Thiên Quân cùng Ám Vũ có thể nói là đang ở lúc cưỡi ngựa xem hoa sau khi đến Táng thiên chi địa bên ngoài quảng trường này, bọn hắn tâm tình đều khộng tệ nói chuyện phiếm về một số chuyện về Quái tai bộc phát cùng những việc mà tu giả làm ra, nói đến Độc Cô Kiếm thì lại có một cái nữ tu giả nói cắt ngang đầy vẻ khinh thường, điều này không thể nghi ngờ liền để cho Thiên Quân cùng Ám Vũ kinh ngạc qauy đầu nhìn sang đây nghi hoặc.
Nữ tu giả này khá cao, so với Thiên Quân còn muốn cao hơn chút ít, tuổi không biết là bao nhiêu nhưng nhìn bề ngoài cũng chỉ khoảng hai lăm, hai sáu, khuôn mặt trái xoan ưa nhìn, huh, là một cái mỹ nhân! Tuy rằng không so được với Ám Vũ nhưng chính xác là một cái mỹ nhân rất được chào đón, ngoài đó ra còn sở hữu đường cong lồi lõm đầy hứng thú, có chút nóng bỏng, tu vi nhưng cũng có Thánh tổ cảnh đỉnh phong.
“Cô nương quen biết Độc Cô Kiếm?”. Thiên Quân nhìn nàng một chút thì nàng đương nhiên cũng đang đánh giá hắn, ban nãy còn không nhìn đến, lúc này nhìn thấy Thiên Quân thì nàng nháy mắt liền ngẩn ngơ nghi hoặc, trên đời còn có nam tử đẹp đến như thế? Chỉ e chính là nhà nàng đại sư tỷ cũng muốn kém hắn một hai, nghe đến Thiên Quân hỏi thì nàng mới hơi chút lúng túng giật mình lắp bắp.
“Đó... Đó là đương nhiên! Ta cùng Độc Cô đại ca cùng một chỗ tiểu đội, tuy rằng huynh ấy đã một mình lịch lãm chém giết quái thú nhưng đôi khi cũng quay lại chỗ chúng ta!”. Cô nàng này một chút lắp bắp lúc đầu qua đi thì vội nói một mạch, ánh mắt hơi chút len lén nhìn Thiên Quân thì thấy hắn cũng không có để tâm đến tâm tình của nàng biến hóa thì mới ám thở ra một hơi.
“Ah... Thì ra là vậy!”. Thiên Quân khẽ gật đầu nói. Xem ra Độc Cô Kiếm trước kia đi đến Táng thiên chi địa này cũng đã tham gia một cái tiểu đội, sau đó mới độc thân rời đi, xem như là làm đúng quy củ.
“Các ngươi giống như là lần đầu đến đây?”. Nữ tử sau một chút bối rồi thì cũng nhanh chóng bình ổ lại tâm tình nhìn Thiên Quân hỏi. Lúc này nàng mới một lần nữa đánh giá lại Thiên Quân cùng Ám Vũ, trên thân không hề có khí tức của Tẩy lễ lực lượng, càng để nàng khiếp sợ hơn nữa đó là nàng lại không nhìn thấy được tu vi của hai người trước mặt, điều này nhưng để nàng kinh sợ không thôi.
“Huh! Xem là thế đi!”. Thiên Quân gật đầu cười nói. “Ta lần này đến đây là để tham gia náo nhiệt mà thôi!”. Hắn cười nhe ra hàm răng trắng nói bổ sung.
“Nếu ngươi đã lần đầu đến chỗ này thì không bằng đi cùng với tiểu đội bọn ta đi, những người mới đến Táng thiên chi địa này nếu không được thích ứng trước với Quái thú ngoài kia thì đều gặp thiệt thòi lớn, tổ đội của chúng ta không lớn nhưng có thể tự bảo vệ được mình, ngươi nếu đi theo sẽ rất an toàn!”. Nữ tử này nghe vậy thì có chút niềm nở nói. Không biết vì nguyên nhân gì nhưng nàng cảm thấy Thiên Quân cũng không đáng ghét lắm, chí ít là so với lúc trước khi hắn cùng cô gái đằng sau nói về Độc Cô Kiếm thì đã giảm đi rất nhiều.
“Há? Cầu còn không được, ta đang dự định tìm một tổ đội ah!”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi chút kinh ngạc rồi cười gật đầu nói. “Ta là Vũ Thiên Tứ, nàng là Ám Vũ, sau này nhờ vị... Cô nương này chiếu cố nha!”. Hắn chỉ mình cùng Ám Vũ giới thiệu một chút, nhận ra còn không biết tên của đối phương thì mới có chút lúng túng ngập ngừng nói.
“Ah...”. Nữ tử này kinh ngạc một tiếng. Thiên Tứ này cũng quá nhanh đồng ý một điểm chứ? Kinh ngạc một chút nàng liền nói. “Ta là Lưu Thanh Liên, chỗ tổ đội chúng ta gọi là Độc lang đội!”.
“Hóa ra là Lưu đạo hữu! Hạnh ngộ!”. Thiên Quân cười nói, Ám Vũ cũng hơi chút hướng Lưu Thanh Liên gật đầu, cô nàng này cũng không đến mức tệ lắm đâu.
“Ah! Phải rồi, ban nãy Vũ đạo hữu nói về Độc Cô đại ca, các ngươi có quen biết sao?”. Lưu Thanh Liên lúc này mới quay ra chuyện kia hỏi. Bây giờ nghĩ đến thì có thể thấy được Thiên Quân cùng Ám Vũ hai người nhưng có thể rất thân thuộc với Độc Cô Kiếm ah.
“Ha ha, ta cùng hắn mới tách nhau ra hơn một năm trước, bọn ta cùng đến từ Hạo Thiên Thần địa!”. Thiên Quân khẽ cười cười thành thật khai báo, hắn cảm thấy chuyện này nhưng cũng không cần dấu diếm làm gì. Mặt khác hắn cho dù không được mạnh ở khoản tình cảm nhưng vẫn có thể thấy được Lưu Thanh Liên trước mặt này có tình cảm khác thường với Độc Cô Kiếm, xem ra là đã ái mộ từ lâu.
“Ồ? Vũ đạo hữu cũng Độc Cô đại ca là đồng môn sư huynh đệ!”. Lưu Thanh Liên nghe đến tầng này quan hệ thì đúng là không dấu nổi kinh ngạc nói. Thiên Quân dĩ nhiên cũng xuất thân từ Hạo Thiên Thần địa? Cái này đúng là thật trùng hợp quá đi. “Đúng rồi, còn có một canh giờ nữa tổ đội của chúng ta sẽ đi vào Táng thiên chi địa săn giết Quái thú, chúng ta quay về chỗ tập kết thôi!”. Đột nhiên nhớ ra cái gì, nàng liền vỗ trán một cái cười duyên nói.
“Há? Vậy thì đi thôi!”. Thiên Quân nghe thấy như vậy thì gật đầu nói. “Lưu đạo hữu dẫn đường ah!”. Nói đoạn thì liền làm cái thủ thế để Lưu Thanh Liên đi trước, hắn cùng Ám Vũ cũng lập tức đi theo sau. Đi đến trên đường thì Lưu Thanh Liên cũng nói cho Thiên Quân cùng Ám Vũ biết về Độc lang đội.
Độc lang đội có tất cả mười tám thành viên, lúc này nếu tính thêm Thiên Quân cùng Ám Vũ thì là vừa vặn hai mươi người. Kẻ dẫn đầu có tu vi càng là Hư vô cảnh đỉnh phong tên là Phiêu Tuyết Lang, cái tên của Độc lang đội cũng chính là lấy tên của hắn mà đặt. Phiêu Tuyết Lang ba năm trước khi Quái tai vừa mới bộc phát không lâu thì đã đến đây gia nhập hàng ngũ đầu tiên chém giết Quái thú, về sau các vị đại năng thống nhất lại thành lập các tổ đội nhỏ đánh giết Quái thú thì hắn mới tự mình sáng lập nên Độc lang đội, Lưu Thanh Liên cũng mới gia nhập Độc lang đội được hai năm trước.
Vừa đi vừa nói, cũng không lâu sau thì Thiên Quân cùng Ám Vũ đã đi theo Lưu Thanh Liên ra bên ngoài quảng trường đến một chỗ kiến trúc, nơi này nhân khí cũng rất nhiều, từng nhóm lại từng nhóm tụ tập lại với nhau, không thể nghi ngờ chính là nơi các tổ đội tập hợp. Đi đến đây thì Thiên Quân ánh mắt liền bị mấy chỗ lồng giam thu hút, trong đó giam giữ từng còn lại từng con tỏa ra hung lệ khí tức quái thú, đây không thể nghi ngờ chính là những quái thú trong Táng thiên chi địa bị bắt sống đem nhốt ở đây, về phần kẻ bắt chúng đến đây có mục đích gì thì khó mà nói rõ được.
Làm cho Thiên Quân kinh ngạc một chút nữa đó là lồng giam kia giống như có đặc thù kết cấu, những quái thú kia quanh thân tỏa ra tẩy lễ lực lượng nhưng không có chút nào truyền ra bên ngoài, có rất nhiều tu giả đứng ngay tại bên cạnh lồng giam chỉ chỏ mà không hề gặp đến chút nào ảnh hưởng.
“Đây là các vị đại năng đặc thù bắt đám quái thú này để cho những tu giả như Vũ đạo hữu lần đầu đến đây nhìn thấy một chút để nhận biết, đồng thời với đó để mọi người tiếp xúc với tẩy lễ lực lượng của bọn nó, đến khi đi vào Táng thiên chi địa chém giết sẽ không phải quá mức bỡ ngỡ”. Nhìn đến Thiên Quân và Ám Vũ ánh mắt kỳ lạ đánh giá xung quanh, Lưu Thanh Liên vừa đi vừa giải thích.
“Uhm...”. Thiên Quân nghe vậy thì cũng khẽ gật đầu, những tên kia có ý đồ đương nhiên là để cho những tu giả tham gia chém giết quái thú nâng cao tỷ lệ sống sót lên, chỉ có thích ứng được với quái thú đặc thù lực lượng thì mới có thể chém giết được ah.
“Đội trưởng...”. Đang đi tiến đến thì Lưu Thanh Liên đột nhiên vẫy tay hô lên hướng đến một cái Hư vô cảnh đỉnh phong trung niên nhân đi đến, kẻ này không thể nghi ngờ chính là Phiêu Tuyết Lang rồi.
Phiêu Tuyết Lang là cái trung niên dáng người cao lớn mặc thanh y, khí tức trầm lặng, hắn có cái đặc điểm đó là trên mặt đôi mắt kia đã có một con bị che lại, dĩ nhiên là cái độc nhãn. Nghe đến tiếng của Lưu Thanh Liên thì hơi chút ngẩn ra nhìn lại, nhìn thấy người sau thì cũng khẽ phất phất tay gọi lại. “Tiểu Liên, mau đến đây!”. Xung quanh hắn còn có hơn mười người cũng quay đầu nhìn đến, không khó để nhận ra bọn hắn chính là Độc lang đội thành viên.
“Ngươi đi đâu mà lúc này mới quay lại? Chúng ta chuẩn bị theo đại bộ đội xuất phát đi vào Táng thiên chi địa rồi!”. Bên cạnh Phiêu Tuyết Lang một cái nữ phụ lam y có tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba trung kỳ hơi chút nhíu mày nghiêm khắc nhìn Lưu Thanh Liên nói.
“Hì hì, ta đi chỗ tứ bảng nhìn một chút, ta hỏi được Độc Cô đại ca nhưng đã xếp hạng thứ hai ngàn linh tám rồi!”. Lưu Thanh Liên hơi chút le lưỡi đối với nữ phụ lam y cười nói, trong lúc nói thì đã đi đến bên cạnh ôm lấy cánh tay của nữ phụ này làm nũng.
“Ngươi ah!...”. Phiêu Tuyết Lang nghe vậy thì có vẻ bất đắc dĩ lắc đầu. “Độc Cô Kiếm chính là thiên chi kiêu tử của Hạo Thiên Thần địa, tuổi trẻ đã xưng bá thiên kiêu tầng thứ, chúng ta nhưng cũng chỉ có thể từ xa mà nhìn đến hắn mà thôi!”. Hắn có chút cảm thán nói, sau đó ánh mắt hơi đổi nhìn về phía Thiên Quân cùng Ám Vũ hỏi. “Hai vị này là...”. Nếu hắn nhìn không sai thì hai người này nhưng đi theo phía sau Lưu Thanh Liên đây.
“Đội trưởng, ta mời đến hai vị bằng hữu của Độc Cô đại ca gia nhập với chúng ta, hắn là Vũ Thiên Tứ, nàng là Ám Vũ, cả hai đều là người của Hạo Thiên Thần địa!”. Lưu Thanh Liên lúc này mới nhìn sang Phiêu Tuyết Lang rồi chỉ vào Thiên Quân cùng Ám Vũ nói.
“Hả...”. Phiêu Tuyết Lang nghe vậy thì kinh ngạc nhìn sang, không những hắn, nữ phụ lam y, còn lại đội viên của Độc lang đội cũng kinh ngạc nhìn sang Thiên Quân cùng Ám Vũ. Bọn hắn cảm giác đầu tiên chính là kinh diễm, cái này kinh diễm nhưng lại xuất phát từ một cái nam tử, một cái thiếu niên nhìn như mười sáu tuổi khoảng chừng. Bất quá cũng rất nhanh bọn hắn liền đã bình thường trở lại, mấy cái nữ tính cho dù len lén nhìn Thiên Quân nhưng cũng không có như trước kinh diễm, bảo trì bản thân bình thản, dù sao trong tổ đội này ngoài Lưu Thanh Liên ra thì chỉ còn lại hai cái Thánh tổ cảnh mà thôi, còn lại là Hư vô cảnh trở lên, bọn hắn chính là một trong các tổ đội mạnh mẽ đâm sâu vào Táng thiên chi địa.
“Hai vị là Hạo Thiên Thần địa chi nhân?”. Phiêu Tuyết Lang tuy rằng biết được Lưu Thanh Liên sẽ không nói nói bừa nhưng vẫn nhìn về phía Thiên Quân hỏi lại một lần nữa.
“Đúng thế!”. Thiên Quân gật đầu chắc chắn nói.
“Hừ! Thần địa thì đã tốt sao? Các ngươi đã tự hào là Thần địa chi nhân như thế thì tại sao lúc này mới đi đến đây chống lại Quái tai? Nếu đã sợ chết thì đừng đến đây, bây giờ mới đến ngươi không thấy muộn sao?”. Thiên Quân thái độ đương nhiên không thể bắt bẻ, thế nhưng ngay khi nhận được hắn xác nhận thì nữ phụ lam y kia lập tức đã nhìn về phía hắn lạnh lẽo mà trào phúng nói, cái này thái độ nhưng cũng khiến cho Thiên Quân cảm thấy bất ngờ.
“Muộn? Làm sao lại muộn? Theo như ta thấy Quái tai lúc này còn muốn bộc phát càng thêm mạnh mẽ ah!”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày không vui nói. Hắn đương nhiên nghe hiểu được nữ phụ kia ý tứ, đại khái là xem hắn như cái công tử bột chỉ biết sợ hãi trốn tránh trong nhà mình mà thôi, Quái tai bộc phát không có đi đầu chiến tuyến, lúc này đến đây nhưng giống như đang đến xem náo nhiệt, ngữ điệu kia nhưng có chút đang xem thường hắn. Mà cái kia lời nói còn như muốn nhắc với Thiên Quân rằng thân ở địa vị cao thì nên có được trách nhiệm tương ứng, cần thêm gia lực mới phải.
“Ách... Vũ tiểu huynh đệ đừng trách nàng!”. Phiêu Tuyết Lang mặt mày lúng túng cười khổ đứng ra nói. “Quái tai bộc phát dẫn đến có rất nhiều tu giả ngã xuống, thân là tán tu như bọn ta đúng là chết đi rất nhiều người!”.
“Ah! Còn có chuyện này...”. Thiên Quân nghe vậy thì ánh mắt hơi chút biến đổi, Phiêu Tuyết Lang nói ra ý tứ kia lại càng thêm rõ ràng, Thần địa thế lực chính là những kẻ lập nên liên minh chống lại Quái tai, thế nhưng đứng ra trực tiếp chống lại Quái tai phần đông nhưng cũng là Tán tu mà thôi. Về mặt nào đó nhưng có thể nói là Thần địa thế lực đang lợi dụng những Tán tu này làm vật đánh mở đường, bất quá Thiên Quân nhưng cũng không có phản ứng gì nhiều. Có thể nữ phụ cùng Phiêu Tuyết Lang nói đúng, thế nhưng những Tán tu này đến đây chém giết Quái thú nhưng cũng thu được đích đáng lợi ích, bỏ ra nhưng chính là những Thần địa thế lực kia, dĩ nhiên là song phương có lợi, không đến mức như nữ phụ kia nói.
“Aiii...”. Phiêu Tuyết Lang khẽ thở dài một chút rồi nhìn Thiên Quân cùng Ám Vũ hỏi. “Nhìn đến Vũ huynh đệ cùng Ám Vũ cô nương đây còn không có luyện hóa qua dị thú hạch, khả năng đối kháng với tẩy lễ lực lượng của quái thú chắc không được tốt lắm, trước khi để hai người gia nhập chúng ta tổ đội, ta muốn kiểm tra hai người một chút có được không?”.
“Kiểm tra như thế nào?”. Thiên Quân không nhìn đến nữ phụ nữa mà quay sang nhìn Phiêu Tuyết Lang hỏi lại, hắn đã dự định đi cùng cái này Độc lang đội thì đương nhiên không có khả năng đơn giản như thế kích thích đã bỏ đi.
“Đằng kia nhốt một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất Độc nhãn thú, chỉ hai vị có thể trụ vững khi để Tẩy lễ lực lượng của nó quấn thân trong hai canh giờ thì bọn ta sẽ để các vị nhập đội đi vào Táng thiên chi địa!”. Phiêu Tuyết Lang nói. “Đây không phải là ta khinh thường hai người, quái thú bên trong Táng thiên chi địa đều sỡ hữu Tẩy lễ lực lượng quanh thân, nếu không thể chống lại được bọn nó Tẩy lễ lực lượng trong thời gian dài thì không thể cùng chúng nó chém giết được, đi vào cũng chỉ là tìm chết mà thôi!”.
“Huh! Ta hiểu được!”. Thiên Quân gật đầu nói. Đây cũng như vị Bán bộ Hỗn độn cảnh chỗ truyền tống trận kia nói, muốn đi vào Táng thiên chi địa chém giết Quái thú thì trước tiên cần có khả năng chống lại được tẩy lễ lực lượng của chúng. Nói đoạn sau đó hắn cũng cất bước đi về phía lồng giam cách đó không xa, Ám Vũ khóe miệng dưới khăn che khẽ cười nhạt lạnh lùng đi theo sau hắn đến chỗ kia, những kẻ này trong mắt nàng đều chỉ là mấy con tôm nhỏ mà thôi, dĩ nhiên lại dám xúc phạm Thiếu gia nhà nàng? Thật đúng là ngại sống lâu.
******* Các bạn nếu có ý định ủng hộ Nguyệt phiếu cho ta thì để tháng sau hãy ủng hộ nha! Tks!!!
Tác giả: Đế Thanh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT