“...”. Thiên Quân đột nhiên xuất thủ để cho ở đây một đám Hỗn độn cảnh mộng, tại trong mắt bọn hắn thì Thiên Quân cho dù có được thiên phú cực giai cũng chỉ là một cái tiểu bối còn không đến Hỗn độn cảnh, khí tức tỏa ra kia cho thấy tu vi chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, giống như một dạng mới đột phá không lâu, vì điều này nên khi Thiên Quân xúc phạm bọn hắn thì có hơn nửa đều là tức giận không thôi, đều muốn lập tức lao lên giáo huấn Thiên Quân một trận, áp chế đi tên này nhuệ khí, bất quá Hình Thiên Vũ kia lại là cái đầu tiên xuất thủ mà thôi. Thế nhưng làm sao mới chỉ nháy mắt thì tình cảnh đã hoàn toàn đổi ngược, nhất kích đánh bại Hình Thiên Vũ, chém đi một cánh tay, giơ tay nhấc chân, thậm chí là cũng không thèm di chuyển đã đem Thái sơ sinh linh Vũ trọng thương, cái này chiến tích thì Hỗn độn cảnh ở đây cơ bản là không có ai có thể làm được.

Sau đó Thiên Quân cái kia ước định ba chiêu đánh Hình Thiên Vũ, ở đây cho dù lại mắt mù cũng nhìn thấy được Thiên Quân một kích cũng đã có thể đem Hình Thiên Vũ diệt sát, đây tuy rằng có chút hoang đường nhưng bọn hắn không thể không chấp nhận hiện thực, thực lực của Thiên Quân nhưng đã vượt xa bọn hắn một mảng lớn. Bất quá kẻ ngoài cuộc rõ ràng, kẻ trong cuộc lại là mơ hồ không rõ, Hình Thiên Vũ sau ba chiêu vẫn còn sống thì vui mừng hưng phấn, nghĩ rằng mình đã qua lần kiếp nạn này mà không biết bản thân đang bị Thiên Quân tiêu khiển chơi đùa mà thôi, sau đó Thiên Quân câu nói kia mới để cho đám Hỗn độn cảnh ở đây tỉnh ngộ, dù sao thì đối với bọn hắn thì tin tức thù oán giữa Thiên Quân cùng Hình Thiên Vũ cũng không lạ, từng cái nhìn đến Thiên Quân đáy mắt đều chỉ là sợ hãi, sợ hãi tốc độ lớn lên của hắn, sợ hãi thủ đoạn tàn nhẫn của hắn.

“...”. Hình Thiên Vũ vốn đang là hưng phấn, sống sót sau tai nạn thì cho dù là một cái Hỗn độn cảnh đại năng như hắn cũng cảm giác được vui vẻ. Thân là Hỗn độn cảnh hắn chết đi sẽ có thể một lần nữa phục sinh nhưng ai biết là ngày tháng nào? Hắn dĩ nhiên sẽ vô cùng tiếc cái mạng này, bất quá khi Thiên Quân một đao này hạ xuống thì hắn tâm tình nháy mắt rơi vào đáy cốc, cái loại vui sướng tột cùng sau đó lại là tuyệt vọng đến tột độ quay ngoắt như này để cho hắn nháy mắt lâm vào điên cuồng.

“Ah! Ta liều mạng với ngươi!”. Buông ra Vũ hắn gầm lên đầy dữ tợn, sau đó hắn thân thể lập tức sinh ra biến hóa vô cùng lớn, thân thể là hình nhân nhưng lớn lên khắp nơi dị dạng xấu xí, cùng cái hình tượng trước đó của hắn chính là một trời một vực, cơ bản chính là đang ngược ánh mắt người nhìn, càng thêm đáng sợ đó là hắn quanh thân lôi đình nổ vang càng thêm mạnh mẽ đáng sợ, từng cái thô to như là thùng nước lượn quanh, theo thân thể của hắn cao lớn đến gần trăm trượng thì trên thân dị tượng cũng hình thành, lôi đình cùng vần vũ như đang quấn quanh lấy hắn, uy nghiêm bất phàm trái ngược hẳn với hình thể của hắn, dĩ nhiên đã tạo nên một tràng cảnh vô cùng quái dị.

“Hừ! Hóa ra còn ẩn dấu bài tẩy, bất quá cũng không tránh được cái chết!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. Hình Thiên Vũ ẩn dấu thực lực để cho Thiên Quân kinh ngạc, bất quá cũng chỉ có kinh ngạc mà thôi, một đao hạ xuống chính là nhất kích tất sát, đừng nói Hình Thiên Vũ, chính là Hỗn độn cảnh tu thành bốn loại lực lượng cũng không thể sống sót qua mộ chiêu này.

“Oành...”. “Xoẹt...”. Đao mang chém xuống, lôi đình nổ vang nháy mắt đã phân ra thắng bại, đao mang kia như là vô kiên bất tồi, chém xuống một chút cũng không giảm đã đem lôi đình cùng vần vũ dị tượng trảm phá, theo một tiếng xé rách vang lên thì thân thể to lớn của Hình Thiên Vũ lập tức bị ánh đao xuyên thấu chém dọc xuống chém xuống đại địa dưới chân hắn.

“Ta... Không cam l...”. Hình Thiên Vũ hai mắt trợn trừng tràn ngập điên cuồng, giận dữ nhìn Thiên Quân, cố gắng nói mấy chữ nhưng không có thành công thì thân thể theo chiều dọc đó tách ra phân ra hai bên, máu tươi như suối cuồng phun, “rầm” “rầm” hai tiếng thì hai bên thi thể cũng đã ngã xuống hai bên, một đời Hỗn độn cảnh thiên kiêu cứ như vậy mà chết, hình thần câu diệt!

“Hừm!”. Thiên Quân đi đến bên cạnh thi thể của hắn thì mới thả ra Thiên Quân hoa đem một thân tinh hoa kia cướp đoạt, tuy rằng hắn không sợ cũng không tin những người ở đây có thể nhìn ra được Thiên Quân hoa ảo diệu nhưng cũng không cần quá mức rêu rao làm cái gì, có thể ẩn dấu được thì nên ẩn dấu.

“Ah! Con ta! Ta liều mạng với ngươi!”. Bên cạnh đó Vũ vốn đã bị trọng thương, nhìn thấy con mình bị chém giết thì gầm lên điên cuồng, bà ta phảng phất như đã hóa thân lệ quỷ thét lên rồi đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là đã vận dụng toàn bộ lực lượng còn lại mà mình có.

“Hừ! Ngươi nếu đã muốn chết như vậy thì ta sẽ đem ngươi cùng đi với con trai ngươi, một nhà đoàn tụ!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng lạnh lẽo nói. Hình Thiên Vũ là kẻ muốn giết hắn, oan có đầu, nợ có chủ, hắn sẽ chỉ chém giết Hình Thiên Vũ, do đó mới rồi không có lập tức chém giết Vũ, thế nhưng đối phương đã không lĩnh tình thì hắn cũng không cần để ý nữa, giết luôn một lượt. Trong khi nói thì tay phải cũng hóa kiếm điểm vào hư không, duy nhất một đạo kiếm quang như là kinh hồng lập tức chém về phía Vũ.

“Phốc...”. Vũ đang lúc điên cuồng lao lên thì trước ngực vang lên một tiếng da thịt bị chém, máu huyết bắn ra thành dòng, thân thể đang lao lên cũng theo đó quỵ xuống ngã trên mặt đất, thực lực của bà ta cho dù đang toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của Thiên Quân chứ đừng nói hiện tại là bị thương chí cực, không có mấy năm, thậm chí mấy chục năm thì rất khó khôi phục đến đỉnh phong.

“Chết đi!”. Thiên Quân hơi chút liếc mắt nhìn lại thì cũng lười tiếp tục, dưới chân khẽ đạp đã đến phía trên Vũ, một cước dẫm xuống, một cước này nhìn như đơn giản nhưng nó uy lực cơ bản là không chút nào kém một đao mới chém giết Hình Thiên Vũ ban nãy, dĩ nhiên cũng là nhất kích tuyệt sát.

“Rầm...”. “Ông...”. Thiên Quân một cước đạp xuống chính đầu của Vũ, đại địa bên dưới cũng như chịu đến chấn động mạnh rung lên kịch liệt, thế nhưng cũng chính lúc này Thiên Quân ánh mắt khẽ biến, nguyên bản đầu lâu của Vũ nên bị đạp nát thì lại như cũ không bị tổn hao, trái ngược lại từ đó lại bùng phát ra lực lượng cực mạnh muốn chấn khai chân của hắn, đồng thời với đó Thiên Quân cảm thấy khí tức của bà ta đang ở điên cuồng tăng lên.

“Chuyện gì...”. Không những là Thiên Quân, chính là những Hỗn độn cảnh ở xa xa cũng cảm nhận được khí tức dị thường, Thiên Quân thực lực thể hiện ra kia cơ bản là có thể đơn giản đem Vũ diệt sát, một cước kia có bản là không chút nghi ngờ đã diệt sát Vũ, thế nhưng kết quả lại là vượt qua tất cả dự đoán.

“Ông...”. “Ông...”. Từ bên trong thân của Vũ bắt đầu bạo phát ra lực lượng kinh thiên động địa, Thiên Quân thân thể đứng trên đó cũng bị chấn động đến kịch liệt, có thể thấy cái này lực lượng dị biến không phải là tầm thường.

“Hừ! Ngươi còn không chịu chết!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng lạnh lẽo nói, nói đoạn thì chân cũng lại một lần nữa nâng lên tiếp tục đạp xuống.

“Oành...”. “Oành...”. “Uỳnh...”. Thiên Quân một cước hạ xuống thì đại địa cũng vang lên một nổ vang đáng sợ, tại đó một hố lớn đường kính hơn dặm hình thành, thế nhưng khí tức của Vũ cũng không chút nào thay đổi, vẫn đang ở tăng lên, Thiên Quân ánh mắt theo đó cũng lạnh xuống, chân lại nâng lên rồi đạp xuống, dĩ nhiên giống như đạp chết ruồi một dạng, liên tục hạ chân, kế tiếp chính là liên miên không dứt tiếng nổ vang lên, đại địa theo đó sụp lún càng lúc càng lợi hại, cái kia hố lớn đã đạt đến đường kính trăm dặm, sâu cũng có hơn một dặm, mà Thiên Quân nhưng vẫn đang không ngừng đạp xuống.

“...”. Đằng xa quan sát đám Hỗn độn cảnh đã chết lặng, Thiên Quân một đạp so với một đạp đạp xuống lại tăng thêm lực lượng, liên miên vô tận, đây cơ bản là bọn hắn không thể nào tưởng tượng được, thế nhưng làm cho bọn hắn càng thêm sợ hãi đó là Vũ vẫn không có bị đạp chết, trái lại lực lượng đang không ngừng tăng lên, đơn giản cái kia khí tức thả ra đã vượt qua siêu cường Hỗn độn cảnh tầng thứ, nên biết Vũ nhưng chỉ tu hành có một loại Chung cực lực lượng mà thôi, trên thân bà ta xuất hiện bất thường chỉ e đã vượt qua bọn hắn nhận thức.

“Oành...”. Bất chợt thiên không phía trên nổ vang, thiên địa như bị chôn vùi đưa vào tăm tối, trên một vòng xoáy vần vũ to lớn xuất hiện, gần như ngay ở sau đó một đợt bích quang trắng bạc từ thiên không hạ xuống chiếu thẳng xuống chỗ Thiên Quân đang điên cuồng đạp xuống thân thể của Vũ, nó hướng thẳng đến mục tiêu chính là cái sau.

“Cái gì...”. Đang ở điên cuồng đạp xuống Thiên Quân ánh mắt khẽ biến nhìn lên thiên không, nhìn đến một cái hắn lập tức lách mình biến mất tại chỗ, mà ngay khi hắn biến mất một cái sát na thì bích quang trắng bạc cũng rơi vào thân thể của Vũ.

“Đùng...”. “Đùng...”. Thiên Quân lùi ra bên ngoài hố sâu thì ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn lên thiên không, bích quang trắng bạc kia nhìn đẹp đẽ nhưng hắn lại cảm giác được kinh người hủy thiên diệt địa lực lượng, đó lực lượng cơ bản không phải là Hỗn độn cảnh nên có. Đang kinh hãi nhìn đến trên kia không được bao lâu thì tại bên trong hố sau vang lên từng tiếng đập mạnh liên hồi, nó phảng phất như là tiếng trống đập để cho không gian phía trên hố sâu cũng xuất hiện chấn động, đại khái hơn mười hơi thở thì những tiếng vang kia mới dừng lại, hắn ánh mắt trợn trừng nhìn đến đạo nhân ảnh đang chậm rãi lơ lửng nổi lên từ hố sâu, không phải là mới bị hắn đánh cho trọng thương gần chết Vũ thì còn là ai.

“Lực lượng này...”. Nhìn đến một chút thì Thiên Quân hai mắt đồng tử lập tức co rụt lại, khí tức lực lượng mà Vũ đang thả ra so với cái kia Viêm Hoàng mà hắn mới giết ở bên trong Khóa vực truyền tống đại trận kia còn muốn mạnh hơn một ít, lực lượng này cơ bản là không có khả năng xuất hiện ở trên người Vũ.

“...”. Thiên Quân kinh hãi thì đám người Hỗn độn cảnh cùng không ít Tu giả chạy đến quan sát dị biến này lại càng thêm kinh dị, từ trên thân của Vũ bọn hắn cảm nhận được lực lượng không dưới Hỗn độn cảnh tuyệt thế Lăng Càn Thiên, đây nhưng là chuyện gì xảy ra ah?

“Ngươi muốn giết ta?”. Vũ mắt phượng lạnh lẽo nhìn về phía Thiên Quân chất vấn. Bà ta hình tượng hiện tại vô cùng chật vật, bẩn thỉu, thế nhưng vẫn không che dấu được vẻ thần thánh cường hoàng, lại thêm bích quang trắng bạc đang chiếu rọi thân thể lại càng thêm vẻ thần bí, siêu nhiên, đây dĩ nhiên lại tạo nên một loại tương phản rõ ràng nhưng hợp lý đến cổ quái.

“Ngươi không phải là sinh linh của Ngao Thần tinh không, mạnh mẽ hàng lâm nơi này sẽ không sợ bị Bổ thiên tộc cùng đại năng ở Tổ vũ trụ truy tra đến?”. Thiên Quân cũng không có trả lời bà ta mà là hỏi ngược lại. Trước mặt hắn vẫn là Vũ, thậm chí chính là khí tức linh hồn cũng là Vũ, chỉ có lực lượng là không phải, hắn đoán có lẽ là một dạng quán đỉnh lực lượng hoặc là phụ thể, cho dù là nguyên nhân gì thì kẻ làm việc kia cũng là Tổ vũ trụ đại năng, đến đây trợ giúp Vũ dĩ nhiên là có mục đích không ai biết.

“Ồ? Còn là Hậu thiên Thái sơ sinh linh!”. Vũ ánh đảo qua Thiên Quân một chút thì hơi chút kinh ngạc nói, tiếp đó trên mặt đều là trào phúng. “Bổ Thiên tộc? Ha ha, Bản tọa làm việc còn cần sợ Bổ Thiên tộc? Lại nói đây là ta một cỗ phân thân, này chính là sinh linh trưởng thành bên trong Ngao Thần tinh không, ta là nàng, nàng cũng là ta, Bổ Thiên tộc đám người kia biết thì lại có thể làm gì được ta?”.

“Phân thân? Ngươi... Ngươi nói Vũ là phân thân của ngươi...”. Thiên Quân nghe vậy thì thân hình kịch chấn, ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn Vũ nói. Hắn cũng là Thái sơ sinh linh, tuy rằng chỉ là Hậu thiên nhưng hắn cũng hiểu được rất nhiều về Thái sơ sinh linh. Thái sơ sinh linh có một cái đáng sợ thiên phú đó là Vô hạn phân thân, chính là bản thân Thiên Quân hắn cũng có dạng này thiên phú đáng sợ, bất quá hắn cũng hiểu được chia càng nhiều hắn sẽ càng yếu, bản thể thực lực suy giảm, không gian phát triển cũng giảm đi, do đó hắn chỉ phân ra Thần Quân cùng Ma Quân mà thôi, đây là để đảm bảo Bản thể thực lực. Kẻ này nói Vũ là phân thân của mình thì ý nghĩa lại đáng sợ hơn nhiều, Vũ là Thái sơ sinh linh trong Ngao Thần tinh không, là trong nhóm sinh linh đầu tiên được tạo thành sau khi Ngao Thần tinh không thành hình, bà ta chỉ là một đạo phân thân thì cái kia bản thể lại sẽ là cái gì? Cái nào là giả? Cái nào là thật? Thiên Quân cho dù lại nhanh trí hơn nữa thì cũng không thể lý giải được, trong đầu chỉ có nghi hoặc cùng với chấn kinh.

“Ngươi tuy là Hậu thiên Thái sơ sinh linh nhưng nếu tương lai đạt đến cấp độ như ta cũng sẽ làm được những này, đáng tiếc ngươi không có cơ hội đó!”. Vũ nhìn thấy Thiên Quân trợn mắt há mồm kinh hãi thì cười cười có chút khinh miệt nói. Trong lúc nói thì càng là vươn tay ra xuất thủ, thiên địa vần vũ, đầy trời mưa rơi như là thao thiên lợi nhận đánh về phía Thiên Quân, từ trên đó Thiên Quân cảm nhận được uy lực so với nguyên bản công kích mà Vũ đánh ra phải cường đại hơn mấy chục lần, uy năng bất phàm.

“Chỉ có như vậy đã muốn giết ta? Ngươi cũng quá xem trọng mình rồi!”. Thiên Quân tuy rằng kinh dị nhưng cũng không phải sợ hãi, kẻ địch bí ẩn này cực mạnh nhưng hắn cũng không yếu đi nơi nào, chưa hẳn không thể cùng đối phương ganh đua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play