Bên trong tinh không tồn tại vô số tinh vực, trong đó cũng có rất nhiều cấm địa, bảo địa các loại hoàn cảnh đặc thù, bọn chúng cấu tạo phức tạp, lẫn nhau liên hệ, bài xích... Hình thành nên một cái tinh không hoàn chỉnh.

Lý Lan tinh vực cũng là một cái tinh vực trong đó. Nó nguyên bản cũng không có tên như vậy, thế nhưng lại mấy trăm triệu năm trước có một cái đại năng Hư vô cảnh đỉnh phong tên là Lý Lan tại tinh vực này đánh xuống truyền thừa, sáng lập Lý gia, từ đó tinh vực này cũng đổi tên thành Lý Lan tinh vực. Lý gia thời đó cũng là phát triển đến cực thịnh, không kém chút nào những Thánh địa do Hư vô cảnh Thánh hiền sáng lập cùng tọa trấn.

Lý Lan tu vi khủng bố khiếp sợ rất nhiều tinh vực xung quanh nhưng qua thời gian, hắn không thể đột phá Hỗn độn cảnh, cuối cùng cũng là tuổi già sức yếu mà tọa hóa, Lý gia từ đó đến nay không có thứ hai cường giả đạt đến cấp độ như vậy, thậm chí, đời này Lý gia chỉ có ba vị Thánh tổ cảnh cường giả, so với thời kỳ toàn thịnh còn chưa bằng một phần mười. Nếu không phải Lý gia nhị tổ đã đột phá Thánh tổ cảnh hậu kỳ thì Lý Lan tinh vực chỉ sợ sẽ bị không ít thế lực khác nhúng tràm.

Đương nhiên Lý Lan tinh vực bên trong cũng không phải không có khả năng tồn tại Hư vô cảnh thánh hiền đại năng, chỉ là tồn tại kia không có ý định lộ diện cũng không biết được, ngoài ra mặc cho Lý Lan đã chết nhiều năm thì hắn cũng để lại cho hậu nhân không ít là bài tẩy cùng với số lượng nhân mạch nhất định, cũng có vài thế lực lớn cùng Lý gia có quan hệ, điều này cũng dẫn đến nhiều thế lực kiêng kị, không dám trắng trợn công khai đánh chiếm Lý Lan tinh vực, đương nhiên tại trong tối có làm gì đó hay không liền khó nói.

Thiên Quân nhóm người đi đến Lý Lan tinh vực nơi đầu tiên chính là Nhạc thần thành, đại thành lớn nhất Nhạc thần tinh. Bên trong cường giả tọa trấn cao nhất cũng có Thần chủ cảnh, kẻ này nếu tính bối phận là gia gia của Thanh Nguyệt đám người. Bọn hắn xuất hiện không lâu thì một cái đàn ông trung niên uy nghiêm bất phàm, một thân khí tức trầm trọng như núi cũng xuất hiện trước mặt bọn hắn.

“Thập cửu gia gia!”. Nhìn thấy người trung niên này Thanh Nguyệt bọn người lập tức cung kính hô lên, kẻ này tên là Lý Thuần Hiên, tại tổ bối xếp hàng mười chín, đám người Thanh Nguyệt đương nhiên là gọi một tiếng Thập cửu gia gia.

“Quay về rồi? Lần này đi Tinh vẫn chi địa có gặp được vận may nào không?”. Lý Thuần Hiên hơi cười nói, đám Thanh Nguyệt là đi từ chỗ này đến Tinh vẫn chi địa, hắn đương nhiên là biết năm người đi đâu. Nói xong con ngươi lại đảo qua Sư Nguyên tam thú cùng Thiên Quân.

“Chúng con là đến trễ nên không thu hoạch được gì, xem như một lần lịch lãm mà thôi!”. Thanh Nguyệt nghe vậy thì mắt hơi cụp xuống nói, sau đó lại chỉ về phía Sư Nguyên ba thú. “Đây là chúng con tại bên ngoài thu được đồng bạn”. Sau cùng chỉ vào Thiên Quân nói. “Về phần Tiểu Lãng, đệ ấy bị mất trí nhớ, thấy đệ ấy đáng thương nên đem về gia tộc nuôi dưỡng!”. Nàng đương nhiên sẽ ẩn dấu Thiên Quân cùng tám thú thân phận thực sự cùng đặc thù, chính như các nàng tu vi, đều là ẩn nặc tại Địa đan cảnh đỉnh phong, nếu không phải cùng người đánh giết thì rất khó nhìn ra, đến Lý Thuần Hiên cũng không nhìn ra thì có thể thấy năm người tu luyện liễm tức quyết kia có bao nhiêu lợi hại rồi.

“Huh! Làm việc tích đức cũng không sai!”. Lý Thuần Hiên cũng không có bao nhiêu nghi ngờ nói. “Phải rồi, Ma Quang đệ thất Thánh tử đã đến Tổng gia được một ngày, giống như là muốn tìm Thanh Nguyệt con một chuyến, mau trở về đi!”. Hắn chợt nhớ ra cái gì hơi chút cười nói. “Các ngươi hôn sự cũng sắp tiền hành rồi chứ?”.

“Huynh ấy đến rồi?”. Thanh Nguyệt nghe đến cái kia Ma Quang đệ thất thánh tử thì ánh mắt sáng lên kinh hỉ nói, sau đó mặt hơi đỏ lên, cho dù có lớp mạng che mặt cũng không dấu được nàng đang thẹn thùng. “Chuyện hôn sự con không là chủ được!”. Càng nói nhưng là càng thẹn thùng nhỏ nhẹ.

Ma Quang là tên gọi tắt của Ma Quang thánh địa, nơi này được tành lập nên bởi Ma Quang Thánh hiền, kẻ này nếu tính ra thì còn kém xa năm xưa Lý Lan, chỉ là hắn thành lập xuống Ma Quang Thánh địa lại tồn tại lâu dài, lúc nào trong môn cũng tồn tại Hư vô cảnh thánh hiền, lực uy hiếp vô cùng lớn, xét thực lực tổng hợp phải mạnh hơn Lý gia mấy chục lần, có thể đơn giản lau đi sự tồn tại của Lý gia, Lý gia Lý Thanh Nguyệt có thể có hôn ước với Thánh tử Ma Quang thánh địa là điều vô cùng may mắn, là Lý gia trèo cao. Đương nhiên, hai người này là lẫn nhau có tình cảm, hai bên cũng không có cái nào bị ép buộc, hai thế lực cũng không có người phản đối.

“Ha ha, trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng, chuyện này thiên kinh địa nghĩa, cho dù chúng ta là tu giả cũng không có cái khác ngôn luận! Không sao cả, đi về tổng gia đi!”. Lý Thuần Hiên thấy vậy thì cười lớn nói.

“Ồ...”. Thiên Quân ngồi phía sau Thanh Nguyệt là lần đầu tiên thấy nàng có biểu hiện này, cũng là một trận kinh ngạc, hắn không hiểu lắm chuyện này nhưng có thể thấy được Thanh Nguyệt đang vô cùng hưng phấn cùng vui vẻ, xem ra cái kia Ma Quang đệ thất thánh tử không phải kẻ bình thường đi.

Sư Nguyên ba cái từ đầu đến cuối cũng không có chút phản ứng nào, cũng không có ý định nói chuyện, bọn hắn lúc này chỉ như phổ thông Địa đan cảnh Yêu thú mà thôi, còn chưa có thể mở miệng nói chuyện.

“Như vậy chúng con trước tiên quay về tổng gia!”. Thanh Nguyệt đám người cùng Lý Thuần Hiên nói chuyện phiếm chốc lát thì cái trước mở miệng muốn đi, nàng giống như đã không nhị được muốn về tổng gia gặp mặt cái kia đệ thất thánh tử của Ma Quang Thánh địa.

Sau đó bọn hắn lại đi vào một cái truyền tống đài gần đó, lần này đơn giản hơn nhiều, lấy bọn hắn thân phận đương nhiên là dễ dàng đi vào truyền tống môn quay về Lý gia tổng bộ, dù sao việc thu phí cũng chỉ là trả lại cho Lý gia ngân khố, Lý gia dòng chính tộc nhân liền không cần mất một đoạn thủ tục này.

“Tiếp tới sẽ đến Lý gia ta tổng bộ, đệ trước tiên vào ở tại phủ đệ của tỷ!”. Thanh Nguyệt nhìn Thiên Quân cười nói. Không những là nàng, cả đám người đều nhận ra, Thiên Quân chỉ đi theo Thanh Nguyệt mà thôi, giống như hắn đã nhận định nàng là người thân của hắn, lại lấy tính cách trẻ con cùng cố chấp của hắn, đám người cũng không làm được gì.

“Được! Hì hì!”. Thiên Quân không chút nào ý kiến gật đầu cười nói.

“Chúng ta cũng nên mua cho Tiểu Lãng mấy bộ y phục, hắn mặc đồ của Thanh Vũ, Thanh Hạ ca ca có chút không hợp rồi!”. Thanh Vi cũng cười nói xen vào, đã sắp về đến tổng gia, các nàng liền có thể thoải mái hơn nhiều.

“Thanh Nguyệt muội, ta thấy hay là nói một chút chuyện này, Ma Quang đệ thất thánh tử đã đến đây, nếu muội mang Tiểu Lãng một cái tiểu tử về bị hắn nhìn thây ta e không ổn!”. Thanh Vũ hơi nhìn chút Thiên Quân liền gọi lại Thanh Nguyệt nói. Nếu Thiên Quân bình thường thì thôi, đằng này lại là một cái siêu cấp mỹ nam, Thanh Nguyệt một cais nữ tử mang theo một cái nam tử như thế bên cạnh mình đủ khiến nhiều người mơ màng đủ loại ý nghĩ.

“Đúng vậy! Nếu hắn biết tỷ mang người về chỉ e sẽ không được cao hứng!”. Thanh Sương cũng gật đầu đồng ý nói.

“Đúng vậy! Ta là quên mất điểm này!”. Thanh Nguyệt nghe vậy mới hơi chút ngẩn người nói. Mặc cho Thiên Quân là bị mất trí nhớ, nàng với hắn cũng không có cái gì mờ ám quan hệ nhưng miệng lưỡi thế gian liền khó nói lắm đây. “Như vậy Tiểu Lãng tạm ở với Thanh Vi tỷ được không?”. Nàng bất đắc dĩ quay đầu nhìn Thiên Quân nói.

“Đệ không thể ở cùng Thanh Nguyệt tỷ tỷ sao?”. Thiên Quân nhưng là hỏi ngược lại.

“Ách... Ha ha, Tiểu Lãng đệ đệ, nam tử lớn rồi không thể cùng nữ nhân cùng một chỗ được!”. Bọn người ngẩn ra thì Thanh Hạ mới cười khan nói.

“Vậy Thanh Vi tỷ không phải là nữ nhân rồi? Ta xem như không giống lắm!”. Thiên Quân kinh ngạc nói, sau đó lại như đang suy ngẫm trầm tư.

“Phụt...”. Đám người sinh sinh sặc khí, một đám mặt nghẹn lại đen xì nhìn Thiên Quân, ba cái yêu thần cũng là lảo đảo một cái. Riêng Thanh Vi nhưng là giận tím mặt hùng hổ dạo người lao về phía Thiên Quân. Cái gì mà “Ta xem như không giống lắm”?

“Ah, Thanh Vi tỷ làm gì...”. Thanh Vi vọt lên đến trước mặt Thiên Quân, cái sau nhưng không có ý định phản kháng thì cái trước đã vươn tay túm lấy tai Thiên Quân một vặn. Hành động này khiến cho ba cái Thần cấp Yêu thú Sư Nguyên giật nảy mình, nàng là muốn chết sao? Bất quá, Thiên Quân phản ứng lại làm bọn hắn có xúc động thổ huyết.

“Để ngươi ở cùng biệt phủ với bản tỷ tỷ, không phải ở cùng một chỗ, ngươi có thể có ý kiến gì?”. Nàng trợn trừng hai con mặt nhìn Thiên Quân nói.

“Ách... Ah... Ah... Không có ý kiến, đệ ở cùng với tỷ là được chứ gì! Mau buông tay!”. Thiên Quân kêu lên oai oái vội nói. Sư Nguyên ba cái sáu con mắt nhưng muốn rơi xuống, Thanh Vi kia quả nhiên là cái bà chằn vô cùng đáng sợ.

Hồ nháo một chút qua đi, nhóm người liền đi lên truyền tống đài đi về phía Lý gia tổng bộ, Thiên Quân lúc này đã chuyển sang ngồi cùng Thanh Sương trên lưng Hắc Gian đổi chỗ cho Thanh Vi, bọn hắn vừa mới ổn định thân hình thì quang hoa lóe lên, sáu người tam thú biến mất không còn tăm hơi. Bọn hắn rất nhanh sẽ đến Lý gia tổng bộ.

Lý gia tổng bộ được thành lập trên một cái siêu cấp đại lục, năm xưa khi Lý Lan Thánh hiền còn sống, hắn sử dụng vô thượng uy năng di dời đại lục to lớn nhất trong Lý Lan tinh vực đến trung tâm của tinh vực. Tại trên đây hắn xây dựng đủ loại hoàn cảnh làm Lý gia nơi phát triển sau này, nói chung chỗ này hoàn cảnh có thể nói là tốt nhất bên trong Lý Lan tinh vực, cũng chính là nơi ở chính của Lý gia tộc nhân.

Lý gia tổng bộ bên trong thành lập rất nhiều truyền tống đài trên một cái cự đại quảng trường, trong đó to to nhỏ truyền tống đài đếm nhiều vô cùng, ít cũng có gần ngàn cái, có thể thấy dòng người qua lại ở đây nhiều như thế nào.

Truyền tống đài một chỗ lóe lên, sáu bóng người lần lượt ngồi trên ba cái Yêu thú xuất hiện, quang huy biến mất lộ ra Thiên Quân sau người cùng Sư Nguyên ba cái Yêu thú. Bọn hắn xuất hiện cũng không gây nên bao nhiêu xao động, khi bọn hắn đi ra khỏi phạm vi truyền tống đài mới nhìn nhận hoàn cảnh xung quanh.

“Oa... Nhiều người như thế...”. Thanh Nguyệt năm người cùng ba cái Thần cấp Yêu thú còn tốt, bọn hắn cũng đã nhìn thấy nhiều lần tràng cảnh tương tự, rất nhiều tu giả vội vã qua lại, thế nhưng Thiên Quân còn chưa nhìn thấy nhiều như vậy bao giờ, đương nhiên đó là từ khi hắn mất trí nhớ mà thôi.

“Sư Nguyên! Đi về phía kia, trước về biệt phủ của ta!’. Thanh Nguyệt cũng không có ý định dừng lại, vươn tay chỉ về một phương hướng nói. Ở đó là khu vực dành riêng cho thế hệ trẻ đời này của Lý gia, hấu hết một cái thiếu gia, tiểu thư đều có một cái biệt viện, đến khi trưởng thành đều sẽ dời đến đó. Nàng muốn sắp xếp một chút việc vặt sau đó sẽ nhanh nhất đến gặp người thương, đã lâu bọn hắn chưa thấy rồi, nàng cũng muốn gặp ngay lập tức. Lại nói hắn đột nhiên đến tìm nàng, chỉ e là liên quan đến hôn sự giữa nàng và hắn.

“Ồ? Thanh Nguyệt muội muội!”. Bất quá ngay khi đám người đi ra truyền tống môn thì một giọng nói có chút đạm mạc cùng kinh vang lên. Nghe đến giọng nói này, Thanh Nguyệt thân hình nhẹ juldhhX chấn động một cái, cặp mắt lập tức đảo qua.

Trước mặt bọn hắn đứng một đám người thanh niên nam nữ, đi đầu nhưng là một nam một nữ, nam anh tuấn bất phàm, mặt mày như ngọc, một thân khí tức cao thâm trầm ổn, thình lình đạt đến Thần cảnh nhất trọng sơ kỳ, chỉ là giống như mới đột phá không lâu. Nữ nhân lại đẹp như thiên tiên, một thân lãnh ngạo khí thế như là khổng tước kiêu ngạo, tu vi liền có Thông thần cảnh hậu kỳ, lại nhìn bọn hắn tuổi tác nhiều nhất cũng chỉ ba mươi mà thôi, đương nhiên đều là thiêu kiêu đáng sợ. Mà phía sau bọn hắn thanh niên nam nữ tu vi cũng đều không thấp, thấp nhất cũng có Địa đan cảnh đỉnh phong, cao liền có Thông thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thế nhưng từ vị trí đứng có thể thấy thân phận khác biệt.

“Hạo Nguyệt ca ca!”. Thanh Nguyệt kinh hỉ hô lên, thân hình cũng hóa thành một làn gió lao về phía cái kia nam tử đứng đầu, dừng lại cách hắn chỉ có mấy thước. “Ca ca đến thăm ta sao?”. Nàng nhưng vẫn không có hạ xuống mạng che mặt mà cười nói, tuy nhiên chỉ có như vậy cũng khiến phía sau một đám nam tử nuốt nước bọt một trận.

“Hừ!”. Nam tử đứng đầu hừ lạnh một tiếng, nhất thời phía sau đám nam tử kia lập tức câm họng không dám ho he. “Muội lâu này khỏe chứ?”. Sau đó hắn cười cười có chút khó xử nhìn Thanh Nguyệt mở miệng hỏi. Hắn chính là Ma Quang đệ thất thánh tử, Hạo Nguyệt Thánh tử!

“Muội vẫn khỏe, vốn định sau đó sẽ đến bái phỏng, không ngờ gặp huynh ở chỗ này!”. Thanh Nguyệt cười nhẹ nói. “Huynh là đang đi đâu sao?”. Hắn giống như đến đây mới chỉ một ngày, chuyên môn đến gặp nàng nhưng làm sao còn chưa gặp đã muốn đi rồi? Không lẽ chỉ là ra ngoài đi dạo chút ít?

“Chúng ta là đang quay về Ma Quang Thánh địa, làm sao? Ngươi muốn quản!”. Hạo Nguyệt Thánh tử còn chưa mở miệng nói thì bên cạnh hắn nữ nhân kia đã lạnh nói. Một thân khí thế ầm ầm bạo phát không giữ lại chút nào ép hướng Thanh Nguyệt.

“Vị này là...”. Thanh Nguyệt hơi chút lùi lại, mặt mũi khó coi nhìn sang nữ tử nói. Nàng cùng Hạo Nguyệt Thánh tử giống như không có liên quan đến nữ tử này đi? Nữ tử này không những chen vào nàng cùng Hạo Nguyệt Thánh tử nói chuyện mà còn sử dung khí thế đến ép nàng, nếu không phải nàng tu vi đã đột phá lớn đạt đến Thiên đan cảnh đỉnh phong thì dưới uy áp này có lẽ cũng muốn thổ huyết nộ thương.

“Ta là ai? Ha ha, ta là Liên Cơ Thánh nữ của Ma Quang Thánh địa!”. Nữ từ lạnh nhạt nhìn Thanh Nguyệt sau đó cười lạnh nói. “Ta còn có một cái khác thân phận, ta là chính thê được Thánh chủ hạ lệnh ban cho hôn phối với Hạo Nguyệt ca ca, cô nói xem ra là ai?”. Nữ tử kia cười lạnh nói. Từng lời trầm lắng như từng mũi nhọn đâm vào lòng Thanh Nguyệt.

Tác giả: Đế Thanh

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play