Bên ngoài Hỗn mang lãnh địa Thiên Quân một tay ôm lấy Vũ Thế Nguyệt, một tay đem tám loại lực lượng đang dung hợp tế ra cho Cường nhìn lấy, kẻ sau ánh mắt lập tức dán chặt nhìn sau đó liền như lại lâm vào không linh trạng thái, chỉ khác hắn ánh mắt vẫn là hướng đến lực lượng trên tay Thiên Quân.
“Hừm!”. Rất nhanh một khắc qua đi Cường liền tỉnh lại, khí chất lại có thay đổi, nếu nói lúc trước hắn là bá giả tung hoàng thiên địa thì lúc này lại trầm ngưng nhiều lắm, thậm chí Thiên Quân còn có cảm giác hắn như một cái thường nhân mà thôi, một cái không có chút nào lực lượng người thường!
“Đa tạ Vũ huynh!”. Cường là cúi đầu chắp tay nói sau đó vươn tay chỉ lên lực lượng đang dung hợp trên tay Thiên Quân. “Xem như báo đáp!”.
“Huh!”. Thiên Quân con ngươi co rụt, Cường lại là đem ra dung hợp lực lượng hoàn mỹ của mình đặt tên tay Thiên Quân. Hắn lập tức vận dụng một đạo nhu lực đẩy ra Vũ Thế Nguyệt, con ngươi như mang theo vô tận quang mang nhìn về phía tay phải của mình.
Thiên Quân cũng không để ý nhiều mà liền tập trung tinh thần vào một điểm huyền ảo trên tay mình, hắn hôm nay đã dung hợp tám loại lực lượng đến ngưỡng sáu thành dung hợp, nếu thật sự đạt đến sáu thành hắn có lẽ mới chính thức thành công, một ngày kia dung hợp hoàn mỹ hắn sẽ chân chính nắm được lực lượng tối thượng này!
“Vật cực tất phản, cực rã tất dung!”. Thiên Quân như chìm đắm bên trong lực lượng dung hợp vô ý thức lẩm bẩm, hắn quanh thân pháp lực như thấy được chỗ tiết tháo bắt đầu tuôn ra, Cường đứng một bên thấy tình huống không ổn lập tức cuốn lấy Vũ Thế Nguyệt vẫn đang hôn mê một bên lùi lại.
Thiên Quân thể nội Thế giới thụ rung động không ngừng, tám khối cầu đại diện cho bát đại chung cực lực lượng đều đạt đến Thế chi cảnh lúc này cũng bạo động lên, tám khối cầu đã dung hợp được một phần lúc này chợt tách ra sau đó bị Thiên Quân cưỡng ép tan rã sau đó đẩy đến gần nhau, chỉ khác đó là bọn chúng cũng không phải là lẫn nhau dung hợp là tuôn ra từng chút lực lượng một lại thành một điểm tập trung ở giữa...
“Ầm!’. “Ầm!”. “Vù...”. Thiên Quân đứng tại chỗ không nhúc nhích lấy một cái thế nhưng quanh thân hắn lực lượng phun ra nuốt vào không ngừng sau đó bắt đầu xoáy tròn, rất nhanh Thiên Quân liền đứng giữa một cái vòi rồng đường kính lên đến ba trượng, đây tất cả chỉ là vô ý thức tạo thành mà thôi.
Thiên Quân lâm vào lĩnh ngộ lực lượng dung hợp cũng ảnh hưởng đến xung quanh rất lớn, theo vòi rồng mà hắn vô ý thức tạo ra ngày càng mở rộng thì lực lượng càng là điên cuồng bị hắn hút lấy, Hỗn mang lãnh địa chủ yếu tồn tại chính sáu loại lực lượng Vận mệnh, Hủy diệt, Thiên phạt, Thời không, Vạn tượng cùng Thời không lúc này đều không bị nghi kị hút vào bên trong, thậm chí ở đây tồn tại không nhiều Luân hồi lực lượng cùng Tử vong lực lượng cũng bị hút lấy, Thiên Quân tạo ra vòi rồng lúc này cái gì cũng không chừa giống như đại kình hút nước điên cuồng thôn phệ lực lượng, tất cả đều hướng đến bên trong hắn Thể nội thế giới Thế giới thụ, nó đang điên cuồng hút lấy sau đó truyền cho tám khối cầu lực lượng đang không ngừng tan rã rồi tái hiện kia, hành động tuần hoàn không dứt.
“Muốn đột phá?”. Cường lúc này lại là đang ôm Vũ Thế Nguyệt nhìn cảnh tượng này lẩm bẩm.
Thiên Quân mang đến dị tượng vô cùng kinh khủng thế nhưng đây là Hỗn mang lãnh địa bên ngoài, thông thường không có nhiều sinh vật lai vãng, gần nhất cũng có mấy chục vạn dặm, đây tất cả đều là Hung thú, bọn chúng đều không có lấy một cái dám đến gần, về phần những cái kia ít thấy Hư vô cảnh hung thú có hay không hứng thú chạy đến thì còn chưa biết, chí ít lúc này còn chưa có động tĩnh gì.
“Ha ha! Không sai biệt rồi...”. Thiên Quân lâm vào minh tưởng có hơn nửa canh giờ mới dần tỉnh lại, tuy rằng đã tỉnh lại nhưng hắn vẫn giữ lấy cảm giác này, hắn thân thể lực lượng không có bao nhiêu thay đổi nhưng pháp lực đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn cảm thấy mình có thể tùy thời điều khiển được pháp lực rồi, cường đại đến hắn cũng khó có thể hình dung!
Lại nhìn thể nội thế giới hắn tâm liền thỏa mãn.
Thế giới thụ phía trên lúc này hình thành nên chín khối cầu, tám khối cầu màu sắc khác nhau vậy quanh lấy một khối cầu ở giữa, tám khối cầu dần dần nhạt đi chỉ còn lại một khối cấu ở giữa thế nhưng cũng chỉ nhạt đi mà thôi, tám khối cầu vẫn y nguyên tồn tại, không những thế chũng vẫn là đang hút lấy lực lượng mà Thế giới thụ truyền ra sau đó tan rã truyền cho khối cầu ở giữa, tất cả quá trình đương nhiên bị Thiên Quân một tay khống chế!
“Là cần một bánh xe chuyển động ban đầu...”. Cảm nhận rõ ràng Thiên Quân âm thầm gật đầu nói. Quá trình dung hợp này ban đầu cần được hắn từ bên ngoài tác động, đến một ngưỡng nào đó thì sẽ có thể tự động vận hành, nói cách khác khi đến một lúc nào đó cho dù hắn không khống chế thì lực lượng vẫn sẽ tự hành dung hợp, việc hắn cần đó là không ngừng lĩnh ngộ Bát đại lực lượng đến tần thứ cao hơn, đường đi tuy rằng đã thẳng không ít nhưng như cũ vẫn là rất dài.
“Run!’ “Run!”. “Xuy!”. Thiên Quân bên ngoài đan điền khẽ nhúc nhích, hắn thậm chí còn cảm thấy ngứa ngáy, tâm thần nhẹ chuyển hắn đã nhìn thấy nguyên nhân, Kinh mạch đã bắt đầu sinh trưởng rồi, giống như dễ cây sinh trưởng không ngừng lớn mạnh!
“Ahhhh...”. Thiên Quân sau một chút xem xét thân thể tình huống thì mới mở mắt nhìn lên trời hét lớn phóng thích tâm tình hưng phấn. Hắn có cảm giác bản thân lực lượng như vô cùng vô tận dùng mãi không hết, đây là do hắn còn chưa đến một bước để lực lượng tự hành vận động cùng dung hợp, nếu là đạt đến thì e rằng còn càng thêm đáng sợ, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất trước mắt hắn lúc này đã không đủ nhìn, đến khi hắn đột phá Hư vô cảnh thì hắn có tự tin cùng Vô Đạo giao thủ!
Lốc xoáy đã biến mất, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi mấy trăm dặm hoang tàn đổ nát, cây cối không còn lấy một mảnh, cách đó ba dặm Cường vẫn là một thân lam y không gió tự bay đứng vững vàng trên không trung, hai tay vẫn đang bế ngang ngủ say Vũ Thế Nguyệt.
“Lại phải cảm tạ Lê huynh rồi!”. Thiên Quân thu lại khí thế như một cái thường nhân cười nói.
Nếu ở đây có kẻ nhìn thấy hai tên này không biết có cảm tưởng gì, hai cái thường nhân không có chút nào tu vi lại có thể đứng bên ngoài đệ nhất cấm địa của Hư thiên bí cảnh Hỗn mang lãnh địa này, về phần nói bọn hắn ẩn dấu tu vi thì e rằng khó có thể tin được, Hư thiên bí cảnh quy tắc rất khó che dấu, thế nhưng kỳ thực là hai tên này đều đang ẩn dấu tu vi ah!
“Lẫn nhau thu được lợi ích!”. Cường cũng hơi cười không cho ý kiến nói. “Vũ huynh có ý định ở lại nơi này nữa không?”. Hắn đổi chủ đề nói.
“Lê huynh cảm nhận thấy khác thường?”. Thiên Quân không có bao nhiêu kinh ngạc nói. Hắn không biết vì sao Cường lại cảm nhận được Hư thiên bí cảnh biến đổi nhưng có thể suy đoán là liên quan đến đặc thù nào đó, cũng có thể là nhờ kẻ sau nắm giữ bát đại lực lượng dung hợp.
“Lại có dị động!”. Cường gật đầu nói. “Theo như ước định thì Ma Quân cùng Thần Quân huynh có lẽ đã đến Huyết thiên địa cùng Luyện hồn cốc, chỉ là ta cảm nhậm được ở Toái hư hải gặp lại hủy diệt tính đả kích, tuy rằng còn không trực tiếp phá hủy nhưng ở đó vật trấn giữ có lẽ đã bị lấy đi!”.
“Huh!”. Thiên Quân gật đầu nói. Không ngoài suy đoán mà thôi. “Như vậy Lê huynh có dự định gì?”. Hắn hơi liếc nhìn Vũ Thế Nguyệt đang nằm trong tay Cường, không lẽ tên này là muốn mang nàng về Hỗn mang lãnh địa xong mới đi xem xét một chút tinh huống sao?
“Không có gì!”. Trái lại Cường lắc đầu. “Tuy rằng không biết kẻ kia là ai nhưng hắn gián tiếp phá đi Toái hư hải kết cấu đồng nghĩa với việc phá hủy đi Hư thiên bí cảnh sáu nơi một trong, như vậy với ta có lợi!”.
“Ồ!”. Thiên Quân kinh ngạc sau đó ngẩn ra. Hắn quên mất mục đích hướng đến các nơi ah, đều là muốn hủy diệt, như vậy kẻ vô tình phá hủy đi Toái hư hải ngược lại đã giúp bọn hắn rồi. Hắn con ngươi lại là lập lòe nhìn phương xa, vẫn còn cái kia Hộ thiên hải, xem ra hắn cần đích thân đi một chuyến, chỉ là... Cô cô hắn.
“Ha ha, nếu Vũ huynh có dự định đi Hộ thiên hải thì có thể để vị này ở đây, ta có thể tùy thời chăm sóc được, dù sao lực lượng cũng là từ ta mà thành, ta chiếu cố nàng sẽ tốt hơn!”. Cường giống như hiểu được Thiên Quân đang phân vân thì cười nói.
“Như vậy không ảnh hưởng đến Lê huynh chứ?”. Thiên Quân con ngươi lóe sáng nhìn Cường nói. Việc này không thể nói là vẹn cả đôi đường, có Cường tùy thời chăm sóc Vũ Thế Nguyệt thì còn gì tốt hơn, dù sao hắn cũng là kẻ truyền vào một điểm huyền ảo cho Vũ Thế Nguyệt, cộng thệm thủ đoạn kỳ quái có lẽ không ngại, mặt khác hắn có thể rảnh tay đi làm việc, dù sao Vũ Thế Nguyệt lúc này đã không ngại tính mệnh, bất quá còn chưa tỉnh mà thôi.
“Ta dự định đi Toái hư hải một chuyến xem náo nhiệt, sẽ không tham gia phân tranh nào nên Vũ huynh có thể yên tâm!”. Cường gật đầu nói. Xem ra tên này cũng không có dự định ngồi yên một chỗ tu hành đâu.
“Hử?”. Thiên Quân mày hơi nhướng lên, vốn còn tưởng tên này sẽ ở Hỗn mang lãnh địa này tu hành đây nhưng hắn rất nhanh liền phủ định, quái vật này chiến lực ai biết đến đâu, cho dù là bảo hộ Vũ Thế Nguyệt cũng không có ai làm gì được hắn, huống chi hắn còn nói chỉ xem náo nhiệt mà thôi, lời này xem như tin được.
“Vậy được! Cô cô ta đánh nhờ Lê huynh chiếu cố, ân tình này ta nhớ kỹ!”. Suy nghĩ một chút Thiên Quân gật đầu nói. “Như vậy Lê huynh định khi nào sẽ lên đường?”.
“Ha ha! Bảo hộ mỹ nhân ta nguyện ý đây!”. Cường chỉ là cười cười nói. “Nếu không có chuyện thì ta có lẽ sẽ đến Toái hư hải, trì hoãn có chút lâu rồi!”. Đã mấy canh giờ từ khi có biến động, chạy đến cũng mất mấy ngày đây.
“Huh!”. Thiên Quân cũng gật đầu. Hộ thiên hải chắc chắn cũng có bảo vật, thu lấy nó tiện thể có thể phá hủy Hộ thiên hải nơi trọng yếu, một công đôi việc Thiên Quân đương nhiên nguyện ý làm.
Thí luyện giả bên trong có thể tự tin suy nghĩ như vậy có lẽ cũng chỉ có Thiên Quân cùng Cường hai cái dị số này mà thôi. Mấy nơi kia bao đời nay đã tồn tại qua bao tuế nguyệt, lần này lại muốn tận hủy ah!
“Phải rồi Lê huynh! Ngươi nên mang theo cái này!”. Chợt nghĩ ra một chuyện Thiên Quân ném cho Cường một cái ngọc giản.
“Đây là?”. Cường hơi chút nghi hoặc bắt lấy ngọc giản không hiểu nhìn Thiên Quân.
“Ở gần Toái hư hải ta cùng mấy kẻ là Hư thiên bí cảnh bản dân có hiệp ước, nếu gặp bọn họ có thể đưa ra vật này!”. Thiên Quân nói đương nhiên chính là Phong, Nghĩ hai tộc hoàng giả cùng Thái cổ độc long năm cái, năm vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai ah! Sau đó liền nói sơ qua một chút đặc điểm, dù sao nếu để mấy tên này có cái gì hiểu lầm mà đánh đạp tàn nhẫn cũng không tốt lắm.
“Thú vị thật!”. Cường nghe xong một chút thì cười nói. “Được rồi chúng ta chia tay tại đây, ta cũng muốn chứng kiến một chút những cái kia Thái cổ chủng tộc!”. Nói đoạn hắn liền xoay người hướng Toái hư hải, hai tay vẫn là bế ngang Vũ Thế Nguyệt nhìn có chút khác lạ.
“Vậy tạm biệt!”. Thiên Quân vẫy tay nói liền cũng muốn quay đầu rời đi, hướng đến Hộ thiên hải.
“Phải rồi Vũ huynh!”. Cường đang chuẩn bị rời đi thì bất ngờ quay đầu lại nhìn Thiên Quân. “Hai năm sau trước khi cùng Vô Đạo tiến hành hợp tác ta muốn cùng ngươi tiến hành một lần luận đạo!”. Hắn nghiêm túc nói.
“...”. Thiên Quân hơi ngẩn ra sau đó cười lớn. “Ha ha, chính hợp ý ta!”. Hắn dĩ nhiên là đồng ý. “Lê huynh! Hai năm sau gặp!”. Nói xong cũng là xoay người đạp không lao về phía Hộ thiên hải phương hướng. Hai năm nữa hắn thực lực chỉ e đã đạt đến một bước tiến lớn, dĩ nhien cũng cần một người đến chứng đạo, Cường dĩ nhiên có đủ tư cách này!
“Ta đợi!”. Cường nhếch mép cười một tiếng rồi cũng chính thức xoay người rời đi không tiếp tục lưu lại hóa thành một đạo lưu quang màu lam biến mất phía chân trời.
“Hi hi! Hộ thiên hải, Hư thiên bí cảnh, Bản Quân đã đến!”. Thiên Quân cười cười rồi cũng hóa thành một đạo bạch quang biến mất nơi phương xa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT