“Ông...”. “Oanh...”. Hạo thiên điện đỉnh, cự nhân hư ảnh mang theo kinh khủng uy áp hàng lâm, mới xuất hiện đầu tiên cũng không có làm gì, Hạo thiên lục bảo nhưng đã chấn động mãnh liệt sinh ra khí lãng đem hủy diệt công kích mà Hồ Liêm đánh ra cho phai diệt, có thể thấy được khủng bố.

“Lão... Lão tổ!”. Lăng Càn Thiên có thể nói chính là kẻ gần với cự nhân hư ảnh nhất, hắn hai mắt trợn trừng nhìn lên cự nhân thì kinh hô một tiếng, dĩ nhiên là không có thể tin tưởng được. Cho dù cự nhân không rõ ngũ quan hình thái nhưng qua khí tức thì hắn có thể chắc chắn rõ ràng, trước mặt cự nhân chính là Hạo Thiên lão tổ không thể nghi ngờ, khác chỉ có đó là khí tức của Hạo Thiên lão tổ lúc này cường thịnh hơn truyền thuyết rất nhiều, chính như hắn đứng trước mặt Hạo Thiên lão tổ cũng chỉ như cháu thấy ông nội mà thôi, cơ bản là không có khả năng so sánh.

“...”. Khoảng khắc đó như inđậm vào tâm trí của tất cả người nhìn thấy, bất kể là Hạo Thiên Thần địa nhân viên hay là kẻ địch đều như lâm vào kinh nghi bất định, theo Hạo Thiên điện bị phá, Lăng Càn Thiên lao ra cùng Hồ Liêm liều mạng, cự nhân từ Hạo thiên điện đi ra... Tất cả cũng chỉ phát sinh trong chớp mắt mà thôi, chớp mắt đó nhưng ấn định cuộc chiến tại Hạo Thiên Thần địa.

“Tiễu sát!”. Phản ứng đầu tiên nhất chính là Hồ Liêm, hắn hai tay điên cuồng kết ấn, bát hoang môn chấn động thì một đạo tịch diệt hủy hoại lực xuất hiện đánh về phía cự nhân, cự nhân này đột ngột xuất hiện nhưng nó thể hiện ra lực lượng có khả năng đem chiến cuộc trên Hạo Thiên Thần địa vặn vẹo hoàn toàn.

“Hừm!”. Cự nhân hư ảnh hai mắt cũng không có chút nào cảm tình, cự thủ vươn ra chụp vào Hạo Thiên lục bảo, nhất thời cái sau bộc phát ra hủy thiên diệt địa khí tức, nó bén nhọn, trầm trọng, mạnh mẽ... Đủ loại hình thái lực lượng xuất hiện thì một đạo kiếm quang từ Hạo Thiên kiếm bắn ra như là kình thiên trụ chống trời xuất hiện chém về phía đạo lực lượng khủng bố mà Hồ Liêm đánh ra.

“Hạo Thiên thất tuyệt trảm!”. Nhìn thấy kiếm quang này thì Lăng Càn Thiên hai mắt cũng trợn lên, hắn càng chắc chắn cự nhân này là Hạo Thiên lão tổ không còn nghi ngờ, Hạo Thiên thất bảo nếu tụ tập đầy đủ sẽ có thể đánh ra tuyệt sát chi thuật một trong chính là Hạo thiên thất tuyệt trảm, thất trảm đi qua cho dù là siêu cường Hỗn độn cảnh cũng chỉ có thể bị chém giết, cái này cũng lập nên uy danh của sát phạt chi nhất Hạo thiên thất bảo, mà có thể khu động Hạo thiên lục bảo đánh ra được loại này tuyệt sát chi thuật khi không có đủ thất bảo thì cũng chỉ Hạo Thiên lão tổ một người mới có thể!

“Xuy!”. “Rắc...”. Kiếm quang vô kiên bất tồi đem hư không chém thành hai nửa, nơi nó đi qua cơ hồ không có thứ gì cố thể tồn tại, chính là đạo lực lượng khủng bố mà Hồ Liêm đánh ra cũng chỉ có thể chịu được chốc lát liền bị chém nát, kinh khủng kiếm quang lập tức chém lên Bát hoang môn! Theo một tiếng rạn vỡ truyền đến thfi Bát hoang môn bên trong có ba cái xuất hiện vết nứt, mà cùng với chúng liên kết một chỗ là Hồ Liêm cũng nhưng trúng phải kinh thiên nhất kích, trước vai xuất hiện một vệt kiếm chéo dài đến eo, suýt chút nữa đem hắn chém làm đôi.

“Khặc...”. Hồ Liêm kinh hãi nào dám lưu lại, hai tay khẽ phất lên đem Bát hoang môn triệu hồi bao lại toàn thân chui vào hư không loạn lưu biến mất, khí tức cũng theo đó tiêu thất.

“Xuy...”. “Xuy...”. Mà cự nhân hư ảnh kia cũng không có dừng lại, nó huy động Hạo Thiên lục bảo điên cuồng huy động, tính cả lần kia chém Hồ Liêm thì là bảy lần, nhất thời sáu đạo kiếm quang cũng chính là Hạo thiên thất tuyệt trảm mà Lăng Càn Thiên nói bắn ngược ra xa xa, dĩ nhiên là tìm đến chuẩn xác kẻ địch của Hạo Thiên Thần địa mà trảm xuống.

“Oanh...”. “Xuy...”. Kiếm thứ hai chính là chém về phía Ma Đế Tu La cùng Thiên không cự thành, người sau kinh hãi đem Thiên không cự thành tế ra chặn lại một kiếm này, một tiếng nhè nhẹ vang lên, Thiên không cự thành một góc chiếm đến một phần mười diện tích cứ như thế bị kiếm quang gọt xuống, Ma Đế Tu La khuôn mặt nháy mắt liền biến trắng, điên cuồng thôi động thể nội lực lượng nhằm chạy trốn nhưng phía sau hắn còn có một vị siêu cường Đại năng Hỗn độn cảnh nhìn chằm chằm, muốn chạy cũng không dễ.

“Xuy...”. “Phốc...”. Kiếm thứ ba chém đến Trường thanh thiên nguyên giới, Trường Thanh đang cùng Hồ Phong Hải kịch chiến cũng không thể không biến chiêu, đem Trường Thanh thiên nguyên giới tế ra bảo hộ bản thân. Theo một tiếng như là thứ gì đó bị xuyên thủng truyền đến, Trường Thanh thiên nguyên giới mấy chỗ bị tàn phá, từ bên ngoài có thể nhìn thấy được trong đó pháp tắc tan vỡ, hỗn loạn lực lượng lan tràn, Trường Thanh cũng theo đó bị trọng thương lập tức phá không chạy mất dép. Hồ Phong Hải đồng tử co rụt lại kinh hãi nhìn cự nhân hư ảnh kia một chút rồi cũng lập tức phá không biến mất, không biết là đi đâu.

“Xuy...”. “Xuy...”. Kiếm thứ tư chém về phía Ma Hậu, người sau thương thế vốn đã rất nặng, dưới áp lực tử vong vô cùng đáng sợ từ kiếm quang nàng ta đương nhiên cũng không có buông ra chóng cự, dĩ nhên đem Thể nội thế giới tế ra chặn lại một kiếm này. Chỉ thấy kiếm quang đi qua chém xuyên thể nội thế giới, trong đó thiên địa ầm ầm phá toái, nàng thân thể cũng không tốt đi nơi nào, cánh tay trái sinh sinh bị chém xuống, toàn thân khí tức uể oải đến cực điểm. Nàng muốn chạy trốn nhưng có một đạo khí tức đã lập tức đem nàng khóa chặt lại, muốn trốn đi đã không có khả năng.

Kiếm thứ năm hướng đến chính là chỗ năm vị Hỗn độn độn cảnh vừa mới cùng Hạo thiên ngũ bảo dây dưa, bọn hắn tình huống cũng khá tốt, gần như không có bao nhiêu thương thế, chỉ là kiếm quang quá mức bá đạo, cho dù cả năm hợp lực lại cản nhưng khi một kiếm quét ngang đi quá thì cả năm đều không một cái ngoại lệ đều bị trọng thương, trong đó hai cái thân thể còn bị chém thành hai, kinh hãi chốc lát cả năm đều lập tức chạy trốn, lại đến một kiếm nữa thì bọn hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Kiếm thứ sáu chém xuống lại hướng về Hạo thiên đại lục chỗ xa, hai vị Hỗn độn cảnh đang cùng Hạo Thiên Thần địa ba mươi sáu vị Bán bộ Hỗn độn cảnh chém giết thì kiếm quang khủng bố đột nhiên quét đến, cả hai đến phản ứng cũng không kịp, liền đã bị kiếm quang sinh sinh chém làm đôi, lấy bọn hắn sinh mệnh lực ngoan cường đương nhiên còn không có dễ dàng chết đi, bất quá cũng là trọng thương nghiêm trọng, lại nhìn đến kiếm quang đối với ba mươi sáu vị Bán bộ Hỗn độn cảnh kia lại làm như không thấy, kết quả cuối cùng của hai vị Hỗn độn cảnh trọng thương này có thể nghĩ được.

Sáu đạo kiếm quang lập tức đem địch nhân của Hạo Thiên Thần địa một lượt cho chém liệt, chạy thì cũng chạy mất, bị thương bị cuốn lấy thì cũng khó lòng chạy, còn cuối cùng một đạo kiếm quang hướng đến lại là... Thiên Quân!

“Không đùa ah...”. Thiên Quân đồng tử co rụt lại nhưng cũng vô lực làm sao, hắn thương thế cũng không nhẹ chỗ nào, vô lực chặn lại một kiếm này, đáy lòng chỉ có thể cười khổ, bản thân thể nội chảy xuôi Ma khí khiến cho cự nhân kia nhận định hắn là kẻ địch, xem ra trúng một kiếm này không chết cũng trọng thượng. Nỗ lực cuối cùng hắn chỉ có thể đem hai tay chặn lại trước ngực, dĩ nhiên là tận lực giảm đi lực sát thương lên bản thể.

“...”. Hạo Thiên Thần địa mấy người nhìn đến kiếm quang thì cũng nghẹn họng không biết nói làm sao, cả đám trái tim như treo lên cổ họng thay Thiên Quân chảy mồ hôi lạnh.

“Ông...”. “Xuy...”. Bất quá ngay tại khí kiếm cách hắn ba trượng thì hắn nơi thức hải chấn động, một loại khí thế nhàn nhạt xuất hiện, kiếm quang cũng không có dừng lại mà lập tức đánh xuyên qua Thiên Quân, chỉ là nó không có chút nào lực sát thương.

“Ah...”. Thiên Quân cũng chỉ cảm thấy có kinh khủng khí cơ đi xuyên cơ thể mình nhưng lại không có chút nào ảnh hưởng đến hắn, kinh ngạc trong đó hắn liền hiểu được nguyên nhân, hắn luyện hóa Hạo thiên tháp bản nguyên, tại thức hải của hắn có Hạo thiên tháp khí tức, chính nhờ một đạo khí tức này khiến hắn thoát được một kiếp.

Tất cả những này phát sinh trong chưa đầy một hơi thở, cự nhân hư ảnh mang theo khủng bố công kích đi qua thì Hạo Thiên Thần địa phía trên đại chiến mới triệt để sôi trào, nguyên bản đang thắng thế thì những kẻ xâm lấn lên Hạo Thiên đại lục lập tức như chuột thấy mèo lập tức nhao nhao biến mất, bọn hắn mấy vị Hỗn độn cảnh dẫn đầu đều chạy mất, Hư vô cảnh còn lưu lại chỉ có một kết cục mà thôi, những kẻ nhanh trí hầu hết đều lập tức chui vào hư không biến mất, bất chấp trước mặt bọn hắn là hư không loạn lưu!

Mười hơi thở sau đó, Hạo Thiên Thần địa hỗn chiến liền đã đi đến hồi kết, thắng thế tuyệt đối đã nghiêng về phía Hạo Thiên Thần địa, bất quá nó vẫn không có hoàn toàn chấm dứt.

“Oanh...”. Chỗ kia Ma Đế Tu La cắn lưỡi phun ra ba ngụm tinh huyết cưỡng ép thôi động Thiên không cự thành lực lượng đạt đến một cấp độ khủng bố tránh thoát đi ra Y Thần áp chế, sau đó nghĩ một chút cũng không liền phá không biến mất, lần vận dụng bí pháp này hắn cũng đã tổn thương nghiêm trọng đến bản nguyên, muốn khôi phục cũng cần mấy chục năm. Hắn bỏ chạy gấp đến mức cũng không có đem theo Ma Hậu, hắn biết chỉ cần chậm một chút liền bị Y Thần giữ lại, đến lúc đó cái kia cự nhân liền có khả năng đem hắn diệt sát.

“Uỳnh...”. “Oanh...”. Hạo thiên đại lục phía trên, hai vị Hỗn độn cảnh bị kiếm quang đem chém làm hai lúc này tuy đã khôi phục lại chân thân nhưng thương thế nghiêm trọng lại bị ba mươi sáu vị Bán bộ Hỗn độn cảnh vận dụng sát trận vây giết, thương thế càng lúc càng nặng, thậm chí còn muốn nuốt hận trong tay ba mươi sáu vị Bán hộ Hỗn độn cảnh. Trong khi bọn hắn đều đang điên cuồng tính toán đương lui thì kinh người hàn khí kéo đến, đầy trời băng tuyết ép về phía bọn hắn, Tuyết Lão nhưng đã gia nhập tràng đại chiến này.

“Ngang...”. “Rầm...”. Chỗ kia Long Lão một mình cuốn lấy Ma Hậu, người sau lúc đỉnh phong đương nhiên không có sợ hãi Long Lão, chỉ là lúc này nàng ta thương thế nghiêm trọng cực kỳ, bị Long Lão cuốn lấy cơ hồ không thở nổi, thương thế còn muốn tăng lên, chậm rãi bị Long Lão mài chết!

“...”. Thiên Quân thân tại hư không đã thu lại bản thể, cả người khí tức suy yếu, Hỗn độn cảnh lực lượng cũng đã biến mất, đã bị đánh về hình dạng ban đầu Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất. Bất quá hắn ánh mắt lại như tinh thần nhìn chằm chằm về phía cự nhân hư ảnh kia, đó là Hạo Thiên lão tổ không thể nghi ngờ.

Cự nhân hư ảnh sau khi đánh ra bảy kiếm thì cũng không tiếp tục công kích nữa, hư ảnh kia đã mờ nhạt đi không ít so với trước, Hạo Thiên lục bảo đem hắn vây quanh, Thiên Quân có thể cảm nhận được Hạo Thiên tháp tâm tình vui sướng nên cũng chậm dãi phiêu phù về phía đó, hắn thương thế đúng là vô cùng nghiêm trọng nhưng từ khi tái tạo lại thân thể tại Long Vực thì Bất hủ vật chất đã trải rộng ra toàn thân, thương thế này đang lấy mắt thường có thể thấy đàng lành lại, khí tức cũng từng chút một ổn định lại.

Lăng Càn Thiên biểu tình nghiêm nghị cúi đầu trước mặt hư ảnh không nói, cả hai giống như đang giao lưu gì đó, chiến trường bên ngoài giống như không có ảnh hưởng đến bọn hắn trò chuyện, chỉ khi Thiên Quân đi đến đó thì cự nhân mới quay đầu nhìn sang.

“Ngươi chính là kẻ thông qua tám mươi mốt tầng Hạo thiên tháp? Nhận được nó ý chí nhận chủ?”. Cự nhân nhìn Thiên Quân cười nhạt nói.

“Vâng!”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu nói. Sau đó nhận ra không thích hợp liền chắp tay cúi đầu nói. “Vãn bối Vũ Thiên Quân ra mắt Lão tổ!”. Nếu hắn đoán không sai thì cự nhân này cũng là Hạo Thiên lão tổ ý chí, chỉ là cùng với cỗ ý chí được phong ấn trong Hạo Thiên tháp là khác nhau.

“Ha ha, thật nhanh trí nam hài!”. Cự nhân kia cười nói. “Ngươi có thể thông qua được Hạo thiên tháp tức là đã đánh bại ta lúc trẻ, Hạo Thiên Thần địa ta thật có phúc!”.

“Ngài đây là?”. Thiên Quân cũng không có vui sướng vì được khen mà ngẩng đầu lên hỏi. Hắn hôm nay càng thêm sâu sắc nhận ra được bản thân vẫn chưa đủ cường đại, xa xa mới có thể đạt đến cái này tầng thứ.

“Ta? Huh! Ta cũng là một đạo ý chí, chỉ là ta là đạo ý chí cuối cùng mà Bản thể để lại trước khi rời đi Ngao thần tinh không này, Bản thể đem ta phong ấn vào Hạo Thiên điện, nếu Hạo Thiên điện không bị phá, Thần địa ta không đến lúc diệt vong thì ta sẽ không có khả năng tỉnh lại!”. Cự nhân tự chỉ mình nói. “Bất quá tỉnh lại thì ta cũng rất nhanh sẽ tiếu tán!”. Sau cùng cười nhạt bổ sung, dĩ nhiên là cũng không có để ý bản thân tồn tại hay không.

“Thì ra là như thế...”. Thiên Quân chứng nhận phán đoán của mình thì cũng nhẹ thở ra, sau đó nhưng lại khó hiểu nhìn cự nhân. “Vậy tại sao ngài không đem mấy tên kia lưu lại? Bọn hắn chính là đầu sỏ muốn đánh lén Thần địa ta ah!”.

“Chậc! Vốn định như thế, bất quá hạch tâm lực lượng của Hạo Thiên thất bảo là Hạo Thiên châu không tại, ta chỉ có thể vận dụng được một lần Hạo thiên thất tuyệt sát mà thôi!”. Cự nhân nghe vậy thì lắc đầu nói. Nghĩ nghĩ gì đó hắn lại nói. “Hạo thiên châu đã có kẻ đạt được, có lẽ là dưới tình huống đặc thù nên đã đem luyện hóa, do đó ta không thể đem nó triệu hồi!”.

“Đã có kẻ đạt được?”. Bất kể là Thiên Quân hay Lăng Càn Thiên ánh mắt đều lập tức biến đổi, Hạo Thiên thất bảo một trong lại bị một cái ngoại nhân cho thu lấy? Điều này đại biểu cho cái gì?

Tác giả: Đế Thanh

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play