Tuyết thanh Hà nhóm người có tất cả mười chín thành viên, năm cái Thánh tổ bước thứ tám, còn lại là Thánh tổ bước thứ năm đến bước thứ bảy, Thiên Quân sau một hồi cân nhắc liền chia ra thành bảy đội nhỏ, thêm vào Hổ Gia cùng Ngạo Tuyết hai người thì mỗi nhóm nhỏ liền có ba người do một vị Thánh tổ bước thứ tám dẫn đội.

Cả bảy nhóm sẽ tách ra đi theo hàng ngang, mỗi nhóm cách nhau mười dặm, còn lại ba người Ngạo Phong, Hồ Tú Anh cùng Lục Thanh sẽ đi sen kẽ giữa bảy đội, Thiên Quân sẽ đi sau cùng ở giữa nhất, tuy rằng nhìn như toàn đội xé lẻ ra nhiều, lực lượng sẽ giảm đi nhưng tốc độ tìm được Ám thú và những nhóm Thí luyện giả khác đi vào Ám ma cốc sẽ nhanh hơn, cộng thêm Thiên Quân đi ở giữa, cho dù có bất trắc gì hắn cũng tự tin sẽ cứu trợ kịp thời, điều này cũng là bất đắc dĩ, số lượng người bọn hắn có quá ít nên chỉ có thể làm như vậy, sau này khi số lượng thành viên tăng lên thì sẽ thoải mái hơn nhiều, có thể tự mình đảm đương một phía.

Chỉ cần bất kỳ nhóm nào phát hiện dị thường thì thông qua truyền tin châu báo một tiếng, Thiên Quân nếu không đến kịp thì sẽ do ba người Ngạo Phong đến hỗ trợ, cách này tuy rằng còn chưa chính xác hoàn thiện hết nhưng cách này hiện tại đã là tối ưu nhất rồi.

“Hi vọng có thể nhanh lên tìm đến những kẻ khác...”. Thiên Quân nhìn đám người nối nhau hướng về vị trí phân công chạy đi thì lẩm bẩm. Sau đó hắn cũng bắt đầu di chuyển, tất cả bảy nhóm nhỏ đều sẽ đi theo đường thẳng hướng đến Ám ma cốc chỗ sâu nơi bọn hắn cảm nhận được Hộ thiên hải cửa vào, có lẽ rất nhanh liền sẽ gặp được những nhóm người khác.

“Cần hay không bọn ta cũng chạy đến, nơi này ta tạm thời còn chưa thể đi sâu vào!”. Thần Quân bất chợt truyền đến thông tin nói. Hắn đương nhiên là nói đến Luyện hồn cốc chỗ sâu, bên trong hồn thú hắn lúc này còn không đối phó được.

“Đúng vậy! Bên này ta nghĩ nếu không đột phá ta rất khó có thể đi vào!”. Ma Quân cũng có biểu tình ngưng trọng truyền đạt ý nghĩ.

“Không cần! Chuyện ở đây hãy để ta lo, ta chỉ đang sợ Toái hư hải bên kia bết bát khó tả rồi!”. Thiên Quân lắc đầu nói. “Bên đó nếu thật sự bị phá hủy thì không biết sẽ khiến Hư thiên bí cảnh này có biến đổi như thế nào nữa!”.

“Huh! Vậy bọn ta tạm thời bế quan một thời gian, nếu có thể tìm đến nguyên nhân khiến chúng ta không thể đột phá thì mới tốt!”. Thần Quân hơi gật đầu nói.

“Quyết định như vậy đi!”. Thiên Quân lại nói. “Hi vọng phán đoán của ta là sai, nếu không e sợ...”. Hắn có chút trầm trọng lẩm bẩm. “Huh... Nhanh như vậy đã thấy...”. Hắn đột nhiên nhìn phía bên trái, một đội báo về là đã phát hiện một nhóm Hư thiên bí cảnh bản dân đang cũng Ám thú tranh đấu. “Trước giúp bọn hắn chém giết Ám thú, Ngạo Phong, ngươi ở gần đó liền đến trợ giúp đi!”. Lập tức đưa tin cho mấy người, chỉ là ám thú đạt đến Thánh tổ bước thứ tám, đã biết cách tiêu diệt ám thú thì bọn người Ngạo Phong rất nhanh sẽ chém giết thành công, về phần những đội khác vẫn đi theo hướng của mình, chỉ là tốc độ chậm lại một chút. Đương nhiên hắn thân hình cũng lao về phía bên trái, nhóm Hư thiên bí cảnh bản dân kia hắn cần gặp một chút.

“Rầm!”. “Cút!”. Cách Thiên Quân hơn năm mươi dặm có mười cái thân hình như núi giống như được đắp nặn nên từ nham tương, quanh thân là liệt diễm đỏ phừng phừng đang không ngừng phập phồng, không sai biệt nên là Thạch Hỏa dị tộc đang tranh đấu cùng một đàn ám thú hình thể cùng cự tượng (voi) tương tự, chỉ là chúng thân hình mọc ra kỳ dị gai xám trên lưng, nhìn vô cùng kỳ quái. Trong đó có một cái Thạch hỏa đánh bay một con ám tượng kỳ lạ kia gầm lên.

“Hừ! Những ám thú này lại có thể kháng cự được một phần liệt diễm của tộc ta, nên cẩn thận!”. Thạch Hỏa vừa đánh bay ám tượng kỳ quái kia hừ lạnh nói. “Xem ra đạt đến Thánh tổ bước thứ tám thì bọn chúng cũng có biến hóa cường đại hơn nhiều!”.

Thạch Hỏa nhất tộc lực lớn vô cùng, cho dù là cùng Ám thú tranh đấu bọn hắn cũng tuyệt đối chiếm thế thượng phong, lại thêm liệt diễm bá đạo quấn thân, Ám thú trước đó liền không thể đỡ được một kích khiến bọn hắn một đường chạy thẳng đến đây không có bao nhiêu trở ngại, cho đến lúc này gặp phải đàn ám tượng kỳ lạ này thì bọn hắn mới bị chặn lại, bởi vì bên trong đàn này có ba con ám tượng đạt đến Thánh tổ bước thứ tám giống như đối với liệt diễm của bọn hắn có chút khắc chế.

“Phi...”. Đàn Ám tượng kỳ quái cùng mười cái Thạch Hỏa tranh đấu tuy rằng không có dấu hiệu bại nhưng cũng không dễ chịu, ám tượng vừa bị đánh bay dĩ nhiên càng là đau đớn, nó gầm lên giận dữ như muốn kích thích cả đàn điên cuồng cùng mười cái Thạch Hỏa đánh nhau kịch liệt, nó chính là một trong ba con đạt đến Thánh tổ bước tám ở trong bầy ám tượng lỳ quái này.

Đột nhiên ba bóng người nhỏ bé lao về phía bọn hắn, nói đúng hơn là lao về phía đàn ám tượng kỳ lạ kia, bọn hắn tốc độ cũng không có bao nhiêu chậm lại khi đối mặt đàn ám tượng, đầu lĩnh trong đó hơi nhìn Thạch Hỏa mười cái một chút rồi hô lên.

“Hai ngươi giết những Ám tượng có thể giết được, còn lại để ta giải quyết, hai vị kia sẽ đến ngay thôi!”. Kẻ dẫn đầu tên là Hạo Kình, đương nhiên là kẻ có tu vi Thánh tổ bước thứ tám dẫn đội, hia kẻ đi cùng hắn đều có tu vi Thánh tổ bước thứ sáu, đây là do Thiên Quân muốn mỗi đội lực lượng đều là sàn sàn nhau ah.

“Chuyện của bọn ta khi nào đến phiên Thí luyện giả các ngươi tham gia vào?”. Thạch Hỏa bên trong có một cái lạnh lùng nhìn ba người Hạo Kình nói. Đối phương xuất hiện liền hô đánh giết Ám thú khiến bọn hắn kỳ quái thế nhưng lại không để ý đến bón hắn đương nhiên khiến bọn hắn không khỏi có khó chịu. Chỉ là khi hắn định xuất thủ ngăn cản thì một bóng trắng đột nhiên lao ra đứng trước mặt hắn mỉm cười vô hạn ý vị cản lại hắn bước chân.

“Các hạ sai rồi! Việc giết ám thú không phải là việc của riêng các vị, đây là chuyện của tất cả chúng ta!”. Xuất hiện là Ngạo Phong, hắn quanh thân long khí cũng tự nhiên tràn ngập, tuy rằng không có ý định cùng bọn Thạch Hỏa tộc này đánh giết nhưng cũng không thể thấp đi khí thế được.

“...”. Thạch Hỏa nhất tộc mấy cái kỳ lạ nhìn nhau rồi lại nhìn Ngạo Phong, dĩ nhiên đều nghe ra được trong đó ý vị khác lạ, việc giết ám thú là để đi vào Ám ma cốc chỗ sâu đương nhiên là việc của tất cả mọi người thế nhưng không có ai rảnh tay đi giúp kẻ khác giết ám thú, dẫu sao tât cả đều là hướng Hộ thiên hải mà đến, không công thêm ra nhiều kẻ cạnh tranh đương nhiên không phải ai cũng nguyện ý, huống chi hai nhóm, một là Thí luyện giả đi vào Hư thiên bí cảnh thí luyện, một lại là Hư thiên bí cảnh bản dân, cả hai vốn là kẻ địch của nhau rồi, việc này dĩ nhiên không hợp lý.

“Ha ha, khi vị kia nói tại hạ cũng có chút không tin tưởng, bất quá chuyện này là vị lợi ích của tất cả mọi người!”. Ngạo Phong đương nhiên không phải kẻ tầm thường, lập tức nhìn ra Thạch Hỏa nhất tộc mấy cái đều đang nghị kị liền cười nói. “Để tỏ rõ thành ý, ta trước tiên sẽ chỉ cho các vị cách tiêu diệt ám thú, sau khi tiêu diệt xong chúng thì lại nói chuyện!”. Nói đoạn hắn Ngạo Phong liền giảng giải một chút, cơ bản chính là muốn tiêu diệt ám thú thì trước tiên cần cô lập chúng với Ám ma cốc thiên địa, sau đó việc tiêu diệt sẽ có hi vọng hơn, khi đó chúng cũng sẽ như Hung thú mà thôi, đương nhiên việc cô lập chúng với thiên địa bên ngoài không phải ai cũng làm được.

“...”. Thạch Hỏa nhất tộc mấy cái nghe liền trợn mắt không thể tin tưởng, dĩ nhiên cách này nghe như đơn giản nhưng có ai có thể nghĩ đến. Bọn hắn liền giống như lẫn nhau trao đổi một lần sau đó gật đầu phân công gì đó.

“Nếu các hạ nói là thật thì ta cũng muốn nghe các hạ giải thích một chút nghi hoặc!”. Thạch Hỏa nhất tộc một cái giống như là thủ lĩnh nhìn về phía Ngạo Phong nói. “Bày trận! Bát thạch hỏa đồ!”. Nói xong liền đối với Thạch Hỏa mấy cái còn lại nói.

“Xuy!”. “Xoạt!”. Thạch Hỏa nhất tộc mấy cái thân hình to lớn cồng kềnh thế nhưng tốc độ lại không chút nào chậm, cả đám lền nhanh chóng tách ra chỉ còn lại hai cái đứng tại chỗ, tám cái liền vây quanh đàn ám tượng kỳ lạ sau đó đều tại chỗ dậm chân đâm xuyên vào đại địa.

“Hỏa phần!”. Bọn hắn tám cái đồng thời hét lên sau đó quanh thân liệt diễm bắt đầu điên cuồng đề thăng sau đó bắn ra bốn phía thiên địa, những liệt diễm này như có linh tính lại lẫn nhau liên kết giữa các Thạch Hỏa với nhau, rất nhanh liền hình thành một màn sáng rộng lớn bao phủ phương viên mấy trăm dặm bao quát tất cả ám tượng cùng Ngạo Phong và Hạo Kình ba người.

“Ồ? Cách này cũng có thể chứ...”. Ngạo Phong con ngươi lóe lên hào quang lẩm bẩm, theo như Thiên Quân nói thì chỉ cần có thể cách biệt ám thú với Ám ma cốc thiên địa liền có thể giết được chúng, chỉ cần chúng không có thể liên kết với Ám ma cốc thì cũng sẽ chết như thường, như vậy nếu dùng đến trận pháp thì dễ dàng hơn nhiều. Đươnh nhiên là cần đến trận pháp có thể tùy thời bày ra hoặc có trận bàn đủ cường đại có thể cách ly thiên địa.

“Giết!”. Hai cái Thạch Hỏa đứng bên trong trận pháp sau khi nhìn thấy tám cái đồng bạn đã bày xong cấm trận thì nộ hống một tiếng vang lên, hai cái như hai quả núi nhỏ lập tức lao vào đàn Ám tượng.

“Rống...”. Đàn ám tượng vốn gặp đến Hạo Kình ba cái có thể kỳ lạ khắc chế chúng, nhanh chóng đã giết đi năm sáu cái, điền này khiến ba con đầu đàn kia điên cuồng vô cùng hướng bọn hắn công kích thế nhưng lại không được như ý nguyện, thậm chí Hạo Kình còn đơn thương độc mã đánh trọng thương một con Ám tượng bước thứ tám, lúc này đây Thạch Hỏa mấy cái lại bày ra kỳ dị trận pháp khiến cho đàn ám tượng đều không tên nổi lên cảm giác bất an.

“Rầm!”. Thạch Hỏa hai cái bên trong trận pháp liền như cá gặp nước di chuyển, một cái đã hướng phần bụng một con ám tượng Thánh tổ bước thứ bảy tung quyền.

“Réc...”. Ám tượng bên trong trận pháp bị áp chế một đoạn, lại bị Thạch Hỏa đánh cho một quyền bất ngờ lập tức bị đánh bay kêu thảm một tiếng, nơi bụng thậm chí còn bị đánh ra một lỗ thủng!

“Ha ha, quả nhiên là hữu dụng, những con ám tượng này đã không còn khả năng chữa thương cường đại như trước nữa!”. Thạch Hỏa đánh trúng Ám tượng thấy vậy thì cười ầm ầm nói, hắn nhìn thấy đương nhiên những Thạch Hỏa khác cũng nhìn thấy rõ ràng, cả đám liền lộ ra kinh hỉ, bất kể Ngạo Phong đám người có mục đích gì mà lại chỉ cho bọn hắn cách giết ám thú thì cũng không quan trọng, có thể đơn giản tiêu diệt ám thú thì bọn hắn càng có thể đi vào sâu bên trong Ám ma cốc, như vậy khả năng tìm đến Hộ thiên hải cửa vào càng cao, dù sao thì bọn hắn cũng có thẻ dễ dàng đoán được bên trong Ám ma cốc chắc chắn liền có rất nhiều ám thú cường đại, cho dù đạt đến Hư vô cấp cũng không phải không có khả năng!

“Huh! Cũng nên lui lại!”. Hạo Kình thấy Thạch Hỏa hai cái đã lao vào đàn ám tượng thì hơi gật đầu nói với hai cái đi sau mình, thân hình cả ba cấp tốc lui lại đến gần chỗ Ngạo Phong. “Vị kia không đến đây?”. Hắn liền hỏi Ngạo Phong.

“Có lẽ sẽ đến, cũng có thể không!”. Ngạo Phong lắc đầu tỏ vẻ không chắc. “Hắn nếu muốn đi sau đương nhiên là muốn dễ dàng khống chế tình huống!”.

“Rầm!”. “Uỳnh!”,. “Ngạo!”.... Liên tục vang lên những tiếng trầm đục cùng tiếng gầm rú, Thạch Hỏa chỉ có hai cái tiến hành công kích ám thú nhưng bọn hắn ở bên trong trận pháp phạm vi thực lực giống như nhỉnh thêm một chút, chém giết ám tượng liền dễ hơn nhiều. Cho dù là ba con Ám tượng đứng đầu cũng không cản được công kích của bọn hắn, liên tục bị đẩy lùi.

“Hống!”. “Ngao!...”. Đàn Ám tượng sau một lát bị hai cái Thạch Hảo đánh cho loạn bước thì lúc này lại kỳ lạ lui lại, ba con ám tượng đầu đàn lao vào bên trong trong trung tâm bầy đàn, những con còn lại lại là kỳ lạ vây quanh bọn chúng, dĩ nhiên là muốn ngăn cản hai cái Thạch Hỏa.

“Hống...”. Ba con ám tượng đầu đàn đứng một chỗ bỗng nhiên hống lên, dĩ nhiên lại có thể nghe được trong đó có bi thương! Ngay sau đó hai con ám tượng đột nhiên thân hình co rút như đang thu nhỏ, còn lại một con ám tượng kia lại há miệng ra... thôn phệ hai con ám tượng kia!

“Hử? Chúng muốn... Không tốt!”. Ngạo Phong mấy cái thấy vậy thì cũng không đứng nhìn nữa mà lập tức lao về phía đàn ám tượng, dùng ngón chân cũng có thể đoán ra được ba con ám tượng kia là muốn hợp sức lại toàn lực thành toàn cho một con trong số đó đạt được đột phá!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play