Cự nghĩ tên là Nghĩ Trung. Thiên Quân đứng một bên thản nhiên nghe kẻ này thao thao bất tuyệt một đám cố sự trong thời gian hắn bế quan, quả nhiên, từ cấp độ này cường giả, Thiên Quâ biết đến được rất nhiều thông tin hữu ích.

Bọn hắn cái hẹn hai năm với Vô Đạo, cái sau cũng không có chút nào chậm trễ, từ lâu trước đều đã cũng đông đảo đại năng bên trong Hư thiên bí cảnh câu thông đạt thành hiệp định tạm thời, đến thời điềm đều sẽ đi đến Hỗn mang lãnh địa, dĩ nhiên là muốn tập hợp tất cả lực lượng đến hợp lực với Cường và Thiên Quân hắn kích phá Hỗn mang lãnh địa, đánh tan Hư thiên bí cảnh quy tắc cùng cầm cố.

Tuy rằng sau lần Thiên Quân cùng Cường bại trong tay Tà Thần kế hoạch có chút thay đổi nhưng cũng không nhiều, Cường trong tay Tà Thần đào thoát, hắn lại muốn nhanh chóng rời đi Hư thiên bí cảnh, đánh phá Hư thiên bí cảnh hắn chắc chắn sẽ đến đúng hẹn, kế hoạch kia liền không ảnh hưởng nhiều. Vẫn là theo như cũ ước định tiến hành.

Lại nói Hỗn mang lãnh địa, theo như cường giả tại đó quan sát được thì Hỗn mang lãnh địa gần đây càng thêm xao động mạnh mẽ, lực lượng cuồng bạo cũng đạt đến cực hạn, theo như bọn hắn quan sát thì đã sắp đến lúc lực lượng bên trong Hỗn mang lãnh địa giảm, đến lúc đó bọn hắn sẽ có cơ hội đi vào trong đó kiểm tra Hỗn mang lãnh địa đặc thù cùng với tìm cách đánh phá Hư thiên bí cảnh quy tắc, Vô Đạo lão nhân tính toán lại không có chút nào sai. Đương nhiên những bản dân này không biết đến Thiên Quân cùng Cường hai cái đều đã vào Hỗn mang lãnh địa chỗ sâu, biết được trong đó là tồn tại vật gì.

Một bên khác, Tà Thần lên tiếng kêu gọi vô số Thí luyện giả tập trung ở Toái hư hải không biết làm gì, Hư thiên bí cảnh bản dân đương nhiên cũng biết đến việc này không tầm thường nhưng cũng không tìm hiểu được gì nhiều, chỉ biết là bọn hắn tập trung lại làm chuyện gì đó, bất quá, cũng có suy đoán là Tà Thần cùng rất nhiều Thái cổ chủng tộc Thiên kiêu bắt tay ngăn cản không cho Hư thiên bí cảnh bản dân đánh tan Hư thiên bí cảnh quy tắc cầm cố, lấy hắn Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư siêu cấp tu vi thì làm được việc này cũng chưa biết chừng.

Đây xem như là những chuyện lớn chủ yếu nhất mà những bản dân này thu thập được, như Nghĩ Trung cấp độ hầu như đã biết toàn bộ sự việc, đối với Thiên Quân cũng có tác dụng to lớn.

“Toái hư hải sao?”. Thiên Quân quay đầu nhìn phía sau băng lãnh nói. Đằng sau nhưng là có không ít thù nhân của hắn, trong đó phải kẻ đến là Tà Thần, một đám Thái cổ Thần tộc thiên kiêu, nếu là Thiên Quân gặp đến chắc chắn sẽ cho bọn hắn một trận. Đáy mắt dĩ nhiên là nổi lên tí ti sát khí, hắn đương nhiên là động sát tâm đối với những kẻ kia.

Thiên Quân một bên suy nghĩ thì Nghĩ Trung cũng có riêng phần mình ý nghĩ, hắn đương nhiên là sẽ không để Thiên Quân dễ dang vượt qua bản thân đi vào Phong thần nghĩ tộc dễ dàng, thế nhưng hắn cũng rõ ràng, bản thân muốn ngăn cản Thiên Quân là chuyện không thể nào, theo như truyền thuyết nói thì chỉ e trong tộc đang đột phá Nghĩ Hậu kia cho dù đột phá thành công cũng chưa chắc áp chế được Thiên Quân lúc này.

“Xoạt!”. Bất chợt không gian dung động sau đó chợt tách ra, một cái thanh niên nhìn như hai bảy hai tám chợt xuất hiện. Kẻ này khuôn mặt tuấn mỹ, dáng người dỏng cao, một thân hoàng kim bào đầy vẻ quý khái, hoàng giả khí tức cũng như có như không tràn ngập, uy nghiêm bất phàm.

“Hoàng!”. Nghĩ Trung kinh ngạc một trận nhưng sau đó khi nhận ra kẻ đến thì lập tức kinh hỉ nói. Đứng trước Thiên Quân hắn cảm thấy vô cùng áp lực, cái trước tuy rằng không làm ra cái gì hành động nhưng hắn không dám thở mạnh, lúc này Nghĩ Hoàng đến thì gánh nặng dĩ nhiên được loại bỏ, chuyện ở đây đã không còn cần đến phiên hắn lo lắng.

“Huh! Ngươi đi vị trí khác quan sát đi, ở đây đã có bản Hoàng!”. Thanh niên gật đầu sau đó nghiêm nghị nhìn sang Thiên Quân, lại là cười cười chắp tay nói. “Chúc mừng Vũ lão đệ thần công đại tiến! Ta hôm nay đã không phải là đối thủ của Lão đệ ngươi rồi!”.

“Ha ha, Nghĩ Hoàng cũng là có đột phá không nhỏ, hai tiếng Lão đệ này thật không dám nhận!”. Thiên Quân đương nhiên cũng là nhận ra kẻ đến, hai chữ “Lão đệ” liền khiến Thiên Quân đáy lòng cười khúc khích một trận, đây chính là trắng trợn lôi kéo quan hệ rồi.

Thanh niên trước mặt đương nhiên là Nghĩ Hoàng, cho dù đã biến đổi thành Nhân dạng như Thiên Quân thông qua khí tức liền lập tức nhận ra. Cái trước là từng bị trọng thương bên trong Hỗn mang lãnh địa khiến cho tu vi trì trệ không tiến, một mực không thể thoát ra được Hư thiên bí cảnh quy tắc nên không thể hóa hình thành nhân loại, thế nhưng từ sau khi Thiên Quân để lại Bát đại lực lượng khiến năm vị Hư vô cảnh lĩnh ngộ thì cả năm đều có bước tiến nhảy vọt, tỉ như Nghĩ Hoàng này, không những tiêu trừ được thương thế mà còn tái tiến một bước, thực lực đề thăng phá tan Hư thiên bí cảnh cầm cố, đạt được hóa hình điều kiện. Thu được lợi càng nhiêu đương nhiên là Nghĩ Hậu cùng Phong Hậu, Nghĩ Hậu lúc này đang ở vào đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba thì Phong Hậu bên kia chắc cũng không sai biệt.

“Ha ha, tiếng Lão đệ này còn là Lão ca ta chiếm tiện nghi đây, Vũ Lão đệ không cần khách khí!”. Nghĩ Hoàng nghe vậy cũng là cười cười nói. “Ngươi được Vô Đạo lão quái phong lập Thánh sứ, đã là cùng chúng ta những lão quái vật này luân giao, Lão đệ tuổi tác lại có chút nhỏ, nên ta đây mới có thể chiếm chút tiện nghi mà!”.

“Hắc! Vậy còn mong Lão ca chiếu cố!”. Nghe Nghĩ Hoàng nói vậy Thiên Quân trong lòng cười thầm.

Đây đương nhiên là lôi kéo quan hệ, đến như Thiên Quân lúc này cấp độ, thậm chí như Nghĩ Hoàng cấp độ thì đều hiểu, nếu như Nghĩ Hậu đột phá, chắc chắn sẽ gây nên động tĩnh to lớn, chỉ cần là cường giả Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai trở lên ở bên trong Hư thiên bí cảnh đều sẽ nhận được tiếng gió, cảm giác được Nghĩ Hậu đột phá, đến lúc đó bọn kia có hành động như thế nào liền khó nói. Chỉ là khi Thiên Quân tại chỗ này làm cái cường giả tọa trấn lại khác, những bản dân kia đều sẽ là kiêng kị một hai, sẽ không đối với Nghĩ Hậu làm sao, thế nhưng Vô Đạo lão quái bên kia liền không biết được. Về phần Thí luyện giả dám đến đây ngăn cản? Chỉ e bọn hắn vừa hiện thân đã bị Thiên Quân một tát đập chết, chân chính có thù với hắn Thí luyện giả đếm mãi không hết đâu.

Không thể không nói Nghĩ Hoàng nước cờ này diệu, Thiên Quân đối với việc này không đáng nói, dù sao hắn cũng là không có chỗ cố kị, ngày sau nếu Hư thiên bí cảnh bản dân có thể hàng lâm tinh không vô tận thì một cọc thiện duyên này đối với Thiên Quân thế lực là chuyện tốt vô cùng. Dù sao quay trở lại Tinh không vô tận thì Thiên Quân thực lực sẽ không như lúc này cường đại, tương lai như thế nào liền khó đoán. Nghĩ Hoàng âm mưu nhưng cũng chính là dương mưu, chuyện này với Thiên Quân đương nhiên cũng là có lợi lớn.

“Tốt! Như vậy mời Lão đệ vào tệ xá ngồi một chút đi!”. Nghĩ Hoàng nghe vậy thì mắt sáng lên nói. Bọn hắn đương nhiên đều là kẻ thông minh, có một số chuyện ai cũng hiểu thì nhưng nói trực tiếp ra lại không được tốt lắm, không nói ra thì vẫn hơn.

“Ông...”. “Ông...”. Đột nhiên từ bên trong Nghĩ tộc đại sơn sơn thể vang lên từng tiếng ông ông vang vọng, ngày sau đó phô thiên cái địa thiên địa lực lượng, các loại lực lượng trong không trung đều hướng về đại sơn bên trong, đương nhiên, Nghĩ Hậu đột phá đã đến giai đoạn mấu chốt, lúc này đang tập trung lực lượng làm một lần trùng kích tu vi, đạt đến trước này Hư thiên bí cảnh đại khảm, Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba. Đây là chân thực tu vi, không giống như Thiên Quân lúc này Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai hậu kỳ, cái này chỉ là hư ảo, nếu lúc này rời đi Hư thiên bí cảnh hắn chân thực tu vi liền chỉ có Thánh tổ bước thứ tư đỉnh, lại thêm Hư thiên bí cảnh chồng lên lực lượng làm phần thưởng thì cùng lắm đạt đến Thánh tổ bước thứ bảy, tuyệt đối không được như lúc này uy phong bát diện, che áp cổ kim.

“Xem ra Nghĩ Hậu đã chuẩn bị đột phá quan khẩu rồi!”. Nghĩ Hoàng khuôn mặt tuấn mỹ có chút biến đổi thở dài nói. Mặc cho bọn hắn Nghĩ tộc làm ra bao nhiêu cấm chế bao quanh Tổ địa đại sơn cũng đều không thể che dấu được quang cảnh đột phá này, Nghĩ Hậu chỉ vừa mới xúc động đạo kia quan khẩu chuẩn bị đột phá thì đã lập tức khiến cấm chế lây động, muốn đột phá dĩ nhiên sẽ càng tạo nên động tĩnh to lớn, những kẻ đang ở xa nhưng chỉ cần có tu vi nhất định cũng đều có thể cảm nhận được. Đối với Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai mà nói, Hư thiên bí cảnh cũng không phải rất to lớn.

“Huh! Động tĩnh đúng thật là không nhỏ!”. Thiên Quân làm sao không nhìn ra Nghĩ Hoàng chỗ cố kị, lúc này cũng là gật đầu nói. “Bất quá Lão ca ngươi yên tâm, nếu ngươi đã gọi ta một tiếng Lão đệ, dĩ nhiên Nghĩ Hậu liền thành Đại tẩu rồi, chỉ cần ta tại, sẽ không để mấy tên kia xúc động đến nàng khiến cho đột phá có tỳ vết!”. Hắn tự tin nói.

“Ah! Như vậy liền cảm ơn lão đệ! Ân này ta Nghĩ tộc sẽ không quên!”. Nghĩ Hoàng nghe vậy thì có chút vui vẻ nói, chỉ là đáy lòng vẫn có chút không thể hạ xuống, vẫn có chút lo lắng nhìn phía xa. Thiên Quân cố nhiên là lợi hại, nếu nói trợ giúp thì sẽ xuất lực, thế nhưng có thể chắc chắn ngăn cản được?

“Yên tâm đi! Bọn hắn sẽ không làm ra lựa chọn ngu ngốc!”. Thiên Quân hơi chút cười nói.

“...”. Nghĩ Hậu làm ra động tĩnh to lớn dĩ nhiên cũng khiến toàn bộ Nghĩ tộc tộc đàn lâm vào hỗn loạn, khắp nơi các đội tuần tra càng thêm nghiêm mật, trong tộc Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất liền có bốn cái cũng đi ra làm tuần vệ, mười mấy cái Đại Thánh cũng chính như chim bay qua bay lại trên thiên không không ngừng dò xét, chân chính là cả tộc vật lực tất cả đều dùng.

Nghĩ Hậu làm ra động tĩnh như vậy kéo dài đến ngày thứ hai còn chưa có dấu hiệu ngừng lại, dĩ nhiên đó là còn chưa chân chính đánh phá được quan khảm, đương nhiên, đánh phá càng khó thì cho thấy tiềm lực càng khủng bố, nàng sau khi đột phá thực lực sẽ càng mạnh.

“Tiên nội đột phá có lẽ vẫn cần một chút thời gian! Hay là Lão đệ ngươi trước bế quan một lát, nếu bọn hắn đến đương nhiên sẽ có động tĩnh...”. Nghĩ Hoàng hai ngày này cũng là sốt ruột nhanh muốn hỏng rồi, chân chính là kiến trên trảo nóng, thân hình cho dù không động nhưng linh thức lại là quét ngang quét dọc hư không, dĩ nhiên là đề phòng không thôi.

“Ta nghĩ hay là không cần đi! Bọn hắn đã đến rồi!”. Thiên Quân hai ngày này cũng là khí định thần nhàn. Bất chợt hai mắt bắn ra thần quang nhìn vào hư không một góc chắc chắn nói.

“Thanh lân xà tộc, Thanh Lân Nguyệt!”. Nghĩ Hoàng nghe vậy thì linh thức cũng quét về phía đó, nhất thời lập tức nhận ra kẻ đến. Hơi chút nhíu mày nói. Người đến Nghĩ Hoàng trước đây còn có kiêng kị, thế nhưng từ khi có đột phá thì cho dù không thể đánh giết được nhưng hắn tự tin có thể trấp áp đối phương!

“Khúc khích! Uy thế thật cường đại!”. Hư không chợt lóe, một cái mỹ nữ mặc thanh sắc y phục, cả người hứng thú lồi lõm tỏa ra kinh người mị lực xuất hiện, nàng ta chỉ là che miệng cười khúc khích nhìn phía Nghĩ tộc tổ địa cái kia đại sơn, dĩ nhiên không làm ra hành động gì. Tạm thời nàng ta nhưng là không nhìn thấy Thiên Quân cùng Nghĩ Hoàng.

“Càng lúc sẽ có nhiều kẻ cảm nhận được mà đến đây! Lão ca ngươi trước đừng sốt ruột, nếu không dám chắc bọn hắn liền không dám có ý đồ xấu gì!”. Thiên Quân nhìn chút Thanh Lân Nguyệt lại nhìn sang Nghĩ Hoàng nói. Hắn dĩ nhiên có cái này tự tin, đối với Thanh Lân Nguyệt, hắn có thực lực miểu sát!

“Chỉ có thể nhờ vào Lão đệ ngươi rồi!”. Nghĩ Hoàng nghe vậy thì cười khổ nói. Hắn nào có cái tâm trạng thư thái được như Thiên Quân, hắn cũng không có thực lực khủng bố đến biến thái như Thiên Quân này, lấy đâu ra tự tin đây.

“Đến rồi!”. Thiên Quân mắt lại híp lại nhìn phía xa xa một phương hướng khác không hỉ nộ nói. So với cái kia Thanh Lân Nguyệt, kẻ mới đến này cường đại hơn nhiều, còn không chỉ một vị!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play