắc, thân hình vẫn giữ nguyên tư thế, hơi chút ngâm xướng mấy chữ, nhất thời trên người hắn bạch sắc quang tử xuất hiện dị động, chúng cuốn lên như là đang diễn sinh ra thiên địa hỗn độn, lực lượng thần bí đến cực điểm.

“Ông...”. “Ông...”. “Oành...”. Hai cỗ bất đồng lực lượng cứ như thế va chạm, một sinh một diệt va chạm nhìn như không có bao nhiêu kinh khủng lại sinh ra lực lượng chấn động vô cùng mạnh mẽ. Cuối cùng là một tiếng kinh thiên động địa vang lên, chỗ đó như xảy ra một vụ nổ cực lớn, hỗn loạn lực lượng quét ra bốn phương tám hướng, Thần Quân cùng Trầm Hồng cũng theo đó tách ra, Trầm Hồng lui lại ba bước, Thần Quân lui lại có là năm bước.

“Thái Huyền tru thiên phá!”. Trầm Hồng nhìn ra kết quả thì trên mặt lãnh khí càng mạnh, Thần Quân thực lực đúng là ngoài dự kiến của hắn, bất quá chính là vì như thế nên hắn mới càng muốn đem Thần Quân giết chết, hắn biết có phải là ảo giác hay không nhưng mấy ngày không thấy thì hắn có cảm giác Thần Quân thực lực đã có tiến triển không ít, dĩ nhiên là đã có thực lực cùng hắn ngạnh kháng.

“Chân thần phạt thiên vũ!”. Thần Quân trong mắt càng là trầm trọng nghiêm nghị quát lên. Hắn biết bản thân thực lực đang tăng lên từng ngày nhưng vẫn như cũ không phải đối thủ của Trầm Hồng, hắn chỉ là đang mượn áp lực của Trầm Hồng để tăng mạnh hơn mà thôi, một trận chiến này hắn sẽ tận tình mà cảm thụ.

“Ha ha, Thần Quân đạo hữu! Bọn ta đến giúp ngươi!”. Thế nhưng lúc này đã có thể kẻ khác xuất hiện lao vào vòng chiến của Thần Quân và Trầm Hồng, đó dĩ nhiên lại là bốn vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh. Bọn hắn một bên tối cường Lục cực Hỗn độn cảnh chỉ có ba vị, do đó cần có thêm cường giả tụ lại một chỗ chặn lại cuối cùng một vị Lục cực Hỗn độn cảnh của Thái Huyền môn, hiện tại có Thần Quân là cái cường giả chủ động chặn lại Trầm Hồng thì đương nhiên sẽ có kẻ nguyện ý đến giúp một tay để cân bằng đôi bên, dù sao thì chỉ cần là kẻ sáng mắt thì có thể thấy được Thần Quân có thể quần với Trầm Hồng một chút thì được, đánh lâu thì sẽ thất bại, do đó sẽ cần có thêm viện trợ mới được.

“Đáng chết!”. Trâm Hồng thấy như vậy thì đáy lòng thầm mắng một tiếng, ánh mắt hơi chút đảo xuống xung quanh thì trên mặt âm trầm chi sắc càng đậm, cường giả đỉnh cao bọn hắn Thái Huyền môn chiếm ưu thế nhưng phía dưới thì bọn hắn lại kém hẳn về số lượng, đánh lâu dài quần nhau mà bị Lục cực Hỗn độn cảnh bên Thái Huyền môn bị quấn lấy thì phía dưới tu giả của bọn hắn chắc chắn sẽ chịu đả kích nặng nề.

“Oành...”. Hơi chút trầm xuống như hắn không có thời gian nghĩ nhiều, Thần Quân điên cuồng sát chiêu nhưng đã trực diện đánh về phía hắn, uy năng này để cho hắn cũng cảm giác được uy hiếp nặng nề. Hai đạo công kích va vào nhau, hai người lần thứ hai va chạm thì Thần Quân cũng vẫn là cái bị đánh lùi nhưng hiện tại tình huống đổi khác rồi, kẻ phải lo lắng là Trầm Hồng không thể nghi ngờ.

“Ha ha, đánh hắn!”. Bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh phân biệt ở bốn phương nhìn thấy Trầm Hồng cùng Thần Quân va chạm liền hơi chút chững lại thì đương nhiên không có khả năng buông tha cơ hội tốt, bốn đạo lực lượng vô cùng mạnh mẽ trực hướng Trầm Hồng đánh đến.

“Thái Huyền thần thuật! Ma thần khai thiên!”. Trầm Hồng nhìn thấy bốn đạo công kích đánh về phía mình thì cũng không dám lơ là, hai tay như khẽ vo lại ở trước ngực, nhất thời giữa hai lòng bàn tay của hắn lực lượng tụ lại rồi bộc phát đi ra, uy năng kinh thế phóng vọt ra xung quanh chắn lại bốn đạo công kích.

“Chân Thần phá!”. Thần Quân đương nhiên cũng không có bỏ qua cơ hội này, thân hình hơi động đã đến trước người Trầm Hồng đánh xuống, Trầm Hồng một chiêu mới đánh ra còn không kịp phát lực, không thể nghi ngờ là lúc tốt nhất để phát động tấn công.

“Oành...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. “Uỳnh...”. Chỗ loạn thạch này mấy ngày trước là chiến trường hỗn chiến vô cùng đáng sợ nhưng đã dừng lại, hiện tại không hề có chút dấu hiệu nào lại đã bùng phát, vô số quang hoa khủng bố quét ra khắp nơi loạn thạch, những thiên thạch này qua bao năm được hư không rèn đúc vô cùng cứng rắn nhưng trước những hủy diệt công kích này thì đều bị đánh tan thành bụi phấn, có thể thấy được cấp độ này đại năng cường giả có khả năng phá hoại như thế nào.

“Đánh đi! Càng đánh nhiều càng tốt, sau đó bản thiếu gia ta sẽ đi ra thu thập tàn cục của các ngươi!”. Đứng ở bên ngoài loạn thạch khu có một cái bạch y đẹp đến yêu dị thanh niên, hắn chắp tay sau lưng đứng trong hư không khẽ cười cười nói. Hắn chính là kẻ đã bầy ra kế hoạch thúc đẩy trận hỗn chiến kia tiếp tục, Thiên Quân. Nếu tất cả thuận lợi như tính toán của hắn thì cho dù không cần có Hoa Chiến Kinh thì hắn cũng có thể đem nơi này thu dọn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play