“Không biết bên trong tình huống thế nào?“. Một cái tu giả nói.
“Ai biết được ah! Đến nay còn chưa có ai đi ra làm sao biết được bên trong làm sao!“. Một người khác nói.
“Có lẽ cũng sắp đi ra rồi! Ta vừa nghe ngóng được, hình như có hơn năm ngàn người đã bỏ mạng bên trong, chỉ là không biết lí do thôi!“. Một cái hiểu biết tu giả nói.
“Bọn hắn tranh đoạt bên trong chết đi cũng là dễ hiểu! Thật không biết bên trog là gì, từ Thái cổ truyền lại ah!“. Một người thở dài nói.
Kể từ hơn ba tháng trước nơi này tập trung càng thêm nhiều người, bọn hắn cũng không có mấy người rời đi. Dù sao nếu có may mắn chiêm ngưỡng một chút Thái cổ đồ vật cũng tốt ah. Dĩ nhiên, những thế lực có người vẫn lạc bên trong thì không mấy vui vẻ rồi, bọn hắn cung không có chút manh mối nào, đành đợi mà thôi.
Bên trong cấm chế, bên ngoài cái kia Chủ điện truyền thừa, bọn hắn bên ngoài thấy Vũ Thiên Quân dừng lại ở tầng thứ tư tới hơn hai khắc đã có chút nghi vấn.
“Người kia sao lại dừng lại ah?“. Một người thắc mắc.
“Ngươi vào bên trong hỏi hắn đi! Một dạng quái vật như hắn cách nghĩ ngươi hiểu được sao?“. Một người lập tức nhìn hắn như ngu ngốc nói.
“Không lẽ người này tu luyện thiên phú cao thế nhưng các hạng khác lại không để ý, một chút cũng không biết?“. Có người nghi vấn.
“Cũng có thể! Thế nhưng các ngươi không nên quên, nếu có thể công kích giới tầng thì vẫn tính qua ải! Lấy tên kia thực lực e rằng một mạch dùng lực phá thẳng đến tầng bảy rồi, cần gì dừng lại ở tầng bốn, có lẽ hắn thấy cái gì đó nén chưa muốn đi tiếp mà thôi“. Một người phân tích nói.
“Ha ha! Nói như vậy hắn tiềm lực tổng lại cũng chưa chắc đã cai hơn chúng ta!“. Một cái tu giả đột nhiên cười to càn rỡ nói. Hắn đứng ở Thái Thương gia trận doanh, ban nãy khi Vũ Thiên Quân tại đến thở cũng không dám thở mạnh ah.
“Hừ! Một dạng ngu ngốc! Hắn không có hứng thú không đồng nghĩa hắn không có thiên phú, thế giới này là cường giả vi tôn, không phải mấy cái chức nghiệp đâu!“. Một cái Ma tộc Thanh niên hừ lạnh nói đầy khinh thường. Ma tộc tuy rằng thủ đoạn độc ác cay nghiệt, thế nhưng bọn hắn hầu như đều là những kẻ thẳng thắn, bàn về gian xảo bọn hắn kém xa Nhân tộc!
“Hừ! Không đến lượt ngươi nói như vậy! Tuy rằng Võ giả vi tôn thế nhưng Đan sư, Khí sư, Trận sư... địa vị cũng rất cao!“. Một cái không đồng ta với hắn nói. Người này áo bào có thêu đại đỉnh trên ngực, xem ra là một cái Đan sư.
“Ha ha! Đến lúc sống chết ai quan tâm ngươi là ai chứ“. Trên kia Ma tộc lại cười nói. Quả thật hắn nói không sai, nếu không có đánh nhau mấy cái kia chức nghiệp rất được tôn trọng, không mấy người muốn đi đắc tội, thậm chí còn muốn nịnh bợ bọn hắn, thế nhưng khi đã đánh nhau, không phải cố kị quá nhiều rồi, quan tâm lúc này chỉ là cường giả mà thôi.
“Hừ! Không nói lí lẽ!“. Người kia hừ lạnh không nói nữa.
Tiểu nháo một chút qua đi bọn hắn lại tiếp tục quan sát Vũ Thiên Quân là tầng thứ tư Thí luyện tháp, hắn vẫn chưa đi len tầng năm ah.
Bên trong Thí luyện tháp tầng thứ tư, Vũ Thiên Quân nhíu màu nhìn cái kia quang ảnh, nếu hắn không sai thì cái này quang ảnh là tàn hồn mà hắn suy đoán, chỉ là nó không nhớ cái gì mà thôi, đương nhiên cái này quang ảnh khác với những cái khác quang ảnh, nó có linh hồn dao động!
“Ta tại sao phải trả lời ngươi?“. Vũ Thiên Quân hỏi.
“Huh! Ta cảm thấy ngươi có khí tức quen thộc mà thôi! Chỉ là thật không nhớ ra là cài gì!“. Quang ảnh cũng không nắm chắc trả lời.
“Vậy ngươi còn hỏi ta làm gì?“. Hắn lại hỏi.
“Biết đâu qua ngươi ta có thể nhớ lại ta là ai, huống chi trả lời ta ngươi cũng đâu có mất gì!“. Quang ảnh có chút thắc mắc nói. Chỉ nói mình là ai cũng đâu mất gì ah.
“...“. Vũ Thiên Quân mặt hắc lại. Tên này hỏi hắn là ai là có hả gì ah? Cho dù nói e rằng cái kia quang ảnh cũng không biết hắn là ai. “Huh! Khí tức quen thuộc?“. Vũ Thiên Quân mới để ý, cái kia quang ảnh hỏi hắn vì hắn có cái kia khí tức quen thuộc ah. Hắn lập tức từ trong tiểu Ma giới nhiếp ra một tia Thời không chi lực. “Ngươi nói là cái này?“. Hắn hỏi.
“Huh?!? Không sai! Là nó! Rất quen thuộc!“. Quang ảnh lập tức kích động nói. “Ngươi làm sao lại có nó?“.
“Thời không chi lực! Ngươi không biết?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày nói, làm sao mà cái này tàn hồn lại không có chút kí ức nào ah.
“Thời không chi lực? Có chút ấn tượng!“. Quang ảnh có chút suy nghĩ nói.
“Từ lúc tỉnh lại ngươi còn chưa đua ra cái này Thí luyện tháp đi?“. Vũ Thiên Quân suy đoán.
“Huh! Ta không thể đi ra được Thí luyện tháp!“. Quang ảnh nhàn nhạt nói.
Vũ Thiên Quân mày nhíu càng thêm lợi hại, nếu nó là khí linh không lý nào lại không thể vào tầng mười, còn nếu nó là tàn hồn của chủ nhân nơi này, việc đi ra Thí luyện tháp rất đơn giản ah! Không lẽ tên kia tự đi phong ấn tàn hồn của mình?
“Hử? Phong ấn tàn hồn của mình? Không thể mở ra tầng mười! Bên trong tầng mười có cái gì sao?“. Vũ Thiên Quân thầm nghĩ.
“Ta đã cho ngươi đáp án ah! Có thể đưa ta đến tầng chín sao?“. Vũ Thiên Quân quay sang nói với quang ảnh, e rằng tầng mười có cái gì đó mà chính hắn cũng không thể tưởng tượng ra.
“Tốt! Ta đưa ngươi đến tầng chín!“. Quang ảnh suy nghĩ chút rồi gật đầu nói, xem ra nó vẫn còn rất nhiều nghi vấn.
“Ngươi đã bao giờ thử vào Tầng mười chưa?“. Vũ Thiên Quân nói.
“Đã từng! Thế nhưng ở đó có gì đó ngăn cản ta đi vào, bài xích rất mạnh!“. Quang ảnh nói. “Đi thôi“. Quang ảnh vung tay lên cuốn lấy Vũ Thiên Quân rồi hoa thành điểm sáng biến mất.
Bên ngoài Thí luyện tháp bọn người nhìn thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên biến mất ở tầng bốn thế nhưng tầng năm cung. Không hề có điểm sáng nào, cho thấy Vũ Thiên Quân vẫn chưa đến tầng năm. Thế nhưng hắn vẫn chưa bị truyền tống ra ngoài, bọn người lập tức không hiểu suy đoán.
“Ah! Hắn đi đâu rồi?“.
“Đáng lẽ phải bị truyền tống ra ngoài rồi ah!“.
“...“. Bọn người nhao nhao nghị luận suy đoán.
“A...!!! Mọi người mau nhìn!“. Một người đột nhiên chỉ tay lên tầng chín hét lớn.
“Ồ! Lại có người lên tầng chín...“. Có người ngạc nhiên nói.
“Các ngươi có thấy hay không, các tầng khác không có gì biến đổi, tên kia đột nhiên biến mất mà không bị truyền tống ra ngoài, tầng lại chín thêm một người...“. Một người đột nhiên nói làm cho cả đám đông ngừng lại nghị luận.
“Ah! Không sai! Tầng bảy và tám không hề có biển động!“.
“Cũng chưa hẳn nói người kia đã lên tầng chín, có lẽ có trùng hợp người ở tầng bảy và tám có người lên một tầng!“.
“Hắn làm sao đi qua hai tầng năm, sáu...“.
Bọn người bên ngoài tiếp tục nghị luận, cho dù thế nào thì ở đây cũng không ai phủ nhận Vũ Thiên Quân đã đi lên tầng bảy trở lên, chỉ hắn đi lên như thế nào lại không có ai đưa ra ý kiến, loại kia bước tiến không có ai làm được, cho dù là mấy cái kia thiên kiêu cũng là đi từng bước đi lên.
“Aiii... Không biết hắn làm sao mà đi lên, xem ra hắn ở tầng bốn chậm là có phát hiện gì đó! Loại kia quái vật chúng ta không thể so....“. Một cái Thần cảnh ngũ trọng Thanh niên thiên tài thở dài nói. Hắn cũng là một cái thiên kiêu, thiên phú cao vô cùng thế nhưng khi hắn gặp tầng thứ như Thái Thương Thiên Đế cự đầu yêu nghiệt thì bị đả kích không nhẹ, gặp thêm một cái bí ẩn Thái cổ Ma tộc hắn càng thêm rung động! Tinh không này nước sâu vô cùng, loại nào cũng có ah! Như hắn đỉnh cấp thiên kiêu mười năm trước đã không thể không khuất phục trước một cái dị số, mặc dù người kia đã chết nhưng không ai dám đi trào phúng hắn. Đây là một loại tôn trọng đối với cường giả!
“Cái kia Vũ gia rút cục là cái gì gia tộc...“. Huyền Vân Tuyệt một bên suy nghĩ càng thêm xuất thần, nếu người kia thật cũng là Vũ gia chi nhân, như vậy Vũ gia gốc gác tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế nhân đã biết là do một cái Bán bộ Thần tôn khai sáng. “Ah! Vậy Vũ Tinh Trần bổn tộc là cái gì gia tộc?!?“. Hắn mắt lập tức sáng lên. Khi ra ngoài hắn lập tức sẽ điều tra, Vũ gia kia huyết mạch chắc chắn vô cùng cao! Như vậy có thể giải thích, bọn hắn đời này huyết mạch sống lại, các loại thiên kiêu liên tiếp ra đời ah! Hắn muốn biết!
Vũ Thiên Quân bị quang ảnh cuốn lên, mắt hoa lên một cái thì đã đến một nơi khác, trước mặt hắn lúc này cũng có một cái quang ảnh, chỉ là nó cùng cái kia quang ảnh ban nãy, tên này không hề có một chút cảm xúc nào!
“Muốn đến tầng mười ngươi cần vượt qua tầng chín!“. Giọng nói ban nay của cái kia lại vang đến.
“Thật đúng là đủ để mắt! Một cái Thánh thần sơ kỳ! Mấy tên kia e rằng gặp phải thí luyện cũng không kém, có thể cầm cự được Thánh thần cấp thí luyện mà vẫn chưa chịu từ bỏ, thế lực lớn truyền nhân... Hắc hắc!“. Vũ Thiên Quân nhìn trước mặt thì cười nói. Nếu gặp cái khác ví dụ như Luyện đan hay phá trận Thanha thần cấp hắn còn cần thời gian suy diễn mới được, thế nhưng đây là khiêu chiến, đừng nói Thánh thần cấp, Thánh tổ cấp thí luyện cũng không chịu được hắn công kích, dù sao thí luyện quang ảnh là sẽ không tránh công kích của hắn, Luân hồi lực lượng một kích quang ảnh chắc chắn không có cửa sống!
“Huh! Để ta thử một chút thực lực lúc này ah! Thân thể mới còn chưa hoàn thiện làm quen!“. Hắn lẩm bẩm.
“Thử chút thực lực thôi! Khí huyết không đủ không tiện vận động thể lực quá lâu!“. Nguyên hồn lạnh nhạt nói. Vũ Thiên Quân lúc này quả thật không tiện dùng động thủ, Ma mạch thân thể khí huyết không đủ, Thần mạch hồn lực càng thêm thê thảm ah!
“Huh! Ba quyền! Sau ba quyền chúng ta đi tầng mười xem!“. Vũ Thiên Quân tự tin nói, hắn Ma mạch chiến lực tuyệt đối đã vượt qua Thánh thần sơ kỳ chiến lực rồi! Cho dù là khí huyết không đủ hắn cũng chỉ cần ba quyền mà thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT